[Request]SanSen• H+

Từng cơn gió nhẹ thổi qua căn biệt thự ở sâu trong vùng ngoại ô, lạnh lẽo và u ám, như căn nhà này thiếu hơi người vậy. Người ta bảo rằng đây là căn nhà của lão nhà giàu và tình nhân của lão, đồn rằng lão nhà giàu nhốt vợ ở đó để đi lăng nhăng với tình nhân, rất rất nhiều lời đồn về căn nhà đó. Nhưng điều mà không ai biết là chủ nhà không phải một lão già, ngược lại đó còn là một gã trai ở độ tuổi xuân, gã trai đó rất đẹp mã, và gã không ở cùng tình nhân, mà là "em gái".

     _Akashi Senju. Mày có ăn không thì bảo! Tao không đủ nhân nhượng với mày đâu con chó!

     _Vậy thì anh mau giết tôi đi chứ!

Gã trai với mái tóc hồng nổi bật cùng hai vết sẹo nơi khóe miệng thô lỗ nắm lấy mái tóc xơ xác của cô gái đang ngồi dưới nền đất kia, gã ta tức giận khi em không nghe lời mình mà lại mở miệng cãi lại gã. Khó chịu, cực kỳ khó chịu.

     _Tao sẽ đ*o để mày chết dễ dàng vậy đâu! Tao sẽ để mày cảm nhận những mà thằng anh cả của mày đã trải qua! Mày nên chuẩn bị tinh thần đi.

Lời nói của gã lạnh buốt, khiến ai nghe thấy cũng rùng mình sợ hãi, đúng là con chó điên ở Phạm Thiên. Nói rồi gã bỏ đi, để lại em trong căn hầm tối, cả tay và chân em đều mang xích, cơ thể thì gầy trơ xương, gương mặt lại có vô số vết bầm tím. Gã bỏ đi, em liếc nhìn cánh cửa sắt rồi lại nhìn sang những đoạn xích, thứ đang khiến em nán lại nơi đây.

Thâm tâm em đã đổ nát, từ trận chiến giữa Toman2 và Kanto Manji, em đã không còn hy vọng với gã, từ ngày nghe tin Takeomi đã chết, thâm tâm em cũng chẳng còn lại là gì.

Bám víu lại với cuộc đời cũng chỉ là vì em chưa thắp hương được cho Takeomi ngày nào.

"Cạch"

Tiếng cửa tầm hầm vang lên, gã đã trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sau khi đã giết chết người con người ta, hắn giờ đây khiến em phát tởm.

Gã hước xuống căn hầm, nắm lấy đoạn dây xích kéo ngược lên.

     _AGHHH

     _Ồ, mày còn sống sao? Thấy mày nằm đó mà tưởng là đã chết rồi đấy!

     _Vậy ra anh đang tính vứt xác tôi đấy à, ANH TRAI?

Senju không chút sợ hãi nhẹ nhàng nhấn mạnh hai chữ anh trai rồi hả hê nhìn lên gương mặt cau có đầy vẻ khó chịu của Haruchiyo.

Và cũng như mọi lần, gã ta lại lên cơn mà đập đầu em vào tường. Máu từ từ chảy ra từ vết thương do va chạm. Và rồi gã hôn lấy em.

Chiếc lưỡi đinh hương của gã càn quét hết mật ngọt trong khoang miệng của em, lưỡi hắn như con rắn trêu ghẹo chiếc lưỡi nhỏ rụt rè của em. Nụ hôn dứt khi cả hai không còn dưỡng khí, nước miếng của em chảy dài đến tận cổ, trông vô cùng gợi tình.

     _MẸ NÓ ANH ĐANG LÀM CÁI ĐÉ-AGHH

Sanzu không nói không rằng mà cắn mạnh lên hõm cổ em, để lại trên phần cổ trắng ngần vết cắn hằn rõ nét.

Gã đưa tay xoa bóp đôi gò bồng đào dưới lớp áo mỏng manh của em, nó mềm mại và đàn hồi. Em bị dây xích giữ lại nên chẳng thể phản kháng, chỉ có thể gồng mình chịu đựng. Rồi gã bỗng kéo nhẹ đầu ti của em, khiến em đau đến độ rưng rưng muốn khóc.

[Em đang thầm nghĩ bộ tên chó điên này phê thuốc quá liều hay sao mà tự dưng lại lên cơn vậy. Chẳng lẽ nuốt lộn thuốc lắc sang thuốc k.íc.h d.ục? Nhưng mà vẫn CHÊ nha.]

Nụ hôn của Sanzu trải dài từ cổ xuống đến phần bụng phẳng lì, rồi gã trước tiếp cởi bỏ hết những mảnh vải vướng víu trên cơ thể em. Cơ thể nuột nà của người thiếu nữ tuổi xuân hiện rõ trước mắt gã, làn da trắng nõn nhưng lại có nhiều vết bầm, trầy xước.

     _Trông mày đéo khác gì con đi.ế.m để cho người ta đ.ụ  cả, Akashi Senju à~  Bẩn thiểu quá~

     _Anh ngậm mồm lại đi! Vậy thì anh đang làm việc bẩn thiểu gì đây? Quan hệ với chính em gái ruột của mình à? Sạch sẽ gớm? Vậy để xem thử, giữa tôi với anh ai "bẩn" hơn ai nhé!

Gã bây giờ đã không còn nghe lọt tai những lời em nói, hiện tại gã chỉ quan tâm tới thứ mà gã nhìn thấy, trong mắt gã cơ thể đẹp hơn bấp cứ con ả mà gã từng chơi.

không đẫy đà quyến rũ, không phải dạng vòng một quá cỡ hay vòng ba nở nang. Em đẹp và quyến rũ như ngành hoa, nhành hoa xinh đẹp chờ gã đến chà đạp.

Sanzu nhíu mày, đưa hai ngón tay vào trong hoa huyệt của em, bên trong em ẩm ướt và ấm nóng, gã có thể cảm nhận từng đụn thịt đang siết lấy ngón tay gã.

Và rồi gã cũng cởi bỏ hết quần áo trên người mình, cơ thể săn chắc đó khiến Senju vừa đỏ mặt, vừa cảm thấy nhục nhã. Gã gác chân của em lên vai, rồi để phân thân to lớn của mình trước hoa huyệt của em.

     _K-Không! Anh có thể đánh tôi đến chết đi sống lại cũng được! Nhưng chuyện này thì không!

     _Mày đé.o có quyền lựa chọn!

Rồi gã thúc mạnh vào trong em, một phát lút cán. Cơ thể em đau như thể muốn xé toạc làm đôi, vô thức miệng lại phát ra tiếng rên rỉ cầu xin.

     _Hức . . . Đau . . . Đau quá! . . . Là . . . Làm ơn dừng lại đi mà!

Gã tiếp tục thúc mạnh vào trong hoa huyệt đỏ hồng của em, tiếng da thịt va chạm, tiếng rên rỉ nỉ non, mùi mồ hôi ám trên cơ thể, mọi thứ như khiến gã khoái trí hơn.

     _Hức . . . hức . . . nhẹ lại . . . e . . . em . . . chịu không nổi mất!

     _Tch, thả lỏng đi! Không thì đừng trách tao chơi bạo lực!

     _Ư . . . đau . . . Senju đau lắm Haru!

Trong vô thức, em lại xưng hô như cái cách cả hai đã từng hồi bé. Hồi cả hai còn thơ ngây chứ không phải như bây giờ, không phải là tội phạm và kẻ bị giam cầm.

Rồi gã lại cúi xuống, hôn lên trán em một cách nhẹ nhàng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro