Tác giả quyết định sửa lại một chút tuổi cho ai chưa biết truyện bị sửa lại.
Bé Kaou tuổi vẫn như cũ, bé Kaou là nhảy lớp cho nên học cao trung.
Ran và Rindou không nhảy lớp, Rindou là 17 tuổi cao nhị, Ran 18 cao tam.
._________.
Hangaki Takemichi, một thanh niên 26 tuổi trở lại quá khứ với ước muốn cứu vớt bạn gái trong tương lai, mà người gây ra cái chết cho bạn gái hắn chính là cuộc giao tranh của phạm tội tổ chức Tokyo Manji trong tương lai.
Nhưng sau khi trở về Hanagaki Takemichi phát hiện đứng đầu Tokyo Manji cũng không phải thành phần cực ác gì trái lại còn là một thiếu niên với sự kiên định và nghĩa khí, tuy rằng tính khí có chút tùy hứng trẻ con nhưng Hanagaki Takemichi lại không thể tưởng được một thiếu niên như thế lại trở thành cầm đầu phạm tội tổ chức.
Vì vậy sau Hanagaki Takemichi quyết tâm thay đổi Tokyo Manji trong tương lai, trở về tương lai lấy thông tin từ Naoto.
Mà bước ngoặt đầu tiên để biến Touman thành phạm tội tổ chức chính là cái chết của Draken trong sự giao tranh với Mobius ngày 8/3.
"Sao vậy Takemichi?"
Nơi kho hàng bỏ trống, Hanagaki Takemichi tầm nắt đối diện với Mikey cũng chính là Touman tổng trưởng, tương lai cầm đầu Tokyo Manji.
"Bây giờ bọn tao đang có chuyện quan trọng" Draken liếc nhìn tự tiện tiến vào Touman họp mặt Takemichi.
"Lại là mày à?" Hayashida Haruki, biệt danh Pachin là đội trưởng tam phiên đội, hắn đối Takemichi hoàn toàn không có hảo cảm.
"Biến đi!" Harashi Ryouhei, biệt danh Peyan, người của tam phiên đội cũng phụ họa.
Đối với 4 người nhìn chằm chằm, Hanagaki Takemichi không khỏi toát mồ hôi nhưng mà hắn vẫn không từ bỏ ý định đến đây:
"Có thể ngừng giao chiến sao?".
"Ha!?" Mikey ngẩng đầu nhìn hắn.
Takemichi kìm nén lại trong lòng sợ hãi khi đối diện màu con ngươi thuần đen giống như hắc động của Mikey, tuy rằng Takemichi cảm thấy Mikey tính cách còn thực dễ nói chuyện nhưng mà không hiểu sao hắn lại cảm thấy Mikey thực đáng sợ. Chỉ ngồi ở đó thôi, trên mặt không có bất kì biểu tình, hắn lại cảm thấy Mikey giống như từ trên cao nhìn xuống.
"Cuộc giao chiến này, tao không nói rõ lí do, nhưng có kẻ nào đó đang phản bội chúng ta...".
Nhưng chưa diễn giải được hết câu, đột nhiên Takemichi da đầu tê rần. Pachin từ phía sau túm lấy tóc hắn sau đó mang theo cả người Takemichi vứt mạnh xuống đất.
Takemichi ôm lấy da đầu tê dại, nhìn Pachin cùng tiểu đệ Peyan ánh mắt đối hắn không có thiện ý: "Mày đùa hả thằng khốn!?".
"Biến đi!" Pachin buông lời hung ác: "Mày mà còn nói nữa, tao sẽ giết mày".
Nói xong câu ấy, Pachin không để ý tới ngồi dưới đất Takemichi, hắn đối Mikey dò hỏi: "Vậy chúng ta chiến thế nào đây?".
"Không được!" Takemichi lập tức nói
"Không được giao chiến với Mobius, Touman sẽ bị gài bẫy".
Bởi vì lời nói của Takemichi khiến Pachin ghé mắt nhìn, hắn bị sự cố chấp ngu xuẩn lại thích xen vào việc của người khác của Takemichi khí cười.
Rõ ràng chỉ là người ngoài, gắn dựa vào cái gì mà muốn nhúng tay can thiệp vào Touman? Thật không thể hiểu nổi Mikey coi trọng hắn ở chỗ nào?
Hắn dựa vào cái gì mà nói ra những lời như vậy? Hắn xem Touman là cái gì? Bán đồ hàng, diễn kịch gia đình? Buồn cười!
Pachin không khách khí đối với mặt của Takemichi tới một quyền.
Chính là một cú đấm của hắn cũng không đỡ được, sức chiến đấu cọng bún như Takemichi lại dựa vào cái gì xen vào việc người khác?
"Không thể giao chiến? Không thể nói lí do" Pachin lại tới cho Takemichi một quyền.
"VẬY THẰNG NÀO ĐÃ ĐÁNH BẠN TAO!?".
Touman thành lập là để bảo vệ bạn bè, nếu ngay cả báo thù cũng không được, vậy thì Touman lí do thành lập lại có ý nghĩa gì? Bạn bè bị khi dễ, Touman bị khiêu khích liền phải nhẫn nhịn sao?
Một người ngoài như hắn thì hiểu cái gì?
Cái gì khó nói lí do? Có cái khỉ lí do! Hắn muốn khiêu khích bọn này sao!? Hắn nói thế là ý gì? Khinh thường Touman sẽ thua hay là xem bọn họ đều là một lũ ngốc?
Pachin xách lên Takemichi cổ áo, Takemichi khuôn mặt trầy xước, nhưng mà hắn vẫn cố chấp nhìn Pachin.
"TAO KHÔNG BIẾT" Nhưng mà...
"Takemichi".
Mikey lên tiếng, đánh gãy Takemichi lời nói.
Hắn đứng dậy: "Tao không hiểu mày nói cái gì". Thái độ của hắn không người có thể nắm giữ.
"Chuyện chiến với Mobius, mày không hiểu được đâu".
"Tao đã quyết định rồi, Touman sẽ giải quyết với Mobius".
Takemichi ngơ ngác nhìn Mikey, sau đó hắn liền lập tức quỳ xuống đất.
"Tao sẽ không từ bỏ đâu!".
"Nếu chiến với Mobius, Touman sẽ kết thúc!!!"
Lạch cạch___
Giống như nghĩ tới cái gì Takemichi thống khổ khuôn mặt tràn đầy nước mắt.
"Cả Mikey-kun và Draken-kun đều là bạn bè của tao mà!"
"TAO KHÔNG MUỐN TOUMAN KẾT THÚC!!".
Pachin dơ lên nắm tay: "Hừ, mày vẫn còn không hiểu à, thằng khốn!?".
Nhưng nắm tay vẫn chưa hạ xuống, Pachin đã bị Draken ngăn lại. Hắn bực bội quát: "Làm gì vậy Draken!".
Draken có lẽ bởi vì sống ở phố đèn đỏ, hắn từ nhỏ đã trưởng thành hơn so với bạn cùng lứa, nên việc này nếu như có cái gì miêu nị hắn cũng sẽ tạm hoãn lại và thử suy xét, bởi vì hắn cảm thấy Takemichi phải có chuyện gì đó mới muốn kịch liệt ngăn cản bọn họ dù biết là sẽ bị đánh.
"Takemichi đã nói sẽ không từ bỏ. Chúng ta có nên tìm hiểu một chút về Mobius không? Mikey".
Mikey im lặng vài giây, sau đó hắn ngẩng đầu lên, tối đen con mắt không một tia cảm tình nhìn Draken.
"Ah?" Hắn khẽ kêu ra một âm tiết.
"Kenchin".
"Mày muốn chống lại Touman sao?".
Draken không hiểu Mikey nói có ý gì, hắn sững sờ.
"Tuy rằng bạn của Pachin cùng bạn gái đều không bị thương tổn lớn, bởi vì thật đúng lúc có người ra tay cứu kịp... Nhưng mà, nếu như lúc ấy không có người cứu đâu? Bọn họ sẽ thế nào? Nữ sinh kia sẽ bị xâm phạm đi?"Mikey trắng ra mà nói.
"Tuy rằng kết quả đó không diễn ra nhưng bọn chúng đã có ý định làm như thế! Cho dù như thế nào đi nữa Mobius đã xúc phạm chúng ta Touman! Tao không cho phép người có ý đồ đạp lên chúng ta Touman, cho dù chỉ là một thành viên nhỏ nhưng đó chính là chúng ta đồng bạn!".
"Không phải chuyện đó..." Draken.
"Chính là chuyện đó!" Mikey ngắt lời Draken, ánh mắt không dung phản bác.
Draken hơi hé miệng, hắn muốn nói cái gì nhưng đối mặt với ánh mắt của Mikey lời nói lại nghẹn lại trong cổ họng.
Cộp, cộp___
"Xin lỗi đã xem vào việc nội bộ".
Một tiếng nói xen vào giữa không khí trầm mặc lúc này, trong nhà kho tiếng giày va chạm mặt đất phá lệ vang.
Khách không mời mà đến ngữ khí trào phúng, hắn thản nhiên dùng chiếc lược sơ lại tóc mái, hoàn toàn không để đám người nơi này vào mắt: "Nhưng đừng liên mồm gọi cái tên 'Mobius' này 'Mobiu' lọ".
Hắn cười khẩy, trong miệng ngậm mẩu thuốc lá: "Lũ trẻ ranh".
Takemichi ngơ ngác nhìn người xuất hiện:?
"Mày là...?" Pachin nhíu mày, sau đó nhận ra người tới là ai, hắn khẽ gầm lên một tiếng: "OSANAI!!!".
"Ồn ào quá đó! Tao so với chúng mày lớn hơn 2 tuổi, cùng tiền bối như vậy nói chuyện sao?".
Hắn là tổng trưởng thứ 8 của Mobius- Osanai Nobutaka. Hắn nhuộm màu tóc giống như Takemichi, kém sang màu vàng, cũng vuốt keo thành một ổ bánh mì trên đầu. Hắn cao đến m8, tướng mạo nhìn liền biết là bất lương. Trên trán hắn có một vết sẹo dài làm hắn càng thêm hung dữ.
"Thằng chó..." Nhìn bản mặt của hắn không cấm nổi tức giận, nắm tay so với đầu óc còn nhanh, Pachin lập tức A đi lên.
"NHẬN LẤY!".
Osanai thực nhanh lé tránh Pachin nắm tay, trái lại còn vòng qua đối với Pachin tới một đấm: "Cùng tiền bối nói chuyện phải dùng kính ngữ, biết không ranh con ?".
Pachin bị nắm tay làm khuôn mặt biến dạng, cả người to con như hắn cũng bị Osanai đấm ngã xuống đất.
Liền nhẹ nhàng đánh ngã Pachin, Osanai vẫn giữ nguyên tư thế. Hắn ánh mắt hài hước nhìn kẻ bại trận nằm gục trên đất, giọng điệu trào phúng bình luận: "Đúng vậy, bọn mày chỉ là trẻ trâu".
"Pachin!!!".
Takemichi sững sờ, đồng tử co rụt nhìn thân ảnh cao lớn.
Mạnh dữ!!
"Băng 'Touman Manji?'" Osanai cười phúng "Có thể đổi thành 'liên hợp trẻ ranh' được rồi đó".
"Nghe bọn mày nói muốn đánh nhau với Mobius?". Hắn tạm dừng một chút.
Osanai rất có bức cách lên sân khấu, búng tay "tách" một tiếng.
Nhưng mà hắn chú định chỉ trải chăn cho người khác.
Khi tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía nối ra vào, nhưng lại hoàn toàn không có một tiếng động tĩnh.
Vài giây sau một tiếng cộp cộp bước chân phá lệ vang dội.
Cộp cộp___
Nhìn hơi chói mắt ánh sáng từ bên ngoài cửa chính, có quy luật bước chân cùng một bóng người bước vào. Mọi người nghi hoặc hơi nheo mắt muốn nhìn kĩ người bước vào.
Ai đây?
Là người của Osanai sao? Nhưng sao lại chỉ có một người?
Dựa theo Osanai tính cách, không nên là kéo một lũ đến sao? Sao chỉ có một người tới?
Osanai có vẻ không nhận ra được có gì đó không đúng, hắn tiếp tục nói:"... Cho nên bọn tao đã tới trước đây".
"...".
"..."
Không khí lúc này hoàn toàn im lặng, không có như dự đoán có tiếng ồn ào người phụ họa hắn cùng với tiếng bỡn cợt cười của thủ hạ, Osanai lúc này mới cảm thấy có gì đó sai sai.
Vừa rồi hắn cũng không nghe tới có nhiều bước chân cùng tiến vào...
Lại nhìn trước mặt lũ trẻ ranh cấp 2-Mikey biểu cảm cũng không đúng...
Osanai lập tức quay đầu lại, nhưng mà chưa để hắn kịp quay đầu, một cái lạnh buốt thứ gì đó đã chống hắn sau cổ.
Lạnh nhạt thanh âm của thiếu nữ không có một tia cảm tình: "A, mày đây rồi...".
Osanai cảm thấy da đầu tê dại, chưa để hắn kịp phản ứng lại, một lực đạo thực lớn từ phía bên trên giáng thẳng xuống đầu hắn, cả khuôn mặt hắn thực không ngoài ý muốn va đập với sàn nhà
Huỵch___
"A...a..."
Tiếng rên âm ử không thành tiếng phát ra từ trong cổ họng, ngay cả hét lên giống như heo chọc tiết hắn cũng không hét được.
Đau quá...
Da thịt hắn cùng với đất cát quậy thành một mày đỉ rực, sống mũi hình như bị gãy...
Aa...
Mọi người cũng không lường trước được diễn biến sẽ xảy ra như vậy, tất cả đều sững sờ kinh ngạc trợn tròn mắt...
Sau khi Osanai ngã xuống, lúc này mới lộ ra người ở đằng sau, cũng là kẻ vừa tới.
"Hai ngày nay ta tìm ngươi mãi, món lòng".
Người tới vẫn giữ nguyên một cái tư thế, đầu gối nâng cao đến ngực, khuỷu chân uốn cong tạo thành một tư thế sau khi đá xong thu chân lại, màu đen áo khoác phập phồng rơi xuống một độ cung.
Sau đó người đó hạ chân xuống, ánh mắt không phân cho bọn họ dù chỉ là một cái, từ đầu đến cuối nhàn nhạt nhìn nằm bên dưới đất thống khổ ôm mặt Osanai.
Người tới là cái thiếu nữ dáng người phá lệ nhỏ xinh, một đầu muội muội kiểu tóc xanh tro, màu hồng tím tóc nhuộm bên trong cùng hai lọn tóc gẩy lai trước mái.
Thiếu nữ mặc thủy thủ phục màu đen, váy dài tới đùi gối, trước ngực khăn quàng đỏ, trên vai khoác hờ áo khoác nam. Tạo hình còn rất có bức cách
Khuôn mặt tinh xảo, cho dù bên trong kho hàng vẫn thấy được nàn da trắng đến phát sáng. Cánh tay cùng nộ ra cánh tay triền mãn băng vải, nhìn phá lệ tinh tế yếu ớt, giống như búp bê sứ.
Nhưng mà tưởng như búp bê sư dễ vỡ ấy vừa tới liền dùng một chân đạp xuống Osanai khiến mặt hắn ma sát với sàn nhà.
Mà bọn họ cũng không dám khinh thường thiếu nữ nhỏ xinh này, bởi vì tuy rằng nàng mới có hơn 1m6 nhưng khí tràng đã cao đến 2m8.
Quá dọa người, vừa liếc mắt liền biết không phải thiện tra gì, hoàn toàn không phải người bình thường dễ dàng chọc vào.
Osanai trừng mắt kinh sợ nhìn lên Kaou: "xú kĩ nữ! Mày là ai..."
Đúng rồi! Hắn nhớ tới đám thuộc hạ ngoài cửa chờ lệnh của hắn tiến vào, nhưng mà bên trong xảy ra động tĩnh gì bọn họ vẫn chưa xuất hiện.
"Người của tao đâu!?" Osanai rống lớn.
Pachin lúc này mới sực tỉnh, hắn tiến lên định nói gì nhưng liền bị Draken ngăn lại. Mikey liếc Pachin một ánh mắt, Pachin có chút không cam lòng lùi lại về đằng sau, không vọng động.
Chưa tìm hiểu hết chuyện như thế nào, Takemichi cũng không có mở miệng, hắn giống như mọi người ở đây, bảo trì im lặng quan sát.
......
Bóng ma bao phủ lấy cả người Osanai, bễ nghễ thiếu nữ từ trên cao nhìn xuống.
"Mày đang nói lũ rác rưởi nằm bên ngoài kia sao? A, đúng rồi bọn mày là cặn bã mới đúng, bởi vì rác rưởi còn có thể tái chế nhưng cặn bã như bọn mày thì không." Thiếu nữ giống như hắn vừa rồi, khóe môi cong nên một nụ cười trào phúng.
Osanai tức giận đỏ mắt, hắn lập tức bò dậy muốn dạy cho xú kĩ nữ này một bài học.
Huỵch___
Kaou một chân rơi xuống trên cổ hắn, lực đạo hơi tăng ngăn cản Osanai đứng dậy.
Bị bắt chẹt yết hầu Osanai lúc này sợ hãi trong lòng mới dâng lên, hắn không dám xúc động cựa quậy.
Cổ luôn là phần yếu ớt trên cơ thể con người, thiếu nữ đặt chân nên cổ hắn, lực đạo hơi ép xuống khiến hắn có chút hít thở không thông, Osanai há miệng hít vào không khí oxi, giống như người chết đuối thống khổ khuôn mặt. Đối mặt với dị đồng giống như vô cơ chất con ngươi, hắn tưởng như thiếu nữ sẽ không chút do dự 'răng rắc' cổ hắn.
Thiếu nữ tiếp tục mở miệng:
"Ngươi biết không, cặn bã? Không phải trước đây ta đã nói quanh khu vực trường Shinjuku là ta địa bàn sao? Người của ta ngươi cũng dám động?".
Thiếu nữ mặt vô biểu tình, nhìn từ trên cao nhìn xuống giống như nhìn một con kiến, vô hình áp lực từ người thiếu nữ tỏa ra khiến Osanai cảm thấy hít thở không thông, sống lưng lạnh toát giống như đối mặt với một con dã thú.
Người này...
Người này là...
Hắn nhớ tới, dị đồng con ngươi, tay quấn băng vải, nhìn qua giống như búp bê thủy tinh dễ vỡ...
ĐỘC TÔN SHINJUKU BẠO QUÂN!!!
Lúc ấy hắn buông lời hung ác: "Nga~ liền một đấm có thể nằm viện thật lâu đi?".
Hắn từng gặp qua người này khi hắn lên quốc trung... Sau đó cả đám người bọn hắn bị hai tiểu quỷ đi theo bên cạnh đánh nhập ICU.
Từ khi ấy, hắn không còn gặp qua cái này tuổi nhỏ bạo quân, ngày hôm ấy cũng trở thành một sự khuất nhục cùng để lại bóng ma tâm lí trong lòng hắn.
Miệng ngậm đá phiến, cằm bị tá khớp, từng khớp xương ngón tay bị tháo ra sau đó lại lần nữa nắp lại. Sợ thống khổ cùng đau đớn không kêu lên được thành tiếng.
Đứa nhỏ đó đứng bên cạnh, dị đồng con ngươi giống như cao ngạo thần minh nhìn bọn họ bị hai cái kia ác ma từng chút tra tấn.
"Rin, tháo ra bọn chúng các khớp sau đó lắp lại" Ngọt ngào âm đồng của trẻ con nhưng lại nói ra hờ hững khủng bố.
"Mày... Mày là..." Osanai đồng tử co rụt.
Kaou không để tâm đến dưới đất chật giống như một con kiến Osanai nhớ đến cái gì quá khứ bóng ma, cho dù có biết hắn nghĩ như thế nào Kaou cũng chẳng quan tâm. Kaou ngữ khí mang theo nghi hoặc dò hỏi:
"Trước đây ta nghe nói, ngươi là tổ chức đứng đầu bất lương Shinjuku? Shinjuku do ngươi cai quản? Mobius là Shinjuku lão đại?".
" Ngươi có phải hay không cũng cảm thấy Mobius quá bành chướng? Cảm thấy chính mình có thể tạc trời cao?".
Thiếu nữ thu hồi chân, dơ lên lạnh băng màu đen baton chỉ vào Osanai yết hầu, nhưng lúc này Osanai hoàn toàn không dám vọng động nhân cơ hội phản kháng.
"Các ngươi khi nào đến Shinjuku?"
"... Năm nay? Năm trước? Hay ba năm trước? Vậy các ngươi chưa từng nghe qua quy củ sao!?".
Không khí lúc này im lặng đến đáng sợ, mọi người thực ăn ý thả nhẹ chính mình hô hấp, âm thanh thiếu nữ ở trong kho hàng phá lệ vang.
"Ở địa bàn của trẫm, ai dám xưng vương?".
.....
Thực ngầu!
Thực mạnh!!!
Người này lại là ai!?
Takemichi hoảng hốt nghĩ.
Ở người này giống như có một ma lực nào đó khiến người khác nhìn lên, không rời khỏi mắt được. Theo bản năng khiến người kính sợ cùng phục tùng.
Chẳng nhẽ đây chính là mị lực của tổng trưởng? Người này là tổng trưởng của băng đảng nào... Takemichi lập tức nhận định người này nhất định là tổng trưởng hoặc lão đại của băng đảng gì đó, bởi vì một người có khí tràng như vậy nhất định không phải cái gì đội trưởng tầm thường.
Trước nay hắn chưa từng thấy qua cái này thiếu nữ, Naoto cũng không có như thế nào đề cập đến.
"Mày là ai hả!?".
Bên cạnh Pachin đột nhiên lớn giọng khiến Takemichi giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ.
"Osanai đối thủ là tao mới đúng!".
"Pachin!"Mikey trước Draken quát một tiếng.
"Tổng... Tổng trưởng?" Pachin nghi hoặc nhìn Mikey.
Không phải Touman cùng Mobius giao chiến sao? Chúng ta phải chính tay báo thù cho đồng bạn...
Mikey đứng dậy, mọi người theo bản lăng nhìn theo bước chân của Mikey tiến về phía thiếu nữ.
Mikey đứng ra trước mặt Kaou, hắn không nói một lời nào. Tối đen như mực nhìn chằm chằm Kaou.
Mikey muốn đánh người sao!? Takemichi không khỏi nghĩ tới như vậy bởi vì thái độ của Mikey khiến hắn không nắm lấy Mikey đang tức giận hay vui vẻ.
Lúc này Kaou mới từ trên người của Osanai dời đi ánh mắt, phân cho người đây một ánh mắt.
Nhìn thấy Kaou trước tiên nhìn qua những người đằng sau Mikey cuối cùng mới nhìn về phía hắn, Mikey thoáng nhíu mày có chút không cao hứng.
Hắn không chờ đợi Kaou mở miệng, lập tức cong mắt giơ lên tươi cười: "Kaou-chan~ lâu rồi không gặp".
Mọi người đồng thời kinh ngạc nhìn Mikey cả ngày hôm nay mặt vô biểu tình bỗng nhiên 'tạch' một cái biến trở về bộ dáng thường ngày.
Còn có, miệng lưỡi quen thuộc một bộ 'chúng ta rất thân nhau' là sao?
Thế nào thế này!? Nữ bất lương này cùng Mikey có quen biết!?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro