[19]: Đi chơi

- Bám chắc vào!

    Nhận được lệnh từ người phía trước, Emma vòng tay ôm chặt lấy anh, áp sát mặt vào tấm lưng rắn chắc rồi nhỏ giọng:

- Được rồi, đi thôi.

    Chiếc Zephyr400 Custom chạy nhanh trên đường lớn, lượn lách qua những chiếc xe bán tải và các loại phương tiện khác đang tấp nập nơi con phố đã sớm quen thuộc này. Cũng lâu rồi, cả hai mới có dịp chạy xe với nhau như vậy, được xả hơi sau những ngày làm việc mệt mỏi và  tận hưởng giây phút ngọt ngào bên người mình yêu mà không cần lo lắng gì. Thời gian vừa qua, công việc cứ phải gọi là ngập mặt. Người thì bận với việc lắp ráp, sửa chữa ở cửa hàng moto, kẻ thì tất bật với cả đống đề án ở trường Đại Học. Mặc dù sống chung nhưng cùng lắm chỉ ăn được bữa cơm hoặc vài câu chúc qua những dòng viết vội trên mảnh giấy nhớ. Căn bản là không có thời gian cho nhau, cùng trò chuyện hay yêu đương như trước đây. Có những ngày anh về muộn, để mặc cô gái nhỏ ở nhà kiếm tạm thứ gì lót bụng cho xong bữa. Có những đêm cô vùi đầu vào sách vở trong những đợt thi cử, mặc kệ anh trên chiếc giường trống, lạnh lẽo vô cùng. Nghĩ đến, Emma khẽ mỉm cười. Như vậy là vất vả tạm gác qua rồi nhỉ! Vì ngay lúc này đây, cả hai đang ở bên nhau, dành thời gian cho nhau và bù đắp cho đối phương những gì mình thiếu sót trong những ngày vừa qua.

    Gió luồn qua mái tóc cô gái làm tung bay những lọn tóc vàng óng ả, mềm như tơ lụa. Nó hôn lên mí mắt khiến mày liễu khẽ chau lại và đôi mắt nhắm nghiền. Cánh môi đỏ mọng mím chặt, hàm ngọc liên tục va đập vào nhau cùng chóp mũi đã gần như mất cảm giác vì khí hàn. Trời ạ! Emma ghét phải ra đường trong những ngày thế này. Gió lạnh phả vào da thịt khiến toàn thân tê cứng rồi bất gác run lên từng hồi. Đúng là cô muốn cùng Draken chạy xe đi đây đi đó nhưng không phải trong cái thời tiết như thế này. Nếu không vì đi gặp lại mọi người trong Touman thì cô đã sớm kéo anh vào trong chăn mà ngủ ngon lành rồi. Lạnh chết mất!!! Khó chịu, Emma quay đầu, vùi mặt vào lưng anh rồi dụi dụi như cô mèo nhỏ đang tìm kiếm hơi ấm nơi chủ nhân của mình. Đôi tay cũng vì lạnh mà tìm đến túi áo người phía trước, yên vị trong đó như tìm được chốn bình yên.

- Lạnh lắm sao? _ Draken một tay điều khiển chiếc moto yêu thích, tay còn lại xỏ vào túi áo rồi bao bọc bàn tay nhỏ nhắn kia. Đôi mày chau lại tỏ vẻ khó chịu, tay cô hệt như đá chườm vậy, rốt cuộc Emma đã lạnh đến mức nào chứ?

- Đương nhiên rất lạnh rồi. Vậy nên anh phải đi nhanh về sớm đấy! 

*

    Dừng xe trước một nhà hàng lớn ở ngã tư đường, Draken liếc nhìn xung quanh như đang tìm kiếm ai. Rõ ràng cả bọn đã hẹn nhau ở đây mà? Sao giờ không thấy thằng nào thế? Chẳng lẽ bị chúng nó cho leo cây à? Đang khó ở vì bọn bạn thì một giọng nói quen thuộc vang lên

- Kenchin! Bên này mà. Mày nhìn đi đâu vậy?

- Yo! Draken.

- Tchh... Chúng mày không tìm được chỗ nào gần hơn à?_ Phi xe ra chỗ lũ bạn, Draken gằn giọng rủa thầm. Chỉ vì đám này mà anh phải đưa Emma đi xa như vậy trong cái thời tiết lạnh thế này

- Chỗ này hơi xa nhưng được phết đấy. Với lại ăn không mất tiền, tội gì không đi?

- Bữa nay Pa bao, chịu khó đi!

    Tiếng ồn ào phía trước khiến cô gái nhỏ đang mơ màng giật mình tỉnh dậy, đưa tay vỗ nhẹ lên mặt cho tỉnh hẳn rồi ló đầu ra

- Yahoo~ 

- Ồ! Chào Emma.

- Huh?!? Takemicchi không đưa Hina đi cùng à? Chán thế!

- À...không... Hina nói không muốn đi_Câu hỏi của Emma khiến cậu chàng hơi chột dạ. Đây là cậu trốn người yêu đi chơi chứ có nói cho cô ấy biết đâu. Nhớ lần trước đi ăn nhậu về say bí tỉ xong Take bị bắt ngủ ngoài phòng khách. Lần này Hina mà biết được chắc cho cậu ngoài đường quá!

- Này, này từ từ đã, Draken! Mày đưa Emma theo làm gì?_ Thấy có điều gì không ổn, Pachin tiến tới quàng tay qua cổ Draken hỏi nhỏ. Đi nhậu mà cũng đưa bạn gái theo, thằng này bị chứng cuồng người yêu à? Có Emma ở đây rồi còn gái gú với thâu đêm thế đếch nào được nữa? Nhỏ mà nói gì với hôn thê của anh là chỉ có nước tăng xông mà chết.

- Sợ gì chứ? Emma không hại mày đâu!

- Thằng Pa nói đúng đấy, có con gái ở đây còn thằng nào dám uống nữa. Mày thần kinh à?

- Thôi nào Baji-san, càng đông càng vui mà!

- Blèeee... Baji quê_ Emma ngồi sau người yêu, nháy mắt lè lưỡi. Từ thời thơ ấu đến giờ vẫn vậy, cô vẫn thường hay chọc ông bạn thuở nhỏ của anh trai mình mỗi khi có dịp. Nhìn cục tính vậy thôi chứ Chifuyu mà lên tiếng là nín thít hà. Nhiều lúc cũng mắc cười lắm.

Đúng là mấy tên sợ vợ!

- Mitsuya chưa đến nhỉ? Smiley, anh gọi cho cậu ta đi!  

- Không cần đâu! Nhắc tào tháo, tào tháo tới kìa. _ Mikey xoay ngược lại, tựa người vào chiếc CB250T rồi nghiêng đầu về phía chiếc xe đang phóng tới. Trong cả đám, có lẽ cha này là người đến muộn nhất, chắc bận chăm sóc mấy đứa em gái đây mà.

- Xin lỗi nhé! Để tao đưa hai đứa này sang nhờ Yuzuha trông hộ đã. Bọn mày cứ vào trước đi!_ Mitsuya nhìn bọn bạn ái ngại. Vì phải lo cho hai cô em nên anh đâu thể để hai đứa ở nhà như vậy. Mang theo cũng không được nên đành chở sang nhờ Yuzu thôi.

- Anh hai, anh hai!!! Cho em xuống!

- Cả Mana nữa, Mana nữa.

    Chưa kịp để người kia phản ứng, hai cô nhóc đã nhanh chóng trèo xuống xe, đưa mũ cho anh trai rồi chạy về phía chị gái xinh đẹp nào đó.

- Chị Emma! Chị Emma! Chúng ta đi chơi đi!!!

    Luna chạy tới, kéo tay Emma mà lắc nhẹ. Cô bé thích chị Emma lắm, thích cả chị Yuzu nữa. Nhưng chơi với Yuzu cũng nhiều rồi, em muốn chơi cùng Emma. Huống chi lâu lắm bé mới được gặp chị ấy đấy, từ mùa xuân năm ngoái cơ mà!

- Hửm?!? em không muốn đi với anh hai sao?

-  Em cũng muốn đi cùng anh hai sang nhà chị Yuzu nhưng chắc chị ấy bận rồi nên em muốn chơi với chị Emma!

- Được! Vậy...Mitsuya-san, em đưa Luna với Mana đi chơi nhé! Mọi người cứ ăn uống vui vẻ đi~

    Emma đứng dậy, vẫy tay chào mọi người rồi dẫn cả hai về phía trung tâm thành phố. Cô thích trẻ con lắm, đặc biệt là hai cô nhóc này. Vừa dễ thương, ngoan ngoãn lại có chút cá tính. Nhìn hai cô bé, Emma như thấy chính mình của trước kia, đáng yêu vô cùng. Chợt, như nhớ ra điều gì, Mana đứng khựng lại rồi chạy ngược về phía Takashi cùng mấy ông anh già đầu còn cãi nhau như con nít kia. Em kéo tay Draken, đưa đôi mắt trong veo nhìn anh ấy

- Anh Draken! Anh bế Mana có được không? Mana muốn đi cùng anh và chị Emma.

- Mikey! Tao cũng muốn ở lại với bọn mày lắm nhưng em gái của Mitsuya cần tao. Vậy mày ở lại nhé, tạm biệt!_ Nghe được lời nói chân thành của cô bé, Draken quay sang đặt tay lên vai cậu bạn, tiếc nuối buông lời biệt li. Mấy năm rồi mới có dịp tụ họp như vậy mà... 

    Nói thế thôi chứ mắt anh ta đang sáng như hai cái đèn pha kia kìa. Nhìn cái kiểu đưa bạn gái đi nhậu là đủ hiểu rồi. Nhưng đéo bao giờ anh có thể ngờ rằng thằng bạn mình kiêm cựu phó tổng trưởng Touman lại thành ra như vậy. Đm thằng tồi!!!

- Mitsuya! Bọn tao mượn hai nhóc này nhá! Nhân tiện nhờ mày giữ giùm con xe.

- Anh không đi ăn với mọi người hả?

- Ăn uống tính sau đi.

- Mà nè Luna, Mana hai em muốn đi đâu?_ Emma khẽ gật đầu rồi quay sang hỏi hai cô nhóc.

-  Khu vui chơi nha chị, ở đó vui lắm.

- Vậy đi thôi, hai nhóc mà than chán là anh trả về đấy!

 - Không có đâu, đi chơi với anh chị vui lắm mà.

- Bye bye nii-chan~_Mana ngoái đầu lại, tươi cười tạm biệt anh hai rồi ôm cổ Draken rời đi trước sự ngỡ ngàng của bao người.

*

- Tao tưởng hôm nay cả bọn đi ăn Nabemono?

- Đổi món rồi, mày nên quen dần đi Kazutora.

_________________________________________________________

link: https://www.pinterest.com/pin/676102962819932290/

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro