Thiên Trúc-Tử Thần và Thằng Hề
-''Chết tiệt!''
-''Không ngờ bọn chúng không làm hại được Ema liền quay sang Baji..''
-''Hai người, chúng ta cần nói chuyện một chút.''
-''Bình tĩnh nào Takemichi!..''
Inupee dí vào tay Takemichi cốc sữa ấm, cậu ta chạy hồng hộc đến nhà của cậu và Koko giữa đêm, xem có đã có gì đó xảy ra.
-''Inupee, Baji gặp tai nạn rồi. Biết Kisaki không? Chính hắn đã làm việc đó!''
-''Tao không thể để yên như thế này được,..''-Qúa khứ sẽ lặp lại mất!
Takemichi vò đầu, đôi mắt bắt đầu đỏ lên..
-''Inupee, Hắc Long hiện tại có bao nhiêu quân? Tao muốn điều động họ.''
-''Hả..''
-------------------------------------------------------------------------------------------------
-''Ca phẫu thuật thành công rồi..''
-''May quá....''
Ema thở phào nhẹ nhõm, cô thả lỏng, buông tay của Draken ra.
Tuy người nằm trong phòng phẫu thuật bây giờ không phải cô, nhưng tâm trí cô mách bảo..Người đáng lẽ ra phải nằm ở đó lại chính là mình.
-''May mà Baji kịp thời bảo vệ đầu nên không tổn thương chỗ hiểm...''
-''Tao nhất định bắt kẻ gây ra chuyện này phải trả giá đắt!''- Mikey nhíu chặt mày, nói nhỏ với mọi người.
-''Baji đã không sao rồi, bây giờ tao về báo tin với Touman để bọn nó đỡ lo đây.''- Mitsuya bấm máy gọi điện cho Hakkai.
-''Vậy đi, Hina, Takemichi vẫn chưa liên lạc với em à?''- Draken bất chợt quay sang Hina.
-''Cậu ấy vẫn chưa gọi cho em..Không biết là đang làm gì nữa..''
-''Giờ tính sao Mikey? Trận Thiên Trúc có đánh không?''
-''Cứ đến xem sao đã..''
-----------------------------------------------------------------------------
-''Hanagaki Takemichi? Không phải là thằng oắt con được Touman bảo hộ tuyệt đối hay sao? Nó đến đây làm gì?''
Izana liếc mắt nhìn anh em nhà Haitani.
-''Biết chết liền, nó bảo có việc muốn nói!''
-''Há? Thú vị thật, cho nó vào đi!''
-''Hanagaki?...Tên này ..''- Kakuchou đứng ở một bên liền nói nhỏ với Izana.
-''Mày biết nó à?''
-''Hình như có quen đó..''- Nói đến đây, Kakuchou trầm mặc suy tư.
Ừ.
Chính xác là có quen, thậm chí còn từng là bạn!
Thằng yếu ớt đó đến chỗ nguy hiểm này kiểu gì thế?!!
Đừng nói là đại diện Touman mà đến nhé???
Takemichi bước vào, phá tan mạch suy nghĩ của Kakuchou. Lần này cậu cẩn trọng vô cùng, thậm chí còn ra lệnh cho vài người tinh nhuệ của Hắc Long trốn kĩ ở những nơi kín đáo, nếu cậu gặp nguy hiểm thì sẽ báo tin cho nhóm Inupee ngay lập tức. Bởi vì Takemichi biết rõ, Izana giống Mikey, không phải người chịu nghe người khác nói, thậm chí còn có phần ngạo mạn và tùy hứng hơn nhiều. Cậu mà phát biểu ra một câu nào đó phật ý hắn, có khi liền bị bóp chết tại chỗ không biết chừng.
-''...''
-''Vậy,..mày bảo mày nhìn thấy được tương lai?''
-''Tưởng tao là trẻ em lên ba à?''- Kakuchou lãnh đạm khoanh tay .
-''Không tin?''- Takemichi vẫn bình tĩnh đối đáp.
-''Tao có thể chứng minh ngay bây giờ đấy.''
-''Hả?........''- Izana chán ngán ngồi ngửa về phía sau, dường như không có hứng thú lắm.
-''Sano Izana sẽ tử.''
Lời Takemichi vừa dứt, lập tức đã có hai họng súng dí vào đầu. Một cái là của Kakuchou, cái thứ hai là của một tên cốt cán Thiên Trúc khác.
-''Đừng có mà nói bừa.''
-''Tao nói thật!''
-''Bỏ súng xuống.''- Izana khoát tay áo, nhìn chằm chằm vào Takemichi.
Hắn có cảm giác là cậu con trai này không nói dối.
-''Mày nói xem, tao sẽ chết như thế nào?''
-''Đỡ ba viên đạn cho Kakuchou rồi đi đời.''
-''Hả?''
Izana ngạc nhiên quay sang nhìn Kakuchou, cả hai đều có biểu cảm khá là bất ngờ.
-''Ai bắn?''
-''Kisaki Tetta.''-Takemichi nhún vai.
Thù oán gì đâu mà lại bắn nhau? Bọn họ với Kisaki là quan hệ hợp tác mà?
Càng nghe càng không đúng, nhưng tại sao, lại có cảm giác lời cậu ta nói không sai chút nào?
Izana không muốn chết. Lúc đầu thì có, giờ hết rồi. Cậu có gia đình rồi, có nơi để về, tại sao phải chết chứ?
Đây vốn chỉ đơn thuần là cuộc so tài giữa hai người anh em theo khuynh hướng hơi bạo lực, quy mô hơi lớn một xíu thôi mà?
-''Bọn tao không thể tin tưởng mày được,Takemichi!''
-''Không, tao không cần tin tưởng, nhưng nhất định phải chắc chắn với tao rằng, Kisaki Tetta không được cầm súng!!''
-''Súng?..''
-''Được rồi, tao sẽ..''
-''Boss!! Touman đến rồi!!!''- Một tên cốt cán của Thiên Trúc phấn khởi vào báo tin, nhìn hắn vui như sắp tới không phải là đánh nhau mà là ăn hội vậy.
------------------------------------------------
-''Izana, ông lết ra đây cho tôi!!''
-''Ồn ào quá! Mikey, mày không thể giống anh Shin dù chỉ một ngày à?''
-''Tôi sẽ thuần hóa anh giống như anh Shin đã làm nhé!''
-''Ngon mày lên đi! Lên xem nào! Lên!!!''- Izana móc tay làm ra động tác khiêu khích.
Máu dồn nên não, Mikey xông tới, đánh nhau một trận đã đời với Izana. Mấy chiếc ống sắt xung quanh khu vực hai người choảng nhau cái thì móp méo, cái thì vỡ hẳn, cái thì không nhìn ra hình thù gì.
Mikey lên gót, chuẩn bị đá bằng cú đá xoáy yêu thích của mình, Izana cũng không kém cạnh, dùng chân chặn lại.
-''Chân chú còn ngắn lắm!''
-''Mẹ kiếp, ông hơn tôi được mấy cen ti mét mà lên giọng hả?''
Mặc kệ hai Boss lớn đang vừa đánh vừa khiêu khích nhau, ở một bên, toàn Touman đối diện với Thiên Trúc, bầu không khí sớm đã rất căng thẳng.
-''Chính là tụi mày khiến Baji phải nhập viện!!''- Peyan nhìn về phía một thành viên cốt cán củaThiên Trúc, hai tay giơ hai ngón giữa.
-''Đéo phải bố mày làm ok?''- Ran - người bị Peyan nhìn vào cũng không kém cạnh mà giơ cục gạch trên tay tung lên không trung, chuẩn bị ném.
Nhưng hai bên tuyệt đối không động thủ, thay vào đó là cãi võ mồm.
Phó tổng trưởng hai bên thì cứ nhìn nhau với ánh mắt đầy sát khí mãnh liệt, đặc biệt cảm thấy đối phương dễ ghét.
Tất nhiên, một trận chiến như thế này hoàn toàn không khớp với ý định ban đầu của Kisaki.
Rõ ràng hắn ta biết Izana không quan tâm đánh như thế nào, thứ Izana muốn chỉ là một cuộc so tài công bằng với Mikey.Cho nên hắn đã phải lên kế hoạch làm bị thương người Touman để khích tướng, vốn ban đầu dự định sẽ là Ema, nhưng vì cô lại là em gái của Izana rồi, bây giờ đụng vào cô thì có khác nào chôn mình? Vậy nên, cuối cùng hắn vẫn chọn Baji.
Nhưng xem ra, thất bại. Thiên Trúc không thắng Touman đường đường chính chính, Thiên Trúc sẽ không thành bang mạnh nhất Tokyo, hắn sẽ không trở thành tên bất lương số một Nhật Bản.
Tại sao, mọi kế hoạch cứ đi vào ngõ cụt như thế?
Không được! Phải ra tay thôi!
Hanma đứng một bên liếc nhìn Kisaki đang trầm mặc, lại quay sang chiếc súng được giấu kĩ càng sau lưng hắn, mồm khẽ nhếch.
Kisaki lựa lúc hai bang đang chuẩn bị nhảy bổ vào nhau, tình thế hỗn loạn, liền rút súng ra, dự định sẽ bắn bị thương Draken.
Đừng hỏi tại sao, bởi vì như thế, Touman sẽ trở thành rắn mất đầu và Mikey chắc chắn sẽ ghi thù với Thiên Trúc.
Như vậy thì..
-Cạch
-''Súng không đạn?!!!''
-''Bất ngờ không, Kisaki Tetta?''
-''Hanagaki Takemichi!!!''
Phải, chính xác là Hanagaki Takemichi- cậu đã đợi hắn ở đây từ nãy rồi.
-''Thấy không, kế hoạch của ngươi bị bóp méo, cảm giác bị nẫng trên tay là như thế nào?..''
Cậu cười hỏi Kisaki đang đen mặt lại.
-''Là mày???
-''Thì sao? Mày phải cảm ơn tao mới phải!''
-''Ý gì đây?''
-''Nghĩa trên mặt chữ.''
Kế hoạch nát bét, công sức đổ sông đổ bể, đều do một tay mày phá? Mày dựa vào đâu mà muốn tao cảm ơn mày hả? Hả???
Kisaki gào thét. Nhưng cũng không thể làm gì được Takemichi.Bây giờ không biết bằng cách nào mà tên đó đã đánh bại được Mucho, không thể coi thường.
-''A..Tại sao lúc nào cũng là mày vậy Takemichi...''
Kisaki ném chiếc súng sang một bên, nằm vật xuống đất.Hắn dùng tay che mặt lại, không để lộ cảm xúc đặc biệt nào.
Takemichi cũng ngồi phịch xuống, cười hiền lành.
-''Muốn gặp hỏi Hina không, về việc tại sao cô ấy lại không thích mày?''
-''Ha..để làm gì chứ?
-''Để mày ngừng theo đuổi một thứ viển vông..''
Mày cô độc.
Mày cần người sưởi ấm.
Và mày chọn Hina.
Trong khi cô ấy lại phải lòng tao.
-''Giống như một thằng hề vậy..''
-''Takemichi, tao bị cô lập, chính Hina đã cứu tao ra khỏi thế giới ấy..''
Kisaki bắt đầu nói về những tháng ngày cậu làm một thiên tài, cậu nhận được những lời khen, những lời tán dương đầy giả tạo. Và cậu biết, những lời nói đó kèm lẫn sự lợi dụng, sự đố kị với bộ não thiên tài của mình.Xung quanh là ánh nhìn soi mói, cố tìm ra một điểm yếu nhỏ để xét nét cậu..Thế giới của Kisaki không biết từ lúc nào đã thu nhỏ lại, khép kín, cho đến khi gặp được Tachibana Hinata..
-''Thật giống...''
-''Tao biết một người rất giống mày, Kisaki..''
-''Hả?..''
-''Cậu ấy cũng cô độc như mày vậy..Cậu ấy yếu đuối, cậu ấy thất bại. Nhưng sự mềm yếu đó lại được bọc lại bởi chiến tích và hào quang vô nghĩa...''
-''Rồi cậu ấy theo đuổi, cố chấp theo đuổi để bắt lấy một tia hạnh phúc, nhưng rồi, sự ấm áp ấy lại giết chết cậu.''
-''Mục tiêu của cậu là vô định, cậu ấy chỉ cần sống và sống. Sống và nhìn một cách thèm muốn hạnh phúc của người khác, và cậu ấy như một người vô tình chứng kiến ánh sáng của mình vụt tắt..Trong bóng tối của bản thân, cậu áy đã khóc, cậu ấy ôm lấy tao mà khóc. Tao không thể quên được cái thân thể gầy gò ấy rung lên kịch liệt, không thể quên được khuôn mặt và đôi mắt vô hồn ấy nhìn từng người yêu quý ra đi trong bất lực..''
-''Mày là một chú hề, Kisaki..Nhưng cậu ấy là ''vua'', một vị vua có tất cả, trừ bản thân mình.''
-''Takemichi, mày nói gì vậy??''- Lúc này, biểu cảm trên mặt Kisaki chỉ có thể dùng từ ''kinh ngạc'' để hình dung.
-''Tao là kẻ quay ngược thời gian...Không nghi ngờ gì sao? Tại sao một tên quèn như tao lại thắng được một thiên tài?''
Takemichi cúi đầu, cười rất mơ hồ. Kisaki là kẻ ác, cậu biết, biết rõ là đằng khác. Nhưng chỉ cần nhớ đến, cậu ta quá giống Mikey ở tương lai, đều là một kẻ cô độc đuổi theo hạnh phúc, thì cậu lại không nỡ ra tay.
-''Ah...Ra vậy, tương lai của tao..Nó như thế nào?''
-''Chết, nếu lúc nãy mày bắn Draken, mày chết chắc..''
-''Mày và tao sẽ có một cuộc chiến, tao muốn ngăn lại tư tưởng yêu đương thất bại của mày, nhưng rồi xe tải tông, mày chết ngắc.''
-''Khó coi thật..''- Kisaki
-''Hanma cũng đã nói thế..Hắn là người duy nhất đến thăm mày sau khi mày mất đấy..''
Đừng hỏi tại sao Takemichi lại biết chuyện này, đơn giản là vì có một lần đi thăm mộ Baji và Ema vô tình thấy thôi.
-''Hah..Tử thần và Thằng hề sao..?''
-''Hanma..Nó thích mày..''
-''......................''
-''Ồ, có vẻ chính bản thân mày cũng rõ ràng..''-Takemichi nhìn Kisaki, sau đó nhìn lên bầu trời..
-------------------------------------------------------------------
Hanma Shuji đứng ở một góc khá kín, đủ để nghe được cuộc trò truyện của hai người.
Hắn khẽ cười nhẹ..
-''Takemichi, đây là chiến thuật '' lúc em bất lực nhất tôi cứu rỗi em'' à?
-''Phần sau thì phải dựa vào mày rồi, tao chỉ giúp Kisaki khai sáng cái thứ tình yêu thối nát của hắn thôi..''
-''Được rồi..''
------------------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro