Chap 9: ghê vậy sao?
Không ngờ là crackship này lại có nhiều người đón nhận như vậy, tui thấy nhiều bà theo tà đảng của tui lắm nhe. Người tà răm có quỷ theo sau, chúng ta đi theo quỷ, vì fic này sẽ có H vào một ngày nào đó, tui set lại cảnh báo fic đây.
.....
Sau những buổi hành hạ đến từ Toji, cún vàng đã không chịu nổi mà bay đến bên những đồng chí Touman thân thiện.
Cơ mà chúng nó cãi nhau, chia băng thành hai mảnh. Giờ thì Mikey gọi cậu ra để hỏi chuyện, mĩ danh là 'phân xử' giúp hai đứa đứng đầu băng đảng.
Takemichi: bây đùa tao đúng không?!?
Mikey đã thông báo đến Takemichi như vậy, với tư cách là khách quý, là một người bạn của tổng trưởng. Không có ý khinh thường nhưng Toji đã khinh khỉnh khi nghe đến cái chức danh mà cậu ta đặt cho cậu. Gã nói với cậu, bọn họ đều có thể bị cậu liên lụy hoặc liên lụy đến cậu, sớm hay muộn gì cũng nên tách nhau ra.
Toji: chúng bay tách ra thì tao mới yên tâm.
Tất nhiên, để bạn đời của một con thú dữ mà nó đã nhận định ra khỏi lãnh thổ của nó là việc không thể nào. Nhất là con báo đen đã có được lại mất đi một lần, báu vật nó lại một lần giữ được trong vòng tay, đừng hòng mong nó nhả ra. Nên nếu Takemichi có đi gặp mấy đứa báo đời thủ đô thì cũng sẽ có một cái đuôi to thù lù đi đằng sau. Toji tất nhiên có việc làm, nhưng đéo phải ngày cún vàng đi gặp trai, gã phải đi bắt quả tang.
Theo kinh nghiệm của một thằng già đời, một cái chiếu trải rách tươm thì gã biết thừa loại người như Takemichi sẽ thu ong hút bướm lắm, theo nhiều kiểu. Không đâu xa, cái thằng đứng đầu của đám nhãi con lông chưa mọc hết và cái thằng đứng cạnh nó đã để ý đến cún vàng của gã. Thế nên dù cún vàng có không cho đi theo thì gã vẫn bám, mặt gã vốn đã không xi nhê gì với việc phải bám theo một người, đằng này Takemichi còn là 'mẹ' của hai đứa con nhà Toji thì việc gì gã tồi này phải ngại?
Gã không bám theo, gã đường đường chính chính đi theo bảo vệ vợ :).
Xin lỗi, sau vụ ở trường (cái này xảy ra lúc gã chưa có quen cún vàng) và vụ đánh đấm nhau ở nhà kho bỏ hoang, cái cẹc nào cũng liên quan đến cái băng đua xe của mấy thằng cu chưa kịp lớn đó thì gã đéo yên tâm giao vợ cho ác được. Và lần nào gã cũng thấy Takemichi không tím thì đỏ vì chảy máu. Nói không ngoa chứ, nếu vợ cũ Toji không chết vì bệnh thì gã vẫn không để vợ gã phải chảy máu lần nào đâu.
Tất nhiên là phải bỏ qua phần gã dạy Takemichi đánh nhau rồi.
Thế nên... "Mắc mẹ gì mày không cho chồng mày đi cùng?"
"Anh bị gì vậy?" – Takemichi trọc đầu với gã trẩu này mất – "Đây là bạn em hẹn đi chơi mà! Với lại ai là chồng tôi chứ!?"
"Bạn em cũng là bạn tao, khác chỗ nào? Đấy, chồng mà em còn chối! Hay là em đi ngoại tình?"
"Anh bị dở lâu chưa? Mikey chỉ hẹn em đi dạo loanh quanh thôi!" cmn ngoại tình! Con ông gọi tôi là mẹ nên tưởng ông là chồng tôi hay gì?
"Tóm lại, không cho tao theo thì em cũng ở nhà!" – Toji cáu tiết, gã nhấn đầu cậu vào bộ ngực vĩ đại như gấu nâu của bản thân khiến Takemichi suýt về trời sớm.
Cún vàng dùng hết sức bú sữa mẹ từ bé đến giờ đẩy cái mỏ của cậu ra rồi hét lớn, "Không có tóm cái gì hết! Anh ở nhà!"
Bà Hanagaki từ trong bếp đi ra, nhìn trò con bò của hai đứa rồi cười trừ, dăm ba tiếng chúng nó lại được một lần tấu hài, bà không cần mất tiền cũng cười cho cả tháng, "Hai đứa lại cãi nhau cái gì vậy? Như cặp vợ chồng mới cưới ấy, có gì thì từ từ bảo nhau chứ, để Megu – chan với Tsu – chan nghe được thì không hay đâu"
Takemichi: cái gì vậy mẹ!??
"Vâng ạ" – Toji tỉnh bơ đáp lời 'mẹ vợ' nhấc bổng cún vàng vào phòng để dạy dỗ lại trong tâm trạng hoang mang của cậu.
Tội Takemichi, một lần bị đả kích tinh thần đến từ cả mẹ ruột và 'chồng'.
Bên kia, đang có một dàn 'vọng thê'.
Mikey nhớ hắn không bị đãng trí, không có bị tẩy não, hơn nữa, trong điện thoại hắn cũng có một đoạn tin nhắn đã gửi cho Takemicchi, hẹn cậu đến đền Musashi lúc 4 giờ chiều. Thế mà đợi từ lúc có mỗi một mình hắn, đến lúc cốt cán trong băng đủ cả vẫn không thấy bóng dáng của cậu đâu.
"Này, thế thằng đấy có định đến không vậy?"
"Thằng đấy không biết mày là tổng trưởng Touman à Mikey – chan?"
Hai cái đầu bông cùng lên tiếng, nghe có vẻ rất khó chịu khi phải đợi chờ một người không mấy quan trọng. Không chỉ hai người họ, ai cũng có vẻ như thế, trừ bốn người nào đó, có thể thấy rõ nhất là đội phó phân đội năm dù đang đeo khẩu trang vẫn có thể biết được cậu ta đang tức như thế nào. Cộng thêm, đội trưởng phân đội một với khuôn mặt như chuẩn bị cầm xăng đi đốt nhà người ta đến nơi.
"Có lẽ cậu ấy đang cho con ăn" – Draken đứng một góc xa nhất với Mikey đột nhiên phát biểu.
"Quần què gì cơ?" thằng nhìn ngu ngu thế có bạn gái đã thấy khó tin lắm rồi, Baji hoài nghi tai hắn hôm qua tắm bị nước vào nên hỏng rồi, khả năng phải đi khám bác sĩ. Muchou và Sanzu cũng thấy tương tự, hơn nữa còn thêm bệnh ảo giác nữa.
"Chất đấy. Nó đủ tuổi chưa mà làm ăn ghê vậy?" – Mitsuya bất ngờ, nhưng nghĩ Draken chỉ đùa thôi nên hỏi ngược lại.
"Ờm...tao chưa đủ tuổi đâu, với lại đấy cũng là con của Toji mà!"
Người được nhắc đến xuất hiện ngay đằng sau cả đám, nhưng không phải trong tư thế ngầu lòi gì mà là được ông 'chồng' ôm công chúa, trong tay là đứa con mà họ đang nhắc. Và Megumi đang uống sữa bữa chiều thật.
"Takemicchi! Mày đến muộn!" – Mikey thấy cậu thì lao đến muốn ôm.
Nhưng mà Toji đang ôm Takemichi...
Gã lập tức giơ chân lên đạp Mikey nhưng bị hắn đỡ được, "Cút sang một bên, mày không thấy chồng nó đang ở đây hả?"
"Ồ, chồng cơ đấy. thế mà tôi chỉ thấy một ông già lụ khụ!"
Mikey lập tức xéo sắc, rõ ràng bình thường là một tổng trưởng rất có não, nhưng dạo này cứ gặp Takemicchi là hắn lại không được bình thường cho lắm. Cụ thể thì hắn muốn Takemicchi vuốt cằm như mấy con mèo, ôm cậu hoặc là nằm trên đùi cậu để cậu chải tóc cho. Rất không bình thường, nhưng Mikey lại thích cái không bình thường đó.
Rất rõ ràng, hắn đang có vấn đề.
Và đám cốt cán Touman ai cũng thấy điều đó.
---
Mọi người thấy ảnh hưởng thuật thức của Takemichi lên những người khác chưa? Nó không điều khiển cảm xúc, nó thanh lọc cảm xúc xấu, thanh lọc chú linh nhưng cũng có tác dụng phụ, nó khiến người tiếp xúc với thuật thức phụ thuộc vào người mang thuật thức. Nói đơn giản, thuật thức này khiến người ta nghiện Takemichi, hơn nữa, Takemichi không kiểm soát được việc phóng xuất thuật thức. Tức là tất cả vật thể có thể coi là sống trong phạm vi 2 mét trong bán kính lấy cậu làm trung tâm đều sẽ bị ảnh hưởng.
Và người duy nhất không bị ảnh hưởng là Toji, gã là Thiên Dữ Chú Phược.
Tôi chưa nghĩ ra tên thuật thức, đợi Gojo xuất hiện thì để ổng đặt đi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro