Chap 6: Bên trong 27 còn có một 72

Oi oi bạn học Kochou này... Tôi có hơi bị bái phục cậu rồi đó!

Ngay cả chuyện tư mật nhất của đàn ông mà cậu cũng biết sao? Mà cái này... Làm gì có ai đếm được số lần mình 'chơi' chứ? Bạn học này... Thật sự đáng sợ đâu '-')!!!

"Fufu~" Che miệng, cô khẽ cười một tiếng.

"Các người muốn gì đây~? Đi Tây Thiên thỉnh kinh? Hay đi một chuyến dạo thăm âm phủ~?..."

"...Hay là đi phịch gái ^^?" Rina híp mắt cười cười nói nốt vế sau.

"..." Lộn chủ đề rồi gái ơi!!!! - Tsuna nội tâm gào thét.

"Hyaaa!! T-Tay tôi...?" Đột nhiên, tên đầu bãi nôn cầu vồng thét lên, trợn tròn mắt nhìn bàn tay đáng lẽ đã bị đứt của mình.

Nó, vẫn bình thường?

Hắn hốt hoảng sờ sờ lại bàn tay, xúc cảm vẫn còn rất tốt, máu vẫn lưu chuyển. Lũ đồ đệ và cả Tsuna cũng ngạc nhiên không kém.

Hoá ra, đó lại là ảo ảnh sao?!

"Fufu~" Rina chỉ cười nhìn bọn chúng.

Kỹ năng của ta thực hư đâu ai ngờ được~

Tưởng chừng là thật nhưng lại là hư...

Tưởng chừng là hư nhưng lại là thật...

Hoặc cũng có thể...

Là thực và cũng là thực...

Là ảo và cũng là ảo...

"Đó chỉ là cảnh cáo thôi anh trai ạ~ nếu là lần sau..." Rina đột nhiên ngưng cười cợt lại, híp mắt nguy hiểm mà nói. Lưỡi kiếm loé sáng lên trong bóng đêm.

"... Thì sẽ là thật đó~" Một nửa gương mặt đắm chìm trong bóng tối, cặp mắt xám tro sáng lên.

Mở to mắt ra và nhìn đi, hãy sợ hãi đi! Cô ta đang nhìn bạn như một thợ săn chuẩn bị săn con mồi đó.

Tsuna khẽ rùng mình. Cái lượng sát khí khủng bố gì đây? Bạn học Kochou này...

Rất.Nguy.Hiểm!

Tsunayoshi kia và siêu trực giác đang cảnh báo hắn liên hồi. Nỗi sợ hãi này là gì đây?

Hắn không biết, và cũng không muốn biết!

Ngay lúc này, hắn muốn đứng dậy và chạy đi ngay! Chạy, phải chạy...

"Hù--" Rina cười khì khì, tay chạm vai của cậu làm mặt xấu.

"Hieeeeee!" Tsuna trái tim như dựng đứng lên, hốt hoảng kêu một tiếng to.

"Uy, bị gì vậy? Điên à? Sao tôi gọi nãy giờ cậu không bắt máy? Thơ thẩn như người trên mây ấy... Hông lẽ đằng ấy đang muốn chầu trời :))?" Rina cười cười.

"K-Không có gì... Nhưng cậu có gọi tôi bằng điện thoại đéo đâu mà tôi bắt máy :))?" Tsunayoshi có hơi lắp bắp, nhưng sau đó lại cười nói như đúng rồi :))

"Với lại tớ còn muốn sống, chưa muốn về chầu trời với ông bà tổ đâu :))" Tsunayoshi cười cười nói tiếp.

Ủa, sao giờ lạc quan dữ vậy anh :))?

"... Cũng thông minh đó '-')..." Rina mắt cá chết nhìn cá ngừ-kun một hồi lâu, sau đó nói như đang ra lệnh cho cậu: "Đi theo tôi!"

"..." Tsunayoshi không đáp, đứng dậy phủi mông rồi lủi thủi theo sau Rina như một chú cún con.

"Nè bạn học Kochou, đám kia đâu mất rồi?" Trong lúc cậu chìm đắm trong suy nghĩ, nhìn lại mới không thấy lũ kia đâu, có chút không hiểu hỏi.

"À~ bọn họ sau khi bị tôi hăm doạ thì sợ quá nên tè dầm chạy mất tiêu rồi a~" Rina vẫn nhởn nhơ như cũ, và mặt vẫn đơ trả lời.

"Đúng là một lũ yếu sinh lý mà :))" Rina che miệng cười, bổ sung thêm.

"... Cậu là con gái, sao có thể nói mấy từ thô thiển như ban nãy thế?" Tsunayoshi hơi đen mặt khi nghĩ tới gương mặt biến thái của cô lúc giơ ngón tay kể kể về mấy vụ 'ấy ấy' như đúng rồi.

"Thích được không? Có ai cấm con gái không được nói thế đâu?" Rina vẫn không nhìn cậu.

"..." Thì biết, nhưng cậu có hiểu hai từ 'lịch sự' không vậy?

Rina đột nhiên dừng lại, cô quay mặt ra sau nhìn chằm chằm Tsuna.

"Đéo :))!" Như đọc được suy nghĩ của cậu, Rina cười tươi rói như mặt trời mất dạy đáp.

"..."

Phố đêm nay, có vẻ sáng nhỉ '-')?

...

Cả hai dừng chân trước một căn biệt thự khá lớn, Rina ngoắc tay gọi Tsunayoshi đi vào.

"Cạch--" Cánh cửa nhà đột ngột mở ra từ bên trong. Xuất hiện một anh trai có vẻ như là quản gia, mặc bộ áo đuôi tôm, lịch thiệp cúi chào.

"Mừng tiểu thư về nhà!" Sebastian cung kính nói, Rina gật đầu cho có lệ, cởi giày rồi đi thẳng vào trong nhà.

Phần Sebastian sau đó, anh ngẩng đầu lên, quay sang mỉm cười nhìn Tsuna, nói tiếp: "Chắc cậu đây là vị khách mà tiểu thư đã nói. Mời cậu cùng vào!"

"Hie, v-vâng!" Tsuna giật mình, rụt rè bước vào trong.

Sebastian vẫn nụ cười tiêu chuẩn đó đóng cửa lại, khẽ liếm môi.

Mùi hương linh hồn của cậu ta thật tuyệt, và có đến...hai cái nga~

Ri • đã quan sát hết • na: À há, anh này bị biến thái...và còn dám phản bội Ciel bé bỏng nha... Hảo, đợi đó, tôi sẽ trừng phạt anh ngay thôi, fufu~

Rina mỉm cười như nguy hiểm. Tsuna hắn là vừa thấy cậu ấy mọc hai cái sừng và đuôi ác quỷ phải không '-')?

Chắc là nhìn nhầm...

Dù sao, cũng có chút cảm thông cho anh quản gia, trực giác báo em anh sẽ gặp tai hoạ nga~

Chịu đựng chủ nhân vầy... Cũng khổ cho anh rồi :))

...

"Tích tắc--" Tiếng đồng hồ vang lên rõ rệt trong khoảng không gian tĩnh lặng ấy.

"..."

"..."

"..."

"..."

"Cốc cốc--" Ai đó đã gõ cánh cửa, phá vỡ bầu không khí này.

"Tiểu thư, tôi đã nấu cháo xong rồi ạ!" Sebastian bên ngoài, tay cầm khay đựng tô cháo hấp dẫn, một ly nước lọc và một cái muỗng, tay kia gõ cửa.

"Vào đi... Và để lên bàn. Sau đó lui ra đi!" Rina vắt chân cao ngạo nói.

"Vâng!"

Cung kính không bằng tuân mệnh, Sebastian không lề mề, làm nhanh lẹ và đi ra ngoài. Trả lại không gian yên tĩnh cho căn phòng.

"Ăn cháo đi!" Rina lên tiếng nói.

"Thôi, tớ không--" Tsuna khéo léo muốn từ chối thì bị cô cắt ngang, phán một câu vô cùng thấm thía :))

"Không ăn cháo thì tự bắn tinh ra mà ăn đi '-')" Phũ phàng, nhanh, gọn và lẹ cô đáp :))

"..." Cái kịch bản quần què gì đây? Bảo bảo có chút không theo kịp rồi đó :))

"Tớ ăn..." Miễn cưỡng gật đầu, cầm muỗng và bưng tô cháo lên. Tsuna chuẩn bị ăn nó trong tâm trạng...

Thà ngồi ăn cháo còn hơn ăn cái thứ trắng đục kia...

Tác giả: Cưng nói giống như cưng từng bị hiếp vậy á :))

Vừa ăn được muỗng đầu, mắt cậu sáng lên.

Tô cháo này thật ngon!

Và ăn lia lịa như một con ma đói, Tsuna cảm xúc có chút rưng rưng. Cậu nhớ mẹ... Nhưng mẹ đã không còn chú ý tới cậu nữa...

Mà chỉ để ý tới cô em gái đó...

Tsunayoshi cảm thấy hơi buồn cười. Thầm thì bên tai Tsuna:

«Yên tâm đi, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.»

Ổn quần què nhà bây :)) diễn sâu thôi mà :))? Ai mà thèm quan tâm đâu :))

«Đm nhà cậu :)))» 72 giơ ngón giữa.

"Này Sawada Tsunayoshi!" Rina khoanh tay nhìn một màn trước mắt và phát ngôn một câu khiến cho cả hai đều phải giật mình cảnh giác.

"Bên trong Tsuna tồn tại một Tsunayoshi khác phải không?"

/////•~•/////

End chap 6

Thật ra cái tiêu đề cũng hơi liên quan thôi :))

À, Tsuna là cậu của chính gốc - là 27 nha, còn Tsunayoshi kia là 72 á.

Gọi thế cho tránh nhầm. Chap trước không để ý nhưng bắt đầu từ đây sẽ kỹ hơn nha ^^!

Và, quà mừng sinh nhật cho dợ mèo😚😚😚!!! luuly2005

Happy Birthday to You ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro