Chương 2: Giáo sư meo meo

Edit + Beta: Tiểu Sắc Sắc Hủ Nữ

Trên bục giảng, thanh niên mặc áo khoác màu cọ thu hồi sách giáo khoa: “Tan học.”

Vừa dứt lời, đám người liền xôn xao ra ngoài, hôm nay là ngày nghỉ, mọi người đều muốn mau chóng đi chơi.

Khương Thanh là đại biểu khoá, hắn giao tác nghiệp thu thập trước khi vào học: “Lão sư, đều ở chỗ này.”

“Ân, tốt.” Tiếng nói ôn nhu giống hệt như bề ngoài.

Khương Thanh nhìn chằm chằm đôi mắt của Chu Kỳ Ngôn, gọng kính bạc không phải trang trí, hắn biết đối phương thật sự cận thị rất nặng. Lúc hai người trao đổi tác nghiệp, đầu ngón tay chạm nhau trong chớp mắt, Khương Thanh hỏi: “Hôm nay lão sư có sắp xếp gì không?”

Nghe được lời nói ám chỉ cực mạnh của Khương Thanh, mặt Chu Kỳ Ngôn hơi đỏ ửng: “Không có.”

“Vậy như cũ nhé.”

“Ân…… Được.” Chu Kỳ Ngôn nới lỏng khăn quàng trên cổ, cảm giác thân thể có chút nóng lên.

…………

Một nữ sinh cầm sách giáo khoa nói chuyện với bạn cùng phòng: “Chu lão sư đẹp trai quá đi……”

“Thật sự rất tuấn tú, nghe nói hắn chỉ mới 30.”

Nhưng không ai biết được nhân vật trung tâm của đề tài giờ phút này đang làm cái gì.

…………

Chu Kỳ Ngôn lái xe chở Khương Thanh ra trường, đơn thuần mang “khách hàng” của mình về nhà như vậy cũng thuyết minh hắn thiên chân.

Nhưng hắn lại không cảm thấy có vấn đề gì, ngược lại còn hơi lo lắng cho nhà mình có phải hơi lộn xộn, để lại ấn tượng không tốt cho Khương Thanh.

Nhưng thực tế lại tương phản, nhà của Chu Kỳ Ngôn rất có phong cách của hắn, gọn gàng ấm áp.

“Không ngờ nhà lão sư cách trường học rất gần.” Vừa vào cửa, Khương Thanh lập tức ôm lấy giáo sư.

Trên mặt Chu Kỳ Ngôn ửng đỏ, trong nhà ấm áp làm mắt kính nổi sương mù, hắn thấp thấp ừ một tiếng, sau cổ bị đôi môi khô ráo ôn nhu dán lên.

“Lão sư, ta muốn hôn ngươi.”

Nghe được Khương Thanh yêu cầu, Chu Kỳ Ngôn quay đầu ôm hôn học sinh của mình.

Sương mù tràn ngập thấu kính làm hắn không thấy rõ mặt đối phương, Chu Kỳ Ngôn nhắm hai mắt lại.

Thân thể thanh niên trong ngực có chút mềm, dựa vào trên người mình. Khương Thanh mỉm cười: “Lão sư, làm ở chỗ này dễ cảm lạnh.”

Rõ ràng đối phương đòi hôn môi trước…… Hắn còn tưởng rằng ý là muốn ở chỗ này. Chu Kỳ Ngôn mở to mắt, trên mặt có chút hồng: “Ân.”

Hắn kéo tay Khương Thanh đi vào phòng mình: “Nơi này có thể sao?”

Giường đệm màu xám xanh, vừa thấy liền cảm giác rất ấm áp.

Khương Thanh chú ý trong phòng có mấy thú bông hình mèo, hắn vừa chặn Chu Kỳ Ngôn hôn vừa hỏi: “Lão sư thích mèo sao?”

“Ha…… Thích, nhưng ta dị ứng mèo, cho nên không thể nuôi.” Chu Kỳ Ngôn bị đè ở trên giường, cởi bỏ quần áo.

Đôi mắt nảy lên nhàn nhạt tình dục ôn hòa nhìn hắn, bộ dáng thuận theo làm Khương Thanh liên tưởng đến mèo Ragdoll nổi tiếng tính cách tốt, nơi đầu ngón tay hắn lướt qua đều cực nóng lên, Khương Thanh cười nói: “Chính lão sư cũng là một con mèo.”

Chu Kỳ Ngôn có chút khó hiểu, ngẩn ngơ nhìn hắn.

Nhưng Khương Thanh lại không hề giải thích, hắn chỉ nhéo nhéo sau cổ đối phương. Người bình thường sẽ vì sợ ngứa hoặc khó chịu mà súc cổ, nhưng Chu Kỳ Ngôn lại không động đậy, chỉ có chút nghi hoặc nhìn Khương Thanh.

“Xem đi” Khương Thanh cười khẽ một tiếng, dán lên môi giáo sư dưới thân, thanh âm hàm hồ lưu luyến: “Thật sự là mèo nha.”

Quần áo của Chu Kỳ Ngôn dần dần bị cởi hết, thân thể có chút co rúm lại vì lạnh. Nhưng hắn vẫn không nói thêm gì, đôi mắt cận thị cao độ cách thấu kính nhìn chằm chằm Khương Thanh.

Người sau chậm rãi cúi xuống, hôn thân thể người trước, in một cái lại một cái dấu hôn màu côi hồng lên làn da trắng nõn khoẻ mạnh, nhìn qua sắc tình hoa lệ.

Chu Kỳ Ngôn như là một đồ trang trí xa xỉ hoa lệ, bị đại sư hoàn thành điểm xuyến.

Hai viên tiểu núm vú ngạnh lên, chỉ mút vào vài lần liền trở nên sáng lấp lánh, nhìn qua nghe lời đáng yêu.

Giống hệt chủ nhân của nó……miệng Chu Kỳ Ngôn tiết ra thở dốc nhẹ nhàng, đôi tay không biết đặt ở đâu nắm chặt lại buông ra.

Thân thể từ từ nóng lên, mũi Chu Kỳ Ngôn ửng đỏ, đôi mắt động tình chuyên tâm nhìn đỉnh đầu Khương Thanh, ngón tay giật giật, nhịn không được nhẹ xoa lên.

Bị nhẹ nhàng sờ sờ đầu, Khương Thanh ngẩng đầu đối diện đôi mắt mê ly của Chu Kỳ Ngôn: “Muốn?”

Kỳ thật không phải vì thúc giục mà sờ đầu đối phương…… Nhưng Chu Kỳ Ngôn cũng không nói nên lời lí do vừa rồi làm như vậy, liền trầm mặc.

Khương Thanh tách hai chân Chu Kỳ Ngôn, vật kia sớm đã đứng lên, dương vật xinh đẹp ngẩng cao đầu tựa hồ đã gấp không chờ nổi.

Phản ứng thân thể thành thật hơn chủ nhân nhiều, Khương Thanh chọc chọc quy đầu đang run rẩy.

Chu Kỳ Ngôn cảm thấy có chút thẹn, trong cổ họng phát ra một tiếng than nhẹ, tựa hồ vì thẹn thùng, thân thể đều run rẩy lên.

Như là một con mèo nhỏ hoảng sợ, trong lòng Khương Thanh tràn ra tia áy náy, cúi đầu vuốt mặt Chu Kỳ Ngôn hôn hôn: “Xin lỗi, không biết ngươi ghét bị chạm vào.”

Mặt Chu Kỳ Ngôn càng đỏ hơn. Hắn lắc đầu: “Chỉ bị giật mình chút thôi, không sao cả.”

Hắn cũng không biết vì cái gì, khoảng khắc bị sờ quy đầu, thân thể lập tức trở nên nóng lên, quá mức hưng phấn đến không kiềm chế được mà run rẩy.

Bị học sinh trẻ hơn mình rất nhiều ôn nhu dỗ dành, sương mù trong mắt Chu Kỳ Ngôn càng nhiều hơn, hốc mắt ửng đỏ nhìn Khương Thanh, nhấp môi không nói một lời.

Khương Thanh gỡ mắt kính hắn xuống, lộ ra lệ chí bị gọng kính che lấp.

Bởi vì tầm mắt đột nhiên trở nên mơ hồ, Chu Kỳ Ngôn kinh hoảng nheo mắt, muốn nhìn thấy rõ mặt Khương Thanh.

“Lão sư, ngươi không mang mắt kính cũng rất đẹp.” Khương Thanh hôn hôn đối phương.

Hắn quỳ một gối ở trước người Chu Kỳ Ngôn, một bàn tay bẻ đùi người sau ra, một bàn tay đào bôi trơn cao giúp hậu huyệt bôi trơn.

“Ân……” Lại bị ngón tay xâm nhập lần nữa, bàn tay khớp xương rõ ràng của Chu Kỳ Ngôn nắm chặt khăn trải giường.

Thân thể ửng hồng vì tình dục trở nên càng thêm xinh đẹp, mặt mày nguyên bản nhu hòa cũng bởi vì viên lệ chí nơi khoé mắt mà trở nên rất có tính công kích, diễm lệ đáng sợ.

Xinh đẹp giống như độc vật không thể để người nhúng chàm……

Mặt Khương Thanh dần dần trở nên phóng đại rõ ràng trong đôi mắt mất đi tiêu điểm của Chu Kỳ Ngôn . Tròng mắt hắn hơi hơi mở to, hình ảnh dừng lại khi môi chạm vào nhau.

“Lão sư rất có mị lực, ta cũng nhịn không được nhìn đến ngây người.” Khương Thanh vuốt khóe mắt ửng đỏ bật cười, lúc này bởi vì khoảng cách hai người quá gần, Chu Kỳ Ngôn thấy rõ ý cười trong mắt hắn, cùng với gương mặt ảnh ngược của mình trong mắt đối phương.

Nhưng hắn vẫn cảm thấy mặt mình quá bình đạm, không có lực đánh vào giống người khác, nếu muốn nêu ví dụ, hắn càng hâm mộ biểu tình sinh cơ của Khương Thanh.

Là hình dáng làm loại người không để ý bề ngoài như hắn không nhịn được muốn theo đuổi.

Sắc mặt Chu Kỳ Ngôn ửng đỏ, không biết có nên nhận câu ca ngợi này không, hay là chối từ…… Hắn rối rắm, bỏ lỡ thời cơ đáp lại tốt nhất.

Nhưng Khương Thanh cũng đã sớm quen bộ dáng dễ dàng thẹn thùng của đối phương, thân thân gương mặt nhắc nhở nói: “Ta muốn vào.”

Lúc này Chu Kỳ Ngôn mới phát giác ngón tay cắm trong cơ thể mình đã rút ra, huyệt nóng đến thái quá giờ phút này hư không co rút lại, thịt ruột tẩm đầy dịch bôi trơn mấp máy muốn ăn cái gì.

Côn thịt Khương Thanh đỉnh ở huyệt khẩu, thỏa mãn huyệt thịt ăn uống, nhiệt tình bao lấy lai khách.

Rên rỉ không ngăn được chảy ra từ môi răng, Chu Kỳ Ngôn hơi hơi nhăn mi, trên mặt thống khổ lại vui thích: “Ân…… Vào được……”

Khương Thanh kiềm chế đôi tay gắt gao nắm giường của Chu Kỳ Ngôn, người sau cũng vì khoái cảm mà đặt lực vào tay người trước.

Lòng bàn tay hai người dán sát chặt chẽ, triền miên bên nhau khó xá khó phân.

Bởi vì bề ngoài Chu Kỳ Ngôn không giống loại người thích tính ái kịch liệt, Khương Thanh vẫn luôn ôn ôn nhu nhu đối đãi hắn, ngay cả thọc vào rút ra cũng ôn nhu thong thả, nhưng lực đạo dần dần tăng thêm.

“Ngô ân……” Huyệt thịt bắt đầu phân bố tràng dịch ấm áp ướt át, Chu Kỳ Ngôn giương đôi môi đỏ tươi, ngẫu nhiên có thể thấy đầu lưỡi kiều nộn lóe qua.

Khương Thanh muốn hôn, liền làm như vậy, hắn cúi đầu hôn giáo sư tuổi trẻ đang hô hấp dồn dập, hút cánh môi kia như không biết phiền chán.

Hậu huyệt bị lửa nóng quấy loạn đến càng chặt hơn, khóe mắt Chu Kỳ Ngôn lòe ra lệ quang.

Côn thịt thong thả mà kiên định thao lộng tra tấn cái eo già của hắn, làm hắn có chút bủn rủn.

Nhưng mà…… Hắn lại chủ động câu eo Khương Thanh, đối diện với ánh mắt hơi hơi giật mình, cười ôn nhuận: “Lại nhanh hơn một chút…… Ân ha…… Không được sao?”

Không ngờ Chu Kỳ Ngôn sẽ chủ động nói ra câu ý vị khiêu khích mười phần như vậy, Khương Thanh cười: “Đương nhiên có thể.”

Tính ái nguyên bản ôn nhu chậm rãi trở nên kịch liệt lên, đệm chăn gọn gàng bị hai người làm cho quay cuồng hỗn độn, nhăn dúm dó thành một đoàn lót eo cho Chu Kỳ Ngôn.

Giường rung động mãnh liệt, Khương Thanh ôm Chu Kỳ Ngôn, cắn lỗ tai đối phương cọ xát: “Lão sư nên đổi giường càng rắn chắc hơn, bằng không vạn nhất bị chúng ta đè sụp, đêm nay ngươi sẽ không có chỗ ngủ.”

Ánh mắt Chu Kỳ Ngôn mê ly nhìn Khương Thanh, giọng nói khàn khàn nghiêm túc: “Ta sẽ suy xét.”

“Nhưng ít nhất hiện tại vẫn chưa sụp, cho nên không sao cả.”

Là đang ám chỉ nhanh hơn nữa cũng không thành vấn đề…… Khương Thanh ôm thanh niên dưới thân càng chặt chút.

Thấp thấp thở dốc, hai người cùng nhau bắn ra.

Lòng bàn tay tương nắm chảy mồ hôi, ấm áp thẩm thấu vào khắp người.

-----------------------------------------------

Truyện này hoàn rồi nà. Cô nào đọc tiếp ấn sao ⭐ giúp tui nhé. Để tui biết có đông người thích không dành chút thời gian edit thêm. Chứ tui lười lắm thường ngày cũng bận nữa. Nhắc lại là tui không check tin nhắn bình luận nhan. Cảm ơn cả nhà. (◍•ᴗ•◍)❤

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro