Ở trên xe
Edit+Beta: Tiểu Sắc Sắc Hủ Nữ
Huyệt thịt chợt bị nhiệt lưu bắn vào, thân thể Tư Hàn co rút, sau khi khôi phục bình tĩnh mới phát giác được chính mình đã làm cái gì.
Trên mặt không khỏi đỏ một trận.
Lý Nghiêm cười nhéo nhéo mặt hắn: “U, lúc này mới biết thẹn thùng".
Tư Hàn bị nhéo nhéo mặt: "Nếu như bị nhìn đến thì ngươi phải làm sao bây giờ?”
Lý Nghiêm không để bụng nói: “Nhìn đến liền nhìn đến đi, vừa lúc có thể phù chính cho ngươi.”
Tim Tư Hàn đập mãnh liệt.
“Vui vẻ sao?” Lý Nghiêm vui cười hỏi hắn, khuôn mặt tuấn lãng đến mức tim Tư Hàn hung hăng run rẩy.
" Chỉ biết đùa giỡn ta thôi.”
Tuy rằng là nói như vậy, nhưng trong lòng Tư Hàn kỳ thật có một loại chờ mong bí ẩn.
Chờ đến Thịnh Trạch tắm rửa xong ra tới, Tư Hàn đã mặc xong quần áo rồi, Lý Nghiêm cũng vậy, hai người quần áo chỉnh tề, ngồi ở trên sô pha phòng ngủ, khoảng cách không tính gần, dường như chỉ là bằng hữu bình thường nói chuyện.
Trên mặt Tư Hàn trước sau như một lạnh băng, khi Lý Nghiêm nói chuyện thường thường hắn chỉ khẽ gật đầu phụ họa, ngẫu nhiên nói vài câu.
Tóc Thịnh Trạch còn chưa có khô hoàn toàn, hơi hơi ướt át, hắn ngửi ngửi mùi tanh nồng đậm trong không khí, cái mũi nhăn lại: “Kỳ quái, vì sao hương bị còn nhiều như vậy.”
Nhìn đến biểu tình Tư Hàn trở nên có chút mất tự nhiên, cho rằng hắn thẹn thùng, cười vỗ vỗ bả vai hắn: “Ai u, ta quên mất, da mặt của Tư Hàn ngươi luôn luôn mỏng.”
Nói liền đi mở cửa sổ thông khí.
Mà ở nơi hắn không nhìn đến, trong lòng Tư Hàn cùng Lý Nghiêm hiểu rõ mà không nói ra trao đổi một ánh mắt.
Sau khi xuống lầu, Thịnh Trạch gọi a di rửa sạch trái cây đưa tới.
“Vì sao hơn nửa đêm đột nhiên lại tới chỗ ta?” Thịnh Trạch dựa vào trên người Lý Nghiêm ăn trái cây, tư thái lười biếng.
Lý Nghiêm xoa chân cho hắn, tình sự qua đi chân Thịnh Trạch luôn luôn sẽ có chút không thoải mái, tuy rằng Lý Nghiêm đã nói với hắn không cần ra sức như vậy, nề hà Thịnh Trạch không nghe, Lý Nghiêm đành phải xong việc xoa bóp giảm đau chân cho hắn.
Tư Hàn nhìn đến hắn cùng Lý Nghiêm thân thiết, trong lòng thực không thoải mái, điều này nhắc nhở hắn, Lý Nghiêm chung quy không chỉ thuộc về một mình hắn.
Chỉ là mới vừa rồi Lý Nghiêm trấn an hắn, vì thế hắn liền nhẫn nại đáy lòng không thoải mái: “Cũng không có việc gì, qua vài ngày nữa chính là tiệc sinh nhật của cha ta, hắn dặn ta đích thân đến nói cho ngươi sẽ thành ý hơn, hôm nay ở bộ đội có việc về trễ, cho nên bây giờ mới đến báo tin.”
Thịnh Trạch ngồi xuống bên người hắn vỗ vỗ bả vai: " Hai nhà chúng ta là quan hệ gì, không cần phải làm những chuyện dư thừa này.” Thịnh Trạch nhéo nhéo cằm trắng nõn của Tư Hàn: “Tiệc sinh nhật của Tư thúc thúc chắc chắn sẽ có một ít trai gái tuổi trẻ tham gia, là cơ hội thật tốt, ngươi lại không tìm đối tượng, chậc chậc, liền phải trở thành ế nam.”
Song nhi có thể gả cho nam nhân hoặc song nhi, cũng có thể cưới song nhi hoặc nữ nhân. Bất quá Thịnh Trạch vẫn cảm thấy bạn tốt này của mình tương đối thích hợp cưới người khác, nếu là gả, lấy tính tình của hắn, Thịnh Trạch cảm thấy hắn không thích hợp dựng dục con nối dõi vì nam nhân.
Rốt cuộc tính tình hắn quá lãnh, bộ dáng răn dạy người ở bộ đội hắn cũng gặp qua, thật là làm người nhìn thôi đã thấy sợ. Hắn căn bản không tưởng tượng được hắn giống như một song nhi bình thường đối với nam nhân ôn nhu tiểu ý, cũng không tưởng tượng được bộ dáng hắn bị nam nhân đè ở dưới thân thao lộng.
Thịnh Trạch còn không biết, bạn tốt cao lãnh chi hoa lạnh như băng sương trong mắt hắn, kỳ thật vừa mới ở trên giường của bọn họ, bị người yêu hắn nội bắn, dâm loạn làm người líu lưỡi.
“Đích xác còn không có nghĩ tới chuyện này.” Tư Hàn không tự nhiên né tránh tầm mắt.
“Cũng phải, việc chung thân đại sự đương nhiên không thể qua loa, nên chọn lựa thật tốt.” Quay về ôm cổ Lý Nghiêm, ở trên cổ Lý Nghiêm gặm một cái, nói: “Ngươi nhìn xem, ta ngàn chọn vạn chọn, cuối cùng cũng tìm được người ở bên cạnh cho ta cảm giác thư thái.”
Tư Hàn nhìn trên cổ Lý Nghiêm nhiều thêm một dấu hôn, bất tri bất giác móng tay đã đâm sâu vào lòng bàn tay.
Chờ đến thời điểm ra cửa hắn đều có chút hoảng hốt.
Hắn nghĩ chính mình hiện tại bị làm sao vậy.
Sao lại có thể có thể tranh đoạt nam nhân cùng bạn tốt.
Hắn và Thịnh Trạch từ nhỏ lớn lên cùng nhau, theo lý mà nói một người là nam nhân, một người là song nhi, nên có một ít tình cảm ái muội, nhưng bọn họ chỉ là bằng hữu tốt đơn thuần mà thôi.
Hắn có tâm sự gì chưa bao giờ lừa gạt Thịnh Trạch, Thịnh Trạch cũng vậy, những điều nói không nên lời với ca ca ruột, lại có thể nói cùng hắn. Tính tình Thịnh Trạch không được tốt, từ nhỏ đến lớn hắn vẫn luôn nhường hắn, ăn ngon chơi tốt người thứ nhất nghĩ đến muốn cùng chia sẻ là Thịnh Trạch.
Nhưng lần này hắn thật sự…… Luyến tiếc buông tay.
Phỉ nhổ chính mình vô sỉ cùng phóng đãng, lại cũng trầm luân vào địa ngục không người cứu rỗi.
Thịnh Trạch lâm thời có việc không thể tiễn hắn ra cửa, cho nên sau lại người đưa Tư Hàn ra cửa biến thành Lý Nghiêm.
Lý Nghiêm vẫn luôn đưa hắn đến ngoài cửa lớn biệt thự, Tư Hàn muốn nắm lấy tay Lý Nghiêm nói mấy câu, nhưng nghĩ đến bảo an ngoài cửa lớn, hắn liền cố nén chua xót thu hồi tay.
Nếu đã làm kẻ thứ ba không biết liêm sỉ, thì đó đều là chuyện đương nhiên, không thể gặp sáng, không được công nhận, mặc kệ ngoài mặt ngươi lợi hại như thế nào, lại cũng không thể quang minh chính đại thân thiết cùng người mình thích.
Lý Nghiêm thấy hắn cái gì đều không nói, nhưng đôi mắt đã đỏ hoe, nhẹ giọng thở dài một hơi.
“Sao ngươi lại đến đây? Không có xe đón sao?”
Tư Hàn cắn cắn môi dưới, lắc đầu: “Ta kêu cho bọn họ đi về trước, chờ ta ra lại đến đón.”
Lý Nghiêm chớp chớp mắt với hắn, “Như vậy đi, ta lái xe đưa ngươi trở về, đỡ mệt nhọc hơn.”
Tư Hàn gật đầu đáp ứng, trong lòng nhanh chóng nhảy nhót.
Xe Lý Nghiêm lái chính là Land Rover, động tĩnh rất lớn, Thịnh Trạch gọi điện thoại cho hắn.
“Sao ngươi lại lái xe? Muốn đi ra ngoài?”
“Ân, Tư Hàn không có người tới đón, ta đưa hắn trở về.”
Bên kia điện thoại Thịnh Trạch không vui nhấp một ngụm rượu vang đỏ, trong lòng nói thầm làm gì không để tài xế trong nhà đến đón.
“Được rồi, bất quá ngươi trở về sớm một chút, ngươi không ở nhà ta ngủ không được.” Những lời cuối cùng này của Thịnh Trạch mang theo vài phần ý vị làm nũng.
Lý Nghiêm cười nói: “Đã biết, tiểu kiều khí.”
Sau khi tắt điện thoại, một đôi cánh tay trắng bóng duỗi lại đây, ôm cổ Lý Nghiêm một chút lại một chút hôn lên, ngữ khí hơi say: “Đi đến đâu cũng phải tra hỏi, phu nhân của Lý tiên sinh quản thật nghiêm.”
Tư Hàn lưu lại một dấu hôn độc thuộc về hắn ở trên cổ Lý Nghiêm, chính là nơi này, vừa rồi Thịnh Trạch hôn, hắn cũng muốn thân.
“Đang lái xe, ngoan một chút.”
Lý Nghiêm đối với bàn tay đang tác quái ở hạ thân hắn cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng mà, nửa người dưới lại thành thật dựng lên.
“Đều như vậy còn ngoan như thế nào, gần đây không có ai.”
Vừa nói Tư Hàn đã cởi sạch quần áo của mình, sau đó ngồi xổm xuống dưới, dùng miệng ngậm lấy dương vật liếm mút, Lý Nghiêm hít hà một hơi.
Nhìn nhìn xung quanh, đã thuộc về vùng ngoại thành, nơi ở của Tư Hàn là biệt thự trên núi rời xa nội thành, hiện tại chỗ đi ngang qua vừa lúc hoang tàn vắng vẻ.
Lý Nghiêm cũng không khách khí, nhanh chóng tắt xe, đem người đè, móc dương vật ra mãnh thao một trận.
Cao lãnh chi hoa trước mặt người khác hiện tại bị hắn làm đến mắt hàm xuân thủy, chân trắng nõn mảnh khảnh bị bẻ lớn ra, tiểu huyệt thỉnh thoảng gắt gao co rút lại, bị khoái cảm đánh sâu vào chỉ biết rên rỉ.
Không gian trong xe nhỏ hẹp, eo chó đực của Lý Nghiêm không ngừng ra vào, đem thịt huyệt kia giã vừa mềm vừa nát, hồng diễm diễm ứa ra dâm thủy.
Nhìn người dưới thân mị thái chồng chất, Lý Nghiêm thấp giọng cười cười, “Tư Hàn thượng giáo băng thanh ngọc khiết trong mắt mỗi người thật ra đã bị nam nhân chơi qua mấy vạn lần đi…… Chậc chậc chậc……”
Bởi vì vấn đề không gian, thân thể Tư Hàn không ngừng đụng về phía sau, tay thon dài cũng bởi vì kích thích cùng hưng phấn mà gắt gao nắm chặt ghế xe, trên mặt đều là ửng hồng, biểu tình cũng là mê say, giống như bị làm không biết đêm nay là đêm nào.
“Ân…… A…… Bị làm mấy vạn lần…… Ân…… Kia cũng là ngươi làm, ngươi là người nam nhân đầu tiên của ta, cũng là người nam nhân cuối cùng.” Tư Hàn muốn hôn Lý Nghiêm, Lý Nghiêm cũng chủ động cúi đầu phối hợp hôn môi hắn, động tác dưới thân càng thêm hung ác, bất quá tay cũng không quên lót đầu cho Tư Hàn, sợ đầu hắn bị đâm vào cửa kính xe.
Di động lại vang lên, Lý Nghiêm tùy tay lấy, dưới thân còn ra vào, đem chân Tư Hàn bẻ tới trước ngực hắn, làm Tư Hàn tự mình ôm chân để tiện cho hắn thao.
“Sao ngươi còn chưa trở lại? Đã 11 giờ rồi.”
Tư Hàn kiệt lực không phát ra âm thanh, chẳng sợ đầu vú phấn nộn trước ngực bị nhéo dâm loạn, hạ thân lầy lội một mảnh bị ra vào, hắn cũng chỉ có thể gắt gao cắn môi không phát ra âm thanh.
“Tư Hàn giữ ta lại ngồi chơi một lát, ngoan, lập tức trở về.” Trong miệng đối với người yêu nói lời nùng tình mật ý, nửa người dưới lại hung hăng thao một người khác.
“Được, nhưng ta thật sự quá mệt nhọc muốn ngủ, vậy ta không đợi ngươi.”
“Ân, đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon.”
Sau khi cúp điện thoại, Lý Nghiêm chặn miệng Tư Hàn, nụ hôn này vẫn luôn liên tục cho đến khi hắn bắn tinh.
Đem hắn đưa về nhà, Tư Hàn còn có chút lưu luyến không rời, đùi trắng bóng cuốn lấy eo Lý Nghiêm ở trong xe: “Lần sau lúc nào chúng ta mới có thể ở bên nhau.”
“Nếu ngươi yêu cầu, ta tùy thời đều đáp ứng.”
Một câu hống đến gương mặt lạnh lùng của Tư Hàn đỏ bừng.
Tựa như thời điểm bọn họ vừa mới bắt đầu có ái muội, chỉ cần một câu, một ánh mắt, liền có thể làm trong lòng hắn nóng lên, trên mặt phiếm hồng. Đã hơn một năm tới nay, cảm tình của hắn đối với Lý Nghiêm vẫn nùng liệt trước sau như một.
Lý Nghiêm nhìn trên mặt hắn đỏ, vì thế xích lại gần hôn hôn má hắn, gió buổi tối ấm áp, đưa tới mùi hoa nhàn nhạt cùng sự mát mẻ độc hữu của đêm hè, khi hai ánh mắt chạm vào nhau, chỉ có thể ngửi được hô hấp của đối phương, rất gần, khiến người tim đập thình thịch.
“Ngủ ngon, thân ái.” Lý Nghiêm ôm hắn, ôn nhu thì thầm với hắn, dáng người cao lớn đĩnh bạt, trên mặt tuấn lãng là một mảnh nhu tình, đủ để khiến cho bất luận kẻ nào phải luân hãm.
“Ngủ ngon, nhớ rõ ta mỗi ngày đều đang đợi ngươi.” Tư Hàn dán mặt vào ngực nam nhân, nghe tiếng tim đập hữu lực kia một chút lại một chút, khuôn mặt lãnh ngạnh nhu hòa đến không thể tưởng tượng.
“Sẽ.”
Lý Nghiêm biết chính mình tra, điều này hắn vẫn rất rõ ràng.
Nhưng là tra, cũng phân cấp bậc.
Cái loại đối đãi tình nhân sau khi thao qua liền không quan tâm chính là hạ tra. Cầm tiền của tình nhân ở bên ngoài nuôi tiểu tam tiểu tứ chính là trung tra. Mà hắn chính là đỉnh cấp tra.
Lý Nghiêm cảm thấy, loại tra như hắn, kỳ thật chính là làm các nam hài tử cảm nhận được cảm giác bị yêu, hai bên đều sướng, hắn sắm vai một nhân vật tình nhân tốt, đối phương cũng được đến cảm tình chính mình muốn, thật tốt.
Hắn lại không buộc người khác làm tiểu tam, là người ta chủ động yêu cầu, vậy hắn là ngốc bức mới có thể cự tuyệt.
Kỳ thật ở bên ngoài hắn không chỉ có một mình Tư Hàn, có còn đang thông đồng, có đã thao qua……
Hắn nghiện xuất quỹ.
Có lẽ đây là trời sinh.
Có lẽ là bởi vì về sau tâm lý vặn vẹo.
Dù sao hắn chính là trầm mê với loại cảm giác này.
Hắn biết như vậy rất xin lỗi Thịnh Trạch, nhưng nếu hắn muốn chia tay Thịnh Trạch khẳng định sẽ đòi chết đòi sống, cho nên, không bằng cứ vẫn luôn xuất quỹ, đây cũng là vì tốt cho Thịnh Trạch
Ân…… Lý Nghiêm đỉnh cấp tra nam chẳng biết xấu hổ nghĩ.
Muốn nói động tình đại khái là có, chẳng qua thiếu đến đáng thương, cảm tình là cái gì, đều chó má, ai còn ồn ào cảm tình giống như đang đánh rắm.
Lý Nghiêm lái xe trở về trên đường nhận được tin tức WeChat.
“Ta rất nhớ ngươi, mấy ngày nay đoàn phim nghỉ phép đều không nhìn thấy ngươi, ta thật là khó chịu."
Lý Nghiêm nghĩ thầm như thế nào bữa nay diễn văn nghệ rồi, vì thế liền gửi tin giọng nói phun tào: “Ngài khó chịu? Gần nhất không thừa dịp nghỉ ngơi chơi thêm hai ngày, ngày sau tiến tổ ngài sẽ tưởng niệm cuộc sống bây giờ đấy.”
Sau lại WeChat vẫn luôn không có động tĩnh.
Mãi cho đến nửa giờ sau Lý Nghiêm lái xe về nhà, WeChat mới nhảy ra một hàng chữ.
“Vừa mới nghe giọng nói của ngươi tự an ủi một lần, nhưng là ta còn khó chịu, muốn bị ngươi thao.”
Lý Nghiêm bị tin nhắn của hắn làm bật cười, trở về một câu: “Chờ sau khi tiến tổ lại chơi ngươi, nghe lời, mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, không cần lãng phí tinh lực làm chuyện này, dưỡng thân thể cho tốt rồi nói.”
Đối phương nhắn về một chữ “Được”, cộng thêm biểu tượng mặt trời.
“Không cần ở nhà uống quá nhiều rượu, uống thứ đồ kia không tốt, lần trước nhìn thấy trong nhà ngươi có một tủ lạnh bia, đừng uống có nghe không?”
Đối phương cũng trở về một tin giọng nói: “Biết rồi biết rồi, ngươi nói ta đương nhiên sẽ nghe, gần nhất xã giao ta đều đẩy hết, một giọt rượu cũng chưa đụng vào.”
Sau khi nói xong với hắn, Lý Nghiêm mới đẩy cửa xe đi xuống, lướt đến một WeChat khác, thời gian đối phương gửi tin biểu thị vào 11h sáng.
“Lý ca tìm lão sư dạy biểu diễn cho ta thật sự rất kiên nhẫn, dạy cũng tốt nữa, cảm ơn Lý ca!”
Lý Nghiêm gợi lên một nụ cười nhẹ.
Hiện tại nên trả lời.
“Ân, lão sư dạy biểu diễn kia danh tiếng không tồi, ngươi phải học tập thật tốt, cố lên.”
Đối phương cơ hồ là giây hồi, “Lý ca hiện tại còn không ngủ sao? Vì sao ngủ trễ như vậy, đối với thân thể không tốt nha, ta thức khuya bởi vì bài tập biểu diễn, còn Lý ca? Nhất định phải chiếu cố chính mình thật tốt!”
Không thể không nói loại tiểu hài nhi đơn thuần này luôn phá lệ gãi ngứa tim người khác.
Cũng sẽ làm người cảm thấy tuổi trẻ thật tốt.
Suýt không đành lòng dụ dỗ.
Lại càng thêm không có khả năng buông tay.
ְ
“Sống về đêm đương nhiên là tương đối phong phú, tuổi này ngủ trễ đương nhiên là bởi vì cái này, ha ha ha, ngươi còn nhỏ, không hiểu.”
Đối phương yên lặng hồi lâu.
Ước chừng qua nửa giờ, Lý Nghiêm tắm rửa xong, tin tức mới gửi đến: “A, được rồi, bất quá Lý ca vẫn phải chú ý thân thể.”
Nhìn như bình thường kỳ thật có nỗi mất mát không nói nên lời.
Lý Nghiêm cơ hồ có thể nghĩ đến bộ dáng thanh niên đơn thuần cầm di động ngây người.
Sách, có chút chờ mong cuộc sống hai ngày sau trở về đoàn phim.
Tắt đèn, ôm lão bà thơm ngào ngạt, Lý Nghiêm một đêm ngủ ngon.
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
P/s: Hơn 3100 chữ luôn đó (╥_╥). Đủ mười bình chọn mới đăng chương mới nha cả nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro