Chương 46: Meo......
Tổng đốc đại nhân ngây ra, tiểu sủng vật đang ghen đi, hành vi vừa rồi rõ ràng bất mãn với nữ nhân này.
Tuy rằng không có nghĩ cùng nó nhân thú luyến gì đó, nhưng nhìn nó đang che chở mình không cho gần người khác, loại cảm giác này thật vi diệu, tâm thoáng giật mình, một bàn tay sờ lên mặt, phát giác nơi đó hơi phát sốt.
Mình nhất định bị điên rồi.
Đang trong lúc cảm khái, liền thấy tiểu sủng vật nhà mình thế nhưng "meo" một tiếng vọt lên, anh một cái cũng không ngăn lại một người một mèo xé nhau.
Nói thật, từ lúc nó xông lên, một khắc kia tổng đốc đại nhân liền cảm thấy mèo nhà mình chắc thắng rồi. Bởi vì anh chưa từng cắt móng cho nó, đừng nói là nữ thần dù là nam nhân ở trong tay nó nhất định cũng sẽ bại.
Hơn nữa mèo và người bất đồng, động tác của nó mạnh mẽ, lại còn chuyên hướng trên mặt người khác tiếp đón.
Vui tươi hớn hở, anh cảm thấy đối phương bộ dạng mặt đầy vết máu nhất định làm người thấy cảnh đẹp ý vui.
Không đúng a, mèo nhà mình hiện tại đang lớn bụng, trong bụng có nhãi con a, xong rồi, quên mất việc này.
Anh một thân mồ hôi lạnh, vội đi lên chi viện. Sợ nó lúc đó bị vứt ra mà mình không đỡ được, vạn nhất đụng vào cây thì không xong.
Nhưng phát hiện này nữ thần sức chiến đấu thật sự quá yếu, cô ta kêu thảm thiết lấy đôi tay che mặt, nhưng cũng đã bị mèo cào người đầy thương tích.
"Mèo con, để ý chính mình."
Tổng đốc đại nhân không thể không nhắc nhở một chút, nhưng trong lòng lại đau, nhãi con này không phải của mình, trên đầu có chút xanh, thật ủy khuất.
Trình Tiểu Mễ vừa mới cho người câu dẫn bạn trai mình không thở nổi, nghe được tổng đốc đại nhân nhắc nhở mới nghĩ đến hiện tại mình là một mèo thai phụ, gấp gáp hướng lòng ngực tổng đốc đại nhân nhảy qua, biết anh nhất định đỡ được mình.
Quả nhiên, cô an toàn bò ở trong lòng ngực Sen, sau đó ấn nơi trái tim anh: "Meo meo meo." Sen làm rất đẹp, tuy không biết trong bụng là nhóc con của anh nhưng còn biết nhắc nhở cùng bảo vệ, người nam nhân này cô nhận định rồi.
"Mi, mi......" Nữ thần đã bị cào đến vô cùng chật vật, vốn dĩ muốn cởi quần áo ra hiện tại đều treo ở dưới bộ ngực, sau đó ngực nhỏ xinh kia lộ ra.
Trình Tiểu Mễ mở to hai mắt nhìn, cái ngực cup A còn muốn so cùng cô? Nếu so cùng tổng đốc đại nhân thì thấp hơn anh, lại còn không có cơ bắp đẹp như người ta. Dáng người này còn muốn so cùng cô, ở trạng thái bán thú cô có nhan sắc, hơn nữa làn da rất đẹp, đôi mắt cũng lớn hơn cô ta.
Cô cúi đầu nghĩ, hiện tại vẫn là cái thân mèo, muốn so với người ta như thế nào?
Trước thở dài một tiếng mèo , sau đó liền nghe được một tiếng gầm to: "Reuel, mày đang làm cái gì, sao vô lễ với nữ thần......" Nói được một nửa thì đột nhiên im bặt, bởi vì xem một thân dấu vết bị mèo cào này liền biết không phải cháu trai mình vô lễ mà là con mèo kia.
Ông thật ra muốn cháu trai mình vô lễ, tốt nhất là hai người có thể lăn ở cùng nhau thì càng tốt, đến lúc đó không sai là có chắt trai.
"Thấy thế nào đều là cô ta vô lễ, nữ nhân dám câu dẫn Reuel này còn chưa có sinh ra đâu." Tổng đốc đại nhân vuốt mèo, trong lòng hạnh phúc.
"Đúng là tinh thần lực của cháu cô ta cũng không thể tới gần, nữ nhân này sợ là một chút cũng không quý trọng cái đầu."
"Quý trọng cái gì, cô ấy tuần sau sẽ tiếp tục uống thuốc?"
"Tôi có thể, chỉ cần anh muốn tôi có thể vì anh uống thuốc."
"Trước đó còn nói không gả cho tôi người nói cô eo thô?"
"Tôi không gả a, chỉ là muốn chinh phục anh."
"Ha ha ha, dùng thô eo của cô?"
Meo meo meo......
Cười chết mèo, ai nha, Sen, miệng anh sao độc như vậy, tuy rằng bộ dáng này khả năng không thể làm bạn gái, nhưng cũng xinh đẹp mà.
Tổng đốc đại nhân cảm thấy mèo nhà mình thở dốc có chút không bình thường, nhíu mi nói: "Tôi khuyên các người vẫn nên sớm trở về không cần lãng phí thời gian, cũng không cần lãng phí đồ ăn của tôi. Tôi còn phải nuôi mèo, thật phí tiền." Nói xong ôm mèo nhà mình liền đi.
Sau khi trở về lập tức cho cô uống dịch dinh dưỡng và nước, Trình Tiểu Mễ duỗi đầu lưỡi nhỏ liếm "bạch bạch", vừa mới vận động một trận thật phí sức lực, cô hiện tại có chút đối cùng khát.
Tổng đốc đại nhân ngây ra, nhìn cái đầu lưỡi mềm mềm nho nhỏ có gai kia bất tri bất giác nuốt nước bọt, nhưng anh lập tức quay đầu sang một bên để không nhìn.
Trình Tiểu Mễ bị ánh mắt anh nhìn cũng liếc nhìn một chút, Sen vừa mới nhìn chằm chằm mình phải không? Hơn nữa hầu kết còn giật giật, giống như anh muốn làm gì đó mới như vậy, hay anh cũng khát?
Không có khả năng?
Hay anh muốn hôn mình a.
Đừng nghĩ nhiều, cô hiện tại là một con mèo.
Nhưng ở trong tinh thần hải anh còn hôn đó, cũng không kém hiện thực là bao.
Trình Tiểu Mễ lòng dạ hẹp hòi vừa động liền đột nhiên bổ nhào vào trước ngực Sen nhà mình, đứng ở trên đùi anh rồi nhìn mặt anh. Ôm cô mập mạp, biểu tình của tổng đốc đại nhân rõ ràng càng dịu dàng, cả người xem ra cũng không bá đạo sắc bén bằng bên ngoài. Trình Tiểu Mễ cảm thấy mình như uống bùa mê thuốc lú, thế nhưng trực tiếp đem miệng đâm về môi anh, sau đó dán vào nhau.
Nhưng miệng mèo cùng con người chênh lệch có chút lớn, cô không thể không bi thương chỉ có thể liếm.
Tổng đốc đại nhân có chút cảm giác bị động, mình là bị cưỡng hôn, đầu lưỡi kia như bàn chải cọ anh đến lòng lung tung rối loạn.
Mà chút ái muội này trong nháy mắt liền bị dập tắt, giống loài bất đồng không nói, đến m.ẹ nó yêu đương còn khó khăn.
Bị liếm một miệng nước miếng tổng đốc đại nhân cũng không ghét bỏ, chỉ là đôi tay kẹp lấy tiểu sủng vật bế cô lên nói: " Được được, ăn cái gì đi." Hai ngày này tuy rằng nó không nôn ra, nhưng rõ ràng cũng không quá muốn ăn, chỉ thích ăn vặt.
Anh thật vất vả đem mèo nuôi béo như vậy, nếu gầy thì phải làm sao bây giờ?
Một người một mèo ở trong phòng ấm áp im lặng, lúc này Bắc Thần bên ngoài nói: "Báo cáo tổng đốc đại nhân, nguyên soái mời ngài đi cùng bọn họ cùng ăn tối, nói là muốn ngài cùng vị nữ thần kia bồi dưỡng tình cảm."
Tổng đốc đại nhân lập tức liền đứng lên, nói: "Còn chưa đủ!"
"Nguyên soái đại nhân nói ngài không đi thì không yên, còn không cho ngài mang theo mèo."
Anh vốn không muốn đi, nhưng lại tính trực tiếp đem người đuổi ra, vì thế liền nhìn thoáng qua mèo con nhà mình nói: "Ta đi ra ngoài một chút rất nhanh sẽ trở lại, mi không cần đi theo, bọn họ sẽ gây bất lợi cho mi."
Trình Tiểu Mễ ăn xong liền mệt rã rời, nàng "meo" một tiếng nhưng thật ra muốn đi theo, nhưng tổng đốc đại nhân đã sấm rền gió dữ đóng cửa lại.
Thật ra thủ vệ biên thành so với giám thị trạm tinh tế khá hơn nhiều, tổng đốc đại nhân ở nhà mình thật không có lo lắng vấn đề an toàn của mèo con. Nhưng Trình Tiểu Mễ lo lắng a, lo lắng cho nam nhân nhà mình bị nữ nhân kia bắt đi.
Nữ nhân kia thật dâm, dù cô ta không ngực nhưng cũng là nữ nhân không phải sao?
Cô càng nghĩ càng vội, càng nghĩ càng không cam lòng, sau đó liền ở trong phòng kêu meo meo.
Đột nhiên, cô cảm giác được thân thể của mình có chút nóng lên, không đến nửa phút công phu cô từ một con mèo biến thành một thân ảnh nữ nhân nhân loại, vẫn mang theo lỗ tai cùng cái đuôi.
Trình Tiểu Mễ sờ có chút không rõ tình huống, quăng cái đuôi mình cảm thấy đầu óc có chút loạn. Nhưng loạn cũng muốn đoạt lại nam nhân của mình
Không phải sao, cho nên cô lập tức muốn ra tay xé tình địch.
Nhưng không thể trơn bóng mà đi a, cô từ trong ngăn tủ tìm ra áo sơ mi của tổng đốc đại nhân mặc vào, cố ý mở lớn phía trước để lộ ra rãnh. Vì nam nhân của mình cô đây cũng liều mạng, duỗi tay đánh bang vào mặt khiến mình cố lên, nhưng đi về phía trước một bước cô lại vung tay.
Loại đồ vật gọi là thói quen này thật tức chết a, lúc làm mèo cô phải vươn ra đi nhưng giờ không phải là chân trước.
Yên lặng đem tay thu hồi còn muốn nó một chút, sau đó mới thích ứng vươn chân đi trước.
Thật vất vả ở trong phòng học xong đi đường bình thường như thế nào, lúc này mới dùng tinh thần lực mở cửa ra. Nhưng cô không biết, lúc cô làm xong tất cả lỗ tai cùng cái đuôi trên người đều biến mất.
Lần trước lúc biến hóa cô chỉ đi được hơn mười bước liền biến trở về làm mèo, lần này nhất định phải kiên trì a.
Cô từng bước một hướng đếm nhà ăn bên kia, bởi vì phòng mặt sau biên thành này thuộc về không gian riêng tư của tổng đốc đại nhân, trừ bỏ người máy thông thường cũng không có người tới gần, cho nên Trình Tiểu Mễ căn bản không bị ngăn cản đi tới bên ngoài nhà ăn.
Nhưng thật sự là đi không nổi, cô mềm mại ngã xuống, cảm thấy mình khả năng sẽ biến thành mèo. Còn may xung quanh không có ai, nói cách khác liền phải chứng kiến một màn mèo sống đại biến.
Nhưng lúc này nghe được tiếng ồn ào đối diện, nguyên soái Ian biểu tình rất tức giận: "Nếu mày lại khăng khăng không cùng vị nữ thần này kết hợp sinh con, vậy tao đem sói con kia bồi dưỡng trở thành người thừa kế."
"Tùy, cũng là mong muốn của tôi."
"Mày......"
Đột nhiên ánh mắt hai người đều nhắm ngay Trình Tiểu Mễ ngã vào một bên, liền đuổi theo nữ thần ra tới đều thấy được.
Trình Tiểu Mễ nhìn đến tình địch ở đây sao có thể để mình yếu thế, chậm rãi đỡ tường đứng lên ưỡn ngực một chút, vung cái đuôi......
Ể, cái đuôi đâu?
Quay đầu lại nhìn, cũng không có gì.
Lại duỗi tay sờ lỗ tai cũng không thấy, tình huống gì đây?
Lúc đang nghĩ ngợi tổng đốc đại nhân cau mày vài bước đi tới nói: "Cô sao lại ở chỗ này, là ai cho cô vào?" Vốn dĩ cho rằng không nhìn mặt người ta anh khẳng định sẽ không nhớ được, nhưng không biết thế nào chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra, cô chính là nữ nhân ngày đó.
Chỉ là áo sơmi trên người cô là của mình, phía dưới cái gì cũng không mặc lộ ra cẳng chân trơn bóng cùng gót chân nhỏ đáng yêu, hình như sàn nhà có chút lạnh, ngón chân cô có chút co lại, toàn thân vô lực hình như không đứng được.
Không, đã không đứng được.
Tổng đốc đại nhân vẫn duỗi tay đi đỡ, anh vẫn là lần đầu làm một thân sĩ.
Không đúng a, tinh thần lực trên người cô vì sao quen thuộc như vậy.
Không, đã không phải quen thuộc, tinh thần hải của mình thế nhưng một chút cũng không phản đối, trực tiếp tiếp nhận cô.
Này...... Loại tình huống này chỉ xuất hiện lúc đối với tiểu sủng vật của mình.
Đây là chuyện gì, thời điểm lần trước anh rơi vào trạng thái nửa hôn mê căn bản không có phát hiện ra, hiện tại đầu óc anh lại là thanh tỉnh, cho nên rất dễ dàng cảm giác được mình cùng nữ thần này tinh thần lực hoàn toàn cộng dung, thậm chí cấp bậc rất cao.
Anh đã ngẩn ngơ, theo bản năng hỏi: "Cô, rốt cuộc là ai?"
Trình Tiểu Mễ cảm giác được Sen nhà mình nhận ra mình, cô vừa mới còn rối rắm không có cái đuôi cùng lỗ tai người ta không nhận ra mình hay không, vạn nhất cũng đưa cô một phần ba tài sản mà ném cô đi thì làm sao bây giờ?
Nhưng hiện tại xem ánh mắt anh, cô cảm thấy mình gặp đúng người rồi.
Nếu như vậy cô còn do dự sao, nhất định phải nói cho anh thật ra là anh thượng là tiểu sủng vật đặt đầu quả tim a.
"Meo......" Giờ phút này, Trình Tiểu Mễ muốn giết người.
Hai lần biến thành người cô đều không có nói một câu tiếng người, hiện tại mới biết được m.ẹ nó cô chỉ có thể nói ra miêu ngữ, thật xấu hổ a.
Nhưng tổng đốc đại nhân lại lập tức phản ứng, thanh âm này rõ ràng là của mèo ngốc nhà mình, cho nên còn phải hỏi sao? Sợ người đằng sau lại nghe được cái gì không nên nghe, vì thế anh khí phách bế Trình Tiểu Mễ lên nói: "Không bồi." Nói xong liền đi nhanh hướng đến phòng mình.
"Reuel, cô ấy là vị nào, cháu đứng lại." Nguyên soái Ian gọi cháu trai mình như thế nào đều không có để ý tới ông, hơn nữa càng đi càng xa, càng đi càng nhanh.
Thật ra tổng đốc Reuel lúc này tâm rất loạn, người nho nhỏ trong lòng ngực thế nhưng là con mèo kia? Nghe tiếng kêu kia thì không sai được, trách không được lúc ấy mình sẽ đem cô ngụy trang thành người, hai cái này căn bản là một người. Cho nên anh mới không chút do dự cùng một nữ nhân không quen biết đột nhiên lăn giường, hiện tại nghĩ lại các cô xác thật có rất nhiều điểm giống nhau.
Trước đó mình còn vì thế rối rắm lâu như vậy, vì sao lại không nghĩ đến mặt này?
Không, căn bản không có biện pháp suy nghĩ.
Tổng đốc đại nhân bằng tốc độ rất nhanh về phòng, sau đó lòng bàn tay đều là mồ hôi, chỉ cảm thấy ôm thân thể này lại mềm lại tinh tế, anh thật sự tâm viên ý mãn. Chờ cửa đóng lại, anh mới vừa đi lên giường vừa một bên nói: "Mi sao lại biến thành cái dạng này, mi......" Giống như có vô số vấn đề, cũng không biết bắt đầu hỏi từ nơi nào.
Trình Tiểu Mễ biến thành người lúc sau phát giác mình ở trước mặt tổng đốc vẫn nhỏ xinh như vậy, cô nhịn không được nhẹ nhàng duỗi tay kéo chặt cổ áo không loạn của anh, sau đó dùng sức lực thật lớn nói một chữ: "Anh...... A...... Meo......" Trong lòng cô bị hai chữ 'đ.ệch m.ẹ' lướt qua, nhưng lại không có biện pháp.
Tổng đốc đại nhân nghe thấy cái này cảm thấy cô khả năng không phải không nói chuyện mà giống tiểu sủng vật trong tinh thần hải hình như không thuần thục, có lẽ luyện một chút thì tốt rồi. Vì thế anh đem người đặt ở trên giường, vừa định cẩn thận nhìn bộ dáng cô một cái.
Bởi vì vừa mới quá khẩn trương không thấy rõ, hiện tại phát hiện làn da cô thật tốt, trắng như tuyết, một đôi mắt cũng phi thường xinh đẹp, tròn tròn như một đôi mắt mèo. Mới vừa nhìn đến người trước mặt đột nhiên lập tức mất tích không còn, tổng đốc đại nhân một trận khẩn trương nói: "Mi ở đâu, sao lại thế này?" Vì sao người lập tức liền biến mất?
Đang nghĩ ngợi lúc sau phát hiện áo sơmi của mình động vài cái, run lên tới cầm lấy, từ bên trong giũ ra một con mèo tròn vo.
Nội tâm tổng đốc đại nhân hỏng mất!
-------------------------------
Chương này dài quá, mãi mới hết 😖
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro