Chương 3: Mở màn của cuộc chiến

Giữa sân bay ồn ào, tấp nập người qua lại, Eira và Arthur dễ dàng trở thành trung tâm của đám đông.

Không một người nào có thể làm lơ hai người họ, xuất thân từ gia đình Fay danh giá vậy nên trong nàng đã có sẵn sự thanh lịch và cao quý. Eira là một công chúa mỹ lệ điển hình mà các các hiệp sĩ sẵn sàng trung thành phục vụ. Arthur lại là hình ảnh vị hoàng tử lý tưởng trong truyện cổ tích của bao cô gái mộng mơ, cho nên mọi người cho rằng hai người họ sinh ra để dành cho nhau.

Mọi người đứng từ xa tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối nhìn anh kéo túi hành lý cùng cô bạn gái đồng hành của mình đi vào khu vực làm thủ tục check-in, tự hỏi: Không biết bọn họ là con cái gia đình hoàng gia nào?

Sau khi kết thúc chiến bay kéo dài nhiều tiếng, Eira cùng Arthur đã đặt chân đến nơi sẽ diễn ra sự kiện Heaven's Feel lần 4.

"Đây chính là thành phố Fuyuki sao?" Eira liếc nhìn khung cảnh trước mặt.

Nơi hai người đang đứng chính là quận Shinto, khu dân cư nằm ở bờ phía đông con sông Miongawa được xây dựng trên một vùng đất từng một thời hoang phế; tuy không nằm trong lịch sử lâu đời của quận Miyama, nhưng điểm nhấn của nó là dự án quy hoạch rất lớn từ chính phủ nhằm tạo nên một vùng kinh tế hiện đại giữa miền đất già cỗi này.

Khu dân cư nằm ở bờ phía đông con sông Miongawa được xây dựng trên một vùng đất từng một thời hoang phế; tuy không nằm trong lịch sử lâu đời của quận Miyama, nhưng điểm nhấn của nó là dự án quy hoạch rất lớn từ chính phủ nhằm tạo nên một vùng kinh tế hiện đại giữa miền đất già cỗi này.

Hạ tầng kiến trúc trong khu vực chỉ mới thực hiện được 40%, nhưng công viên và phố mua sắm trước sân ga đã hoàn tất; dự kiến trong tương lai của Shinto sẽ là một nơi trù phú, hoa lệ và trong lành, hòa hợp đến từng cá thể. Tòa thị chính cũng từng bước được dời sang Shinto, chuyển mình với bê tông, sắt thép và các tấm kính, chỉ nay mai sẽ thay thế toàn bộ hoạt động chính quyền ở Miyama.

Ngay cả trong ngày lễ nghỉ nơi đây vẫn luôn tấp nập. Giữa dòng người liên hồi qua lại, co ro trước ngọn gió phương bắc, Eira mỉm cười tiếp nhận chiếc nón lông cừu màu trắng từ tay Arthur: "Cảm ơn anh!"

"Cảm giác lần đầu ngồi máy bay thế nào?"Eira đi dọc bờ sông vừa nói.

"Chẳng có gì đặc biệt. Chán hơn tôi nghĩ."

Arthur không hề nói dối, trong đôi mắt xanh không gợn một chút sóng.

"Tôi vẫn hơi thất vọng một tí. Anh nhất định là Servant đầu tiên ngồi trên máy bay với một cơ thể bằng xương bằng thịt đấy."

Các Master ngoại quốc bằng cách nào đi chăng nữa cũng phải đến Nhật Bản, nhưng đi cùng Servant ở dạng hình thể theo một nhóm hai người như Eira và Arthur là một trường hợp đặc biệt.

Nguyên nhân là do Arthur. Mặc dù cùng là Anh Linh nhưng anh có những hạn chế nhất định mà các Servant khác không gặp phải. Trở ngại lớn nhất là anh ấy không thể linh hồn hoá. Arthur không có khả năng triệt tiêu dạng hình thể để di chuyển tốc độ cao hoặc "cắt" đường dẫn ma lực từ Master khi không chiến đấu, những khả năng mà các Servant khác đều có. Rõ ràng, linh hồn của vị anh hùng mang tên Arthur có những điểm khác biệt với các linh hồn khác... vì một lý do nào đó mà đến bây giờ Eira cũng không biết. Lễ triệu hóan đã diễn ra hoàn hảo, và sự liên kết giữa Eira và Servant cũng không có vấn đề gì.

Arthur không thể vô hình ẩn thân trước mặt người khác, đương nhiên cũng chẳng thể đi đâu trong bộ áo giáp cồng kềnh được. Vì thế nên anh phải ăn mặc như người bình thường, và đi đôi với Eira.

Tuy có chút tiếc nuối cho bộ quần áo hoa hồng trắng áp dưới đáy hòm lúc họ đến Nhật, song Eira nhanh chống tìm được vào bộ quần áo hưu nhàn thích hợp với anh tại sân bay quốc tế.

Giao hành lý cho hai người hầu gái đi cùng, Eira và Arthur tay không tiến về phía quầy thủ tục. Sau khi vận chuyển hành lý về căn biệt thự được thuê ở ngoại ô Fuyuki bằng một đường khác, hai cô hầu gái ấy sẽ trở về nhà. Họ không đồng hành cùng Eira trong Heaven's Feel. Chẳng có lý do gì để cuốn những người không liên quan vào nơi nguy hiểm. Trong cuộc chiến này, Eira sẽ phải tự lo liệu cho mình, với sự bảo vệ của Arthur.

"Khó khăn lắm mới có cơ hội đến Nhật, giữa trời lạnh thế này chúng ta đi ăn bánh xèo Nhật đi. Theo lời đánh giá trên mạng nói thì ở gần đây có một quán khá nổi tiếng đó." Eira háo hức cầm di động hướng Arthur nói.

"Nghe cô nói vậy, tôi cũng muốn thử." Arthur cười nhẹ đáp.

Những người đi trên đường đều phải dừng lại đứng nhìn hai người họ trong mất mấy phút vừa cảm thán cặp đôi tình nhân này cũng quá xứng đối đi.

Eira và Arthur đều là người có thể ăn, cho nên khi hai người họ không chỉ ăn bánh xèo Nhật còn chạy đến phố ăn vặt ăn thêm một đống, chờ lúc hai người điền no bụng đã rạng chiều.

Trên đường đi bộ để tiêu thực theo một lộ trình vô định, không xác định rõ điểm dừng, chỉ tách mình khỏi dòng người tấp nập, lặng lẽ đứng nhìn cuộc sống thường nhật trong thành phố từ một góc nhìn thích hợp.

Không biết từ khi nào, vầng thái dương đã khuất bóng sau những dãy núi xa xa; màn đêm buông mở ra một gương mặt khác của vùng thành thị. Dưới khung cảnh lung linh của muôn ngàn ánh đèn, Eira cùng Arthur trò chuyện về tích báo do ma sử mang đến.

"Mặc dù biết Assassin không phải là một Servent mạnh nhưng bị Archer của Tohsaka Tokiomi loại bỏ dễ dàng như vậy, có cảm giác quái quái. Khoảng thời gian giữa lúc Assassin hiện hình và đòn tấn công từ Servant của Tokiomi quá ngắn. Hẳn là hắn đã đợi sẵn từ trước. Nếu hắn đã phát hiện ra có kẻ đột nhập trong dạng linh hồn thì không phải nói gì, nhưng đây là một Assassin với kỹ năng che giấu hiện diện..." Eira hồi tưởng lại hình ảnh sử ma cung cấp.

Arthur gật đầu. Bằng vào tài năng lãnh đạo cấp B của một vị quân vương cũng như kinh nghiệm chiến đấu lúc sinh thời của mình, anh dễ dàng nhận ra điểm kỳ lạ ở đây.

"Càng nghĩ tôi lại càng thấy như đây là một sự sắp đặt. Tại sao Tokiomi lại dễ dàng để lộ một Servant có sức mạnh lớn đến vậy?"

Từ tình báo nhà Fay, Arthur biết nhà Tohsaka tất nhiên đã tích lũy kinh nghiệm từ hai cuộc chiến trước. Không lý nào họ không biết việc các Master khác đang theo dõi dinh thự của mình.

Heaven's Feel là cuộc chiến giữa những anh hùng danh tiếng. Và huyền thoại họ tạo ra bao gồm cả thông tin về cách chiến đấu, điểm mạnh yếu của từng người. Điều này đồng nghĩa với việc kỹ năng và yếu điểm của một Anh Linh dễ dàng bị nhận thấy ngay trong trận đánh đầu tiên.

Do đó, giấu đi danh tính của Anh Linh trong các trận đánh giữa các Servant đã trở thành luật bất thành văn. Ở điểm này, Anh Linh được gọi theo trường phái thay vì tên họ để tránh tiết lộ thân phận thật sự.

Đêm qua, Tokiomi đã phơi bày hai đầu mối về danh tính Servant của ông cho các Master khác, đó là hình dáng và chiêu thức trông như một Bảo Khí của anh ta. Dù chưa có gì đủ để xác định anh ta là ai, nhưng sự liều lĩnh này có thể tránh được dễ dàng. Nếu muốn hạ Assassin, ông có thể làm thế mà không để người khác thấy.

"Cho ta thấy thứ lẽ ra không nên để ta thấy― vậy đó chỉ có thể là thứ hắn muốn chúng ta chứng kiến."

"Master của Assassin là Kotomine Kirei, người này là học trò của Tokiomi. Cho dù là thầy trò trở mặt thành thù, hai bên có nhất định hiểu biết lẫn nhau cho nên theo lẽ thường không ai ngu đến chính diện cứng đối cứng khi không có điểm nắm chắc . Có lẽ hơi đa nghi nhưng tôi cảm thấy nên làm ma sử đến nhà thờ Fuyuki." Eira khẽ nhíu mày nói.

"Đây là một lựa chọn không tồi, chẳng qua cô phải nhớ giữ một khoảng cách nhất định và đừng cho vị vị linh mục giám sát nhận ra." Arthur nhắc nhở, dù sao nhà thờ là nơi các giao tranh giữa Master bị cấm.

" Lại nói số lượng vũ khí trút xuống Assassin quá nhiều đi, hơn nữa cách sử dụng chúng làm cho tôi nghĩ đến một thứ có tính năng tương tự, cung tiễn , chức giai của hắn hẳn là Archer?" Eira nghịch tóc dài trên ngực vừa nói.

" Lại nói đến Archer thường có khả năng sản xuất vũ khí để phục vụ mục đích chiến đấu nhưng có được nhiều chủng loại như vậy, thực rõ ràng, nó là một kho vũ khí độc lập mà không phải dùng năng lực cụ tượng hóa."

"Hơn nữa từ chất lượng mà nói, đó không phải đám vũ khí làm từ sắt thép bình thường, làm không khéo, toàn bộ chúng đều là bảo cụ." Nói đến đây, Eira cảm giác Servent của Tokiomi khó giải quyết, hàng trăm hàng ngàn bảo cụ, cô có cảm giác không cần phải phóng năng lực của chúng chỉ cần đem toàn phóng không ngừng nghỉ cũng đủ ma chết Servent đối địch.

"Cho nên, tôi làm giả thuyết, Servent này sử dụng một loại không gian ma pháp đem một đống bảo cụ cất chứa vào trong đó, sau đó lợi dụng năng lực của Archer đem chúng làm như mũi tên phóng ra. Dựa vào số lượng bảo cụ khổng lồ như vậy, Servent này sinh thời đứng ở đỉnh cao quyền lực, một vị vua chúa nổi tiếng trong lịch sử."

"Còn có đâu..." Arthur nhìn cô nghiêm túc suy đoán, theo thói quen nở nụ cười nhẹ giọng nói.

Eira nghĩ đến Tokiomi làm gia chủ gia tộc Tohsaka, đối với lịch sử của gia tộc này cô đương nhiên nhớ rõ:  "Gia tộc Tohsaka là một trong những gia tộc pháp sư thuộc Tháp Đồng Hồ của Hiệp Hội Pháp Sư nhìn lên không bằng ai, nhìn xuống chưa chắc ai hơn mình. Là một gia tộc có lịch sử gần 200 năm, nắm giữ quyền quản lý thành phố Fuyuki."

"Gia giáo tốt đẹp, năng lực xuất chúng, là thân phận tôn quý ảo thuật gia quý tộc. Chính là đâu..." Nói đến đây, Eira nghĩ đến đám quý tộc không coi ai ra gì, bĩu môi nói: "Quý tộc, luôn có quý tộc tật xấu. Luôn tự cho mình là rất cao mặc dù là chiến tranh, bọn họ cũng sẽ lựa chọn một ít phù hợp chính mình thân phận Anh Linh."

"Quốc vương, quý tộc, thậm chí là... Thần thoại truyền thuyết..."

"Những Anh Linh phù hợp những điểm trên có thể là thần mặt trời Apollo trong thần thoại Hy Lạp, người có thể trong nháy mắt bắn ra một vạn mũi tên; một kẻ nào đó trong 72 trụ ma thần trong truyền thuyết vua Solomon; cùng với vị vua cổ xưa nhất thế giới, có được hết thảy bảo cụ nguyên hình anh linh, Gilgamesh. Nếu Tokiomi triệu hồi ra Servent này, đây sẽ là trở ngại lớn nhất của chúng ta trong trận chiến Chén Thánh lần này."

"Eira, cô không có lòng tin với tôi sao?" Arthur nhìn vẻ trầm mặt của cô, buồn bãi nói.

"Không, làm sao có chuyện đó."Không cần suy nghĩ, Eira ngay tức phản bác.

"Nếu đã như vậy, cô đừng lộ vẻ buồn rầu như vậy. Với thanh kiếm trong tay, tôi nhất định sẽ đánh bại mọi địch để giành lấy thắng lợi cho cô." Arthur hôn nhẹ lên mu bàn tay cô nói.

"Anh nói những lời này, tôi rất vui, có điều, đừng hở một chút là ăn đậu hủ của tôi không?" Eira đỏ mặt rút bàn tay nói.

"Nhưng đây là lễ tiết của kỵ sĩ Anh Quốc."Arthur tỏ vẻ vô tội nói.

Cuộc trò chuyện của họ không kéo dài bao lâu vì Arthur nhận chóng nhận diện sự xuất hiện của một Servent địch, cách đó khoảng 100 mét, hắn đang cố ý lộ diện như một cách thách thức. Rõ rành rành tuy có nhận thấy sự hiện diện của Arthur, nhưng hắn không hề rút ngắn khoảng cách mà còn từ từ lui ra xa.

"...Hình như kẻ đó đang khiêu khích chúng ta."

"Hmm. Trung thực đấy. Hắn muốn chọn chiến trường?"

Giọng không một chút căng thẳng, Eira nói, vẫn giữ vẻ ung dung. Trong tình huống nguy cấp này, đó là bằng chứng cho lòng tin tuyệt đối vào Arthur. Điều này khiến Arthur cảm thấy vui mừng.

"Có vẻ đối phương cũng đang chờ đợi như ta. Cố ý để lại dấu vết để kẻ khác lần theo.Một Servant cận chiến, giống anh, phải không?"

"Có khả năng là Rider hoặc Lancer. Một đối thủ thẳng thắn."

Eira đáp lại cái gật đầu của Saber bằng một cái mỉm cười bình thản.

"Vậy thì, chấp nhận lời khiêu chiến nhé?"

"Đồng ý."

Rất nguy hiểm nếu mắc bẫy và đuổi theo kẻ địch đến một chiến trường có lợi cho hắn; nhưng Arthur không phải kẻ bạc nhược đến nỗi phải e ngại những trò vụn vặt đó, và chủ nhân của anh cũng không đánh giá thấp Servant của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #fate#đn