386-389
Chương 386: Vết hôn khiêu khích
Sau khi Bùi Tạp Tư đi vào phòng tắm, Tư Vũ cũng giống như đại đa số các bà vợ, đi theo đuôi chồng nhặt quần áo bị ném đầy dưới đất. Bụng của cô bây giờ đã thật to, chỉ một động tác đơn giản là khom lưng cũng thật sự rất khó khăn.
Dáng ngọc đẹp đẽ ngày nào giờ đây nhìn thật là nặng nề, chậm chạp, lắc lư giống như một con gấu lớn ở rạp xiếc.
Con gấu lớn
"Phù...Phù...” nhặt lên vật cuối cùng của bộ quần áo vứt ngổn ngang trên đất - cái áo sơ mi, Tư Vũ bật cười thành tiếng “Hì...hì”. Cô đứng thẳng lưng rồi bắt đầu vuốt ve, nựng yêu Bảo Bảo: "Cục cưng, con ở trong bụng mẹ nhất định phải phát triển khỏe mạnh nghe không, phải là cục cưng đáng yêu nhất, thông minh và khỏe mạnh nhất trên thế giới biết không! Con xem, mẹ vì con bây giờ cũng biến thành con gấu to rồi đấy, nếu như con dám lười biếng không chịu lớn nhanh và khỏe mạnh là có lỗi với mẹ rất nhiều đấy, con biết chưa?”
Bảo Bảo trong bụng không biết là trùng hợp, hay là thật sự nghe hiểu lời mẹ nói, lại hành động như hỗ trợ .
"Ha ha... con quả nhiên vẫn chưa hề ngủ, tinh lực của con cũng quá dư thừa nhỉ? Mẹ ngủ, con cũng không có ngủ, mẹ thức con cũng vẫn không chịu ngủ, rốt cuộc con muốn thế nào?”
Khi Tư Vũ đang trách móc con, lại truyền tới hai lần máy thai, giống như muốn đáp lại lời mẹ nói: “Đúng vậy, con chính là một bé con dư thừa tinh lực đấy mẹ ơi!”
Cầm chiếc áo sơ mi của Bùi Tạp Tư, Tư Vũ bước đi thong thả trở về giường lớn, cúi đầu nhìn cái bụng bầu: “Chẳng lẽ sau này con cũng làm việc đến phát cuồng sao, giống như kiểu ba ba của con vậy? Suốt ngày bận rộn, bận rộn!" Vừa nói chuyện với con, cô đồng thời xốc áo sơ mi lên, muốn lục lọi trong túi áo sơ mi của anh còn đồ gì không!
Khi dốc hết ra, ánh mắt Tư Vũ bị một sợi tóc xoăn màu vàng thu hút!
Hô hấp dường như dừng lại, lòng cô chợt lạnh đi...
Đây không phải là tóc của cô! Tóc của cô có màu đen tự nhiên, hơn nữa rất suôn thẳng.
“Việc này đã rất rõ ràng, anh và một phụ nữ khác từng có tiếp xúc, hơn nữa lại còn tiếp xúc rất thân mật, bởi vì ...”
“Sợi tóc này dính vào bên trong áo sơ mi, sát với làn da của anh". Cô đem áo sơ mi đến gần sát nơi mũi để kiểm chứng, lần này không có mùi nước hoa , nhưng mà cô vẫn ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt của mỹ phẩm...
Là Dior!
Tay chân Tư Vũ lập tức luống cuống, thân thể run rẩy không ngừng ...
Anh đã vượt giới hạn..., anh không còn thích cô nữa? Anh có phụ nữ khác?
Không, không phải như vậy...
Mới vừa rồi anh đối với cô còn rất tốt cơ mà..., không hề có một chút dấu vết chán ghét nào!
Nhưng mà tại sao sợi tóc của phụ nữ lại vô duyên vô cớ chui vào bên trong quần áo của anh, hơn nữa trên người của anh còn có mùi nước hoa của phụ nữ!
Cô muốn hỏi anh một chút, có lẽ sự việc căn bản cũng không giống như những suy nghĩ có vẻ lung tung của cô chăng?
Từ trong phòng tắm đi ra, Bùi Tạp Tư lập tức nhìn thấy Tư Vũ giơ áo sơ mi lên, rất nghiêm túc... Nghiêm túc đứng ở trước mắt của anh! Động tác lau tóc ngừng lại, sau đó anh nhíu chặt lông mày, lại tiếp tục lau tóc: "Làm sao vậy, Tư Vũ?"
Tư Vũ một tay cầm áo sơ mi, một tay cầm một sợi tóc đem đưa đến trước mắt của anh: "Có thể giải thích cho em một chút không?"
Bùi Tạp Tư nhìn thấy được tóc, lập tức nhận ra là của Diệp Chức Nhân, nhưng anh phản ứng rất bén nhạy, một chút sơ hở cũng không có. Anh cầm lấy sợi tóc, liếc mắt nhìn: "Là một sợi tóc của phụ nữ, xoăn, màu vàng, không phải của em! Thế nào? Từ đâu ra vậy!"
Anh có thể bình tĩnh, nhưng mà cô đã không thể bình tĩnh, hai hàng nước mắt giống như chuỗi ngọc trân châu bị đứt, cuồn cuộn chảy ra, nhanh chóng lăn xuống ...
"Là nhặt được từ trong áo của anh, mà còn là ở bên trong áo sơ mi, em muốn nghe anh giải thích tại sao lại có tóc của phụ nữ ở bên trong áo của anh! Anh đừng nghĩ cách gạt em, em không phải người ngu, em có thể phân biệt ra được lời nói của anh là thật hay là giả!" Sau khi hỏi xong Tư Vũ dùng sức mím chặt khóe miệng, đề phòng mình khóc thành tiếng! Nhưng ánh mắt lại ra sức theo dõi, quan sát mỗi một biến đổi của nét mặt của anh! Trong lòng của cô cực kỳ hoảng sợ, cô không biết khi anh nói anh thích phụ nữ khác, liệu rằng cô có thể chịu đựng được hay không?
Cô thể chấp nhận anh không thích mình, không thương mình, nhưng là lại không có cách nào chấp nhận anh vượt quá giới hạn..., trong lòng của anh có hình bóng người phụ nữ khác!
Bùi Tạp Tư không hề tránh né, nhìn thật sâu vào đôi mắt đẫm lệ của cô.
Tư Vũ càng thêm ủy khuất, nước mắt không ngừng rơi xuống!
"Trong lòng em đã định tội cho anh, có đúng không?" Bùi Tạp Tư không trả lời, mà đi hỏi ngược lại cô: "Trong lòng em đã nghĩ rằng, anh cùng người phụ nữ khác ở cùng một chỗ, có đúng hay không?"
"Em cũng không muốn định tội anh, mặc dù sợi tóc thoạt nhìn rất tầm thường, nhưng nó lại ở vị trí rất nhạy cảm như vậy, ở bên trong áo của anh!" Tư Vũ đau lòng nức nở nói "
"Đúng vậy, vị trí rất nhạy cảm!" Bùi Tạp Tư gật đầu một cái, sau đó anh quây tròn chiếc khăn lông màu trắng ngang xung quanh ngang hông mình. "Quả thật anh cũng không rõ lắm, loại vật này làm sao lại chui vào bên trong quần áo của anh! Bất quá, anh có cảm giác đây là tóc của thư ký Diệp... Có lẽ là trong lúc làm việc, tóc của cô ấy rơi trên người của anh, anh không để ý, nên mới vừa rồi lúc cởi quần áo không chú ý mới dính vào đó!"
"Chuyện thật đúng là như thế phải không?" Cô theo dõi anh, nhưng mà anh trước sau đều giữ ình bộ mặt nghiêm chỉnh. Nhưng chính điều này lại khiến cho sự nghi ngờ trong lòng Tư Vũ càng tăng lên mấy phần!
"Có đúng hay không, em hãy tự mình suy nghĩ!" Bùi Tạp Tư giống như kiểu bị oan uổng, gầm nhẹ oán trách: "Trong lòng em đã có suy nghĩ về anh đen tối như thế, cho dù anh có nói gì em cũng sẽ không hề tin tưởng. Mà em đã không tin tưởng thì cần gì phải tới hỏi anh nữa đây!"
"Em không nghĩ như thế, là em muốn nghe anh giải thích!" Anh chỉ trích, Tư Vũ không chấp nhận liền kháng nghị, gấp đến độ nước mắt chảy càng nhiều. "Em muốn nghe anh nói, chỉ cần anh giải thích rõ, em sẽ tha thứ cho anh!"
Đúng vậy, chỉ cần anh có thể giải thích rõ, chỉ cần anh không cùng những phụ nữ khác ở chung một chỗ, cô sẽ liền tin tưởng anh, cô nguyện ý tin tưởng!
Bùi Tạp Tư tiến lên đưa tay ôm lấy cô, anh ngồi ở trên giường để cho cô ngồi ở trên đùi của mình. Anh lau nước mắt trên khuôn mặt cô, thái độ không vui lắm: "Em suy nghĩ một chút, nếu như anh thật sự không thương em, không thích em, ngay từ đầu anh lựa chọn ly hôn sẽ tốt hơn. Em rộng lượng như vậy, tiền của anh, em cũng không muốn! Điều này đối với một người đàn ông có ý muốn thay lòng đổi dạ thật là một cơ hội thật tốt, anh nói đúng không?"
Tư Vũ trầm mặc, từng giọt nước mắt lại rơi xuống. Thật lâu sau, cô mới nâng đôi mắt đẫm lệ, nhìn gương mặt khiến phụ nữ phát cuồng lẫn mê muội của anh: "Tạp Tư, em vẫn nhắc lại câu nói kia, nếu như anh không thương em, cảm thấy đối với em thật chán ghét, nhất định anh phải nói cho em biết, em sẽ để anh tự do! Anh ngàn vạn lần đừng làm tổn hại đến cuộc hôn nhân của chúng ta, làm tổn thương tình yêu của chúng ta?"
Qủa thật ánh mắt và lời cảnh cáo của cô, khiến cho Tạp Tư vừa mới vụng trộm trở về, cảm thấy sợ hãi. Anh chỉ có thể dùng nổi giận, để che dấu sự sợ hãi và chột dạ của mình: "Em thật đáng đánh đòn, em muốn anh phải nói như thế nào thì mới chịu tin tưởng? Anh là chồng của em, vậy mà em luôn nói muốn buông tay, chẳng lẽ anh lại không đáng giá để cho em yêu, em giữ lấy sao?"
"Em chưa hề nghĩ như vậy, dĩ nhiên là em quan tâm tới anh, nếu như em không thương anh, em sẽ không gả cho anh!" Sợ anh tức giận, cô vội vàng tỏ rõ thái độ của mình."
Bùi Tạp Tư đem cô ôm sát lại, cằm để ở đầu vai của cô, ở bên tai của cô ra lệnh: "Nếu như em thật sự thích anh, thật sự quan tâm đến anh, thật sự yêu anh, xin em hãy nhốt anh lại, hãy ngang ngược mà chiếm giữ, bá đạo mà đoạt lấy, hãy đối xử với anh như với người bị bệnh cuồng loạn ... có như vậy anh mới có cảm giác được là em quan tâm tới anh!"
Bọn họ ở cái tư thế này, vừa vặn để Tư Vũ nhìn thấy được tai của anh....
một dấu vết đỏ ửng, trần trụi, không một chút che giấu đập thẳng vào mắt Tư Vũ. Tư Vũ có cảm giác như sét đánh ngang tai, trong đầu trở nên trống rỗng, tư tưởng mới vừa an ổn lại bắt đầu nổi sóng. Trái tim yếu đuối của cô chợt nổi lên trận sóng gió dữ dội.
Dòng nước mắt vừa ngưng, lại một lần nữa chảy ràn rụa lên gương mặt đã trở nên trắng bệch của cô!
Mặc dù cặp mắt cách hai tầng hơi nước, nhưng dấu vết mập mờ màu đỏ kia vẫn rõ ràng, chói mắt như cũ! Phảng phất như lời tuyên bố muốn thách thức và khiêu khích với cô.
không biết tại sao, vào giờ khắc này rõ ràng trong lòng cô rất hốt hoảng, nhưng đầu óc lại trở nên rất thanh tĩnh, tỉnh táo khiến cho cô cũng cảm thấy kinh ngac! Đúng vậy, nhất định anh không biết sau tai có một vết hôn lưu lại, chắc chắn là người kia đang muốn tuyên chiến với cô đây!
cô chậm rãi nhắm hai mắt lại, cố gắng duy trì bình tĩnh mở miệng: "Tạp Tư, tối hôm nay công việc của anh thật sự rất bận rộn sao?"
"Tối hôm nay anh mới vừa mới đàm phán thành công hợp tác một hạng mục tổng cộng sáu mươi triệu. Nếu không thì để hôm họp cổ đông giới thiệu người hợp tác, nhân đó sẽ giới thiệu vợ của ông ta cho em biết, có lẽ em và vợ của ông ta có thể kết bạn với nhau được đấy!" Anh không nói dối, đúng là bọn họ đã bàn chuyện làm ăn trước khi anh cùng Diệp Chức Nhân đi Châu Bảo Hành.
"Ha .... ha, hóa ra bây giờ nói chuyện làm ăn cũng phải đến hộp đêm sao? Cũng phải gọi cả gái đến nữa sao?" cô cũng không biết mình tại sao lại có thể bật cười!
"không có!"
"Lần này sao anh lại ngoan thế nhỉ?" cô dùng tiếng cười che giấu sự run rẩy của mình.
Anh ôm thân thể của cô nghỉ ngơi, bây giờ quả thật anh có chút mệt nhọc, "Cũng không phải là lần nào bàn chuyện làm ăn cũng phải đến hộp đêm đâu!"
"Thế sao lại có tóc của phụ nữ trên người của anh?" cô từng bước một hỏi tới vấn đề quan trọng!
"Đó là tóc của thư ký Diệp!"
Thư ký Diệp sao? Để cho người ta nghĩ ra vô số những từ liên tưởng! Là cô ta sao?
Tư Vũ đau xót, nhăn cái mũi, nước mắt thành công chảy dọc theo mũi rơi xuống...
cô có nên vạch trần lời nói dối của anh không? Hay bây giờ trực tiếp đẩy anh ra, đánh cho anh một bạt tai, trực tiếp chất vấn anh rằng vết hôn bên tai là của ai chăng? Dấu hôn ấy đúng là một đòn chí mạng, có lẽ anh căn bản cũng không sao tìm được lý do nào khác, mà chỉ còn cách nói hết sự thật với cô mà thôi. Nhưng mà đáp án ấy, thật sự cô có thể chịu đựng được sao?
Sau khi vạch trần sự thật, cô sẽ thật sự phải ly hôn sao? cô thật sự muốn tách ra sao?
cô thật sự không muốn rời bỏ anh chút nào!
hiện tại anh vẫn còn có điều muốn giấu diếm, phải chăng là anh vẫn còn thích mình, nên nhất định không chịu buông tay!
Nên vạch trần sự thật hay không nên vạch trần đây? Trong lòng Tư Vũ nổi lên cuộc giằng co dữ dội.
Lời dặn dò của mẹ lại chợt văng vẳng ở bên tai cô: "Đây là cuộc hôn nhân lần thứ hai của con, trong cuộc sống vợ chồng khó tránh khỏi sẽ phát sinh một vài vấn đề, con hãy cố gắng bao dung một số chuyện, không thể bao dung, cũng cần thử giải quyết cho thông, nếu như quả thật không còn cách nào khác, đến bước cuối cùng mới phải ly hôn. Nhưng mà mẹ thật sự không muốn con lại ly hôn lần nữa, mẹ hy vọng con sống hạnh phúc!"
Tư Vũ lúc này chợt nghĩ tới mẹ, những năm qua bởi vì cô mà mẹ đã già nua thật nhiều! cô có thể lại để mẹ già lo lắng một lần nữa sao?
________________________________
Chương 387: Cho anh cơ hội hay không?
Cái gì Bùi Tạp Tư cũng không biết, anh tiếp tục trấn an cô vợ đơn thuần của mình."Được, được, đừng mãi nghi thần nghi quỷ nữa, như vậy sẽ làm cho Bảo Bảo của chúng ta sẽ rất lo lắng, ảnh hưởng tới tâm tình của con! Anh bảo đảm về sau đều về nhà sớm một chút, hoặc có một số trường hợp chúng ta cùng đi với nhau, như vậy em ở bên cạnh canh giữ anh, như vậy an tâm rồi chứ?"
Lần này là Tư Vũ dùng lực ôm chặt anh, không cho anh đẩy ra, bởi vì cô sợ anh thấy vẻ mặt nước mắt chính mình."Chồng, anh nói yêu em lại lần nữa đi, có được không?"
"Anh yêu em! Yêu em!" Bùi Tạp Tư cực kỳ nghe lời nói!
"Vì cái gì yêu em? Anh có thể nói ra ưu điểm của em không ? Chí ít em còn biết mình hấp dẫn anh chỗ nào." Cô cố gắng khống chế nước mắt đừng tiến vào trong lỗ mũi, nhưng vẫn là vào một chút, chính cô cũng có thể nghe được giọng mũi rất nặng
"Yêu cầu của em thật đúng là rất khó đó!" Anh cười nhạo một câu.
"Có phải là không có ưu điểm gì để nói không?" Cô cực kỳ khẩn trương hỏi, nếu không có ưu điểm nào cuả cô để nói nên lời, kia cô thật sự hoài nghi mình còn có cái gì để có thể giữ chân trái tim của người đàn ông này.
Bùi Tạp Tư nheo ánh mắt lại, ánh mắt phóng xa, trong đầu hiện lên đều là Tư Vũ ngày thường một cái nhăn mày, một nụ cười xinh."Nếu nói ưu điểm của em, đó chính là em rất xinh đẹp, rất thẳng thắng, rất đơn thuần, lương thiện, hiểu được hiếu kính cha mẹ! Nhưng nếu là hỏi cái gì hấp dẫn anh đó? Anh còn thật nhất thời không thể trả lời, nếu anh trả lời là vì xinh đẹp của em, như thế có phải anh cực kỳ giống kẻ nông cạn không? Nhưng là quả thật anh rất thích nhìn em! Chỉ cần có em ở đâu, anh sẽ không kìm lòng nổi đưa ánh mắt tập trung ở trên người em!"
Tư Vũ lại lần nữa khép ánh mắt lại, cô vẫn là muốn vui mừng, ít nhất anh nói một câu, chỉ cần cô ở đây, ánh mắt của anh chỉ nhìn đến cô thôi.
Chỉ bằng một câu như vậy, cô quyết định vẫn lại cho anh cơ hội một lần, ít nhất, cô không thể để cho người phụ nữ kia được như ý.
Cô ở trong lòng không ngừng lẩm nhẩm vài chữ, để cho chính mình mau chóng bình tĩnh trở lại. Rất nhanh, nước mắt không hề chảy theo dòng nữa, mà trên mặt nước mắt cũng chậm chậm toả ra biến mất -
Rốt cục, cô đẩy anh ra, sau đó rất bình tĩnh đối mặt với anh! Ngón tay tuyết trắng, chậm rãi sờ lên mặt anh, cô vẫn lại rất dùng lực nhìn anh."Tạp Tư, vừa rồi em nói nếu anh không thích em, nhất định phải nói cho em biết, nhưng anh tức giận, nói em không cần anh!"
"Đúng, anh nghĩ muốn quan tâm em!" Bùi Tạp Tư gật đầu!
Khóe miệng cô cong lên , ôn nhu cười."Tốt lắm, em đây hiện tại hi vọng anh, về sau đừng làm chuyện có lỗi với em, anh có thể làm được không?"
Anh mắt cô nhìn chằm chằm, khiến Bùi Tạp Tư không thể không tránh trốn, mà tiếng của cô tuy rằng ôn nhu nhưng lại để cho tim gan anh run sợ."Uh'm!" Anh gật đầu! Đáng chết, anh hiện tại có thể rời khỏi người phụ nữ kia sao? Diệp Chức Nhân quả thật rất hấp dẫn anh!
Có thể là bởi vì cô cùng Tư Vũ là hai người hoàn toàn khác nhau? Tư Vũ giống như một đứa trẻ còn người phụ nữ kia là một người phụ nữ thành thục. Mà trong lúc công tác Diệp Chức Nhân, tương đối có sức quyến rũ, thủ đoạn trong xã giao lại rất giỏi!
“Cái gì mà ‘Uhm’? Anh lo lắng không làm được sao?” Tư Vũ cố ý hờn dỗi, ép hỏi.
“Ha ha, làm sao có thể?” Bùi Tạp Tư nở nụ cười. “Anh bảo đảm trong lòng anh chỉ có một người là Tư Vũ, cả đời này chỉ yêu Lạc Tư Vũ!” Anh không có nói sai, tâm của anh thật chỉ có một người là cô, chỉ là thân thể không phải!
đã sáng tỏ toàn bộ, Tư Vũ làm sao có thể nghe không hiểu câu trả lời của anh. “Em muốn chồng của em, không chỉ là trong lòng có em một người này, liền ngay cả thân thể cũng là…”
Bùi Tạp Tư cố ý mở miệng vui đùa nói. “Oa, kia thì không được. Tư Vũ, anh đây chỉ có thể có lỗi với em. Anh có thể giống em bây giờ thành thật khai báo, thời điểm anh mười mấy tuổi cũng đã không phải xử nam, về sau cũng từng quen rất nhiều bạn gái!”
Anh lần nữa ngắt lời, thực sự làm tan nát lòng cô, nhưng đã quyết định cho hai bên cơ hội này, cô vẫn lựa chọn nhịn xuống, nhỏ giọng tiếp tục nói. “Em không phải cùng anh thảo luận trước kia, em là nói sau này. Tạp Tư, anh hãy nghe cho kỹ, anh nhất định phải cẩn thận nghe. Em muốn xin anh từ hôm nay về sau, không thể ở bên ngoài làm bậy, nếu anh còn dám cùng với người phụ nữ khác phát sinh, em nhất định sẽ không tha thứ cho anh!” cô cố nén xúc động muốn khóc, lại một lần nhắc nhở: “Em cũng không nói gì trước kia, em nói từ hôm nay về sau…”
“Hôm nay về sau này bốn chữ, Tư Vũ dùng sức nói làm tiếng rất lớn! Mỗi câu nói, từng chữ đều đã giống như cây búa nhỏ vậy, gõ vào tâm Bùi Tạp Tư. Anh tựa hồ cảm giác được trong lời nói của cô có chút ẩn ý, có một lần anh cho rằng cô đã biết tất cả mọi chuyện!
Nhưng, điều đó không có khả năng xảy ra được!
Trong lúc đang còn hoài nghi, anh lại nhìn thấy nét mặt đơn thuần, vui vẻ của cô, tâm trạng đang sợ hãi của anh yên ổn trở lại. Xem ra chỉ là nỗi ám ảnh do anh có tật giật mình mà thôi. Suốt ngày cô chỉ quanh quẩn ở trong nhà, hơn nữa anh từ trước đến nay cũng chưa bao giờ công khai ở công cộng cùng Diệp Chức Nhân…
Ha ha. cô nhất định sẽ không biết!
Do dự của anh, đối với cô mà nói là sự hành hạ lớn nhất. “Anh có phải thật sự làm không được không, xem ra, anh thật sự chuẩn bị muốn ở bên ngoài phải hay không?”
“Anh bảo đảm, nhất định sẽ không ở bên ngoài xằng bậy, về sau chỉ có một người phụ nữ là Tư Vũ này!” Anh làm ra một cái bảo đảm!
Tư Vũ an lòng! “Được, nếu là anh đã nói, nhất định phải làm được…!”
Bùi Tạp Tư chỉ nghĩ muốn sớm một chút kết thúc loại đề tài giày vò này, lôi kéo Tư Vũ lên giường. “Vợ tốt của anh, chúng ta nhanh đi ngủ được không? Tuy em không mệt, nhưng con anh cũng mệt đó!”
“Được!” Miệng nói được, nhưng tối hôm nay Tư Vũ biết nhất định là một đêm không ngủ rồi!
Hai người lên giường đều có tâm tư, chui vào trong chăn, Bùi Tạp Tư cực kỳ thân mật, vẫn ôm Tư Vũ, môi mỏng hôn lên gương mặt cô!
Nếu là hồi trước, Tư Vũ nhất định cực kỳ hưởng thụ phần thân mật này. Nhưng hiện tại, cô chỉ muốn tránh khỏi. “Đừng như vậy, sẽ rất ngứa, cũng nặng nữa!” cô lấy cánh tay anh ra, cũng né tránh nụ hôn của anh. cô có thể cho hai bên cơ hội này, cho anh cơ hội, nhưng hiện tại cô không thể dễ dàng tha thứ đụng chạm của anh…
Nghĩ đến cái miệng của anh vừa mới hôn qua người phụ nữ khác, tay anh vừa mới vuốt ve qua người phụ nữ khác, cô liền nhịn không được buồn nôn…
Có lẽ, cô phải đợi thêm một thời gian, mới có thể khắc chế loại cảm giác ghê tởm này!
Trong lòng Bùi Tạp Tư rất rối loạn, không có nói ra dị nghị, an phận ngủ ở bên kia. Nhưng là trong lòng, vẫn không ngừng ngập tràn lo lắng, nghĩ có phải cô đã biết rồi không! Muốn anh chấm dứt quan hệ cùng Diệp Chức Nhân sao? Có lẽ…
Tư Vũ ngủ ở bên kia, trong lòng lần lượt nói cho chính mình, cô nhất định phải cố gắng giành Bùi Tạp Tư trở về, dù sao cô thương anh nhiều năm như vậy rồi! Hơn nữa, cô nhất định phải chứng minh bản thân mạnh hơn người phụ nữ khác, ít nhất cũng mạnh hơn người phụ nữ này!
___________________________________
Chương 388: Tình yêu vĩnh cữu!
Tư Vũ vẫn suy nghĩ, cô thật sự không ngủ được rồi. Mà giữa đêm, tiếng hít thở đều đều của anh cứ rõ ràng như thế, để cho cô có cảm giác khắc sâu hô hấp của anh, điều này càng làm cho trong lòng cô cô cảm thấy khổ sở, rối bời!
Duổi thẳng cánh tay, mở cái đèn trên bàn!
Trong phòng lập tức sáng lên ánh sáng mờ nhạt, cực kỳ thoải mái, sẽ không ảnh hưởng đến giấc ngủ của người khác.
Tư Vũ cẩn thận đứng lên, cầm lấy quyển tạp chí Fashion trên tủ ở đầu giường.
Lại lật đến chổ giới thiệu "Màn đêm ngôi sao" kia -
"Màn đêm ngôi sao" kéo dài R.F.L. Bài viết bình phẩm ý nghĩa ra đời của nó, nghĩa là "Tình yêu vĩnh cửu, mãi mãi không rời", thông qua trang sức truyền lại tình yêu cho hai bên. Mà còn có ngôi sao Thang Hàm Lôi trên sợi dây chuyền, vẫn là cố ý giao ột cô gái xinh đẹp có trái tim lãng mạn-
Đó chính là con gái khi đeo sợi dây chuyền này, nhất định có thể nhận được tình yêu của mình.
Ghi chú: Không biết là ngôi sao Thang Hàm Lôi mang theo một loại linh khí nào đó, vẫn là thật khéo. Nghe nói phàm là ai đeo được dây chuyền này, đều sẽ có được một tình yêu khiến nhiều người hâm mộ, hiện tại đều cực kỳ hạnh phúc.
"Màn đêm ngôi sao" không phải là độc nhất vô nhị trên thế giới, có ba sợi, chỉ là mỗi sợi có giá không giống nhau.
Hóa ra "Màn đêm ngôi sao" lại mang theo ma lực sao? Được ánh sáng của ngọn đèn chiếu lên càng làm chói sáng trong đôi mắt, nổi lên một tầng long lanh trong suốt. Tư Vũ nhắm hai mắt lại, làm một bộ dáng thành kính cầu nguyện.
Cầu xin phù hộn cô, để cho cô có thể đạt được phần tình yêu này. Không có phản bội, không có sự thương tổn, chỉ có ngọt ngào, cười vui cùng tình yêu hạnh phúc!
"Nhìn cái gì vậy? Lại mê mẩn như vậy?" Bùi Tạp Tư vẫn không ngủ được, ngồi dậy, ngồi dựa vào phía sao cô, nhìn cô đang xem gì đó!
Tư Vụ vặn vẹo thân thể, tránh cái ôm của anh, cầm tạp chí trong tay đưa cho anh, càng cẩn thận để cho nh thấy, anh không phải là muốn nhìn sao?
"Cái gì thế?" Nghi ngờ, Bùi Tạp Tư đã thấy hình ảnh cùng tin tức trên tạp chí! Mà còn "Màn đêm ngôi sao"-Bốn chữ to lớn, liền đập vào mắt anh.
Thật là khéo léo, mấy giờ trước anh mua được cái vòng cổ, mà vợ của anh cũng chú ý đến. "Như thế nào, em thích sợi dây chuyền này sao?"
"Uhm!" Tư Vũ thành thật gật đầu.
"CŨng không có gì đặc biệt? Anh cảm thấy cực kỳ bình thường!" Bùi Tạp Tư ném tạp chí sang một bên.
Tư Vũ nhặt tạp chí lên, như bảo bối ôm vào trong ngực: "Nhưng mà em cực kỳ thích! Phía trên có viết, người có được sợi dây chuyền này, sẽ đổi được một tình yêu thành thật, em cũng muốn có một tình yêu thành thật, cho nên em muốn có được sợi dây chuyền "Ngôi sao màn đêm" này! Mà còn em cảm giác được sợi dây chuyền này, vốn là nên thuộc về em!"
"Như thế nào? Em đã nhìn thấy sợi dây này rồi sao?" Đáng chết, cô không phải cũng đã thấy được nó rồi sao?
Tư Vũ lắc lắc đầu: "Em thấy ở trên tạp chí!"
"Ai, Ở trên viết toàn cầu chỉ có ba sợi, nói không chừng hiện giờ đã có chủ nhân rồi! Bằng không như vậy đi, nếu em cực kỳ thích trang sức R.F.F, anh có thể mua sản phẩm cũng hiệu này cho em!" CHuyện này trên đường trở về anh cũng đã có nghĩ qua.
"Nhưng mà, em cực kỳ thích sợi này!" Tư Vũ nhìn lại quyển tạp chí.
Bùi Tạp Tư bắc đắc dĩ nhíu mày, đáng chết, tại sao toàn bộ lại khéo như vậy!
Bây giờ mới sáng sớm, Tư Vũ liền làm việc không ngừng, vốn là chải đầu thắt hai bím cho con gái xong, cùng con gái và chồng ăn sáng, đưa Hoan Hoan ngồi trên xe của Bùi Tạp Tư, nhìn theo hai cha con đi đến trường và đi làm!
Kế tiếp cô bắt đầu sửa soạn bản thân, tìm ra một cái váy màu vàng nhạt kiểu Hàn, chuẩn bị chỉnh tề sau đó đi ra cửa biệt thự!
Mà lúc này một chiếc xe đời mới ngừng lại tại của "Kim Uất Phủ Đệ" Tư Vũ trực tiếp lên xe! Trong xe không phải ai khác, chính là chị dâu cô Phó Vũ Nghê! Mà cô cùng với chị dâu bắt đầu đi dạo phố, mua quần áo, làm đẹp cho bản thân!
Ai nói phụ nữ có thai nhất định là không có đường công chứ? Ai nói phụ nữ có thai chỉ có thể mập mạp! Chỉ là thai nghén quá mệt mỏi, chẳng muốn đi mua sắm thôi. Chỉ cần cô đánh một lớp phấn, nhất định là có một phong thái khác.
"Muốn mặc loại quần áo này hay không? Chị bây giờ đối với nữ trang đều không có hứng thú, bắt đầu so với, chị càng thích đi dạo khu đồ trẻ sơ sinh hơn, mua cho đứa bé một chút quần áo nhỏ!" Vũ Nghê lật một quyển giới thiệu y phục và trang sức kiểu Hàn!
Hiện tại các quần áo khác, các cô đã hoàn toàn mặc không vừa, trừ phi đi mặc đồ cho phụ nữ có thai. Nhưng mà Tư Vũ lại không đi, cho nên các cô chỉ có thể đi dạo mấy quầy chuyên doanh!
Nói xong câu đó, Vũ Nghê xoay người qua, lập tức há mồm kinh ngạc. "Trời ạ, em thay đổi y phục khi nào?"
Tư Vũ mặt một bộ váy màu hồng nhạt xinh đẹp, đi tới trước mặt Tư Vũ. "Vừa rồi chị cùng anh hai nói điện thoại, em đi vào phòng thay đồi! Như thế nào? Có thể đi tiếp?" Tư Vũ giang hai tay, tư thế biểu diễn trang phục.
Cái váy này theo phong cách truyền thống của Triều Tiên, cổ áo chữ V, tay áo rộng rãi. Nhưng mà cũng có chút cải tiến, cổ áo được nới rộng một chút, vừa vặn lộ ra khe ngực thần bí. Mà vốn dĩ ngực Tư Vũ không nhỏ, sau khi có thai, ngực ngày càng to hơn. Tuy nhiên ngực lộ không nhiều quá, nhưng lại đủ đạt tới trình độ khiêu khích chọc ghẹo! Mà cổ tay áo, vừa vặn lộ ra cánh tay trắng như tuyết của cô.
Tự nhiên buông xuống làn váy, vừa vặn che khuất bụng của cô. Công thêm Tư Vũ vốn đã cao, chân lại dài. Sau khi mang thai cánh tay cùng cẳng chân cũng không có nhiều thịt, bởi vậy bộ trang phục này mặc ở trên người cô, căn bản là làm cho người ta đoán không được cô đã mang thai!
Cực kỳ khéo léo, gợi cảm, đồng thời lại cao nhã khí chất điềm tĩnh!
Đều là con gái, xinh đẹp, hơn nữa Vũ Nghê là phụ nữ có thai, nhịn không được đại não bị lay động, liên tục bất bình nói: "Tư Vũ, em biết không? Hiện tại thật sự chị là có cảm giác hết sức bất bình. Cùng mang thai với nhau, mà tháng mang thai cục cưng của chị con nhỏ hơn em, dựa vào cái gì mà em có thể giữ dáng thân hình tốt như vậy, thân hình của chị lại hoàn toàn thay đổi dáng hết rồi?" Phải biết rằng cô còn so với Tư Vũ nhỏ hơn ba tuổi, theo lý thuyết thân thể của cô không thể dễ dàng biến thành cái hình dạng này chứ?
Tư Vũ nhìn chị dâu đã mập lên 12 cân, không có mừng thầm chỉ là hâm mộ. Béo, cũng là tượng trưng của hạnh phúc, anh hai đối với chị dâu thật là tốt nha, lo trước lo sau, thậm chí còn xem cẩm nang sổ tay phụ nữ có thai, mỗi ngày đều theo hướng dẫn trong sổ tay phụ nữ có thai, cho chị dâu ăn cái này, bổ cái kia!
Hoàn toàn đem chị dâu nâng ở trong lòng bàn tay!
Nếu có thể, cô tình nguyện không có được cái dáng đẹp này, muốn được Tạp Tư quan tâm cùng bảo vệ đối với mình! Mà không giống như hiện tại, cô đang mang thai cũng cố gắng đi ra ngoài mua quần áo để sửa sang cách ăn mặc của mình, để ình xinh đẹp một chút!
Hiện tại cô xinh đẹp sao? Có lẽ.
Nhưng mà có bao nhiêu xinh đẹp chứ? Cô không biết!
Nhưng mà cô biết có một điểm, đó chính là cô cực kỳ buồn chán!
Vũ Nghê oán giận một lát, lại cảm thán nói: "Tư Vũ, bộ đồ này thật sự rất đẹp mắt! Em phải biết rằng màu hồng tươi này không phải ai cũng mặc được, em có khả năng mặc bộ y phục này đẹp vậy!" Làn da không đủ trắng không đủ mặc, khí chất không tốt cũng không thể mặc, bởi vì mặc vào sẽ có bộ dáng cực kỳ quê mùa!
Nếu chị dâu nói không sai, bản thân mình cũng lại thành công, sau đó Tư Vũ liền thanh toán tiền, cắt nhãn hiệu, mặc bộ y phục này, tiếp tục đi dạo phố.
"Thực xin lỗi, xin nhường một chút!" Đúng lúc này, công nhân vận chuyển thùng hàng hóa đi tới, vừa đi vừa la!
Mà Vũ Nghê cùng Tư Vũ còn đứng ở ngoài quầy lưu luyến, bởi vậy không có chú ý đến tiếng la càng lúc càng đến gần - -
Mà người công nhân vận chuyển thùng này, bởi vì tầm mắt không rõ phía trước, đợi khi anh nhìn thấy hai cô gái ở phía trước, bắt đầu khẩn trương la tô. "Mau tráng ra, mau tránh ra - - không được, muốn đụng vào à!"
Lúc này Vũ Nghê cùng Tư Vũ mới kịp phản ứng, hai người đã không có đường để trốn, bởi vì kế bên người đã là quầy hàng!
"Đừng đụng tới nha, cẩn thận-"
"Dừng lại!"
Vũ Nghê cùng Tư Vũ, đồng thời cùng kêu hô!
"Mau tránh ra" đây là tiếng la của công nhân!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mắt thấy liền đã không vững vàng thùng hàng muốn đụng vào người Tư Vũ cùng Vũ Nghê, nháy mắt ngừng lại! Một ngươi mang giày Tây, môt người đàn ông ngoại quốc sợi tóc màu rám nắng, dùng thân thể vững vàng đem xe đẩy dừng lại!
"Hô, nguy hiểm thật!" Người công nhân thở dốc thở một hơi nhẹ nhõm!
Mà Tư Vũ cùng Vũ Nghê cũng vỗ ngực nhẹ nhõm, trời ạ, thật là nguy hiểm!
Người đàn ông ngoại quốc cao hơn hỗ trợ người công nhân thay đổi phương hướng, từ từ đem xe đẩy hàng hóa đẩy đi
Phía trước có khoảng trống, Tư Vũ cùng Vũ Nghê đang muốn đi về phía trước!
"Tiểu thư, cô này là người chuẩn bị làm mẹ sao?" Bỗng nhiên, người đàn ông ngoại quốc vừa rời đi, vòng trở lại, đứng về phía Tư Vũ cực kỳ nghiêm túc hỏi!
Tư Vũ kinh ngạc dừng bước, thấy người ngoại quốc đang tức giận mình, lại nhìn chị dâu. "Đúng vậy, làm sao thế?"
Người đàn ông ngoại quốc dường như cực kỳ bấn loạn, lúc nói chuyện, bàn tay không ngừng tung múa. "Tiểu thư, cô có biết rằng cô cùng một người phụ nữ có thai đi ra ngoài, cô đầu tiên phải bảo vệ an toàn của cô ấy, đây là một đạo nghĩa, cô có hiểu không?"
"Anh nói rất đúng!" Tư Vũ gật gật đầu. Xem ra anh không biết cô cũng là một người có thai, bất quá, điểm này chưa hề có ai nhắc tới! Lời nhắc nhở của anh, cũng xuất phát từ lòng hảo tâm!
Còn lại Vũ Nghê bị người trước mắt, làm cho vui vẻ. Thấy trong lúc người đó nói chuyện, động tác múa tay, liền biết là người này cực kỳ thẳng thắng, nhiệt tình, cực kỳ cảm xúc!
Người đàn ông ngoại quốc giơ tay lên, sau đó làm một cái kí hiêu OK, "Tốt lắm, hy vọng các cô trong lúc đi dạo phố, nhất định phải chú ý an toàn!" Nói xong, trước mặt hai cô gái xinh đẹp, gật gật đầu, bất quá tầm mắt của anh càng lúc càng rơi nhiều trên mặt Tư Vũ, không phải là ánh mắt mê luyến, là ánh mắt khiển trách!
Thấy người nọ rời đi, Vũ Nghê trở nên có chút tức giận, bởi vì lòng tự trọng gặp khó khăn rồi. "Vì sao anh không thấy em cũng là phụ nữ có thai hả?"
Tư Vũ nhún nhún vai, bày tỏ không ý kiến!" Có lẽ mắt anh ấy không tốt lắm!"
________________________________
Chương 389: Người nào đã mua, 'Ánh sao đêm'?
"Không công bằng, rõ ràng đều là phụ nữ mang thai, vì cái gì em còn có thể được gọi là 'Tiểu thư' mà chị nhất định lại bị gọi là phu nhân!" Thật là muốn nôn, đều do Lạc Ngạo Thực mỗi ngày chuẩn bị cho cô nhiều canh uống vừa thơm vừa ngon như vậy, khiến cho cô uống thành Đại Mập Mạp luôn!
Không được, cô muốn kháng nghị, từ tối hôm nay bắt đầu tiến hành, cô tuyệt đối không uống nữa, cho dù anh dùng miệng đút cô, hấp dẫn cô, cô cũng kiên quyết không uống nữa!
"Đợi một chút, cô có thể lặp lại một lần nữa được không, tôi không nghe rõ!" Tư Vũ nhìn nhìn chị dâu, sau đó lại nhìn về phía cô bán hàng bên trong cửa hàng đá quý. Vừa rồi cô cùng chị dâu dạo phố xong, thì đi thẳng tới cửa hàng đá quý này, chuẩn bị giao số tiền còn lại, đem 'Ánh sao đêm' lấy về!
Đúng là, chuyện không như cô nghĩ thuận lợi như vậy! Vừa rồi cô quá mức phấn khích, căn bản không có nghe được lời cô bán hàng rốt cuộc nói cái gì, chỉ là đến sau cùng phát hiện trên mặt cô ta biểu tình cực kỳ bối rối.
Sau đó cũng không có lấy dây chuyền ra cho cô.
Cô bán hàng vừa mới tới ngày hôm qua, nuốt nuốt nước miếng, khẩn trương giải thích."Vị phu nhân này, thật sự rất xin lỗi, kiểu 'Ánh sao đêm' người đặt mua đã bị người khách khác mua mất rồi!" Hu hu ~~ bởi vì là người mới nên bị khi dễ, sáng sớm hôm nay quản lí cố ý trốn vào trong phòng dùng trà phía sau uống cà phê! Sau đó đem việc nhỏ này giao cho cô xử lý. Nói ra cho oai là rèn luyện cô con chim non này có khả năng đối phó với sự bất ngờ, nhìn xem dưới tình huống như vậy vẫn có thể làm cho khách hàng vừa lòng, làm cho vị phu nhân này có thể ở lại cửa hàng này tiếp tục mua sắm. Này căn bản chính là làm khó mà, không, căn bản chính là đem cô người mới làm tới gánh trách nhiệm.
Đúng là không có biện pháp, biết rõ bị người khác lợi dụng, nhưng cũng không có cách nào tránh được. Cô tiếp tục không sợ chết hỏi: "Tiểu thư, người xem, cô có thể chọn kiểu dây chuyền khác được không, cửa hàng chúng tôi còn có các sản phẩm khác cũng rất nổi tiếng!
Tư Vũ không thể tiếp thu lắc đầu, căn cứ vào đạo lý mà bảo vệ quyền lợi của mình, không thỏa hiệp hỏi."Ngày hôm qua tôi đặt cọc trước kiểu này, các người làm sao có thể đưa cho khách hàng cái khác, ở đâu có loại đạo lý này?
"Còn có sản phẩm khác mà." cô bán hàng lại tiếp tục nhỏ giọng hỏi.
"Tôi không tiếp nhận kiểu khác, tôi muốn kiểu trước kia, phía trên rõ ràng viết hôm nay tôi sẽ giao số tiền còn lại!" Đó là thuộc về tình yêu của cô, làm sao có thể bị người khác cướp đi, không, cô không thể chấp nhận loại kết quả này! Chẳng lẽ cái này báo hiệu tình yêu của cô đã bị người khác cướp đi, tình yêu của cô sẽ không cánh mà bay sao?
"Tiểu thư, thực xin lỗi, chúng tôi có thể trả lại cho cô 50 vạn tiền đặt cọc, bồi thường cho cô 15 vạn tiền tổn thất!" Ở chỗ này tiêu phí đều tính toán dựa theo đôla, 15 vạn so với mạng người thì bao nhiêu a, hu hu, cô có phần tính không được! Tóm lại số tiền kia đúng là không nhỏ, cho dù cô ra sức kinh doanh buôn bán, may mắn mà nói cũng cần phải hơn hai năm mới có thể kiếm được nhiều như vậy.
"Đây không phải vấn đề tiền bạc - -" 15 vạn tiền có thể mua về may mắn cùng tình yêu của cô không, Tư Vũ trong mắt to nổi lên một tầng hơi nước, khổ sở nhìn vị tí đặt 'Ánh sao đêm' ngày hôm qua!
Làm phóng viên Vũ Nghê làm sao có thể tránh xảy ra việc này, dĩ nhiên lập tức xông lên phía trước. "Nhìn cô cũng chỉ là nhân viên, kêu ông chủ các người tới đây!"
"Phu nhân, tôi không phải nói dối cô, tôi chỉ là nhân viên nhỏ làm sao biết đi nơi nào tìm ông chủ đây, ông chủ cửa hàng này là nam hay nữ tôi còn không biết!"
"Vậy quản lí các cô đâu?" Vũ Nghê đè xuống tức giận, cô bán hàng này, cũng không dám tự ý đem kiểu dây chuyền kia bán cho khách hàng khác!
"Xin lỗi, hai vị phu nhân, quản lí chúng tôi bây giờ không có ở đây!"
"Vậy cô có thể nói cho tôi biết, đối phương đã trả thêm bao nhiêu tiền, sau đó các người có thể không sợ thiệt thòi nuốt lời đem sợi dây chuyền bán cho người khác!" Tư Vũ không cam lòng hỏi, cô muốn biết rõ chuyện thứ đáng lẽ thuộc về cô! "nói "
một tiếng này, Tư Vũ nói rất lớn.
cô bán hàng sợ hãi, khóc sướt mướt nói: "Phu nhân, kỳ thật không phải vấn đề tiền bạc, mà là một vị tiên sinh muốn mua cho bạn gái anh ta, nói là anh ta làm bạn gái không vui, quan hệ hai người bọn họ đang rất khẩn trương. Mà bạn gái của anh ta rất thích kiểu dây chuyền này, cho nên anh ta chạy qua nhiều cửa tiệm, rốt cục tìm được kiểu dây chuyền này - - mà vị tiên sinh kia đối tình yêu chân thành, đối với tình yêu chấp nhất, khiến chúng tôi cảm động, cho nên sau cùng - -"
Đây là cô ta vừa mới nghĩ ra một cái cớ, cũng không biết dùng được không!
"Anh ta trả bao nhiêu tiền." thì ra là một người đàn ông mua cho bạn gái của mình, trong lòng Tư Vũ càng mệt mỏi, người phụ nữ kia thật may mắn, có thể có bạn trai tốt như vậy!
"Anh ta trả 60 vạn đôla!" cô bán hàng trả lời đúng sự thật.
"Vậy các người vì cái gì không gọi điện thoại cho tôi, hỏi ý kiến của tôi, đừng nói 60 vạn, 70 vạn, 80 vạn, tôi cũng sẽ mua!" Tư Vũ tương đối thất vọng nói, cô không có khoe của, mà là nghĩ muốn biểu đạt cô cực kì thích kiểu trang sức kia!
Vừa nghe đến chuyện này Vũ Nghê liền cảm giác cực kì bất mãn, mới không bị người đàn ông si tình kia làm cho cảm động. "Chẳng lẽ các người không có nói với người khách kia, sợi dây chuyền đã có người đặt hàng sao?"
"Anh ta nói, anh ta thật sự rất cần!"
"Cần, này căn bản chính là ăn cướp, ngang ngược, căn bản chính là một cái không hề tố chất, có thể nói người vô văn hóa!" Đáng chết, cô càng muốn nói, người đàn ông kia căn bản chính là một thằng khốn đáng đánh một trận!
không phải đâu... người kia là Bùi tiên sinh, vẫn lại là bạn của Lạc phu nhân đó! cô bán hàng ở trong lòng nghĩ! "nói một chút xem, người nào là người mua được 'Ánh sao đêm'?" Có thể trả thêm 8 vạn đôla, người này cũng không phải là người có tiền thông thường! Đào gốc bới rễ là bản tính của Vũ Nghê!
cô bán hàng suy nghĩ một chút, Bùi tiên sinh cùng Lạc tiên sinh là bạn tốt có tiếng, nếu trước mặt Lạc phu nhân nói ra Bùi tiên sinh, Lạc phu nhân hẳn là hết tức giận đi, về sau còn có thể tới nơi này tiếp tục mua sắm, "Người mua 'Ánh sao đêm', Lạc phu nhân người này cô cũng biết, là "
"Này, chuyện gì xảy ra?" Quản lí vẫn núp ở phía sau, khẩn trương đi ra, đồng thời ngắt lời cô bán hàng sắp buột miệng nói ra. "Lạc phu nhân, người khỏe chứ? Về chuyện này chúng tôi thật sự rất xin lỗi, nhưng chúng ta cũng có quy định, không thể tiết lộ ra tên khách hàng, thật có lỗi rồi!"
Tư Vũ đã cực kì thất vọng, kéo chị dâu lại, "Thôi, chúng ta đi thôi " cô thích một kiểu 'Ánh sao đêm' này, cho dù biến ra cái thư hai cô cũng không thích!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro