Chap 37


Chou Tzuyu đang bàn chuyện cùng với một vài nhân viên trong công ty thì có tiếng ồn ào từ bên ngoài truyền đến.

-Cô Lee à cô không được vào đó, Giám đốc đang họp.

-Cô buông tôi ra, biêt tôi là ai không hả ! – một giọng nữ hống hách hét lên.

-Nhưng Giám đốc đang họp, có gìhãy chờ để Giám đốc họp xong đã.

-Tránh ra.

-Cô Lee à...

Lee Anna bất chấp mọi sự ngăn cản của Kim Ji Won ngang nhiên xông vào phòng làm việc của Chou Tzuyu. Nhìn thấy sự vô phép của cô gái kia, Chou Tzuyu chỉ ném cho cô ta một cái nhìn cảnh cáo rồi quay lại dặn dò lần cuối với nhân viên của mình trước khi để họ đi thực hiện công việc. Những nhân viên đó thấy cô gái vừa xông vào hung hăng như vậy cũng vội vàng thoái lui. Khi tất cả mọi người đã ra khỏi phòng, Tzuyu mới cất tiếng nói:

-Được rồi, Ji Won em đi làm việc của mình đi.

Lee Anna sau khi liếc xéo cô trợ lý trẻ một đường dài thì mới quay qua làm dáng nũng nịu với người kia: "Tzuyu, tại sao lại tránh mặt em."

Chou Tzuyu đứng dậy đi vào phòng nghỉ bên trong của mình, nhắm mắt ngồi xuống sofa và bình thản nói: "Tôi tránh mặt em khi nào ?"

Lee Anna lập tức đi theo vào, ngả đầu lên vai Chou Tzuyu trách móc: "Không đến tìm em, còn không nhận điện thoại của em nữa. Tzuyu nói đi, em có phải là người yêu của Tzuyu không vậy ?"

-Tôi bận.

-Bận gì chứ ? Bận đến không có thời gian quan tâm đến bạn gái của mình hay sao ? – Lee Anna nói như muốn khóc.

Chou Tzuyu lúc này mới mở mắt ra nhìn cô gái bên cạnh, cố tìm trên gương mặt cô ta một nét tương đồng gì đó với cô nàng lạnh lùng kia nhưng lại hoàn toàn không có. Ánh mắt sâu thẫm của cô rất thờ ơ trước những lời trách móc, nhưng cử chỉ lại biến đổi lại trở nên dịu dàng, vừa như an ủi vừa như mang hàm ý cảnh báo: "Đừng khóc, khóc sẽ rất xấu. Tôi ghét những cô nàng hay làm loạn, bởi vì em hiểu chuyện nên tôi muốn em là bạn gái tôi, không phải hay sao ?"

Lee Anna tuy không thông minh nhưng cũng không phải là quá ngốc, hiểu được ý tứ trong lời nói của Chou Tzuyu, liền nín khóc cười tươi tỉnh ôm lấy người đó: "Em biết rồi mà. Tzuyu không biết là em yêu Tzuyu nhiều tới mức nào đâu."

-Được rồi, tôi biết là được. Bây giờ thì em về trước đi, khi nào xong dự án này tôi sẽ tìm em – Chou Tzuyu nói rồi đứng dậy đến quầy bar và tự lấy cho mình một ly rượu.

Lee Anna bất chợt lên tiếng hỏi: "Tzuyu, cô ta làm gì ở đây vậy ?"

-Cô ta ?

-Là Minatozaki Sana đó. Lúc nãy em thấy cô ta ở đây, cô ta làm việc ở đây à ?

Tzuyu gật đầu, bình thản trả lời: "Cô ấy là luật sư đại diện mới của công ty thì đương nhiên phải làm việc ở đây rồi."

Không biết Lee Anna có ý gì nhưng khi nghe Chou Tzuyu nói như thế thì cô ta lại tỏ vẻ không tin, chề môi mỉa mai: "Cô ta mà làm việc á ? Có mà đi dụ dỗ người khác thì có."

Chou Tzuyu nghe thấy vậy liền trầm giọng nói, ánh mắt thờ ờ thoáng chốc trở nên âm trầm đáng sợ: "Đừng bao giờ nói như vậy trước mặt tôi. Cách dùng người của tôi đến lượt em phán xét ?"

-Không phải, em không có ý chê bai Tzuyu. Em không có ý đó, Tzuyu đừng giận mà - Lee Anna vội vàng phân bua, thái độ hằn học ban nãy lập tức biến mất. Cô ta rất sợ người kia sẽ bỏ mặc mình, đối với cô ta Chou Tzuyu là một điều tuyệt đối, mọi thứ từ con người này đều khiến Lee Anna si mê đến không còn đầu óc, cho dù cô ta cảm nhận được Chou Tzuyu rất lạnh lùng, rất thờ ơ với mình nhưng chỉ cần Chou Tzuyu đồng ý cho cô ta là người sẽ đứng bên cạnh, thì có bị đối xử ra sao cô ta cũng chấp nhận. Đó có gọi là yêu mù quáng cũng chẳng hề gì.

-Về đi. Tôi sẽ gọi cho em sau. – Tzuyu uống cạn ly rượu trên tay và bước ra ngoài. Cho dù thế nào tạm thời cô cũng không thể quá tuyệt tình với cô gái này được.

-Em chỉ là nói vậy thôi mà. Tại vì lúc nãy em thấy Sana cô ta cùng với Hirai Momo trong thang máy diễn trò tình cảm nên mới suy đoán như vậy.

Momo và Sana ?

Tzuyu bất giác nhíu mày trước câu nói vừa rồi, nhưng cô cũng chỉ im lặng không đáp chờ cô gái kia thể hiện rõ ý định của mình. Trên thương trường, cô đã gặp đủ loại người rồi, một câu nói mào đầu như vậy không khó để cô nhận ra mục đích của nó. Lee Anna thấy Tzuyu không phản ứng gì liền nói tiếp:

-Lần trước, em thấy khi Hirai Momo đưa cô ta về còn nhìn theo dáng cô ta rất lâu, ánh mắt rất tình cảm, như thể nhìn tình nhân lâu năm của mình vậy đó.

-Nói đủ chưa ?

-Tzuyu !

-Đủ rồi thì về đi. Tôi sẽ gọi lại sau – Chou Tzuyu cầm lấy áo khoác của mình và nhanh chóng bỏ lại cô nàng lắm điều kia một mình một lần nữa.

Cô chỉ định ra ngoài đi dạo một lúc, từ hôm qua tới giờ tâm trạng của cô không được tốt, thường xuyên nối nóng bất chợt. Nhất là khi Minatozaki Sana hết lần này tới lần khác đều bài xích cô như thể cô là bệnh dịch vậy. Khi cô nói muốn nói chuyện với cô ấy, cô ấy đều từ chối, ngó lơ cô. Khi cô lại gần cô ấy, đều chỉ nhận được mỗi câu nói đó, hai người là không thể ở cùng nhau. Thậm chí, vừa rồi Tzuyu còn nhận được điện thoại của Mina nói là văn phong luật sẽ cử người khác tới thay thế cho Sana nữa. Có vẻ như cô nàng luật sư đó đang triệt để cách ly với cô thì phải. Chou Tzuyu thật lòng rất nhớ cô gái của đêm hôm đó, rất muốn ôm lấy cơ thể mềm mại ấy vào lòng, hôn lên làn môi anh đào đỏ hồng ấy và được đáp trả với nhiệt tình tương tự.

Minatozaki Sana, rốt cuộc ở em có chứa thứ mê dược gì mà lại khiến tôi muốn có được em đến như vậy ?

--------------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro