Chap 60
Chou...Chou Tzuyu...
Sana cuối cùng cũng dời sự chú ý của mình lên những người vừa mới đến, Chou Tzuyu đi cùng một cô gái trẻ rất xinh đẹp, điều lạ là cô ấy không phải là Song Jin Ae, người hiện giờ đang là vị hôn thê của Chou Tzuyu. Sana chỉ cảm thấy toàn thân mình chấn động lên một cái rồi bĩnh thản đến lạ thường, lúc này cô rất muốn cảm ơn sự lãnh đạm bao năm qua cô tích trữ được để có thể trở thành một người bình thản như vậy.
Đúng rồi, họ có là gì của nhau đâu. Khi trò chơi đã kết thúc thì cảm xúc từng có cũng chỉ là hư vô mà thôi.
-A, cậu đến rồi sao. – Mina đi lại gần và chào người bạn của mình - Ờ...còn đây là...
-Em tên là Song Jin Ae, là bạn của Tzuyu. Rất vui được quen biết luật sư Myoui. Còn đây có phải là Nayeon unnie không ạ, em nghe Tzuyu nói luật sư Myoui có một người vợ rất xinh đẹp.
Nayeon dù có đánh chết cũng không tin Chou Tzuyu là người nói ra những lời đó, nhưng thấy cô gái này xinh đẹp lại khéo ăn khéo nói như vậy trong lòng cũng thấy có chút cảm tính với cô ấy: "Xin chào, cám ơn em vì đã đến đây dự sinh nhật của Minyeon. Cứ gọi unnie là Nayeon"
-Vâng, Nayeon unnie.
Song Jin Ae lần đầu tiên được theo Chou Tzuyu đến dự một bữa tiệc như thế này nên cô đặc biệt rất vui, tâm trạng vô cùng phấn khích liền nói cười nhiều hơn so với thường ngày. Thấy Sana là người từ nãy tới giờ vẫn luôn im lặng nên cô chủ động hỏi Chou Tzuyu: "Tzuyu, Tzuyu không định giới thiệu cho em về bạn của mình sao ? "
-Đây là Minatozaki Sana, luật sư rất nổi tiếng hiện này. Em học bên khoa báo chí chắc cũng biết cô ấy có phải không ? – Chou Tzuyu rất bình thản nói.
-A, là luật sự Minatozaki sao ? Rất vui được làm quen với chị, cứ gọi em là Jin Ae ạ.
Sana liếc thấy thái độ rất chừng mực thường thấy của Chou Tzuyu thì không khỏi cười nhạt vài tiếng trong lòng, trước mặt cô gái trẻ kia, cô mỉm cười rất duyên dáng đáp lại: "Chào em, cứ gọi tôi là Sana unnie cũng được."
-Vâng ạ - Song Jin Ae cười rạng rỡ rồi quay đi ân cần gắp một ít thức ăn vào chén cho người kế bên, ánh mắt ngượng ngùng nhìn người đó ngập tràn tình ý. Chou Tzuyu cũng thản nhiên nhận lấy sự quan tâm đó như một thói quen hằng ngày, không hề kiểu cách và ngượng ép.
Từ lúc Chou Tzuyu xuất hiện cho đến bây giờ, tâm của Sana lại bắt đầu xao động, không phải là những cơn sóng ồ ạt, cồn cào trong dạ dày mà chỉ là một cảm giác buồn rất tản mác, giam cầm cô trong sự khó chịu mơ hồ. Sana không biết mình đang cảm thấy gì chỉ là cô không muốn nhìn cảnh tượng trước mặt nữa mà thôi. Vì hai người họ đang ngồi đối diện với Sana nên từng cử động của họ, cô đều thấy được rất rõ ràng. Cô thấy trong ánh mắt Song Jin Ae tràn ngập hình bóng của Chou Tzuyu, từng cử chỉ và hành động của cô ấy dành cho người đó luôn dịu dàng đến mức làm tan chảy trái tim người khác. Còn Chou Tzuyu, vẫn là dáng điệu mờ mịt, khó đoán của những ngày đầu hai người họ gặp mặt, ánh mắt đen thâm thẫm ấy rất âm trầm, tĩnh lặng thỉnh thoảng lướt ngang qua cô. Tựa như câu nói trước đây của người đó, luôn có cách cư xử khác nhau dành cho những người khác nhau. Và Sana nghĩ, hiện thời có lẽ cô đã nằm trong diện chừng mực của Chou Tzuyu rồi.
-------------------------------
-Tzuyu, cả buổi tối đang suy nghĩ gì vậy ? – Song Jin Ae hỏi khi cả hai người họ đang ngồi chung một ghế sofa trong phòng khách, vì ở bên ngoài khá ồn ào nên họ quyết định bỏ vào đây.
-Nghĩ một số chuyện – Tzuyu nhàn nhạt nói.
Thật ra thì Song Jin Ae cũng chẳng thể xác định được Chou Tzuyu đang vui hay đang buồn nữa, vì cô ấy bình thường luôn lãnh đạm, thờ ơ như vậy. Dạo gần đây, ánh mắt của Chou Tzuyu thậm chí còn không hề biểu lộ một chút cảm xúc nào, khiến cô nhiều khi rất bối rối vì không biết nên nói gì cho đúng.
-Nghĩ chuyện gì ? – Song Jin Ae ôm lấy cánh tay của Chou Tzuyu rồi cô đoán chừng nói – Là chuyện của Park Junho có phải không ?
-Hắn ta gần đây có đến làm phiền em không ?
-Có, hắn ta đúng là một tên đáng ghê tởm.
Tzuyu im lặng một lúc rồi lại nói: "Nếu thấy không ổn thì em dừng lại đi. Tránh xa hắn ta một chút."
-Không đâu, em vẫn kiểm soát được mà – Song Jin Ae vừa cười vừa nói, cảm nhận được sự lo lắng của Chou Tzuyu dành cho mình nên cô không khỏi cảm thấy vui trong lòng.
-Thật ra nếu không có em thì hắn ta cũng sẽ không được yên ổn đâu, vì thế em không cần phải mạo hiểm như vậy.
Song Jin Ae nhìn chăm chú vào gương mặt của Chou Tzuyu rồi bất chợt nghiêng người đặt môi mình lên môi cô ấy. Người kia tuy không đáp lại nhưng cũng chẳng đẩy cô ra, Jin Ae lại vòng tay qua cổ người đó, miết mạnh khóe môi của mình hơn. Chou Tzuyu vẫn y như vậy, từ đầu tới cuối đều ngồi im bất động để mặc cho cô gái kia tự tác làm mọi việc.
Xoảng
Tiếng thủy tinh chạm đất vô cùng sắc nét, hình ảnh và thanh âm cô đọng lại ựa như một cái chày rất lớn đánh mạnh vào tâm trí và trái tim cô ấy.
Sana nhìn hai người trước mặt tư thế rất ngọt ngào, quần áo lại chẳng chỉnh tề thì đoán biết được rằng họ ở trong đây đang tính làm việc gì. Cô tựa như một người qua đường vô tâm lỡ bắt gặp hai người xa lạ đang hôn nhau, nên rất bình tĩnh nói:
-Xin lỗi...tôi đã làm phiền hai người rồi, xin cứ tiếp tục đi...- Sana nói rồi nhanh chóng quay lưng bỏ đi. Cứ như sợ rằng chỉ cần chậm chân một bước thì không chỉ một cái ly bình thường mà đến cả thân thể của mình cô cũng không cách nào chống đỡ nổi.
Khi nãy vì Sana thấy bên ngoài quá ồn ào nên mới trở vào đây để được yên tĩnh một mình, nhưng lại không ngờ nhìn thấy được Chou Tzuyu và cô gái kia đang ôm hôn nhau. Cô gái ấy vòng tay qua cổ Chou Tzuyu và môi họ dính chặt vào nhau. Phải rồi, họ rất hưởng thụ trong thế giới riêng của mình, nếu như không có kẻ dư thừa đến phá đám như cô thì họ sẽ còn nồng nàn hơn nữa. Sana không biết là mình đang đi hay chạy, mà chẳng mấy chốc cô đã đến được khu vườn phía sau lưng biệt thự, một khoảng vườn rất rộng chỉ có duy nhất một mình cô. Sana ngồi bệt xuống đất và thẩn thờ nhìn vào khoảng không trước mặt. Đôi bàn tay cô cứ run lên từng hồi rồi vô thức cô siết chặt lấy nắm cỏ dưới đất để trấn tỉnh lại mình, hình ảnh mê đắm vừa rồi của hai người kia lại hiện lên trong đầu cô.
Chẳng khác gì lưỡi dao xé toạt lấy màn sương mù. Đầu óc Sana chỉ tràn ngập cảnh tượng ấy, lặp lại, lặp lại, lặp lại, lặp lại một lần nữa.
Cô...khó thở quá...trái tim cô...thật sự rất đau
Sana vùi mặt vào giữa hai đầu gối của mình để mặc cho nước mắt rơi xuống, vương đầy trên mặt cô. Khóc có thể khiến con người ta thoải mái hơn, đã lâu rồi cô chưa khóc trong lúc đầu óc tỉnh táo như thế này. Nghe rõ tiếng khóc của mình, cảm nhận được nhiệt nóng từ giọt nước mắt, Sana nhận ra một điều rằng, cô vốn sinh ra không phải là người mạnh mẽ, cũng chẳng có bản tính lạnh lùng. Tâm hồn cô đâu phải vừa mới bắt đầu đã chai sạn đâu. Cô thì ra cuối cùng cũng yếu đuối như vậy, chẳng thể bảo vệ nỗi trái tim của mình để nó đau đớn thế này. Cô đáng ra không nên có tình cảm với Chou Tzuyu, không nên yêu một người như Chou Tzuyu. Sana sống 2 tháng trời trong sự mơ hồ của bản thân, lừa gạt chính mình và bây giờ nhờ nỗi đau này mà cô đã hoàn toàn sáng tỏ. Thì ra là cô đã yêu Chou Tzuyu, yêu lúc nào không hay, yêu đến không còn đường lui nữa rồi. Cô luôn tự nói với bản thân rằng tình yêu lúc nào cũng chỉ toàn là giả dối vậy mà cô lại đi yêu một con người không chân thật nhất trong tình yêu.
Khi bạn quay đi, khoảng khắc đó chưa hẳn là nỗi đau lớn nhất, đau đớn hơn nữa là cho dù bạn có cố lừa dối trái tim mình quên đi người đó đến cỡ nào thì nó cũng quyết định phản bội lại bạn, vẫn yêu đến ngu ngốc không ngừng.
-------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro