Chap 62
-Đây là số cổ phẩn cuối cùng của tôi. Ngay ngày hôm sau cô có thể lật đổ Park Jihoon và giành lại tập đoàn HJ rồi.
Cô gái có gương mặt sắc sảo ngồi đối diện Chou Tzuyu vuốt ve tập hợp đồng vừa kí như thể đó là báu vật của cô ta. Park MinYoung cất giọng nói ngọt ngào, lả lướt của mình: "Giám đốc Chou chắc chắn là sẽ không muốn tôi làm như vậy đâu có phải không ? Tôi nhớ cô còn có một vấn đề vướng mắt chưa giải quyết xong với người anh đáng kính của tôi nữa mà."
-Cô không cần lo cho tôi. Ngày mai cô cứ làm như ý cô muốn. Chỉ là sau này quan hệ làm ăn giữa hai công ty vẫn nên được tiếp tục, cô nghĩ có đúng không ?
Cô gái tên gọi Park MinYoung liền mỉm cười duyên dáng: "Đương nhiên là vậy rồi, nếu như không nhờ có Giám đốc Chou thì tôi làm sao có thể nắm được lợi thế lớn như thế này. Bọn cổ đông già bảo thủ trong tập đoàn chắc chắn thà chết chứ không chịu giao lấy số cổ phần mà họ nắm giữ cho tôi. Nếu như vậy thì người anh đáng kính, bất tài kia sẽ cứ mãi ngồi trên đó mà hưởng thụ."
-Vậy thì cám ơn cô trước.
-Nếu có dịp hy vọng tôi sẽ được tiếp tục hợp tác với Giám đốc Chou.
-Nhất định, cô Park.
Chou Tzuyu gật đầu nói rồi liền đứng lên ra về.
-Lạnh lùng thật - Park MinYoung thầm nghĩ như vậy. Mặc dù đã nhiều lần gặp gỡ nhau như vậy mà Chou Tzuyu ngoài vấn đề công việc ra, thì chẳng bao giờ nói đến chuyện nào khác.
Park MinYoung nhìn tập tài liệu trên tay mình rồi nở một nụ cười mê hồn, không ngờ số trời lại ưu đãi cho cô nhiều như vậy. 3 tháng trước khi appa cô đột ngột qua đời và để lại quyền thừa kế cho Park Jihoon thì cô đã gần như không còn gì cả, số cổ phần trong tay thì không đủ để đánh đổ hắn ta, còn thêm việc ở vào thế kém hơn nên thậm chí còn bị hắn ta ép buộc phải rời Hàn đến Mỹ.
Nhưng ngay cái đêm ở sân bay đó, cô được người của Chou Tzuyu giúp thoát khỏi tầm kiểm soát của Park Jihoon, rồi bí mật tiếp tục ở lại Hàn Quốc mặc dù trên danh nghĩa là đã đến Mỹ. Trong thời gian vỏn vẹn 3 tháng, không thể tin được là cứ cách khoảng 10 ngày nửa tháng Chou Tzuyu lại đem đến một số cổ phần của tập đoàn HJ và chuyển giao cho cô, đổi lại một khoảng tiền tương xứng với số cổ phần đó. Thật ra nếu phải bỏ số tiền lớn hơn để có được từng ấy cổ phần đủ lật đổ Park Jihoon thì cô cũng sẽ bỏ ra, nhưng khổ nỗi bọn cổ đông trong công ty đa số là phe cánh của hắn, lại thích ngồi không hưởng thụ nên sống chết cũng không chịu nhượng lại số cổ phần đó. Vì thế việc Chou Tzuyu có thể lấy được từng ấy cổ phần là một việc vô cùng kì lạ. Cô đoán rằng chắc chắn cô ta đã để cho bọn người kia một khoản lợi rất lớn để có được sự đồng thuận đó.
--------------------------------
Chou Tzuyu sau khi chuyển giao toàn bộ hợp đồng cho Park MinYoung thì liền đi thẳng tới biệt thự họ Minatozaki. Hôm nay cô cần bàn nốt những bước cuối cùng trong kế hoạch với Lee Dong Gun. Tzuyu phải thừa nhận rằng Lee Dong Gun quả thật là một con cáo già trong kinh doanh, khiến cô phải mất rất nhiều công sức mới tranh thủ được lòng tin của ông ta.
Trong ấn tượng của cô, người đàn ông trước mặt này đúng là một kẻ vô cùng lão luyện, ông ta tham lam nhưng lại rất khôn ngoan, vì thế mà qua bao nhiêu năm ngân hàng DG do ông ta quản lý luôn vững vàng và phát triển rất mạnh.
-Chủ tịch Minatozaki, ngày mai sẽ có đoàn thanh tra ghé thăm tập đoàn HJ. Chắc chắn Park Jihoon sẽ tìm đến ông, lúc đó chủ tịch xin đừng quên thỏa thuận của chúng ta.
Lee Dong Gun phẩy tàn thuốc trên điếu xì gà xuống đất, rồi cười khà khà nói: "Đương nhiên là tôi nhớ rồi, Giám đốc Chou không cần lo lắng. Phần tiền mà Park Jihoon để lại chắc chắn tôi sẽ góp vốn vào TYC."
-Tôi biết Chủ tịch Lee là một người vốn giữ chứ tín. Tất cả đều trông chờ vào chủ tịch.
-Tôi có thể hỏi vì sao Giám đốc Chou lại làm như vậy hay không ? Theo tôi biết thì quan hệ giữa hai người trước giờ khá tốt, lại có nhiều hợp đồng làm ăn chung, vậy tại sao Giám đốc Chou lại muốn hạ bệ Park Jihoon ?
Chou Tzuyu mỉm cười đan chéo tay đặt trên đầu gối của mình rồi chậm rãi nói: "Park Jihoon không phải là một kẻ đáng tin cậy, cũng không phải là bạn làm ăn tốt. Hắn ta hôm nay có thể đe dọa Chủ tịch, thì ngày sau chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn mà hãm hại Chủ tịch thôi."
Lee Dong Gun gật gù cho là phải, tuy vậy ông ta lại không tin tưởng cái lý do đó của Chou Tzuyu cho lắm. Tốn nhiều công sức như vậy để kéo Park Jihoon xuống chắc chắn đằng sau còn có ẩn tình, nhưng bất quá ông ta cũng chẳng thèm quan tâm đến ẩn tình đó là gì, ai đem đến cái lợi cho ông ta thì ông ta sẽ kết thân với người đó, không cần xét đến mặt mũi. Mà Chou Tzuyu bỗng nhiên một ngày lại đem đến cho ông ta một lời đề nghị hấp dẫn như vậy, thì ngu dại gì ông ta không làm theo.
-Không hiểu Giám đốc Chou làm cách nào mà lại khiến Park Jihoon chịu thụt két tập đoàn của ba mình rồi lại gửi vào ngân hàng của tôi như vậy ?
Chou Tzuyu đảo mắt một cái, suy tính hồi lâu rồi cười nhàn nhạt nói: "Không giấu gì chủ tịch, Park Jihoon là một kẻ tham lam, mà lại còn là lòng tham không đáy. Ôm được chức chủ tịch rồi vẫn chỉ muốn giữ tiền vào túi riêng cho mình, không muốn nộp thuế lại không muốn chia lợi tức cho cổ đông vì thế tôi cho hắn một giải pháp hữu hiệu đó chính là phù phép một lượng tiền rất lớn của tập đoàn để gửi vào các Ngân hàng, đặc biệt là DG, rồi một mình một cõi hưởng tiền lãi. Nhưng nếu, việc này bị bại lộ thì hắn ta không chỉ phải đối phó với cổ đông mà còn đối phó với chính phủ nữa. Chắc chắn Park Jihoon sẽ liên lạc với chủ tịch cầu xin được giảm lượng tiền gửi trên giấy tờ xuống nhằm giảm tội, vì thế...lượng tiền chênh lệch đó chắc chắn sẽ rơi vào túi chủ tịch."
Lee Dong Gun nghe xong lời nói của cô gái trẻ đối diện thì cảm thấy hơi ớn lạnh vì biểu tình bĩnh tĩnh trên gương mặt xinh đẹp kia thật hiếm thấy vô cùng. Chou Tzuyu quả thật là một người vừa có đầu óc kinh doanh vừa có khả năng vận dụng trí não của mình để dồn ép người khác đến đường cùng. Giăng một cái bẫy lớn và tinh vi đến như vậy chỉ để vây bắt một người, đúng là quá xui xẻo cho kẻ nào là nạn nhân của nó. Ông ta chợt nghĩ nếu như cuộc hôn nhân giữa cô ấy và Anna được tiến hành thì đó sẽ là một chuyện vô cùng tốt với Ngân hàng DG và cả con gái ông ta nữa.
-Lời phân tích của Giám đốc Chou vô cùng chuẩn xác. Quả thật lần này Park Jihoon tiêu đời rồi – Lee Dong Gun đột nhiên lại trở sang thân tình nói – Mà từ này cháu cứ gọi ta là bác Lee cũng được, vì dù sao cháu và Anna cũng chuẩn bị đính hôn mà.
Chou Tzuyu hơi nhíu mày lại rồi nhanh chóng nở một nụ cười lễ phép: "Vâng ạ, bác Lee"
-Haha, như vậy là tốt rồi. Mọi chuyện tạm thời cứ định như vậy đi, bây giờ nếu cháu muốn thì hãy cứ ở lại để đợi Anna. Con bé biết cháu đến chắc chắn sẽ chạy về liền đấy.
Chou Tzuyu gật đầu chào rồi bước ra ngoài, không khí trong căn phòng đó khiến cô thật khó chịu, đầy mùi giả tạo và trưởng giả vô cùng. Tzuyu khẽ sờ lên mũi một cái rồi nhanh chóng ra về. Tắt điện thoại của mình Tzuyu lái xe chạy thằng về nhà, ngày hôm nay cô rất mệt, không còn hơi sức đâu để đùa với Lee Anna.
Lee Anna sắc mặt khó coi từ bên ngoài về tới đã nổi giận đùng đùng, khi biết được rằng Chou Tzuyu không thèm đợi cô ta về mà lại biến đi mất dạng. Mấy tháng nay cô ta đã cố gợi nhắc cho Chou Tzuyu biết về việc đính hôn giữa họ nhưng toàn nhận được cái nhìn lãnh đạm và chối từ. Bất quá dù tin tức đính hôn đó là do báo chí thêu dệt lên, nhưng Chou Tzuyu cũng chẳng thèm đính chính thì chẳng phải là đã ngầm đồng ý hay sao, cớ gì mãi vẫn để mọi việc dậm chân tại chỗ như vậy. Đáng giận hơn nữa là sinh nhật con gái Myoui Mina mấy ngày trước Lee Anna đã nghe được tin Chou Tzuyu xuất hiện cùng với một cô gái lạ mặt nào đó, khi cô ta cho người dò la thì xác thật là có chuyện như vậy. Mà Myoui Mina là bạn thân của Minatozaki Sana, cô gái lạ đó không phải là cô ta thì còn là ai được nữa.
Số máy quý khách vừa gọi không thể liên lạc được....
Lee Anna điên cuồng bấm nút gọi liên hồi nhưng mãi vẫn chỉ nhận được những thanh âm vô tình và lạnh lùng đó. Chou Tzuyu không chịu nghe máy của cô. Minatozaki Sana, con ả chết tiệt đó chăc chắn lại dụ dỗ Tzuyu của cô rồi. Từ sau khi có tin tức đính hôn, cô đã chủ động tha cho cô ta vậy mà cô ta vẫn chứng nào tật ấy, bám lấy Chou Tzuyu không chịu buông. Lee Anna hét lên một tiếng rồi tức giận lấy xe phóng ra khỏi nhà, sắc mặt khó coi đến nỗi chẳng ai dám ngăn cô ta lại.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro