Chap 69


Chou Tzuyu vừa đi vừa gọi điện cho cấp dưới của mình để tiếp tục giao phó công việc của ngày hôm nay. Cô vừa lãng phí không ít thời gian của mình, điều mà cách đây ít phút cô nghĩ là nó cần thiết để tránh một tâm hồn phải chịu tổn thương thêm nữa vì mình. Nhưng tâm hồn tổn thương sao ? Nên cười nhạt thôi, vì cô nghĩ mình đã đánh giá quá cao cô ta rồi.

Khi Chou Tzuyu vừa định bước ra khỏi cửa nhà hàng thì vô tình nhìn thấy Nayeon đi cùng một người đàn ông nào đó, cả ba người vô tình đụng mặt nhau trước cửa ra vào.

-A, Tzuyu – Nayeon rất vui vẻ chào, mặc dù với cô cô gái này hơi xa cách nhưng xét về cách cư xử bên ngoài thì cô ấy thì vẫn là một người tốt và có lễ độ.

Chou Tzuyu lướt ánh mắt nhanh chóng nhìn hai người đối diện, tâm tư suy xét về người đàn ông kia trong nửa giây rồi gật đầu cười nói: "Hey, Nayeon. Lát nữa nhắn với Mina dùm tớ là tối nay chúng ta có hẹn ăn tối cùng nhau ở nhà Ji Won, hai người nhớ dẫn cả MinYeon đi nữa đấy."

-A, vậy sao. Được rồi, bọn tớ sẽ đến sớm.

Lúc này Ok Jang Woo tiến đến và đưa bàn tay của mình ra, cười sáng lạng nói: "Tổng giám đốc Chou, xin chào, không ngờ lại gặp cô ở đây."

-À, anh là....- Chou Tzuyu mơ hồ hỏi.

Mặt Ok Jang Woo có hơi xám lại, nhưng anh ta vẫn ngượng cười nói: "Tôi là Ok Jang Woo, giám đốc mới nhậm chức của tập đoàn tài chính HJ."

-Ồ, là anh sao. Thì ra người mà tiểu thư Park nói là nhân tài trong giới kinh doanh chính là anh. Rất vui được gặp mặt.

-Rất hân hạnh cho tôi. Lần sau có dịp rất mong được mời Tổng giám đốc Chou một bữa cơm.

-Nhất định – Chou Tzuyu cười lịch sự đáp lại, rồi quay qua nhấn mạnh với Nayeon một lần nữa – Thôi tạm biệt cậu, Nayeon. Nhớ tối nay bảo Mina chở hai mẹ con cậu tới sớm.

-Tớ nhớ rồi. Tạm biệt Tzuyu .

Có thể nói Nayeon có hơi ngạc nhiên vì sự thân thiện bất ngờ của Chou Tzuyu ngày hôm nay, nhưng cũng có thể nói cô là người vô tâm nhất trong đoạn hội thoại vừarồi, cô chỉ đơn giản nghĩ rằng những lời hai người kia nói đều là những câu nói xã giao thông thường nhưng thật chất lại không phải như vậy. Rõ ràng gương mặt của Ok Jang Woo từ xám xịt đã chuyển ra âm u khi nhìn theo bóng lưng của Chou Tzuyu rời khỏi. Bóng dánh kiêu kì, ngạo nghễ đó không phải đơn giản như anh ta từng nghĩ. Rõ ràng lần trước đã gặp mặt nhau vậy mà cô ta vẫn giả như không biết anh, đã vậy còn cố tình nhấn mạnh về Myoui Mina như thể nhắc nhở cho anh ta biết rằng Nayeon đã có gia đình, chớ dại mà đụng vào. Không hiểu Chou Tzuyu có rốt cuộc quan hệ thân thiết gì với Myoui Mina, nhưng Ok Jang Woo tự nhủ từ lần sau mình nên cẩn thận với con người này một chút.

------------------------------------

-Không, tối nay em đi cùng với Nayeon cũng được...Ừ...cứ đến đó trước đi...

Nayeon đẩy cửa bước vào văn phòng của Sana và nghe loáng thoáng cô bạn mình đang nói chuyện cùng ai đó. Cô vốn định quay ra ngoài tránh mặt đi nhưng khi nghe thấy nhắc tới tên mình thì theo bản năng cô liền khựng lại.

-...Được rồi, tạm biệt...Đừng vớ vẩn... - giọng nói tuy trách mắng nhưng lại mang ngữ điệu khá nhẹ nhàng.

Sana cúp máy vừa quay người lại, đã thấy Nayeon đứng đối diện đang nghiên cứu mình kĩ lưỡng tự lúc nào rồi. Ánh mắt cô ấy lóe sáng, khiến Sana liên tưởng mình giống như một đồ vật vừa được nhuộm hồng nào đó, đang trong tầm ngắm của một người mang căn bệnh nghiện màu hồng cấp tính như Nayeon vậy.

-Cậu làm gì mà âm thầm đứng sau lưng tớ hả ? Đang có âm mưu gì ?

-Không phải là tớ có âm mưu. Mà là cậu rất đáng nghi. Khai mau, vừa rồi nói chuyện với ai lại ngọt ngào như vậy ?

-Cậu nghe lén hả ? – Sana hạ giọng hỏi, tông giọng chậm rãi của cô khiến Nayeon giật mình nhớ ra là cô gái này cũng có những nguyên tắc rất riêng, đó chính là tuyệt đối không ai được xâm phạm để những gì thuộc về riêng tư của cô ấy. Nayeon đang ở thế tra hỏi liền cười cười cầu hòa, bĩu môi nói: "Vô tình nghe thấy thôi mà, với lại tại cậu nhắc tới tên tớ chứ bộ. Nói đi, là ai ?"

-Không ai cả - vẫn là giọng nói lạnh lùng đó.

Thấy Sana quay đi, nhưng gương mặt đã có hơi ửng hồng, Nayeon lại nhớ tới nét cười nơi khóe môi cô ấy lúc nãy thì càng truy tới: "Nói đi, là ai vậy ? Hirai Momo ? "

-Thôi trò gán ghép ấy đi.

-Vậy thì là ai chứ hả ? Gần đây cậu có quan hệ thân thiết với ai mà tớ không biết sao ?

...

-Sanaaa

...

Sana vẫn không trả lời, chăm chú vào tài liệu đặt trên bàn như thể Nayeon là người vô hình. Cô biết mình sẽ bị phiền tới chết nếu không trả lời câu hỏi của cậu ấy, nhưng thừa nhận thì....giờ chưa phải là lúc.

Bỗng trong đầu Nayeon chợt lóe sáng một cái, cô phấn khích reo lên: "Là Chou Tzuyu, đúng chứ ? Là cô ấy đúng không ? Tớ lúc nãy vừa gặp cô ấy đấy. Haha, cậu đã thấy cái chân lý hai kẻ tự cao gặp nhau thì sẽ phát sinh ra nhiệt điện lần trước tớ nói có chính xác hay không hả, lần này hi vọng là có thể gả cậu đi được. "

-Nè, cậu đang nói cái gì vậy ? – Sana thật sự rất muốn kiềm chế cái khả năng luôn hứng thú với mọi điều của Nayeon lại, tựa hồ như cô ấy muốn thông báo cho cả cái văn phòng luật này từ trên xuống dưới đều biết phát hiện vừa rồi của mình.

-Minatozaki Sana, thành thật thì sẽ được khoan hồng, còn bằng không thì cậu sẽ hối hận đấy.

-Có cái gì mà phải thành thật chứ - Sana tỏ vẻ không quan tâm, phủi tay nói - Cậu ra ngoài để tớ làm việc dùm. Không hiểu Myoui Mina quản lý trợ lý của mình kiểu gì nữa, cứ thích chạy lung tung.

Nayeon lại hấp háy đôi mắt cười của mình, trêu chọc nhìn Sana: "Haha, có người ngại rồi kìa. Thôi được rồi không phiền cậu nữa, dù sao tối nay cũng giáp mặt nhau mà, sợ gì cậu không bị lộ chứ. Còn đây là tài liệu của vụ án lần tới, Mina nói sẽ giao cho cậu."

-Cũng không định cho tôi nghỉ ngơi chút nào, vừa xong vụ này lại đến vụ khác, hai vợ chồng các cậu thiệt là biết cách bóc lột người khác mà.

-Có ý tốt muốn tăng danh tiếng cho cậu thôi mà – Nayeon cười hì hì rồi nhanh chóng chuyển sang rầu rĩ nói – Dạo này Mina bận vụ bào chữa cho Yang Ho Dong chẳng lấy đâu ra thời gian để nghỉ ngơi chứ nói gì là thời gian để tiếp nhận án khác.

Sana cũng gật đầu đồng ý: "Vụ đó coi bộ lằng nhằng, rắc rối lắm đó nha. Vì nói gì thì bối cảnh của nạn nhân cũng thuộc dạng khó khăn, tớ chỉ sợ Mina chưa tìm hiểu kĩ được con người của Yang Ho Dong, nói gì thì anh ta cũng thuộc dạng là kẻ ăn chơi khét tiếng."

Nayeon nghe Sana nói thế thì bất chợt nhíu mày một cái hiếm hoi: "Không có đâu. Cậu biết tính Mina mà, cậu ấy sẽ không đời nào nhận bào chữa cho những kẻ phạm pháp, như vậy là đi ngược lại với lương tâm nghề nghiệp của cậu ấy."

Sana thấy vẻ khẩn trương của bạn thì liền phì cười: "Tớ chỉ là lo xa thôi, cậu đừng có mà quýnh lên như vậy, ai chẳng biết Mina của cậu vừa hiền lành lại vừa chung thật, tốt bụng chứ."

-Đương nhiên rồi. Cậu biết vậy thì tốt – Nayeon hãnh diện nói, lại nhớ tới gương mặt tập trung vào công việc mấy ngày nay của Mina, lòng không khỏi vừa thường vừa xót - Thôi tớ trở lại làm việc đây. À mà bữa tối ăn ở nhà Ji Won, cậu cũng sẽ đi cùng bọn tớ chứ ?

Sana gật đầu, Nayeon lại cười cười rất gian xảo: "Tối nay tớ phải hỏi rõ Chou Tzuyu mới được. Cậu đừng hòng chối cãi. Ha...ha...ha "

Sana chỉ còn biết than thầm trong lòng khi tiếng cười của Nayeon cứ vang lên tửng đợt như vậy cho đến tận cuối hành lang, cô sẽ không ngạc nhiên nếu như tối nay cậu ấy sẽ đặc biệt chiếu tướng cô bằng ánh nhìn cháy bỏng trong suốt cả buổi tối đâu. Gì chứ Sana quá hiểu rõ cô bạn của mình mà, thật là một con người có tâm hồn dễ bị thu hút với mọi thứ, bây giờ Sana mới bắt đầu cảm thấy thương ...hại cho Myoui Mina quá đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro