Chap 71
Sana vốn định đi cùng xe với gia đình họ Myoui, nhưng bất ngờ là Momo lại đứng trước cổng toà nhà cô đang sống cùng với họ nên Sana cuối cùng lại thành ra đi cùng xe với Momo tới đó. Vốn không khí giữa họ lúc nào cũng luôn bình thản và thoải mái như vậy, nhưng khi nghe Momo nhắc tới Chou Tzuyu trong câu chuyện phiếm nào đó của mình thì Sana lại chợt nhớ đến có lần Chou Tzuyu từng nói với cô rằng, Momo thích cô. Ý nghĩ vừa rồi thoáng lên trong đầu khiến Sana có chút hoảng hốt, mấy tháng gần đây những cảm xúc trong cô đều luôn rối bời nên cô cũng đã quên mất lời nói tức giận của Chou Tzuyu khi đó. Giờ nhớ lại, nếu như Momo thực sự là thích cô, vậy thì mối quan hệ giữa cô và cô ấy phải gọi tên thế nào khi gần như Sana đã cho phép sự tồn tại của Chou Tzuyu trong cuộc sống của mình rồi.
-Sana, em đang nghĩ gì mà thừ người ra vậy ? – giọng nói của Momo vang lên bất chợt khiến Sana giật mình tỉnh táo trở lại.
-Không có gì hết, chỉ là suy nghĩ một số vấn đề trong vụ án mà thôi.
-Ồ vậy sao. Em cũng không nên chú tâm quá nhiều vào công việc đâu Sana à. Cần dành thời gian để nghỉ ngơi nữa – Momo thật lòng quan tâm nói.
Sana gật gật đầu:"Mà lúc nãy, Momo đang nói tới vấn đề gì vậy ?"
-À, là Chou Tzuyu. Thật ra thì việc của Ji Won là do tình thế bắt buộc phải làm như thế, chứ thật lòng cậu ta cũng không muốn như vậy đâu. Tôi sợ Sana vẫn còn hiểu lầm cậu ấy.
-Momo sợ sao ?
-Haizzz, tính cách của Chou Tzuyu nói xấu không phải xấu, nhưng để nói tốt thì có cách cả ngàn năm cậu ta cũng chưa đủ trình độ để tới được. Nhưng trong việc lần này của Ji Won, cậu ta đã xử lý mọi việc rất gọn gàng, thông mình, dù ban đầu bề ngoài có vẻ tàn nhẫn nhưng thật ra đều là muốn tốt cho Ji Won cả thôi. Park Jihoon cũng không phải là hạng xoàng để có thể sơ suất mà dây vào được, tính toán kĩ lưỡng như cậu ấy mới là đúng đắn nhất.
-Thật ra thì tôi đã hiểu được trọng điểm vấn đề đó từ lâu rồi. Momo đừng nên suy nghĩ quá nhiều.
Sana thầm than trong lòng rằng Hirai Momo điểm nào cũng chỉ thuộc dạng người tốt bụng có lý trí, nhưng đối với Chou Tzuyu thì luôn hết lòng hết dạ như vậy, luôn miệng thanh minh cho con người kiêu ngạo đó dù chẳng hề ảnh hưởng gì tới bản thân mình. Nếu như câu nói của Chou Tzuyu là sự thật thì Sana rất không muốn nghĩ đến bản thân mình sẽ bị đặt vào tình huống một cuộc tình tay ba đan xen giữa những dằn vặt trong tình bạn như những bộ phim truyền hình dài tập trên ti vi vẫn hay chiếu. Cô chấp nhận Chou Tzuyu hiện diện trong cuộc sống của mình nhưng không hề nghĩ tới việc chấp nhận những rắc rối tình cảm liên quan tới cô ấy xuất hiện trong cuộc sống của cô.
--------------------------------
Chou Tzuyu bấm ngắt cuộc gọi không biết lần thứ bao nhiêu và khóa hẳn máy lại. Sáng nay cô đã đến gặp và nói rõ ra mọi chuyện với Lee Anna, trái hẳn với dự đoán của cô, cô nàng đó dường như trong trí não có sở hữu một bộ lọc thông tin tuyệt vời. Luôn bỏ qua trọng tâm của vấn đề và làm rộn lên về những thứ vốn chưa bao giờ tồn tại, ví dụ như chuyện tình đẹp đẽ, nên thơ của họ, những lời hứa hẹn yêu nhau trọn đời từ chính miệng cô thoát ra, nhưng tự bản thân cô lại không thể nào nhớ nỗi. Vì thế từ tâm trạng của một người làm lỗi có mang chút hối tiếc thì Chou Tzuyu trở nên bàng quang trước vở kịch ưu sầu do Lee Anna thủ diễn, chỉ có duy nhất một điều cô không thể kiềm chế được, đó chính là cô ta đã công khai mắng mỏ Sana không ngừng. Chỉ cần mở miệng ra là những lời lẽ thô tục đã treo đầy trên miệng, lúc đó Tzuyu dù tức giận nhưng lại càng lạnh lùng mà nói rằng:
-Đừng bao giờ nói về cô ấy như vậy trước mặt tôi nữa. Chuyện của chúng ta chưa từng có bắt đầu thì làm gì có kết thúc hả ? Màn lạng lách xe lần trước của cô tôi còn chưa tính sổ đó, đừng lặp lại những chuyện tương tự như vậy thêm lần nào nữa.
Sau đó Chou Tzuyu lập tức rời đi, bất chấp việc Lee Anna có gào khóc cỡ nào.
Rồi cô gặp Nayeon và người đàn ông tên Ok Jang Woo ngay tại cửa lớn của nhà hàng.
Rồi trở về công ty và cuối cùng là hiện tại có mặt ở căn nhà mới của hai vợ chồng Kim Ji Won và mẹ của cô ấy để ăn tiệc mừng tân gia.
Một ngày hôm nay với cô quá thật khá dài.
-A, mọi người đến rồi sao ? Đây là Yeonie có phải không ? Thật là xinh xắn quá đi – tiếng của Kim Ji Won vang lên từ phía cửa ra vào, hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy hoa xòe màu đỏ nhạt, đang mang tạp dề tươi cười chào những vị khách mới đến. So với dáng vẻ cách đây ba tháng, hiện tại cô ấy còn vui vẻ và xinh đẹp hơn trước rất nhiều. Rất ra dáng một người vợ trẻ của một gia đình hạnh phúc.
-Yeonie, chào mọi người đi con – tiếng của Mina vang lên nhỏ nhẹ, tiếp theo là giọng nói ngây ngô của bé MinYeon chào tất cả mọi người.
-Cháu chào bà ạ.
-Ngoan, con bé thật là dễ thương quá – bà Kim cười hiền xoa đầu MinYeon nói.
-Chào chú Min Suk, chào cô Ji Won.
-Ngoan quá, lát nữa chú lấy socola cho Yeonie ăn nhé - Hong Min Suk, chồng của Kim Ji Won cũng cười rạng rỡ với đứa trẻ như thiên thần kia.
MinYeon chào tất thảy mọi người xong rồi đưa mắt nhìn qua phòng khách, bé nhanh chóng thoát khỏi cái nắm tay của appa mình rồi chạy đến bên người đang ngồi ở ghế sofa và nhảy vào lòng người đó nói: "Cô Tzuyu, Yeonie tới rồi ạ."
-Ngoan, Yeonie hôm nay đi học có ngoan không ? Có được cô giáo khen không hả ? – Tzuyu bế MinYeon lên ngồi trên đùi mình và nựng má của bé.
MinYeon liền gật đầu lia lịa, cái miệng nhỏ xinh liền nói: "Yeonie hôm nay giúp cô dọn dẹp nên được tặng một bông hồng. Appa Mina còn khen vì Yeonie ngoan nữa"
-Giỏi quá. Yeonie ngoan sẽ được mọi người yêu thương .
-Cô Tzuyu ơi, cô có khi nào được tặng bông hồng không ạ ? - MinYeon giương đôi mắt to tròn thắc mắc hỏi. Trong thế giới của bé, Chou Tzuyu là một người rất được thần tượng giống như appa Mina vậy đó, bởi vì chỉ có duy nhất Chou Tzuyu là người tặng rất nhiều sách được viết bằng hình cho MinYeon vào sinh nhật của bé.
Cũng bởi vì chỉ có duy nhất Chou Tzuyu thường không xem trẻ con là trẻ con vậy, cô luôn nghĩ rằng trí não và sự nhận biết của trẻ thơ không bao giờ có thể xem thường được.
-Cậu ta sẽ không chờ được tặng hoa hồng đâu Yeonie à ? Cậu ta sẽ tự mình đi trộm lấy. – Câu nói chọc ghẹo của Momo khiến mọi người đều phá ra cười, ngay cả Sana cũng không nhịn được mà cười thành tiếng.
Chou Tzuyu mỉm cười dùng hai bàn tay bịt chặt lỗ tai MinYeon lại, nhìn bên ngoài chẳng khác gì là hành động yêu thương trẻ nhỏ, nhưng thật ra là để liếc nhìn Momo một cái rồi nói: "Tại sao phải lấy một bông, ngay khi chúng ta có thể có cả một rừng hồng."
Mina chép miệng: "Đúng là Chou Tzuyu mà. Lúc nào cũng như vậy."
-Cẩn thận, hoa hồng có gai đó – Momo nhếch môi cười.
-Bị đâm rồi, không sợ. - Chou Tzuyu nói, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Sana, khóe miệng cong lên thành một nụ cười đắc ý.
Sana chỉ đành biết ngó lơ con người tự đại kia, đến khi đến lúc mọi người ai cùng bận rộn chuyển dời các thứ ra ngoài phòng khách, chỉ còn mình cô và Chou Tzuyu trong nhà bếp thì Sana mới lên tiếng:
-Tham lam quá không tốt đâu, Giám đốc Chou à.
Chou Tzuyu đang bận tay cầm đĩa, tay cầm bát liền bỏ xuống rồi hôn nhanh một cái tùy ý lên má Sana: "Phải biết lựa người để tham lam chứ."
-Ở đây có nhiều người lắm đó, đừng có tùy tiện. – Sana nhăn mặt nói, đối với mối quan hệ của họ, cô vẫn cảm thấy có điểm không thoải mái nếu như để người khác biết được.
Về điểm này Chou Tzuyu cũng tự hiểu, cô cũng có một vướng mắc trong lòng nên không cảm thấy phiền về thái độ vừa rồi của Sana.
-Lát nữa ngồi cạnh tôi đi.
-Không được – Sana vẫn còn ngại cái khả năng chiếu tướng của Nayeon.
Ánh mắt Chou Tzuyu lại ánh lên tia nhìn khó hiểu như thường lệ mỗi khi mưu tính gì đó, cô nhún vai nói: "Được thôi."
Thấy người đối diện dễ dàng vâng lời như vậy, theo kinh nghiệm xương máu từ trước tới giờ của mình thì Sana nghi hoặc hỏi lại: "Thật sao ?"
-Đương nhiên là thật – Chou Tzuyu thản nhiên nói.
Đối diện với tia nhìn đầy gian xảo của người kia, Sana đành thở dài chấp nhận: "Được rồi, nhưng mà em muốn tạm thời cứ giữ như vậy, được không ?"
-Vấn đề kia thì được, nhưng được rồi là được rồi cái gì ?
-Ngồi cạnh nhau – Sana tưởng Chou Tzuyu không hiểu liền giải thích.
-A – Tzuyu hô nhẹ lên – Em muốn ngồi kế bên tôi hả ? Vụ này tôi hơi thấy ngại à nha. Nhưng nếu em đã nài nĩ như vậy rồi, thì tôi đành chấp nhận thôi.
-Yah !
-Yêu tôi như vậy rồi sao ? Cứ nhất định đề nghị ngồi kế à.
-Chou Tzuyu!
Biết mình bị lừa Sana nghiến răng trước gương mặt giương giương tự đắc thường thấy của người kia. Chou Tzuyu liền nghiêng người hôn nhanh lên khóe môi Sana một cái rồi lập tức rời ra, quay lưng cầm lấy bát đũa đi đến phòng khách. Nụ cười tươi rói cứ thế dán chặt trên môi không rời, cô hôm nay đã phát hiện ra một trò vui mới, đó chính là chọc giận Sana thật sự rất thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro