Chap 76
Trên suốt đoạn đường về nhà, Tzuyu đã nghĩ ngợi rất nhiều, cô vẫn luôn biết Myoui Mina là dạng người tốt bụng, luôn thích ôm hết mọi chuyển để tự mình lo lắng, nhưng lại không ngờ cũng có lúc cậu ta có thể tỏ ra tuyệt vọng và bất lực đến như vậy. Tzuyu có thể thấy Mina và Nayeon yêu nhau rất nhiều. Nhưng hai người yêu nhau, lấy nhau rồi cũng không phải là tất cả, giống như hai người họ vậy. Có hàng trăm, hàng ngàn lý do có thể xảy ra để dẫn đến bất hòa, cãi vả rồi giận dỗi nhau. Sau đó thì sẽ thế nào, chẳng phải rồi những tháng ngày tiếp theo nữa vẫn sẽ là hình dáng đó, gương mặt đó cùng mình đi suốt cuộc đời hay sao.
Năm này qua tháng nọ, liên tục mỗi khi mở mắt ra và trước khi nhắm mắt lại, đều là nhìn thấy duy nhất một người như vậy. Người mà ta phải luôn tâm niệm rằng sẽ yêu thương người đó trọn đời, phải cùng nhau vượt quá khó khăn, cùng nhau chia sẻ cuộc sống. Chou Tzuyu chưa bao giờ tưởng tượng đến việc phơi bày những điều riêng tư của mình với ai đó, thậm chí là với Sana. Cô không nghĩ rằng bản tính của mình có thể chịu nổi việc năm này quá tháng nọ mệt mỏi vì những mâu thuẫn như Mina và Nayeon, đáng nói hơn nữa là chính họ đều biết trước những điều đó, vậy tại sao còn muốn tiếp tục. Tại sao biết trước được như vậy, mà lý trí rốt cuộc cũng bỏ cuộc trước con tim.
Là tình yêu, có phải hay không thật sự mạnh mẽ đến như vậy ? Chou Tzuyu tự hỏi cô có thể vì Sana mà chấp nhận được những điều đó, để mặc tình yêu trói buộc lấy tương lai của mình?
Đúng là cô muốn ở bên cạnh cô ấy, bảo vệ cô ấy, muốn cô ấy yêu thương mình.
Nhưng còn chính cô thì sao ? Có đồng ý giao trái tim của mình cho cô ấy hay không ?
...
Mịt mờ. Mọi thứ đều rất mông lung và bất định. Thật sự cảm giác như chính bản thân mình đang rơi vào làn sương mù dày đặc không lối thoát vậy.
Khi trở về căn hộ của Sana, Chou Tzuyu những tưởng chào đón mình sẽ là bầu không khí lạnh lẽo, nhưng ai ngờ Sana đã về nhà trước cô. Nhìn đôi giày cô ấy để ngoài cửa, đèn bếp sáng trưng và một phần thức ăn đặt sẵn còn nóng. Tzuyu nhắm mắt cảm nhận mọi thứ xung quanh rồi mỉm cười. Chỉ cần được như vậy mãi cũng tốt, không cần quá lo lắng và bận tâm quá nhiều.
Vì tối nay đã uống tận 2 lượt rượu, tửu lượng lại không tốt nên Tzuyu đầu óc cũng đã hơi say xẩm, cô ngã phịch lên giường rồi tùy tiện đưa tay ôm lấy Sana, vẫn như mọi khi liền bị đẩy ra một cách không thương tiếc. Nhưng khác với dáng vẻ khó chịu của những lần trước, lần này Chou Tzuyu không những không cằn nhằn lại mà còn cười cười nhìn cô gái bên cạnh. Sana ngửi được mùi rượu dù người kia vừa mới tắm rửa xong, cô nhăn mũi nói:
-Say rồi à ?
Chou Tzuyu lăn lại gần Sana, ôm cô ấy vào lòng: "Ai bảo tôi say ? Gặp em vui nên cười, không được sao."
Sana cũng không đẩy người kia ra nữa, ngước mắt nhìn gương mặt xinh đẹp mang nhiều nét mạnh mẽ đó, cô nhẹ giọng lên tiếng: "Có gì vui đâu mà cười, Tzuyu có biết bản thân mình bây giờ trông rất ngớ ngấn không ?"
Khóe miệng ai kia cong cong, nhướng mày nói: "Cười cũng không được. Chưa biết em lại khó tính đến như vậy. Vừa ít cười, không biết nấu ăn, bây giờ lại không cho người khác cười, em đúng là chẳng đáng yêu chút nào."
-Vậy sao ? Vậy thì ngủ đi – Sana thản nhiên nói rồi trở về vị trí ngủ thường ngày của hai người họ.
-Hôm nay em có biết tôi đã gặp ai hay không ? – Chou Tzuyu đột nhiên đổi đề tài.
Sana im lặng không đáp, không có dấu hiệu gì chứng tỏ là cô muốn bận tâm đến việc Chou Tzuyu đã gặp ai cả.
-Là Myoui Mina đó.
-Vậy à ! – Myoui Mina thì có gì lạ cơ chứ. Sana bắt đầu để cho bản thân mình rơi vào trạng thái mơ màng, làm việc suốt cả ngày, bây giờ lại còn bị người kế bên làm phiền nữa. Nếu không mau mau đi ngủ, thì có khả năng ngày mai cô sẽ không dậy nổi mất.
Chou Tzuyu vẫn đều đều nói, ánh mắt chăm chăm nhìn lên trần nhà: " Lúc đó cậu ta đang uống rượu ở một quán bar, trông cậu ta rất buồn. "
...
-Hình như nguyên nhân là do gia đình của Nayeon thì phải. Sana, em nói có phải hôn nhân quả thật rất phiền hay không ?
-Gia đình Nayeon ? – Sana cuối cùng cũng đã chú ý – Mina đã nói những gì, kể cho em nghe đi ?
Sau đó Tzuyu kể lại cuộc đối thoại giữa mình và Myoui Mina cho Sana nghe tất cả.
Sana trầm ngâm rất lâu rồi nhớ lại đến cách đây vài ngày trước, Mina không biết vì chuyện gì đã gắt lên với Nayeon, đó cũng là lần đầu tiên Sana thấy cậu ta có thái độ như vậy với Nayeon. Ban đầu cô cứ nghĩ là do áp lực công việc nhưng bây giờ lại hóa ra là vì áp lực từ chính gia đình của Nayeon. Hèn gì dạo gần đây cô cứ cảm giác giữa hai người họ có gì đó là lạ. Là người đã chứng kiến chuyện của hai người họ ngay từ những ngày đầu nên cô biết hai bác Im từ trước tới giờ vốn không hề thích Mina, người mà họ ưng ý chính là mối tình đầu của Nayeon, tên là Ok Jang Woo. Nhớ lại ngày đó Mina và Nayeon đã phải đấu tranh rất dữ dội, vượt qua biết bao nhiêu ngăn cản mới có thể đến được với nhau, nghĩ lại chuyện cô bạn thân của mình chấp nhận từ bỏ vị trí của một đại tiểu thư để được ở cùng với Mina thì Sana thật sự cảm thấy rất nể phục. Nhưng haibác Im quả thật cũng rất cố chấp, thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi mà vẫn còn không chịu chấp nhận Myoui Mina, họ còn không chịu nhìn ra là con gái của mình hiện đang hạnh phúc thế nào hay sao. Chỉ sợ "già néo đứt dây", áp lực quá lớn lại là khổ cho hai người trong cuộc mà thôi.
-Em đang nghĩ gì mà lại ngẩn người ra như vậy ?
-Không có gì cả - Sana nghiêng người nằm đối diện với Chou Tzuyu, đưa tay vỗ nhè nhè lên cánh tay người kia rồi nói - Chuyện hai người đó rồi cũng sẽ ổn thôi. Ngủ đi. Tzuyu say rồi đó.
Chou Tzuyu cười cười: "Ừ. Chúng ta ngủ thôi." – nói rồi cô hôn lên khóe môi người bên cạnh và nắm lấy tay cô ấy tự mình đi vào giấc ngủ.
Còn Sana thì cô không thể an giấc được ngay được, nhìn gương mặt của người đang gần kề mà lòng cô lại cảm thấy rất băn khoăn. Ngoài chuyện của Mina và Nayeon, thì có một điều khiến cô chú ý nữa đó là vừa lúc nãy có người nói rằng "hôn nhân quả thật rất phiền".
Chou Tzuyu đúng là dạng người rất chán ghét những mối quan hệ ràng buộc lẫn nhau. Về điểm này hai người họ vì sao lại giống nhau đến như vậy chứ. Mà nếu đã giống nhau như vậy, tại sao lại còn có thể đi đến bước đường này cùng nhau. Sana đã từ lâu không thể hiểu nổi mình, những chuyện liên quan tới Chou Tzuyu tất cả đối với cô đều rất mơ hồ, không rõ ràng, về mối quan hệ của họ, về tương lai, về những góc tối trong tâm hồn luôn sợ bị nhìn rõ. Sana không thể nhìn trước được tương lai, bởi vì thế cô luôn từ chối những vòng ôm của Chou Tzuyu vào mỗi tối. Bởi vì cô đã từng nếm trải, nên biết được rằng thói quen là thứ đáng sợ như thế nào. Ngày trước cô luôn nghĩ mình an toàn trong vòng tay của bà ấy, nhưng rồi cuối cùng bà ấy vẫn bỏ cô lại một mình, hằng đêm đối diện với những cơn ác mộng, đó còn chưa phải là tất cả mà đáng sợ nhất chính là khi giật mình tỉnh giấc cảm nhận được tâm hồn của mình đang cô độc, lạnh lẽo đến mức nào. Huống hồ gì cả hai người họ tuy đều là yêu nhưng lại không muốn bởi vì nó mà bị trói buộc.
Sana siết chặt bàn tay của Chou Tzuyu thêm một chút nữa. Nếu không quá kì vọng một tương lai hoàn hảo, thì ngày sau có lẽ cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro