Chap 8
-Cậu đang nghĩ gì vậy, Sana ? – giọng nói của Mina vang lên bỗng chốc xua đi nét mơ màng trong đôi mắt trong veo kia. Sana cười nói: "Không có gì cả ? Chỉ là...Lại gặp quỷ nữa rồi..."
Lee Anna đứng trước cửa thang máy nét mặt hơi ngạc nhiên nhìn hai con người đối diện, lại nhớ đến cái tát rát bỏng tối hôm qua khiến tâm tình cô ta bỗng trở nên cáu bẳn và cảm thấy cơn tức giận đang nghẹn đắng trong cổ họng.
-Cô làm gì ở đây ? – Lee Anna chắn ngang lối đi rồi hất mặt hỏi không một chút khách khí.
Mina biết rõ mối quan hệ giữa Sana và cô gái này, cũng biết hai người họ tối qua đã xảy ra chuyện gì nên nhanh chóng nói vào: "Chúng tôi tới đây vì công việc. Cô Lee, xin tránh ra giùm."
-Công việc ? Là quyến rũ kẻ khác lên giường à ?
-Cô Lee, xin cô tự trọng một chút.
-Tôi không nói chuyện với cô, tôi nói chuyện với cô ta.
Sana bình thản đẩy ngón tay đang chỉ thẳng vào mặt mình ra: "Tôi là luật sư. Tôi có thể kiện cô về tội phỉ báng đấy. Còn vấn đề quyến rũ kẻ khác, sao cô không về hỏi mẹ mình? Hỏi bà ta làm cách nào quyến rũ được chồng của bạn thân lên giường."
-Cô không được nói về mẹ tôi như vậy ? Chính mẹ cô mới là kẻ phá hoại. Bà ta mới là người thứ ba.
Sana vừa nghe nhắc tới mẹ mình đã cảm thấy một hồi lạnh giá từ tận sâu trong tâm hồn. Trái tim tưởng rằng đã rất vững vàng của cô lúc này lại chợt đau nhói. Hóa ra có những thứ dù thời gian có qua đi cũng không thể nào thay đổi được.
-Sao ? Bị tôi nói đúng rồi phải không ?
Mina lúc này cũng hết kiên nhẫn nổi với cái cô gái lắm điều này: "Cô Lee, nói xong rồi thì tránh ra đi, chúng tôi còn có công việc riêng, không ai rảnh rỗi như cô cả."
-Hứ, Minatozaki Sana sao không giỏi lên tiếng nữa đi. Cô nổi tiếng là miệng lưỡi gian xảo mà. Cô kém cỏi như thế hèn chi mẹ cô bỏ đi là phải, appa nói....
BỐP
Năm ngón tay lại in hằn trên một bên má của Lee Anna lần nữa.
-Thật xin lỗi quá, tôi lại lỡ tay nữa rồi – Sana cười rất duyên dáng như không có chuyện gì trước ánh mắt căm phẫn của cô gái nọ. Cô che giấu nội tâm của mình rất tốt.
Lee Anna bị người ta tát tay giữa nơi công cộng như vậy đúng là không có sự xỉ nhục nào hơn nữa
Nơi bọn họ hiện đang đứng là tầng cao nhất của tòa nhà, chỉ dành cho những người có chức vụ cao tại TYC, mặc dù người qua lại ít nhưng vẫn có những ánh mắt tò mò của nhân viên nhìn cảnh tượng giám đốc trẻ của mình và một cô gái xinh đẹp đang khóc rấm rứt trong lồng ngực. Cử chỉ dịu dàng của Chou Tzuyu khiến vài người ngạc nhiên vỡ lẽ, thì ra Giám đốc Chou không phải là con người quá cứng nhắc, lạnh lùng. Chỉ cần nhìn dáng điệu dỗ dành cô gái kia thì biết. Nhưng kì lạ là càng dỗ thì cô gái kia càng quấy, tiếng khóc càng to thêm.
-Được rồi, đừng khóc nữa – Chou Tzuyu vẫn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc nâu đỏ rất thời thượng của Lee Anna – Nếu còn khóc nữa thì tôi sẽ không gặp em nữa đâu đấy.
Lee Anna vừa nghe thấy thế đã ngưng bặt tiếng khóc, lắc đầu liên tục.
-Em...hức...không....khóc nữa đâu. Tzuyu...đừng giận mà.
-Được. Nín là tốt – Chou Tzuyu vỗ nhẹ vài cái lên đầu cô gái kia như tán thưởng rồi bước lại chỗ Momo – Đây có phải là đại diện pháp luật mới của chúng ta không.
Vẫn nét cười rất lịch thiệp ấy, Chou Tzuyu lướt ánh nhìn từ phía bạn mình cho đến hai người lạ đối diện. Ánh mắt hiền hòa, thân thiện không có vẻ gì là trầm tư suy xét như lúc nãy cả.
-Khi Momo nói về luật sư mới của công ty tôi cứ nghĩ là ai, hóa ra lại là cậu. Mina, đã lâu không gặp rồi.
Myoui Mina vui vẻ nhận lấy cái bắt tay của Chou Tzuyu: "Tzuyu, đã lâu không gặp. Chắc có lẽ là từ lúc tốt nghiệp rồi nhỉ. Cậu cùng Momo khá lắm, vài năm mà đã xây dựng được TYC như thế này rồi.
-Myoui Mina vẫn đúng Myoui Mina, lúc nào cũng tử tế như vậy. Văn phòng luật hiện giờ của cậu cũng đâu có kém cỏi gì. À, còn đây là....
Sana vẫn im lặng từ đầu tới giờ cuối cùng cũng lên tiếng tự giới thiệu: "Tôi là Minatozaki Sana, luật sư của văn phòng luật YM."
-Chào cô, luật sư Minatozaki. Rất vui được làm việc với cô – Chou Tzuyu lịch sự chào hỏi Sana rồi quay qua nói với Momo – Cậu lo tiếp đón Mina và luật sư Minatozaki trước, tớ đi có việc một lát.
Không cần nói rõ Hirai Momo đã biết đó là việc gì. Ngoài việc tiễn cô bạn gái vừa bu lu bu loa ra về thì còn việc gì nữa.
Rầm.
Chou Tzuyu đóng cửa xe của mình theo phương thức không nhẹ nhàng gì lắm. Nụ cười thoải mái lúc nãy đã hoàn toàn biến mất, tâm tình cô khó chịu giống như vừa bị ai đó chơi xỏ vậy. Chống một tay lên cửa kính xe, ánh mắt gay gắt nhìn vào khoảng không trước mặt để sắp xếp lại từng sự việc trong đầu. Từng câu nói trong đoạn hội thoại vừa nãy khiến cô có thể sáng tỏ ra được nhiều điều và biết được rằng mình đang đứng đâu trong trò chơi đó. Thì ra nụ cười kia quả thật là độc dược.
Lee Anna thấy dáng vẻ im lặng đến đáng sợ của Chou Tzuyu lúc nãy cũng rất lâu sau mới dám rụt rè lên tiếng: "Tzuyu, Tzuyu không sao chứ ? "
Chou Tzuyu quay đầu lại rồi im lặng nhìn cô gái ngồi bên ghế phụ vài giây, chất giọng bình tĩnh không để lộ bất kì cảm xúc nào: "Cô gái tên Minatozaki Sana đó có liên quan gì tới em"
-Cô ta...ờ...
-Là chị gái cùng cha khác mẹ với em, có phải không ?
Lee Anna hơi bất ngờ, mặc dù biết rằng Chou Tzuyu rất thông minh nhưng lại không ngờ người này lại nhạy bén và thẳng thừng đến như vậy.
-Trả lời tôi đi. Sao vậy, em cho tôi là người ngoài à ?– giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng ngữ điệu rõ ràng là ra lệnh áp bức người khác. Cô gái kia không còn cách nào khác đành gật đầu.
-Thôi được rồi, bây giờ thì em về đi.
Lee Anna ngạc nhiên hỏi lại: "Tzuyu không đưa em về sao ?"
-Tôi còn có cuộc họp. Em ra ngoài đi, tôi cho người đưa em về.
-Nhưng...- Lee Anna lưỡng lự nhìn người yêu của mình, những mong người đó là đang nói đùa, mong rằng con người dịu dàng lúc nãy sẽ đưa cô ta về đến tận nhà. Ai ngờ Chou Tzuyu một bước đã gọi điện cho tài xế của công ty lái xe tới đỗ trước mặt. Trước khi quay lưng về công ty còn lạnh lùng nói một câu rằng: "Lần sau đừng tự tiện đến công ty tìm tôi nữa. Khi nào cần gặp tôi sẽ gọi cho em."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro