Chap 81
MinYeon ngồi gần chỗ của hai người lớn đang nói chuyện, cô bé thấy Song Jin Ae hôn lên môi Chou Tzuyu một cái rồi chạy nhanh vào trong. Giương đôi mắt to tròn ngây thơ của mình để suy diễn về thế giới của người lớn, cô bé nhớ là Nayeon umma từng nói là chỉ có những người yêu nhau mới có thể hôn lên môi nhau mà thôi, giống như Mina appa và Nayeon umma vậy. Nhưng dạo gần đây, cô bé không còn thấy Mina appa hôn Nayeon umma như vậy nữa. Vậy là cô Tzuyu và cô Song yêu nhau, còn Mina appa không còn yêu Nayeon umma nữa hay sao ? Cô bé càng nghĩ lại càng thấy khó hiểu, gương mặt đăm chiêu nhăn nhó kéo dài đến tận buồi tối mặc cho hai người họ Chou và họ Hirai đã dỗ dành như thế nào.
Song Jin Ae trở lại phòng bệnh thì liền bắt gặp ánh nhìn săm soi của mẹ mình, cô cố làm lơ với những suy tính trong đầu bà ấy, cô biết mẹ cô là một người luôn sống rất thực dụng và với bà ấy, Chou Tzuyu sẽ chẳng khác gì một mỏ vàng cần được khai thác cả.
-Là cô ta có phải không ? – Song Chun Hwa háo hức thăm dò.
-Là ai ạ ? – Jin Ae vẫn cứ giả không hiểu bà ấy đang nói gì, cô dùng khăn tỉ mỉ lau lên gương mặt của appa mình, lúc này ông ấy đã tỉnh dậy, đang giương đôi mắt mệt mỏi nhìn cả hai người.
Song Chun Hwa giằn mạnh cái khăn trong tay con gái mình ra: "Đừng có hòng qua mặt umma mày. Cô Chou đó có phải là người trong điện thoại của mày hay không ? Với cái người mày giúp bỏ thuốc cái tên họ Park để cảnh sát bắt hắn ta là một có phải không ? Chou Tzuyu của TYC."
-Umma, sao umma lại biết ? – Song Jin Ae có chút khẩn trương hỏi lại.
-Lúc nãy umma có xin danh thiếp của cô ta. Cha, con gái à, đúng là rất giàu nha. Con nên tranh thủ một chút đó.
-Umma đang nói cái gì vậy, tranh thủ gì chứ, người ta đã giúp chúng ta bao nhiêu chuyện rồi, làm sao con còn có thể mặt dày đòi hỏi thêm nữa.
-Đừng có nói với umma mày là mày không thích cô ta nha. Umma mày lăn lộn trên đời bao lâu như vậy, chẳng lẽ còn không hiểu nổi ánh mắt của bọn mày hay sao. Một người có điều kiện như vậy nên biết cách tóm lấy con gái à.
Song Jin Ae bị nói trúng tim đen liền đỏ mặt ngượng ngùng, sợ người mẹ của mình sẽ lại gây thêm nhiều chuyện không hay, cô liền nhẹ giọng nói: "Tzuyu không thích con, sau này umma đừng nói những chuyện như vậy nữa."
-Aish, người ta không thích thì mày đành buông hay sao ? Mày có phải là con gái của Song Chun Hwa này ko vậy ? Cứ giở nhiều trò ra một chút, umma thấy cô ta cũng quan tâm tới mày, chỉ cần cố gắng một chút thôi là được đấy, con nhỏ ngu ngốc này.
Song Jin Ae mấp máy môi đến nửa ngày, cuối cùng cũng nặng nhọc thốt ra vài chữ: "Tzuyu đã có người yêu rồi."
Phải, cô biết Chou Tzuyu đã yêu một người, chính là cô gái họ Minatozaki cô đã gặp lần trước. Là người mà Chou Tzuyu đã không ngần ngại đẩy cô ra và chạy đuổi theo cô ấy, nhưng cuối cùng lại chỉ đứng nhìn cô ấy từ đằng xa mà không dám đến gần. Gương mặt thường ngày vốn luôn lãnh đạm lúc đó đã trở nên rối loạn, lúng túng thế nào, cho đến tận bây giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ. Những khi ở bên cạnh Chou Tzuyu, có đôi lúc cô thấy người đó hay ngẩn người nhìn màn hình di dộng của mình rất lâu tựa hồ như muốn gọi cho ai đó và cô cũng nhìn thấy trên đó lúc nào cũng chỉ hiện rõ duy nhất một cái tên mà thôi, đó chính là Minatozaki Sana. Kể từ giây phút đó Song Jin Ae đã biết được rằng trái tim của Chou Tzuyu rốt cuộc đã đặt ở nơi nào.
-Có người yêu thì sao chứ ? Xã hội bây giờ kết hôn rồi vẫn có thể ly hôn được mà, cứ ở đó mà làm ra vẻ cao thượng rồi khi người ta đi lại ngồi đó khóc hu hu. Người yêu của Chou Tzuyu ghê gớm cỡ nào mà con gái của Song Chun Hwa này lại không đấu lại. Cứ nghe lời umma đi con gái, tham lam một chút để bảo đảm tương lai cho gia đình của mình sau này.
...Xã hội bây giờ kết hôn rồi vẫn có thể ly hôn được mà...
Song Jin Ae trong lúc chìm đắm trong những suy nghĩ và kí ức của chính mình thì vẫn nghe được giọng nói của mẹ cô cứ loáng thoáng vang lên không ngừng. Nó làm trái tim cô dằn vặt rồi bất chợt nổi lên một thứ cảm giác mãnh liệt về tương lai. Giống như lòng vị kỉ sâu kín của con người vô tình được đánh thức vậy.
Có thể hay không, nếu tham lam một chút ?
---------------------------------------
Khi Chou Tzuyu dẫn MinYeon về đến căn hộ của Sana thì thấy cô ấy đã về trước họ từ lâu, vài ba món đơn giản Sana thường nấu cũng đã được đặt sẵn trên bàn. Không hiểu vì sao cứ chê Sana nấu ăn không ngon nhưng lúc nào cô ấy nấu Chou Tzuyu cũng đều ăn hết sạch, mặc dù tài nghệ nấu ăn của Sana thì chính cô ấy cũng thừa nhận đúng là rất kém.
-Yeonie ra phòng khách ngồi xem hoạt hình một chút, rồi lát nữa chúng ta cùng ăn cơm tối nhé.
Chou Tzuyu cười nói với MinYeon xong liền nhanh chóng bước về phía phòng ngủ.
Sana lúc này đã thay trang phục ở nhà và đang sắp xếp lại tủ quần áo của mình, Cô thường có thói quen chuẩn bị sẵn đồ đạc đi làm cho ngày hôm sau. Đang loay hoay thì bất chợt có một vòng tay ôm lấy cô từ phía sau, cả thân người Sana sau một giây bất ngờ liền nhanh chóng thả lỏng vì nhận ra được hơi ấm quen thuộc của ai kia đang bao phủ lấy toàn bộ cơ thể của mình.
Vòng tay Chou Tzuyu siết chặt lấy vùng eo của Sana rồi gác cằm lên vai cô ấy, hai mắt cô nhắm hờ, gương mặt đầy vẻ hưởng thụ.
Thấy người kia cứ ôm lấy mình mà im lặng, Sana thoáng chốc cũng quên đi mất mâu thuẫn tồn tại trong lòng cả ngày hôm nay, cô để mặc người đó ôm mình và cô cũng tình nguyện, hoàn toàn để tâm trí của mình phụ thuộc vào hơi ấm đó.
Chou Tzuyu đặt những nụ hôn nhẹ nhàng lên gò má trắng mịn của Sana, rất cẩn trọng và dịu dàng từng chút một như thể đang âu yếm một bảo vật quý già trên đời. Vừa hôn cô vừa trìu mến gọi:
-Sana...
-Hửm ? – Sana ậm ờ lên tiếng.
-Sana...- Đặt một nụ hôn lên vành tai của Sana, Chou Tzuyu vẫn không dừng hành động yêu thương của mình lại. Cô phát giác rằng mình càng lúc càng không thích những khi Sana giận dỗi mình mà im lặng, nó khiến cô cảm thấy khó chịu vì những lúc đó Sana như thuộc về một người nào đó mà
không phải là chính cô vậy.
-Sana...
-Chuyện gì ?
-Sáng nay vì sao em lại giận vậy ? Vì sao cứ thích làm người khác khó nghĩ đến thế này ?
Nương theo làn môi mềm mại của người kia, Sana chỉ có thể nhẹ thở dài, Chou Tzuyu hỏi cô vì sao lại giận, lại cũng không biết chính bản thân mình đã khiến lòng cô băn khoăn và trở nên lạnh giá đến thế nào.
-Không có việc gì cả - Sana thản nhiên nói.
-Thật là không có chuyện gì hay không ? Không có giận tôi đấy chứ ?
-Không có.
-Vậy thì tại sao em lại bỏ đi một cách lạnh lùng như vậy hả ? – Chou Tzuyu siết chặt lấy cánh tay mình quanh eo của Sana thêm một chút nữa.
-Đau...Buồn bực chuyện Myoui Mina với Han An Lie nên mới thế thôi...buông ra đi - Sana nhăn nhó cựa quậy
-Vậy thì tốt. Ngày hôm nay tôi rất nhớ em. – Chou Tzuyu ngậm lấy vành tai của Sana cười hì hì nói – Nếu như không có MinYeon ngoài kia thì chúng ta không cần phải ăn tối rồi. Trực tiếp lên giường...đi ngủ luôn.
Sana thoáng đỏ mặt: "Đàng hoàng một chút đi. MinYeon đâu rồi ?"
-Bên ngoài phòng khách, con bé đang xem phim hoạt hình.
-Vậy Tzuyu đi tắm rửa rồi chúng ta cùng nhau ăn tối.
-Khoan đã – Chou Tzuyu kéo tay Sana lại, nhanh chóng phủ môi mình lên môi cô ấy, tham lam chiếm hữu như muốn bù đắp những nỗi mất mát của mình cả ngày hôm nay, lưu luyến mãi không rời đến nỗi Sana phải đẩy nhẹ nhiều lần thì Chou Tzuyu mới chịu buông tha cho cô và ngoan ngoãn đi tắm rửa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro