Mang Hết Những Gì Em Muốn Đi

MANG HẾT NHỮNG GÌ EM MUỐN ĐI
《你要的全拿走》
Trình bày: Hồ Ngạn Bân (胡彦斌)

Vrs:
Luôn luôn hỏi anh là mình em
Kết quả, chỉ còn anh đợi chờ
Nói lời nên nhớ mức độ
Cả trời bỗng chẳng còn hơi ấm
Tình yêu chẳng còn lưu lại

Tại sao chốc biến thật nghiêm túc
Còn anh cứ qua loa lấy lệ
Nhìn coi những chiêu trò vô dụng
Đang hiện trên khuôn mặt dần trắng
Dù là chia tay cũng nhất định còn lưu luyến
Như vậy mới biết chẳng phải tùy tiện

Nếu muốn hãy cứ đem đi
Để hồi ức hóa hư không
Chẳng cần để ý cảm thụ
Thể diện để anh giữ một chút
Những lời thốt ra hãy xem như quà tặng theo
Chẳng cần tiếp tục phải nghe lời em mà
Lời chia tay như vậy xuất hiện
Một, hai, ba lần liên tiếp
Rồi sau trăm miệng khó bào
Yêu thương chẳng qua chỉ là lời nói dối cửa miệng
------
Tham luyến gì tình yêu đã chết
Cũng phải vì quá khứ lưu một chút tôn nghiêm
Tan rồi đôi ta liền dứt khoát thật đi

Nếu muốn hãy cứ đem đi
Để anh gặm nhấm triệt tiêu
Giữ lại chú chó của ta
Đừng quản có ích gì không
Anh sợ nó sau không người chiều thôi
Dù nó chẳng hiểu nỗi đau tận tâm này
Anh chẳng cần lần nữa mà cưỡng cầu
Một, hai, ba năm liên tiếp
Trầm mặc kiệm lời khó tiến
Hảo hợp hảo tan nghe ra thật tội nghiệp bao nhiêu
------
Nhìn coi những đồ chơi tiêu khiển
Chẳng quan tâm giá cả mà xuất hiện
Một lần rồi một lần nữa
Một bài rồi thêm một bài kiểm điểm, rồi dần đến kết
Đóng cửa rồi, đôi ta chẳng còn nợ chi
|
|
|
Nếu muốn hãy cứ đem đi
Để hồi ức hóa hư không
Chẳng cần để ý cảm thụ
Thể diện để anh giữ một chút
Những lời thốt ra hãy xem như quà tặng theo
Chẳng cần tiếp tục phải nghe lời em mà
Lời chia tay như vậy xuất hiện
Một, hai, ba lần liên tiếp
Rồi sau trăm miệng khó bào
Yêu thương chẳng qua chỉ là lời nói dối cửa miệng
------
Tham luyến gì tình yêu đã chết
Cũng phải vì quá khứ lưu một chút tôn nghiêm
Tan rồi đôi ta liền dứt khoát thật đi

Nếu muốn hãy cứ đem đi
Để anh gặm nhấm triệt tiêu
Giữ lại chú chó của ta
Đừng quản có ích gì không
Anh sợ nó sau không người chiều thôi
Dù nó chẳng hiểu nỗi đau tận tâm này
Anh chẳng cần lần nữa mà cưỡng cầu
Một, hai, ba năm liên tiếp
Trầm mặc kiệm lời khó tiến
Hảo hợp hảo tan nghe ra thật tội nghiệp bao nhiêu
------
Nhìn coi những đồ chơi tiêu khiển
Chẳng quan tâm giá cả mà xuất hiện
Một lần rồi một lần nữa
Một bài rồi thêm một bài kiểm điểm, rồi dần đến kết
Đóng cửa rồi, đôi ta chẳng còn nợ chi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro