Sinh Nhật (Faker x Peanut)
Wang Ho năm đó 10 tuổi, Sanghyeok cũng 10 tuổi.
Nhóc con dễ thương, trắng trắng tròn tròn ấy đã vào lớp cậu học từ một tháng trước. Vậy mà tại sao lại thân với tất cả mọi người, kể cả trong lớp lẫn ngoài lớp, trừ cậu.
Sanghyeok bất mãn vùng vằng ném cái cặp sách lên bàn, bỏ tay vào túi quần rồi lặng lẽ ra ngoài. Cậu đâu có kém gì ai đâu chứ, đường đường là một trong những "hạt giống" của trường, đẹp trai này, học lực giỏi này, nhà mặt phố bố làm quan nữa chứ. Ngoại trừ tính cách nóng nảy, có chút côn đồ ra thì tất cả đều ổn. Sao mà thằng nhóc kia vẫn không thèm để mắt tới ?
Đang lang thang trên sân trường, Sanghyeok bỗng gặp nhóc con kia. Quả thật là một tiểu khả ái nha ! Bao nhiêu bạn nữ muốn được làm quen với Sanghyeok, cậu không thèm để tâm đến bất cứ ai, duy chỉ có tiểu trắng trắng tròn tròn kia làm cậu.... ừm... cứ cho là nhất kiến chung tình đi.
- Này Wang Ho !
Sanghyeok lại gần, Wang Ho nhìn thấy mặt cậu liền tỏ vẻ chán ghét, quay ngoắt đi.
- Này, sao không nói chuyện với tớ.
- Cậu buông ra, đừng có nắm cổ tay tớ như thế.
Wang Ho vùng vằng, tránh xa Sanghyeok càng nhanh càng tốt. Bé không ưa cái bạn học cùng lớp đẹp trai nhưng lạnh lùng này.
- Tại sao không chịu cho tớ làm quen ?
- Tớ không muốn làm bạn với cậu.
- Cho tớ một lý do để chấp nhận đi. Tớ có gì không tốt ?
- Mọi người trong lớp nói cậu rất hay đi đánh nhau, bắt nạt bạn khác nữa. Tớ không muốn chơi với người bạn như thế. Cậu so với Junsikie còn kém hơn nhiều.
Nói rồi Wang Ho lập tức chạy đi, không để Sanghyeok kịp thanh minh câu nào.
***
Một buổi chiều nọ, Wang Ho vì phải đi học thêm nên về muộn. Bé đứng chờ trước cổng trường mất hơn nửa tiếng rồi, sao mẹ vẫn chưa đến đón nhỉ ? Trời sắp tối rồi, lại còn lạnh nữa. Đâu đây, bé nghe thấy tiếng sấm chớp trên bầu trời.
- Hẳn là sắp mưa rồi !
Wang Ho thở dài, chắc hôm nay mẹ phải tăng ca rồi, đành đi bộ về vậy. Dù sao thì nhà bé cũng cách đây không xa lắm.
Được một quãng, Wang Ho chợt nhận ra có vài giọt mưa bắt đầu rơi xuống, thấm lên lưng áo bé.
- A, chết rồi ! Mưa ! Mình không có mang áo mưa.
Wang Ho vội chạy lên một căn nhà nhỏ gần đó, bên ngoài có mái che nên cậu có thể đứng ở đấy mà không sợ bị ướt.
Thật lâu sau, trời vẫn không có dấu hiệu sẽ tạnh. Wang Ho bỗng nhiên run lên từng đợt. Bé sợ lạnh lắm, mưa to như này mà bé lại đang ngoài đường, không khéo sẽ cảm mất.
Đột nhiên Wang Ho thấy một cậu bé cao cao, đang chạy thật nhanh đến chỗ bé đang đứng. Dáng người này, quen lắm !
- Ơ...
Mãi đến khi cậu bé đó đứng trước mặt, Wang Ho mới nhận ra.
- Sanghyeok... sao cậu lại...
- Này, cầm lấy rồi đi về đi. Mưa vậy đứng ở đây lâu sẽ ốm.
Sanghyeok chìa tay ra đưa cho bé một cái ô, trong lòng còn có chút tò mò xem bé có nhận không ?
- Vậy... cậu về bằng cái gì ?
- Có người đứng ở kia chờ tớ rồi. Cậu không phải lo. Mau về đi !
Sanghyeok luôn miệng thúc giục làm Wang Ho cũng có chút ngại ngùng mà cầm lấy cái ô.
- Cảm... cảm ơn !
Ngay lúc bé đang chuẩn bị quay đi, Sanghyeok bỗng kéo bé lại, trút bỏ cái áo khoác còn khô ráo của mình ra, choàng lên người bé.
- Khoác cái này vào, cậu sẽ không thấy lạnh nữa. Bây giờ thì về đi !
Dứt lời, Sanghyeok liền quay lưng, đầu đội mưa chạy thật nhanh về phía trước, dần dần khuất khỏi tầm mắt của Wang Ho.
"Áo của Sanghyeok... thơm thật nhaaa !"
***
Sáng hôm sau, Wang Ho cầm theo ô và áo khoác đến lớp để trả lại cho Sanghyeok. Nhưng mà... đến khi chuông reo vào lớp rồi, bé vẫn chẳng thấy bóng dáng của Sanghyeok đây. Trong lòng bé chợt nổi lên một cỗ lo lắng. Bé thầm mong rằng cậu sẽ không sao.
Hết giờ, Wang Ho chạy lên trên bục giảng, nói nhỏ với thầy giáo Byun:
(Ngạc nhiên chưa ? XD)
- Thầy ơi, bạn Sanghyeok sao hôm nay nghỉ học vậy ạ ?
- À, bạn ý hôm nay lên cơn sốt. Mẹ bạn đã xin phép thầy cho bạn nghỉ rồi.
"Thì ra là vậy ! Có khi nào hôm qua cậu ý về mà không có ô nên bị ngấm nước mưa chăng ? Vậy mà dám nói dối là có người đợi rồi, Sanghyeok thật là hư nha !"
- Thầy ơi, thầy có biết nhà bạn ý không ạ ?
- Thầy biết. Em muốn đến đó thăm bạn sao ?
- Dạ !
- Đi cùng thầy.
Wang Ho nhỏ nhắn đi lon ton theo chân thầy Byun, chẳng mấy chốc đã ra đến cổng. Ở đó, có một chiếc xe màu đen, cùng với một người đàn ông đang đứng ngay cạnh mui xe.
"Oa... Soái ca quá đi !"
Wang Ho nghĩ thầm, chắc đây là bạn của thầy giáo rồi.
- Wang Ho, đây là... ờ... bạn thầy. Chúng ta nhờ xe chú ấy rồi đến nhà Sanghyeok nhé !
- Nae ! Con chào chú ! Con là Han Wang Ho.
- Chào con, chú là Park Chanyeol, chồng của.... Á !!!
(Ngạc nhiên lần 2 chưa ? XD)
Chú Park còn chưa nói hết câu, liền bị cái bẹo của thầy Byun làm cho giật mình, hại Wang Ho đứng bên chẳng hiểu gì cả.
- Mình đi thôi Wang Ho.
Thầy Byun kéo Wang Ho lên xe. Chiếc xe lăn bánh, nhanh chóng đến đỗ chiếc một tòa nhà to lớn, lớn hơn rất nhiều so với nhà Wang Ho a~
- Wang Ho, đây là nhà Sanghyeok. Con có thể vào rồi.
- Con cảm ơn thầy, cảm ơn chú. Thầy có vào thăm bạn ấy luôn không ?
Thầy giáo Byun chưa kịp nói, lập tức chú "bạn của thầy" đã chen ngang:
- Baekhyun nay có việc phải đi với chú rồi, nên chắc phải để lần sau con à !
- Dạ vâng, lát nữa còn sẽ nhờ mẹ đến đón. Con chào thầy, chào chú nhé !
- Chào con !
Wang Ho nhảy tót xuống xe, như nhớ ra điều gì, lập tức quay đầu lại nói to:
- À thầy ơi, con thấy chú Park và thầy Byun giống một cặp lắm nha !!!
Wang Ho nói xong, liền cười khúc khích chạy biến vào trong cổng, để mặc bên ngoài có một gương mặt thỏa mặt, người còn lại thì xấu hổ muốn độn thổ cho xong.
... Vào đến bên trong, Wang Ho với tay nhấn nhẹ cái chuông cửa. Không lâu sau, một người phụ nữ với gương mặt phúc hậu ra mở cửa.
- Con là...
- Con chào cô ! Con là Wang Ho, bạn cùng lớp với Sanghyeok. Con đến để trả bạn ấy cái ô và áo khoác. Hôm qua bạn ý cho con mượn.
- À... Con vào nhà đi. Sanghyeok nó đang ở trên phòng.
- Con cảm ơn cô.
Wang Ho đi vào trong. Sao tự dưng cậu thấy... căn nhà này được trang trí khác biệt quá vậy ? Cứ như là đang chuẩn bị sinh nhật ai đó vậy.
Như nhận ra được thắc mắc của bé, mẹ Lee mỉm cười, nhẹ nhàng giải thích:
- Nay là sinh nhật Sanghyeok, mà nó ốm lăn ra kia thì không biết có tổ chức được không ?
- À... thì ra nay là sinh nhật Hyeok !
Wang Ho chợt giật mình, tại sao bé lại gọi cậu với cái tên thân mật đó chứ ? Hai vành tai bắt đầu đỏ lên rồi. Mẹ Lee nhìn thấy một màn đó, lòng không khỏi gào thét:
"Trời ơi... quả là một tiểu khả ái mà !"
- Sanghyeok đang trên kia. Con lên với nó đi.
- Dạ.
Wang Ho chạy lon ton lên phòng. Đứng trước cánh cửa lớn, bé phân vân mãi có nên vào hay không. Chần chừ một lát, Wang Ho mạnh dạn gõ cửa.
- Vào đi !
Wang Ho khẽ vặn nắm đấm cửa, lách vào trong. Đập vào mắt cậu là thân ảnh cao cao quen thuộc đang nằm ườn ra trên giường một cách mệt mỏi.
- Sanghyeok !
Sanghyeok ngồi dậy, nhận ra bé con đang đứng trước mặt mình, người như cảm thấy khỏe ra mấy phần.
- Wang Ho... sao cậu lại ở đây ?
- Tớ đem trả cậu áo và ô. Mà tại sao cậu lại nói dối tớ chứ ? Rõ ràng là đội mưa về để mà bị ốm, vậy mà lại bảo có người đón. Sao cậu chả biết quan tâm đến bản thân gì cả ?
Wang Ho đến gần giường Sanghyeok, giọng nói có chút hờn dỗi, cái môi hồng hồng chu ra đáng yêu vô cùng.
- Tớ... xin lỗi ! Tớ chỉ là lo cho cậu thôi.
Sanghyeok đến kéo Wang Ho ngồi bên cạnh mình. Mùi hương của sữa nhẹ nhẹ phảng phất quanh đầu mũi Sanghyeok làm cậu không nhịn được, xoa tay bẹo má Wang Ho một chút.
- Á... cậu làm gì ?
- Cậu đáng yêu quá !
Wang Ho ngại ngùng, cúi mặt xuống thấp một chút. Trong mắt Sanghyeok lại tăng thêm mấy phần dễ thương.
- Wang Ho... tớ ôm cậu một chút nhé !
Bé không nói gì, một lát sau khẽ xoay xoay, vừa vặn ngồi lọt thỏm trong lòng Sanghyeok, để cậu tùy ý ôm.
- Hyeok ! Thật ra... tớ cũng không ghét cậu lắm đâu.
- Thế à ? - Lòng Sanghyeok có chút vui mừng.
- Ừm... Tớ nghĩ lại rồi. Mình làm bạn với nhau cũng đâu có sao ?
- Sao giờ cậu mới nhận ra. Hại tớ một tháng trước theo đuổi cậu mệt chết !
Wang Ho nằm trong lồng ngực Sanghyeok cười khúc khích. Đột nhiên, bé rướn người lên, thơm một cái thật kêu lên má Sanghyeok.
- Hyeokie ! Chúc mừng sinh nhật !
Tim hồng bay phấp phới, lòng Sanghyeok như bay lên 9 tầng mây. Cậu ôm bé chặt hơn, thì thầm vào tai bé:
- Wang Ho này, tớ thích cậu lắm lắm !
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Aiyaaaa... nay sinh nhật Boss Lớn nè...
Tâm sự dãi bày gì Au up trên Facebook hết rồi. Đây chỉ thả nhẹ một chap để chúc mừng thôi.
À mà này... bên fic The Power Of Love 2 ý... chuẩn bị có Hờ ắt hắt sắc.... H nha =))))))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro