Thơ số 03: U Yên
U Yên
Ngày nào còn là hoa
Nay ta chính là hoạ
Ngạo mạn mình bất minh
Oán sắc sầu đáng khinh.
Tự trách thân buông thần
Lầm lẫn tai ương đoạ
Hạ hắc dương xa lạ
Thét gào một mình ta.
Khúc ca địa ngục dẫn
Mình đờ đẫn lân đân
Thân hận bao nhiêu lần
Sân hận biết lần nhiêu.
May nay chọn "Bình Đạo"
Yên an mặc độc sự
Tuy tâm tựa hàn đao
Ta quyết phục thiên sư.
Bao khắc trầm tư luỵ
Phận thuỷ mệnh long đong
Thấu trần vốn không trong
Nên thôi ta giữ lòng.
Biết đủ đời ta mừng
Biết nghiệp còn chưa ngưng
Biết chí từng thiên hoả
Nay thôi đành yên hoá.
Ta cũng chẳng muốn đâu
Tuổi trẻ chí cao lầu
Cớ sao cầu đạo tiên
Nhưng thôi học đạo tiên.
Học đạo tiên cho bình
Bình an trước thế sự
Bình đẳng với chúng sinh
Bình dị chớ mất mình.
Khẩu trần ví ta quỷ
Họ gọi ta tâm ma
Ngàn nhát ta như tạ
Ngàn lần chẳng muốn tha.
Nhưng ngài khuyên ta rằng
Hận chứ thể chận ta
Hận chứ thể trừ tà
Chỉ thương mới giúp ta.
Thế nên ta chọn thần
Nguyện thân về yên an
Vọng cầu chốn gia cang
Quyết từ nay vững vàng.
_Hắc Quang_
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro