Thiên Thành _ Y Bình. Truyện Tổng Tài Vô Tình.
TỔNG TÀI VÔ TÌNH.
Dù rằng em chẳng thuận ý cho theo
Nhưng a vẫn đèo xin về quê nhé
Nơi lam lũ từng gót chân nứt nẻ
Chốn thâm tình đất mẹ e lớn khôn
Chuyện từ hôn con trai kẻ trưởng thôn
Để anh lo bọn người không lý lẽ
Chẳng dây dưa là điều không mới mẽ
Thẳng tay vào là bọn chúng im re
Đất quê hiền, người dân thật cute
Dắt anh đi đến nơi e từng đến
Nước lạnh băng thác xối trôi cuồn
cuộn
Anh bị chìm e có để sầu buông?
Cảnh tuyệt vời làm đầu óc trào tuôn
Bao dự án phát huy ngành du lịch
Biến nơi đây thành thiên đường cổ tích
Dân thoát nghèo và tiến bộ hẳn luôn
Hãy cùng anh đi ngắm ánh chiều buông
Kỷ niệm nào e buồn xin quên lãng
Đêm tĩnh mịch ngắm ngàn vì sao sáng
Tiếng côn trùng rả rích rộn không gian
Hãy đưa anh đi dạo khắp trong làng
Mùa gặt hái gánh lúa vàng trĩu hạt
Nơi đồng xanh ngô ngút ngàn ngan ngát
Mùi thơm lừng nào khác cảnh thần tiên
Anh đẹp trai và lắm của nhiều tiền
Anh lịch thiệp ngô nướng dùng miễn phí
Cô bé ơi dù không làm chăm chỉ
Nhưng dễ thương nên có lộc ăn hoài(^.^)
Canh cải xanh cá lóc nức dạ ai
Về miền quê chỉ mê vào trong bếp
Dị ứng tiêu mà ngửi hoài sặc khiếp
Quái dị ôi thương lắm bé yêu ơi!
Chiều dần buông ngàn gió lộng chân trời
Nghe dì Hiền nếu yêu nên thật dạ
Thân con gái một mình nơi xa lạ
Ai chẳng mơ vòng tay ấm trọn đời?
Anh hứa chắc nơi đây chỉ một lời
Lo cho em đời này không thay đổi
Hãy yên tâm đường tình từng nông
nổi
Mệt mỏi rồi xin dừng chốn bình yên.
Tuyết Giang.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro