TON 71: Đêm đầu tiên
Vòng tay ôm lấy cổ tay mảnh khảnh, xinh đẹp giống như trong tưởng tượng của anh ta.
Boyoung lầm bầm: "Vật gì hiếm có, chẳng phải một cái vòng thôi sao, mười won cái bán đầy."
Hyoseop cúi đầu nở nụ cười ngốc nghếch, siết chặt tay cô nàng không chịu buông.
Boyoung khựng lại, nhìn anh ta nói đùa: "Anh muốn làm gì, uống say định giở trò lưu manh sao."
Chữ "sao" còn chưa nói xong, anh ta đột nhiên đưa tay đặt bên môi, hôn lên mu bàn tay của cô một cái: "Bạn gái..."
Mấy chữ phát âm mơ hồ.
Boyoung đột nhiên mở to mắt nhìn, nhảy lên ôm cổ anh, cả người treo trên người anh ta: "Ahn Hyoseop! Anh coi như đã đồng ý! Tỉnh lại không cho phép trở mặt không nhận!"
**
Sáng sớm hôm sau, Hyoseop tỉnh rượu, từ trên giường ngồi dậy, một lúc lâu mới hồi thần, cúi đầu nhìn bản thân —
Nửa người trên đỏ bừng, phía dưới chỉ mặc một cái quần cộc nhỏ, thế mà còn là quần của Joohyuk, in hình quả dứa và quả dưa.
"Các cậu làm gì tôi!"
Hyoseop hoảng hốt nhảy xuống giường, dựng Joohyuk đang nằm trên ghế sô pha dậy: "Tỉnh, đêm qua xảy ra chuyện gì?"
Joohyuk đang ngủ mơ mơ màng màng, lầm bầm nói: "Park đại tiểu thư đuổi lão tử xuống ghế sô pha, nhường giường lớn cho cậu, cậu ngủ ngon lành rồi, lúc này lại tới làm phiền tớ."
"Sao tớ lại mặc quần của cậu."
"Va li của cậu bị khóa, không có mật mã không thể mở được, chỉ có thể lấy đồ của tôi mặc tạm." Joohyuk híp mắt: "Lão tử còn chưa ghét bỏ ngươi, ngươi còn lắm điều."
Hyoseop vò loạn đầu tóc xoăn của mình, lượn hai vòng trong phòng: "Quần áo tớ đâu?"
"Tối hôm qua nôn đến khủng khiếp, Park đại tiểu thư giặt cho cậu rồi."
Hyoseop mở to hai mắt, thấp thỏm: "Cô ấy? Giặt cho tớ?"
Joohyuk vui vẻ hớn hở: "Bây giờ cậu đã là bạn trai bảo bối của người ta, hôm qua nếu không phải chúng tớ ngăn cản, xem chừng người ta còn muốn để cậu thị tẩm."
Hyoseop mờ mịt, đi qua hỏi dồn dập: "Không phải, lúc nào thì tớ thành bạn trai của cô ấy rồi?"
"Người ta chính là sợ cậu tỉnh lại không nhận, ầy, video đều quay lại cho cậu xem." Joohyuk thảnh thơi lấy điện thoại ra, mở video đưa tới trước mặt anh.
Trong đoạn phim rung rung, anh ôm chặt Boyoung không chịu buông tay, một đường từ cửa khách sạn về phòng, đi chân nọ quàng chân kia, bên miệng mơ hồ nói bạn gái, cuối cùng ở cửa phòng còn ép cô lên vách tường, tiến sát tới muốn gặm cổ cô.
Boyoung giữ cằm anh ta, dùng sức đẩy ra, đồng thời chỉ vào Joohyuk bên cạnh: "Bạn học Joohyuk, những cảnh này quay hết lại cho tôi, trách để con ma men này chiếm được tiện nghi."
Hình ảnh sau đó, Hyoseop quả thực không có dũng khí xem tiếp, cái trán cao thẳng đã rịn một tầng mồ hôi mỏng.
Joohyuk vui vẻ vỗ vai anh ta: "Hòa thượng, nhìn không ra, bình thường không gần nữ sắc, uống say còn có tiền đồ này, nếu như không phải chúng tớ ngăn cản, công việc hôm qua của hai người có lẽ đã xong."
"Cậu đừng nói nữa." Da đầu anh tê rần, mắt nổ đom đóm, trong lòng rối như tơ vò: "Cho tớ điếu thuốc."
"Ồ, không phải không hút sao?"
"Muốn hút."
Joohyuk lắc đầu, bất đắc dĩ đưa điếu thuốc cho anh ta: "Tự cậu nghĩ kỹ, Park đại tiểu thư có vẻ thật sự muốn tiến tới với cậu."
Anh ta hít một hơi, tới ban công đứng một mình, ngón tay cầm điếu thuốc run rẩy.
Ôm con gái nhà người ta, không thể không chịu trách nhiệm, thế nhưng gia cảnh anh ta nghèo hèn, nào có thể gánh được trách nhiệm này.
Hyoseop ở trong phòng tránh một ngày, tới tận đêm muộn, anh ta lén lút gửi một tin nhắn cho Yoona: "Quần áo của tôi đâu?"
Yoona: "Tầng hai, 201, lên lấy đi."
Hyoseop: "Cô ấy đâu?"
Yoona: "Ra biển chơi rồi."
Nửa phút sau, Hyoseop gõ cửa phòng con gái, Yoona mở cửa cho anh ta, anh ta cẩn thận nhỏ giọng hỏi: "Thật sự không ở đây chứ, cô đừng lừa tôi."
Yoona nói: "Tự vào mà nhìn."
Hyoseop thăm dò quan sát xung quanh, xác định trong phòng không có ai, lúc này mới đi vào: "Tôi tới lấy quần áo."
Yoona lạnh nhạt nói: "Ngoài ban công."
Hyoseop ra ban công, không kịp chuẩn bị liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đứng đối diện.
Cô đứng bên ban công, mặc một cái váy liền màu xanh nhạt đến đầu gối, tươi mát động lòng, có lẽ do vừa tắm rửa, gương mặt hơi đỏ ửng, tóc xoăn dài có chút ẩm ướt, gió nhẹ thổi qua, mùi dầu gội thơm ngát bay vào mũi anh ta.
Anh muốn quay người bỏ chạy, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Yoona sau lưng trực tiếp đi ra ngoài, tiện tay khóa phòng lại.
Hyoseop: ...
Boyoung cũng không nói chuyện, cố ý đưa tay hất tóc, lộ ra chiếc vòng bằng ốc biển trên cổ tay.
Sau đó, cô nàng nhìn như vô ý kéo cổ áo, một dấu "ô mai" màu hồng xuất hiện trên cổ trắng nõn.
Sau lưng anh mồ hôi thấm ướt quần áo.
Cái thứ kia, không phải là do anh ta làm chứ, anh ta nào có gan lớn như vậy!
Boyoung nhìn vẻ mặt âm tình bất định của anh ta, hỏi: "Chắc anh muốn làm chuyện vô lại?"
"Không vô lại, tuyệt đối không vô lại!"
Đầu lưỡi của anh cứng lại: "Cô nói đi, muốn tôi thế nào, chỉ cần tôi có thể làm được tôi nhất định..."
Boyoung cúi đầu cười một tiếng, nhón chân hôn lên má anh một cái: "Làm bạn trai em là được rồi."
Hyoseop lại hóa đá một lần nữa, nội tâm như có hàng vạn con ngựa đang phi nước đại.
"Anh còn đeo vòng tay cho em." cô lắc lắc cổ tay trắng nõn: "Em vĩnh viễn sẽ mang theo."
Huyệt thái dương của anh giật giật.
"Làm trao đổi, cái này cho anh." Boyoung lấy một cái kẹp tóc màu hồng xuống, sau đó kẹp vào tóc xoăn của anh: "Tín vật định ước, anh phải giữ gìn cẩn thận nhé."
Hyoseop hơi ngước mắt lên, có chút khó xử: "Muốn tôi vĩnh viễn đeo sao?"
Cô bật cười: "Không cần đeo, nhưng muốn anh vĩnh viễn cất giữ."
Boyoung lấy áo thun và quần của anh ta tới: "Này, đã giặt, biết anh không mang theo mấy bộ quần áo, tối qua đã giặt giúp anh."
"Em giặt cho tôi?"
"Nếu không, cũng không có khả năng là Yoona giặt giúp anh, quần áo của cậu ấy còn do Dohyun giặt đó."
Cô giống như hờn dỗi: "Cho nên anh phải nhớ, không phải tất cả các cô gái đều giống như em, anh phải trân trọng, biết không."
Lúc Hyoseop cầm quần áo rời đi, còn nghiêm túc nói với cô: "Cảm ơn."
"Chúng ta là người yêu, không cần khách sáo như thế."
Anh đi xuống lầu, ngẩn ngơ nhìn quần áo được gấp ngay ngắn trong tay mình.
Cảm giác có người yêu bên cạnh.... Rất không giống lúc còn độc thân, luôn có một loại ấm áp lặng lẽ.
Có điều Boyoung là đại tiểu thư, hẳn là chưa từng giặt quần áo, sau này anh ta sẽ không để cô phải như vậy nữa, tự anh ta sẽ giặt, nếu cần thiết, anh ta cũng phải giặt cả quần áo của cô, thật ra anh ta rất chịu khó, ít nhất so với Dohyun còn chịu khó hơn, cũng làm giỏi hơn cậu ta.
Hyoseop đi một mình tới vườn hoa, trong đầu luôn suy nghĩ tới vấn đề giặt quần áo.
**
Đêm qua bởi vì Hyoseop làm ầm ĩ cả đêm, mọi người vừa đụng giường liền ngã nhào ra ngủ.
Lúc Yoona về phòng, nghe thấy trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng nước chảy, chắc hẳn Dohyun đang tắm.
Đoán chừng buổi tối hôm nay trốn không thoát rồi.
Cô hồi hộp đứng ngồi không yên, lấy điện thoại ra nhắn cho Boyoung: "Tải chưa?"
Boyoung: "Tải rồi, cậu ra ban công đi, tớ bắn bluetooth cho!"
Yoona ra ban công bật bluetooth, Boyoung đứng ở hồ bơi bên cạnh vườn hoa vẫy tay với cô: "Xem phim vẫn phải là phim Nhật Bản, vô cùng tươi mới, không có khẩu vị nặng như Âu Mỹ, cũng rất có tính giáo dục, tự cậu học một chút đi."
Yoona: ...
Điện thoại thông báo có tập tin truyền đến, cô vội vàng đồng ý, ló đầu quan sát nhà vệ sinh, Dohyun còn đang tắm.
Thế là cô ngồi xổm ở góc ban công, yên lặng đeo tai nghe, mở tệp video ra.
Bắt đầu phim, nữ chính và nam chính chơi trò đóng vai y tá bệnh nhân, khi nhân vật nam chính nằm trên giường bệnh, nhân vật nữ chính mặc quần áo y tá bắt đầu diễn, cởi sạch từng món quần áo trên người anh ta.
Yoona mở to mắt nhìn, sợ ngây người, giống như mở ra một thế giới mới, mẹ nó cái này là gì thế!
Trước kia cô tiếp nhận giáo dục giới tính chỉ giới hạn ở phim tình cảm có hình ảnh nhân vật nam nữ chính hôn nhau, chưa từng xem qua toàn bộ chuyện nam nữ.
Đương nhiên cô liên tưởng những hình ảnh này thành Dohyun và mình...
Má ơi!
Yoona ôm mặt, căn bản không dám xem tiếp, ngại quá đi.
"Cái phim này đúng là hay."
Bên tai truyền đến giọng nam quyến rũ: "Còn có một người trốn một góc xem trộm."
Cô như con thỏ bị làm giật mình, đột nhiên quay người, phát hiện Dohyun chẳng biết từ lúc nào đã lẳng lặng đi tới phía sau cô, đang cúi người nhìn màn hình di động, giữa lông mày lộ ra chút sâu xa.
Yoona vội vàng giấu điện thoại đi, lúng túng hỏi: "Anh đứng đây bao lâu rồi!"
"Chắc là từ lúc bọn họ bắt đầu vận động."
Cô thật muốn đập đầu vào tường, ngất đi là tốt nhất!
"Dohyun, không cho phép anh nhìn em, cũng không cho phép nói chuyện, quên chuyện vừa rồi đi."
Anh bất đắc dĩ vỗ đầu cô, đứng dậy quay về phòng.
Anh không mặc áo, nửa người dưới còn quấn khăn tắm màu trắng, đường nét cơ bắp hoàn hảo, cực kỳ gợi cảm.
"Đừng ngây ngốc ở ban công nữa." anh vào phòng, quay đầu nhìn cô, cười nói: "Cẩn thận phát hỏa."
A a a!
Yoona một mình thổi gió, cuối cùng nét đỏ ửng trên mặt tan đi không ít, cô bình ổn hơi thở, im lặng nói với bản thân, mình là người trưởng thành, mình là người trưởng thành, mình là người trưởng thành.
Lúc cô về phòng, anh đang dựa bên tủ, cầm máy sấy tóc.
"Yoona, qua đây giúp anh." Anh gọi.
Cô không chút do dự đi qua nhận máy sấy tóc, Dohyun kéo ghế ngoan ngoãn ngồi xuống để cô từ từ sấy khô từng sợi tóc của anh.
Tóc hơi ẩm, bị hơi nóng thổi qua tản ra mùi dầu gội thoang thoảng của đàn ông.
Mùa hè tới, Song Kang và Hyoseop đều cắt húi cua cho mát mẻ, Dohyun chỉ cắt ngắn phần tóc mai, còn trên đỉnh đầu để tóc có đội dài bằng ngón tay giữa.
"Sao anh không cắt tóc."
"Không phải người nào đó nói không cho anh cắt húi cua sao?"
Yoona giật mình nhớ ra, trước kia đã từng nói, không cho anh cắt tóc, sờ như vậy rất không thoải mái.
Cô nở nụ cười: "Anh đúng là nghe lời nha, em quên mất rồi, có điều nếu anh để đầu húi cua, khẳng định rất đàn ông."
Anh dụi mặt vào ngực cô, cọ xát: "Hiện giờ không đàn ông sao?"
Không chờ cô trả lời, anh lại phối hợp đáp: "Đợi một lúc nữa em liền biết lão tử có phải là đàn ông hay không."
Yoona: ...
**
Cô sấy tóc cho anh đặc biệt chậm, đến tận khi từng sợi tóc đều được thổi khô.
Dohyun biết vì sao cô lề mề, cho nên cũng không thúc giục, để cô làm quen từng chút, từ từ sẽ đến.
Sấy tóc xong, cô lại cầm váy ngủ của mình vào phòng tắm, mất hơn nửa tiếng mới hài lòng ra ngoài.
Anh dựa vào đầu giường, nhìn chằm chằm cô.
Cô mặc một cái váy ngủ bằng vải bông dài đến đầu gối, trên váy in một con thỏ hoạt hình lớn.
Cô đứng ở mép giường, một cử động nhỏ cũng không dám, giống như sợ chạm tới cái gì cấm kỵ.
Dohyun ôm laptop, hỏi cô: "Có muốn xem phim, phim kinh dị, em thích nhất không?"
"... Được."
Thế là anh nhanh chóng tìm một bộ phim kinh dị của Hồng Kông, sau đó tắt đèn: "Đến đây đi."
Cô biết, Dohyun sớm đã nhìn ra cô căng thẳng đến không khống chế được, cho nên mới bảo cô cùng xem phim, phân tán lực chú ý.
Yoona cúi người bò tới bên cạnh anh, anh khoác một tấm chăn mỏng lên người cô, ở phía sau ôm cô một cách tự nhiên.
Anh ngửi được trên người cô có hương thơm thoang thoảng, không phải sữa tắm, anh xích lại gần cổ cô hít hít.
Trái tim cô bỗng nảy lên: "Sao vậy?"
"Em xịt nước hoa sao?"
"Ừm."
Là Boyoung cho cô, nói cái gì mà hương thơm mị hoặc, để trước khi đi ngủ cô xịt một chút.
Bị anh đoán ra.
"Anh cảm thấy thế nào?" Cô lấy dũng khí hỏi anh.
Anh không nói gì, chỉ cụp mắt nhìn cô, nốt ruồi đỏ nhạt nơi đuôi mắt cực kỳ quyến rũ.
Trong lòng Yoona càng lo lắng: "Sao không nói chuyện."
Ánh mắt anh dời về màn hình laptop, thản nhiên nói: "Không có gì."
Chẳng qua cô ở bên cạnh anh, biết không có khả năng anh không có gì, nơi nào đó trên cơ thể anh đã thay đổi. Thay đổi làm người khác cực kỳ sợ hãi.
Năm phút sau Dohyun hỏi cô: "Xem phim hay không?"
Yoona thành thật trả lời: "Không hay."
"Vậy... đi ngủ?"
"Được."
Chữ "Được" này, cô nghe thấy giọng nói run run của mình. Anh gập laptop xuống, đặt lên trên tủ đầu giường, sau đó lại lấy một món đồ từ trong ngăn tủ ra, xé màng bọc mỏng bên ngoài.
Yoona đương nhiên biết đó là cái gì.
Cô vội vàng nằm xuống, chui vào trong chăn quay lưng về phía anh, giả vờ như cái gì cũng không nhìn thấy không nghe thấy.
Hai phút sau, đèn đã tắt hoàn toàn, cả căn phòng rơi vào bóng tối, người đàn ông từ phía sau vòng qua ôm eo cô, giọng nói vang lên trong màn đêm yên tĩnh, cực kỳ quyến rũ —
"Yoona, anh sẽ nhẹ nhàng."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro