Chương 1

Nomura Akiko là một người bình thường cho tới khi cô gặp phải hệ thống, xuyên qua thế giới khác. Trong quá trình xuyên đó xảy ra trục trặc.

Cô chia thành hai.

Mẹ nó, chia thành hai theo đúng nghĩa đen.

Từ một người biến thành hai người. Cụ thể là một người có cảm xúc tích cực và một người có cảm xúc tiêu cực.

Nomura Akiko nhìn sang thiếu nữ tóc đen bên cạnh. Đó là người giữ cảm xúc tiêu cực.

Tạm gọi là Nomura Akiko "tiêu cực" đi.

Vẫn là gương mặt của cô, một gương mặt cô quen thuộc vô cùng. Nhưng có vài thứ khác biệt như mắt đỏ, da tái nhợt, môi đỏ mọng, trông yêu mị vô cùng.

Thiếu nữ tóc đen quay đầu nhìn cô.

- Nhìn gì? - Cô ấy nhíu mày khó chịu.

- Không có gì. - Nomura Akiko gãi đầu.

- Thật là khó chịu. Hệ thống, mày giải thích đi! - Nomura Akiko "tiêu cực" bực bội lên tiếng.

[Kí chủ, tôi xin lỗi, vô cùng xin lỗi! ]

Giọng nói áy náy của hệ thống vang lên trong đầu cả hai.

- Xin lỗi? Xin lỗi thì làm được mẹ gì?- Nomura Akiko "tiêu cực" cười lạnh, nói tiếp.

- Bà đây cần mày giải quyết! Làm thế nào để về thành một!

Ở một bên,Nomura Akiko "tích cực" chảy mồ hôi lạnh.

Không ngờ mình còn có mặt cục súc như thế.

[Hiện tại...tôi chưa có phương pháp giải quyết.]

Giọng hệ thống càng ngày nhỏ dần.

- Hả?! Đùa nhàu à? - Nomura Akiko "tiêu cực" khó tin.

- Rác rưởi, nói đi, mày muốn chết như nào?

- Được rồi, được rồi, đừng tức như thế. - Nomura Akiko "tích cực" lên tiếng, cố làm dịu không khí.

- Dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi. Hệ thống, mục đích ngươi đưa ta vào thế giới này là gì?

[Kí chủ cần làm là cân bằng thế giới. Thế giới này xảy ra vài biến cố vì thế người chết đi, linh hồn không siêu thoát mà còn tồn tại, lệ quỷ sinh ra ngày càng nhiều, nếu để lâu chúng sẽ gây ra hỗn loạn. Vì thế, chúng ta phải giết lệ quỷ và xây dựng một cửa tiệm giải quyết chấp niệm cho các linh hồn, chỉ khi chấp niệm được thực hiện, linh hồn mới tan biến.]

- Nghĩa là làm công cho ngươi. Kệ mẹ thế giới, bà đây không làm ! - Nomura Akiko "tiêu cực" cười lạnh, ngồi xuống cái ghế bên cạnh.

Hệ thống [...]

- Đây là cửa tiệm của chúng ta sao? - Nomura Akiko "tích cực" đánh giá xung quanh.

[Đúng vậy.]

Tường sơn màu trắng, giữa phòng chỉ có sô pha và bàn ghế, không có bài trí dư thừa nào khác.

- Thật đơn giản. - Nomura Akiko "tiêu cực" bất mãn nói.

Nomura Akiko "tích cực" hứng thú vô cùng đi xung quanh.

Có đủ các phòng, phòng bếp đầy đủ dụng cụ nhưng chắc cô không dùng được bởi cô có biết nấu ăn đâu.

Nomura Akiko "tích cực" hứng thú đi dạo xung quanh.

Lúc cô ra phòng khách còn tưởng mình đi nhầm.

Tường đổi thành màu đen, bàn ghế đổi thành loại xa hoa. Trên bàn đặt một bình hoa cắm hoa bỉ ngạn.

Trên tường treo nhiều bức tranh quỷ dị, nhìn lâu vào có cảm giác tinh thần hoảng hốt. Bên phải có tủ kính chỉ đặt một con búp bê, còn lại bên trong trống rỗng.

Giống như nhà ma.

Nomura Akiko "tích cực" mí mắt giật giật.

- Thế nào? Đẹp chứ? Thứ hệ thống kia theo mệnh lệnh của tôi đã trang trí lại. Giờ miễn cưỡng được, về sau trang trí lại. - Nomura Akiko "tiêu cực" nằm trên ghế sofa, đắc ý nói.

- Đẹp thì có đẹp nhưng hơi u ám. - Nomura Akiko "tích cực" không biết nói sao.

- Có tính phí không? - Nomura Akiko "tích cực" quan tâm mỗi điều này.

- Yên tâm, miễn phí. - Nomura Akiko "tiêu cực" trả lời.

- Này, Akiko kia, giờ gọi tôi là Amaya đi. Nếu hiện tại không thể thành một thì một người phải đổi tên cũng không thể gọi cả hai là Akiko. - Nomura Akiko "tiêu cực" nói.

- Đúng vậy. - Nomura Akiko "tích cực" gật đầu.

- Vậy nói còn có quà cho người mới, mở ra đi. - Nomura Amaya mệnh lệnh hệ thống.

[ Chúc mừng ngài nhận được : mắt âm dương, lá bùa×20, la bàn tìm quỷ×2. ]

- Chỉ thế thôi à? Bồi thường đâu? Chuyện tao chia thành hai, không có bồi thường hả? - Amaya nhướn mày.

Hệ thống [...]

[Thân thể cường hóa×2]

- Tiếp đi. - Amaya híp mắt.

Hệ thống cắn răng.

[ Thân thể cường hóa×4]

Akiko có cảm giác mới lạ nắm tay. Giờ cô cảm thấy mình có thể vật ngã một con trâu.

--------------------

Hanagaki Takemichi có chút kinh ngạc nhìn hai thiếu nữ đang đứng trên bục giảng lớp học.

Hai người đó giống nhau quá, chắc là song sinh?

Mình không nhớ có học sinh chuyển tới.

Mà dù sao là 12 năm trước nên quên là chuyện thường.

- Chào mọi người, tớ là Nomura Akiko. Mong được chỉ giáo nhiều hơn. - Thiếu nữ tóc vàng mắt xanh, xinh đẹp giống như búp bê cười tươi giới thiệu.

Nomura Akiko giới thiệu xong, mọi người nhìn về phía thiếu nữ tóc đen kia.

Im lặng.

Nomura Akiko đưa tay giật nhẹ áo Nomura Amaya.

Nomura Amaya đứng khoanh tay, hừ một tiếng

- Nomura Amaya. - Cô nhíu mày nói.

Sau khi giới thiệu xong thì sắp xếp chỗ ngồi, trùng hợp là Nomura Amaya ngồi cạnh Hanagaki Takemichi.

- Nhìn cái mẹ gì? - Nomura Amaya cảm giác được ánh nhìn của Hanagaki Takemichi, cô cau mày nghiêng đầu nhìn sang.

- Hể? Không...không có gì. - Hanagaki Takemichi vội vàng quay đầu đi.

Bạn học này có hơi hung dữ thì phải.

Nomura Akiko ngồi sau Amaya thấy màn như vậy thì dùng tay chọc chọc lưng Amaya, nhỏ giọng nói.

- Đừng hung dữ quá.

Trời ạ, cô không biết mình còn có tính cách khó ở như vậy.

Akiko nói xong thì nhìn về Hanagaki Takemichi.

Nam chính của Tokyo Revengers.

Hệ thống nói tạm thời chỉ xác định được này là thế giới Tokyo Revengers, chưa biết còn thêm thế giới nào khác.

Lúc này, bên ngoài phòng ồn ào như có chuyện gì xảy ra,cửa phòng học mở ra, một thiếu niên đẹp trai tóc vàng thò đầu vào.

- Ồ, đây rồi.- Sano Manjiro nhìn về Takemichi.

- Hở? - Takemichi ngạc nhiên.

- Đi chơi thôi, Takemicchi. - Sano Manjiro đi vào lớp, bộ dáng coi thầy giáo đang đứng kia là không khí.

Takemichi :...

Tùy tiện quá!

Cái người này...

Takemichi bất đắc dĩ ra khỏi phòng học.

Amaya như tìm thấy thứ gì thú vị thì cũng đứng dậy theo sau.

Ai thèm nghe giảng chứ! Chán chết đi được.

- Này, Amaya! - Akiko đứng dậy nốt.

- Thật là, đừng tự ý bỏ tiết chứ. - Akiko đi sau Amaya.

Hai người như không có chuyện gì dẫm qua đống "xác" mấy học sinh năm 3 ở hành lang. Không cần đoán cũng biết là tác phẩm của Mikey và Draken.

- Chán chết đi được. - Amaya dựa lưng vào tường xem kịch vui bên kia.

Giờ tới đoạn Tachibana Hinata, bạn gái của Takemichi vì hiểu lầm bạn trai mình bị bắt nạt mà tát Sano Manjiro một cái.

- Này, Akiko, nhìn thấy thứ cạnh Mikey chứ? - Amaya cười khẽ.

- Hử? - Akiko nghi hoặc nhìn sang.

Bên cạnh Sano Manjiro có một thanh niên đứng, tóc đen mắt đen, thân hình hơi trong suốt.

Đó là linh hồn.

Từ sau khi hai người có mắt âm dương thì nhìn thấy những thứ người thường không thấy được.

- Đấy là...Sano Shinichiro? - Akiko kinh ngạc.

Sano Shinichirou, anh trai của Mikey.

- Chúng ta cần siêu độ cho hắn chứ? Tôi thấy không bằng thử tiếp siêu độ bằng vật lý đi.- Amaya có vẻ hứng thú hỏi.

Akiko :...

Vài tiếng trước,Akiko tận mắt chứng kiến Amaya siêu độ bằng vật lý cho một linh hồn tên côn đồ. Đó là đấm nó tan biến.

Hai người họ lại biết thêm cách làm linh hồn người chết siêu thoát mà không cần giúp họ hoàn thành chấp niệm.

- Không, cái này quá bạo lực.- Akiko nói, ngăn cản ý định của Amaya.

Sano Manjiro như có cảm giác nhìn sang, cậu thấy hai cô gái đang nhìn về phía họ.

Thiếu nữ tóc đen nhìn cậu nở nụ cười.

Quỷ dị lại xinh đẹp.

Nhưng...

Sano Manjiro nghi hoặc.

Cô ta không phải nhìn cậu mà là bên trái cậu.

Bên trái cậu không có ai đứng cả.

Sau đó Sano Manjiro thấy thiếu nữ tóc vàng lôi kéo thiếu nữ tóc đen vào lớp.

- Mikey? Mày sao vậy? - Ryuguji Ken cúi đầu hỏi.

- Không có gì. - Sano Manjiro quay người đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro