Sinh nhật
- Thiếu gia đã về ạ!
Chỉ nghe được câu nói này mà lòng cô hồi hộp. Đây là sinh nhật đầu tiên cô dành cho anh, tất nhiên phải là sinh nhật tuyệt nhất.
CẠCH
Âm thanh rất lớn phát ra, anh bước vào.
CHÚC MỪNG SINH NHẬT
Mọi người nhảy ra từ trong chỗ nấp. Anh ngạc nhiên:
- Sinh nhật, sinh nhật ư? Đúng rồi, hôm nay là sinh nhật tôi mà!
Anh như đứa trẻ lên 3 háo hức ngó nghiêng tìm cô. Cô từ trong đám người đi ra, trên tay là hộp quà được gói khéo léo, tỉ mỉ. Anh mừng rỡ ôm chầm lấy cô.
- Chúc mừng sinh nhật anh!
Mẹ anh thì thầm vào tai anh:
- Chính vợ con chuẩn bị đấy. Tối nay chăm sóc cho tốt vào!
Anh cười tà, tối nay em không thoát được đâu.
Xong bữa tiệc nho nhỏ, cô bước vào phòng. Phòng tối om. Quái nhỉ, rõ ràng cô thấy anh đi vào mà. Bỗng một bàn tay to lớn tóm lấy eo cô. Nhanh tay bật điện lên, cô giãy giụa:
- Thả em uhm....
Bờ môi cô bị anh bịt chặt. Cái lưỡi của anh không yên vị mà luồn lách vào khoang miệng của cô. Tha cho cô.
- Anh làm gì vậy? Đi ngủ đi!
- Em thử nghĩ xem!
Anh đè cô xuống giường, bắt đầu làm "công việc của một người bạn trai thực thụ"
Giật phăng chiếc áo không chút thương tiếc, anh vùi đầu vào cổ cô. Anh nhấm nháp, thưởng thức mùi vị của gái còn trinh. Tay không yên mà cởi chiếc áo lót vướng víu, nhào nặn bộ ngực căng đầy.
- Ưm.... bỏ em ra đi!
Anh lờ đi những lời nói của cô mà tiếp tục trườn tay xuống phía nụ hoa đang e ấp.
- Chà, em bảo không muốn mà ướt hết rồi.
Anh chọc một ngón tay vào. Cô giật thót. Đau, rất đau. Cô không tự chủ mà rơi nước mắt. Anh hôn lên những giọt nước mắt ấy như một lời an ủi. Sau khi cô quen dần, anh bắt đầu đưa cậu nhỏ của anh vào.
- Aaaaaa, đau quá! Anh làm gì thế? Rách mất!
Dục vọng khiến anh khó chịu nhưng vì cô nên anh cố di chuyển chậm rãi. Cô hiểu là anh đang rất khó chịu, nhưng vẫn cố nén lại. Cô cảm động vô cùng.
Ở một nơi khác, có hai người đang ôm nhau ngủ.
- Tiểu Vỹ!
- Dạ?
Cô mân mê bờ ngực anh, đôi mắt sáng ngời nhìn anh.
- Em có công việc chưa?
- Chưa ạ, em đang tìm việc nhưng chưa thấy.
Anh kéo cô lại gần, vuốt nhẹ mái tóc cô. Bất chợt anh cúi xuống bao trọn lấy bờ môi cô. Liếm mép, anh cười:
- Ngọt thật! Mai em đến công ty anh làm việc đi!
- Anh có ý đồ gì đúng không?
Đưa tay mình vào nơi tư mật của cô, anh mân mê nó khiến cô rên rỉ. Anh gian tà:
- Thì cũng phải khiến bà xã của anh gần anh ở mọi nơi chứ!
Lột quần của cô ra, anh xoay lưng cô áp với lưng mình, đưa cự vật to lớn vào. Nhấp từng hồi là mỗi lần anh khiến cô sung sướng. Nhả cô ra, anh nhìn cô mân mê cậu nhỏ của mình trong dục vọng.
- Em có thể chăm sóc nó không?
Cô bắt đầu cúi xuống, ngậm trọn phần trên vào miệng. Anh rên lên một cách sung sướng. Cứ thế cô khiến anh ta ngay trong miệng cô.
- Tiểu Vỹ, em hư thật đấy!
Cô ngồi lên vật đó, nhấp từng hồi vào vườn hoa nhỏ xinh của mình.
- Ai hư... a..... hơn ai?
Trầm luân một hồi, anh và cô chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro