CHƯƠNG 1: CHẠM MẶT
Lần đầu mình viết truyện, mong mng ủng hộ nha!
Cổng sau Đại học Tân Minh chiều nay hơi náo loạn. Đặng Thành An - cậu sinh viên năm hai khoa Truyền thông - đang lách qua đám đông, tay ôm chồng tài liệu, tay kia cố giữ chiếc ba lô sắp tuột dây.
"Ê An, chờ tớ với!!" - Pháp Kiều khẽ hét lên, tay vừa vẫy vừa kéo theo Đức Duy và Gem đang lù đù phía sau.
"Trời ơi! Sắp trễ rồi! Lỡ buổi hội thảo này là toi luôn bài thuyết trình cuối kỳ đó!" - An lẩm bẩm, chân vẫn cắm đầu chạy, không hề để ý một chiếc xe Maybach đen bóng đang lặng lẽ tiến tới phía trước...
"KÉÉÉÉÉTT!!"
Tiếng phanh gấp vang lên. Tài liệu trên tay An bay tung toé khắp nơi. Cậu ngã nhào xuống vỉa hè, suýt đập đầu vào cột điện nếu không có bàn tay ai đó kịp kéo lại.
Một mùi hương bạc hà thoảng nhẹ. Một ánh mắt lạnh lùng như cắt xuyên qua lớp không khí oi bức.
"Cậu không biết nhìn đường à?" - Người đàn ông nhíu mày. Giọng nói trầm, đều và... quyền lực.
An ngước lên. Trái tim như đập chậm một nhịp.
Gương mặt ấy... đường nét sắc sảo, ánh mắt lạnh lẽo như băng tuyết nhưng lại khiến tim cậu nóng ran. Người đó khoác bộ vest Armani màu than, đứng giữa chiều hoàng hôn như bước ra từ một bộ phim tổng tài cẩu huyết.
"Lê... Quang Hùng?" - An lắp bắp.
Lê Quang Hùng - cái tên từng là một phần ký ức đẹp, cũng là người anh hàng xóm hơn An 2 tuổi mà cậu từng thầm mến. Nhưng giờ đây, anh là chủ tịch tập đoàn LQH - cái tên khiến cả giới kinh doanh phải dè chừng.
"Là em thật sao... Thành An?" - Hùng thoáng sững sờ.
Không khí như đóng băng. Nhóm bạn của An đứng cách đó không xa, im lặng nhìn cảnh tượng trước mắt - và đâu đó, một đôi mắt đầy ghen tỵ cũng đang dõi theo từ trong chiếc xe mui trần đỏ cách đó vài mét.
Một trà xanh vừa gặm nhấm môi, vừa khẽ nói:
"Cậu chủ... là ai thế?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro