CHƯƠNG 4: THỂ HIỆN TÀI NĂNG
Thành An ngại đỏ bừng mặt vì lời nói của Hùng. Cậu cúi xuống quay lưng bỏ đi để che giấu khuôn mặt ấy. Quang hùng chỉ biết bật cười trước sự đáng yêu này...
Buổi họp sáng nay tại LQH Group diễn ra trong không khí căng thẳng. Đây là buổi đánh giá tiến độ của các dự án truyền thông quan trọng, và An là người được Hùng đặc biệt giao nhiệm vụ chuẩn bị báo cáo.
Khải ngồi cạnh An, cố tình lướt mắt qua tài liệu trên bàn để dò xét, nhưng ánh mắt hắn vẫn không thể giấu nổi sự ghen tỵ khi nhìn thấy An tập trung vào công việc.
"Được rồi, Thành An, đến lượt cậu trình bày báo cáo cho cả phòng xem." - Giọng Hùng lạnh lùng nhưng đầy uy quyền.
An đứng dậy, vững vàng bước lên trước màn hình chiếu, ánh mắt tự tin lướt qua toàn bộ các sếp và đồng nghiệp trong phòng. Dù trong lòng có chút hồi hộp, nhưng cậu đã sẵn sàng.
Màn chiếu sáng lên, những con số, đồ thị, và phân tích từng bước của dự án truyền thông hiện ra trước mắt mọi người.
"Hôm nay, tôi sẽ trình bày về chiến lược quảng bá sản phẩm mới của LQH Group trong quý tới. Dự án này không chỉ tập trung vào việc tăng trưởng doanh thu, mà còn để nâng cao hình ảnh thương hiệu của chúng ta tại các thị trường quốc tế." - An nói, giọng vững vàng, không một chút run sợ.
Cậu từng là một sinh viên giỏi với năng lực nổi bật trong lĩnh vực truyền thông, và hôm nay là dịp để cậu chứng minh điều đó. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía An. Dưới ánh đèn của phòng họp, cậu như một ngôi sao sáng chói.
Khải ngồi im, mắt không rời An, nhưng trong lòng hắn lại như cào xé. Hắn không thể nào chấp nhận được việc An - người mà hắn cho là không xứng đáng lại có thể tỏa sáng như vậy.
"Cậu ta chỉ là sinh viên thôi mà." - Khải nghĩ trong lòng, nhưng vẫn phải giữ vẻ mặt "hòa nhã".
An tiếp tục giải thích các chiến lược truyền thông với sự khéo léo, từ việc sử dụng mạng xã hội đến các chiến dịch quảng cáo đặc biệt. Mọi người trong phòng họp dần gật đầu tán thành. Họ thật sự bị ấn tượng bởi khả năng phân tích và chiến lược của cậu.
Cuối cùng, An kết thúc báo cáo bằng một nụ cười nhẹ nhàng, nhưng không kém phần tự tin:
"Đó là những gì tôi nghĩ về cách thức phát triển thương hiệu. Tôi tin rằng, nếu chúng ta làm đúng như vậy, LQH Group sẽ trở thành thương hiệu toàn cầu."
Phòng họp vỗ tay rầm rầm. Mọi người đứng lên, không giấu nổi sự khâm phục dành cho An.
Khải ngồi yên, lòng cồn cào. Hắn không thể tin nổi rằng An lại có thể gây ấn tượng mạnh mẽ như vậy. Lúc trước, hắn luôn nghĩ mình là người duy nhất có thể chinh phục được Hùng, nhưng giờ...
"Cậu ấy thật sự khiến tôi cảm thấy mình nhỏ bé." - Khải thở dài trong lòng, cắn môi tức giận.
Sau buổi họp, mọi người vây quanh An, khen ngợi không ngừng:
"Cậu thật sự rất giỏi! Tôi rất ấn tượng với phần trình bày của cậu." - Dương, một trong những nhân viên lâu năm, vỗ vai An, cười tươi.
"Cảm ơn các anh chị, nhưng thực ra là tôi chỉ làm theo những gì mình nghĩ thôi." - An cười nhẹ, rồi nhìn về phía Hùng.
Hùng đứng từ xa, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng ánh mắt của anh nhìn An lại khác biệt. Có chút tự hào, có chút... xao xuyến.
"Chúc mừng em." - Hùng nói, giọng khẽ.
Khải lúc này đã không thể ngồi yên nữa. Hắn đứng dậy, đi đến gần An, mặt lạnh lùng:
"Cậu được khen ngợi vì may mắn thôi. Chắc chắn là do anh Hùng ưu ái." - Hắn cố ý phát sóng cảm giác tiêu cực.
An nhìn Khải, trong mắt thoáng qua sự châm biếm:
"Không phải vậy đâu. Tôi làm được, đó là nhờ khả năng của mình. Và nếu anh Khải muốn, tôi rất sẵn lòng chia sẻ những kinh nghiệm để anh cũng có thể phát triển như tôi."
Khải mím chặt môi, giận dữ nhưng không dám phản bác. Hắn chỉ có thể quay người, ra khỏi phòng họp trong khi trong lòng đầy sự ghen tị và tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro