Chap 13

Tháng Tám năm 2006, cái nóng mùa hè của Tokyo dường như đặc quánh lại dưới áp lực của một nhiệm vụ sắp bắt đầu – nhiệm vụ hộ tống Tinh Tương Thể. Tại phòng học chính của trường "bộ ba tam tai" Chú Thuật Tokyo, không khí trang trọng và căng thẳng bao trùm. Giáo viên chủ nhiệm-Anya Valkov đứng trên bục giảng với dáng vẻ nghiêm túc nhìn thẳng vào ba đứa học trò phía dưới (đã được cô chỉnh đốn ngay ngắn), dáng người cao ráo thẳng tắp toát ra sự uy nghiêm của người trưởng thành.

"Các em," Anya bắt đầu, ánh mắt quét qua những người có mặt. "Thật lòng mà nói thì nhiệm vụ này đúng là gánh nặng, nhưng đây lại là chỉ thị từ ngài Tengen."

"Nhiệm vụ gồm có hai phần."

"Một là hộ tống và...loại bỏ "Tinh Tương Thể" cô gái tương thích với ngài Tengen."

Ở một phía khác, một cô gái đang nhìn lên trần phòng tắm bằng đôi mắt suy tư. Cơ thể nuột trần trụi trần mình trong bồn tắm, đôi chân thon dài gác lên thành bồn. Thật là một khung cảnh diễm lễ, nóng bỏng đến mê người.

-Quay lại chuyện chính-

"Hộ tống với loại bỏ một con nhóc á?" Gojo với vẻ mặt bất mãn lên tiếng.

"Đúng thế."

"Tuy ngài Tengen có thuật thức "Bất Tử", nhưng không hề bất lão." Anya tiếp tục nói, mặc kệ cậu học trò đầu bạc kia.

"Chỉ riêng phần già đi thôi thì không có vấn đề gì, nhưng sau khi lão hóa đến một mức độ nhất định, thuật thức ấy sẽ tái tạo lại cơ thể."

"Hửm?"

"Ngài ấy sẽ trở thành một sự tồn tại vượt trên con người."

"Tốt quá còn gì? Ngầu đét!"

"Theo chính lời ngài Tengen, thì sự tồn tại ở giai đoạn đó sẽ không còn thứ gọi là "ý chí" nữa. Ngài Tengen sẽ chẳng còn là ngài Tengen." Geto cũng tiếp lời ngay sau đó.

Anya bắt đầu giải thích chi tiết về Tengen-sama, nền tảng bất khả xâm phạm của các trường Chú Thuật chuyên môn, những kết giới của căn cứ chú thuật và phần lớn thuật kết giới của trợ lý hiệu trưởng, tất cả đều được tăng cường nhờ có ngài ấy. Cứ mỗi năm trăm năm, Tengen cần phải đồng hóa với một Tinh Tương Thể mới để ngăn chặn sự tiến hóa vượt ra ngoài tầm kiểm soát của chính mình. Và năm nay chính là thời hạn của việc đó.

"Hiểu rồi. Tiến hóa thành Metalgreymon thì tốt, nhưng trở thành Skullgreymon thì căng lắm." Cơ mà, hình như đối với Gojo Satoru, nhiệm vụ này cũng chẳng quan trọng gì cho cam. "Nên cho biến lại từ đầu thành Koromon nhỉ?"

"Chính xác!"

"Tinh Tương Thể được chọn là Amanai Riko, 16 tuổi, một nữ sinh trung học ở Okinawa," Anya lại tiếp tục. "Nhiệm vụ của các em là hộ tống Amanai Riko từ Okinawa về đây. Thời hạn cuối cùng là ngày 31 tháng Tám. Nhiệm vụ này được sắp xếp vào loại Đặc Cấp, và các em sẽ phải đối mặt với các phe phái phiền phức khác nhau ."

Cô đề cập đến các tổ chức phản Tengen như Q và Hội Khống Chế Thời Gian, những kẻ muốn Tengen suy yếu hoặc có âm mưu riêng với Tinh Tương Thể khi thông tin của cô gái đó bất ngờ bị rò rỉ ra ngoài.

Người được giao trọng trách chính là Gojo Satoru và Geto Suguru, hai học sinh năm hai mạnh nhất, niềm tự hào (và cũng là nỗi đau đầu) của trường. Anya Valkov- tân chủ nhiệm lớp huấn luyện thực chiến, sự hiện diện của cô (dù là giáo viên mới) đã trở nên quen thuộc và được tôn trọng bởi kinh nghiệm và năng lực vượt trội của mình, có trọng trách đi theo và giám sát hai con báo con làm nhiệm vụ.

Tiếng chuông tan học vang lên ngay sau đó, những gì cần nói cũng đã nói xong, Anya nhanh chóng sắp xếp lại tài liệu trên bàn và đi thẳng ra cửa lớp, rũ bỏ thân phận giáo viên để về còn đi ăn nữa. Làm việc cả ngày với đàn báo thủ học đường khiến cô đói rã họng và cần order một suất ăn cho sumo ngay lập tức.

Gojo và Geto đứng dậy, đi ra ngoài hành lang theo sát Anya. Như thường lệ, họ "tìm" đến sensei của mình.

"Valkan-sensei~!" Gojo kéo dài giọng, bước nhanh về phía Anya, vẻ mặt hớn hở pha lẫn một chút mè nheo. Geto theo sau, khóe môi khẽ nhếch lên, ánh mắt nhìn Anya đầy ý cười. Shoko Ieiri cũng bước chậm rãi tới, dáng vẻ lười biếng nhưng đôi mắt vẫn hướng về Anya với vẻ dịu dàng.

"Nhiệm vụ lần này nghe hoành tráng thật đấy, Sensei!" Gojo nói, vòng tay qua vai Geto và dựa đầu vào vai Anya. Geto chỉ khẽ lắc đầu, nhưng cũng tiến lại gần hơn, như muốn chia sẻ không gian với cô. Shoko đứng bên cạnh, nhẹ nhàng dựa vào cánh tay phải của Anya.

Họ là những "cái đuôi" luôn quấn quýt lấy Anya bất cứ khi nào có thể, đặc biệt là trong lúc cô rảnh rỗi.

Mối quan hệ của họ đã vượt xa tình thầy trò hay đồng nghiệp đơn thuần. Đó là sự gắn bó giữa những cá thể vượt trội, cô độc trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm, tìm thấy ở nhau một điểm tựa, một sự thấu hiểu và một mái ấm không ngờ.

Gojo- kẻ mạnh nhất với sức mạnh tuyệt đối nhưng lại sợ sự cô đơn, tìm thấy ở Anya sự ấm áp và quan tâm anh chân thành như một gia đình.

Geto- người mang trong mình gánh nặng và những đấu tranh nội tâm về việc phải luôn bảo vệ cho đám phi chú thuật sư phiền phức kia, tìm thấy ở cô sự trưởng thành, thấu hiểu và là một người anh có thể tin cậy tuyệt đối.

Shoko- người đứng ngoài cuộc chiến tuyến đầu, tìm thấy ở Anya một người đồng hành, một người "bình thường" (theo tiêu chuẩn của cô) để chia sẻ những khoảnh khắc ít ỏi đời thường yên bình.

Và Anya? Dù bề ngoài trông trưởng thành và có chút xa cách, nhưng khi đối mặt với những "chiếc đuôi nhỏ" này lại chỉ đành bất lực nuông chiều và bảo kê cho những việc trời đánh mà họ gây ra.

Cô thở dài khẽ nhíu mày, đôi khi dùng năng lực khẽ nhấc Gojo ra khi anh ta quá lố, hoặc chỉ đơn giản là để yên khi Geto và Shoko dựa vào.

Ánh mắt hổ phách của cô khi nhìn họ thường mang theo chút mềm mỏng thay vì vẻ sắc lạnh thường ngày, chứa đựng vẻ yêu chiều và ấm áp.

Cô hiểu gánh nặng trên vai họ, hiểu sự cô độc của những kẻ mạnh nhất này. Họ là những người cô đã chọn để bảo vệ và gắn bó ở thế giới này. Nên thành ra, đôi khi quá dung túng mặc bọn họ làm càng mà trực tiếp bỏ qua hậu quả sau đó. Đơn giản, lại vô cùng sâu sắc.

"Nhiệm vụ này rất nguy hiểm," Anya nói, giọng điềm tĩnh nhưng nghiêm túc. "Các em phải cẩn thận đấy, đừng có ỷ lại quá nhiều vào sức mạnh nghe chưa?"

"Yên tâm đi, Sensei!" Gojo lập tức khoe khoang, lấy lại vẻ tự tin thường thấy. "Có tớ đây rồi! Mạnh nhất cơ mà! Chú Linh hay con người gì cũng không phải đối thủ!" Anh thậm chí còn... nhón chân lên để được Anya xoa đầu (chắc là do hôm nay cô đi đôi bốt độn 6 phân rồi).

Anya khẽ khựng lại, nhưng cũng đành chiều theo ý tổ tông nhỏ này mà đặt tay lên cái đầu bạc tự nhiên kia, xoa nhẹ đầu theo ý Gojo. "Không được chủ quan, Gojo-kun. Cẩn thận là không bao giờ thừa đâu."

[Dễ thương quá! Cục bông ai chăm mà mát tay thế này~] Gào thét trong lòng.

Geto nhìn Anya. "Cô có cảm nhận được điều gì khác thường về nhiệm vụ này không, Valkan-sensei? Ngoài những gì Hiệu trưởng Yaga đã nói?"

Anya nhìn thẳng vào mắt Geto, cô cảm nhận được sự lo lắng ẩn giấu dưới vẻ điềm đạm của anh.

Gật nhẹ đầu. "Có, năng lượng xung quanh vụ Tinh Tương Thể này rất phức tạp. Có những dao động rất lạ, không giống với Chú Lực thông thường."

"Hãy luôn cảnh giác với những kẻ sử dụng nguồn năng lượng ngoại lai xung quanh các em."

Bỗng nhiên, thầy Yaga từ xa đi tới. "Gojo, Geto! Chuẩn bị lên đường đi!"

"Anya, cô đến phòng giám sát đi. Cô sẽ phụ trách theo dõi các dị điểm năng lượng quanh khu vực Tokyo trong lúc họ đi vắng. Bất kỳ sự gia tăng bất thường nào, hãy báo cáo ngay lập tức."

"Rõ," Anya đáp. Cô nhìn Gojo và Geto. "Đi cẩn thận. Quay về an toàn."

Gojo cười toe toét. "Nhất định rồi, Sensei! Đợi bọn tớ mang Tinh Tương Thể về cho cô xem nhé!" Anh vẫy tay chào một cách khoa trương. Geto mỉm cười, gật đầu chào cô một cách lịch sự hơn, ánh mắt chứa đầy sự tin tưởng. Shoko chỉ nhìn cô, tay khoác lấy Anya cùng cô đi đến phòng giám sát để hỗ trợ.

Họ rời đi. Anya nhìn theo bóng lưng hai đứa học trò của mình, cảm giác bất an vẫn còn đó. Có vẻ như, họ sắp phải đụng mặt với kẻ nào đó khó nhằn rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro