Chương 66
Hasegawa Rina bị ép ngồi trên ghế.
Yoshino Junpei nâng dậy sập kệ để hàng, tiếp nhận nàng công tác, lấy lí do “Sửa sang lại thương phẩm” để bình phục kích động cảm xúc.
Itadori Yuji trầm tư vài giây, quyết định để nguyền rủa chi vương tiếp tục ngủ, miễn cho chính mình lại trở thành luyến ái công cụ người.
Kugisaki Nobara đã gửi một tin nhắn lên group
【 Tìm được Hasegawa. 】
Kèm theo là thiếu nữ ảnh chụp.
Vài phút sau, di động những người ở đây đều vang lên.
“Leng ka leng keng”…… Yoshino Junpei không quan tâm, chuyên chú xử lí thương phẩm.
Fushiguro Megumi, Itadori Yuji, Kugisaki Nobara đều bận về việc hồi phục tin tức. Nanami Kento thật ra chú ý tới tân chi tiết, nửa ngồi xổm thiếu nữ trước người.
“Hasegawa?”
Rina an tĩnh mà nghiêng nghiêng đầu: “Ân?”
Nàng đôi mắt như cũ xinh đẹp.
Trong sáng thả sạch sẽ, như là pha lê châu, rõ ràng mà ảnh ngược Nanami Kento bộ dáng, lại một chút dư thừa suy nghĩ đều không có. Không hưng phấn, không thân cận, không kháng cự.
Phảng phất bọn họ chi gian không hề giao thoa.
Nanami Kento trong lòng trầm xuống.
Hắn châm chước một lát, chỉ chỉ hoàn toàn tàng không được ý cười, cùng Hasegawa Rina tiếp xúc nhiều nhất Yoshino Junpei, thử tính hỏi: “Hasegawa, biết hắn là ai sao?”
“Biết a.”
Hasegawa Rina nhìn về phía đĩnh bạt thiếu niên.
Mùa thu gió thổi qua đại môn, nhấc lên nàng tóc mái. Nàng quơ quơ cẳng chân, tuyết trắng băng vải hấp dẫn mấy người tầm mắt.
Hasegawa Rina ngữ khí mềm mại, không có gì góc cạnh, khinh phiêu phiêu mà thẩm thấu mấy người tứ chi, mạch máu.
—— “Là Yoshino-kun.”
…… Yoshino Junpei ngơ ngẩn.
Hắn cầm một lon đồ uống, nghiêng nghiêng đầu.
Dưới ánh đèn Hasegawa Rina, sườn mặt mông lung, biểu lộ xa cách cảm. Nàng thập phần phối hợp, hỏi gì đáp nấy, ngón tay lại chống ghế dựa bên cạnh, có vẻ có chút bất an. Lông mi cũng run rẩy.
“Hasegawa tiểu thư……”
Yoshino Junpei hỏi: “Ngươi đang sợ hãi, chúng ta sao?”
Hasegawa Rina rũ xuống mi mắt.
Nàng không có hé răng.
Trong phút chốc, hết thảy vui sướng đều bị tưới diệt. Itadori Yuji bỗng nhiên không có hứng thú hồi đáp tin nhắn, Fushiguro Megumi cùng Kugisaki Nobara cũng thật cẩn thận mà quan sát đến Hasegawa Rina.
Cửa hàng bỗng dưng yên lặng, chỉ còn lại có “Leng ka leng keng” nhắc nhở âm.
…… Ngày mùa hè ve kêu có lẽ không như vậy chán ghét.
Yoshino Junpei nghĩ.
Ít nhất trong lòng phiền ý loạn thời điểm, hắn có thể nói là ve kêu quá ồn. Mà không phải thổi ấm áp gió thu, cảm thụ được thân thể thượng sảng khoái, trực diện mãnh liệt mênh mông uể oải.
Mắt thấy bầu không khí muốn giáng đến băng điểm, đáng tin cậy đại nhân —— Nanami Kento —— nhận ra “Dài quá miệng chính là muốn nói lời nói” thế giới chân lý, đẩy đẩy mắt kính, kiên nhẫn mà, tận lực ôn nhu mà dò hỏi: “Vì cái gì đâu? Chúng ta…… Sẽ cải tiến.”
Trước mắt trạng huống so Nanami Kento trong tưởng tượng hảo.
Cuối cùng linh hồn mảnh nhỏ, tựa hồ là bảo lưu lại ký ức, không có bắt đầu từ con số 0, không cần một lần nữa nhận thức một lần…… Đối đám kia người kích thích sẽ nhẹ một ít.
Hasegawa Rina lâm vào do dự.
“Ta không quá minh bạch.”
Khi còn bé Hasegawa Rina, đã chịu viện trưởng trọng điểm chiếu cố, cũng bị còn lại hài tử xa lánh.
Trước khi nàng bản nhân ý thức được “Bị xa lánh”, viện trưởng linh quang chợt lóe, nói cho nàng “Hy vọng tiểu Rina trở nên ưu tú”.
Vì thế.
Thiếu nữ nghiêng ngả lảo đảo mà “Chạy” lên.
Làm lơ hoặc nhiều hoặc ít ác ý, nhìn chằm chằm mục tiêu của chính mình, tuần hoàn theo đã qua đời người dạy dỗ, một đường về phía trước —— nàng xác không am hiểu chải vuốt nhân tế quan hệ.
Hiện thực nội, nàng toàn bộ tinh lực đều bị học tập, công tác chiếm cứ, ngẫu nhiên xoát một xoát truyện tranh làm như thả lỏng, Iori là chính mình tiến đến nàng bên cạnh, thả không ngại nàng nhiều lần vắng họp hoạt động duy nhất bạn tốt. Đến nỗi 《 trăm mạn vẽ 》……
Hasegawa Rina không có nói dối.
Nàng nghiêm túc mà nỗ lực.
Cái thứ nhất chu mục, bởi vì là cái người thường mà bị Getou Suguru giết chết.
Đệ nhị chu mục, nàng liền tuyển “Vu nữ”, kết quả đụng phải Ryomen Sukuna; đệ tam chu mục, hấp thụ kinh nghiệm, cảm thấy làm “Giáo viên” Gojo Satoru sẽ hảo công lược một chút……
Đệ tứ chu mục, bị danh trinh thám phủ định tình yêu.
Như vậy, thứ năm chu mục, liền càng bao dung đi?
……
Lần lượt thất bại, thiếu nữ là cô đơn quá. Nàng là thật sự hoài khát khao —— nào đó trình độ thượng có luyến ái não ý vị —— bước vào trò chơi, còn vì sinh động AI, bỏ vốn to mua khoang thực tế ảo, khó được phá của.
Nhưng nàng ái hận đều bình thường trở lại.
Ở thứ sáu chu mục, ở hiểu biết đến nhân vật nhóm loang loáng điểm sau, ở tràn ngập nguyền rủa ma nữ chi dạ thượng, ở thao túng máu, đâm thủng “Ký ức” nháy mắt ——
Okkotsu Yuta CG kết thúc.
Nàng hoàn toàn buông xuống giả thuyết chuyện xưa.
Một cây gân đơn tế bào sinh vật không hiểu mọi người gút mắt.
Viên mãn lúc sau gặp lại……
Là có tân cốt truyện nhiệm vụ sao?
Nàng thẳng thắn thành khẩn mà mở miệng: “Ta không rõ, Nanami-san. Các ngươi tới tìm ta, là có yêu cầu ta làm việc gì sao? Nhưng ta cần thiết bảo trì top 10, mới có thể đạt được ‘ đặc quyền ’. Bằng không ta sẽ đói bụng. Đói bụng dễ dàng sinh bệnh, một khi sinh bệnh, phí tổn là ta vô pháp gánh vác……”
Hasegawa Rina hạ quyết tâm, trắng ra nói.
“Xin lỗi, Nanami-san.”
“Ta đại khái không thể giúp gì nhiều cả.”
—— Nanami Kento phi thường ngoài ý muốn.
Hắn cùng Hasegawa Rina ở chung thời gian không nhiều lắm, cơ hồ đều là “Nghe thấy”.
Trong nhận thức của hắn “Hasegawa Rina”, là một cái không để bụng sinh mệnh, sẽ tùy ý mà hy sinh chính mình không hiểu chuyện tiểu hài tử. Giờ phút này, hắn ấn tượng được đến đổi mới.
“Người trưởng thành có bảo hộ vị thành niên nghĩa vụ.”
Nanami Kento ngữ điệu trầm ổn, thanh tuyến giàu có từ tính.
Hắn nhìn chăm chú vào thiếu nữ ngây thơ mờ mịt biểu tình, thở dài mà nâng lên tay, xoa xoa nàng màu ngân bạch tóc dài, giải thích nói: “Hase…… Rina, có lí do tích cực mà sinh hoạt. Ta không phải tới đòi lấy, cũng như vô tình phá hư ngươi hằng ngày.”
“Chỉ là……”
“Hy vọng ngươi cho người nào đó một cái cơ hội.”
Hasegawa Rina khó hiểu: “Cơ hội?”
Trước khi Nanami Kento trả lời, nàng nhanh chóng móc ra notebook, mở ra sắp tới công tác kiêm học tập an bài biểu, chỉ vào tú khí tự, cẩn thận hỏi.
“Sẽ ảnh hưởng kế hoạch của ta sao?”
Itadori Yuji ngồi xổm sườn phương, chụp được giao diện. Thiếu niên một bên lưu, một bên giơ lên tay, lẩm bẩm “Nhớ kỹ nhớ kỹ”, lại hoạt bát mà nói: “—— tới, vỗ tay!”
Hasegawa Rina mơ mơ màng màng mà nâng lên tay.
“Bang.”
—— Itadori Yuji cười chế trụ tay nàng chỉ.
“Bắt được!” Thiếu niên đắc ý dào dạt mà giơ lên khóe môi. Hắn tản ra nản lòng, mắt đỏ tất cả đều là tinh thần phấn chấn, như là tràn ngập tương lai xuân mầm. Hai người ngón tay giao triền, màu da sai biệt bị bóng đêm mơ hồ, hình ảnh dị thường hòa hợp.
“Chính là như vậy.”
“Lại một lần bắt lấy Rina cơ hội.”
……
Hasegawa Rina là mờ mịt.
Nhưng phía trước Itadori Yuji nắm nàng đốt ngón tay, khắc chế cực kỳ, cứng đờ cực kỳ.
Yoshino Junpei hốc mắt hồng lên trước sau không thể bớt sưng. Nanami Kento, Fushiguro Megumi…… Tất cả mọi người hoặc sáng hiện hoặc mịt mờ mà chờ mong nàng đáp án.
Cho nên nàng chậm rãi cong xanh thẳm sắc con ngươi.
Ngoài cửa gió lớn lên, cuốn lá khô, rác rưởi quay cuồng, đâm cho “Phanh phanh” vang. Di động nhắc nhở âm lục tục, nhấn mạnh bầu không khí lặng im của cửa hàng tiện lợi.
Nàng tươi cười rực rỡ, tựa sáng quắc hoa.
“Ừm.”
Nàng như dỗ trẻ con mà nói: “Ngươi bắt được ta!”
“…… Yuji?”
------------------------
24/1/2022
Lu: Mai tui đăng bù cho cả nhà. Điện thoại tui bị lỗi hoài, ko đăng nhiều chương đc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro