Ngày cuối năm

- Hotaru à! Ta đi rồi liệu em còn nhớ ta không?

- Ngài đi đâu cơ ạ?

- Thôi bỏ đi. Cho ta mượn ngựa em cái nào. Con màu đen hay nâu ấy nhỉ?

- Con màu nâu ấy ạ.

- Cảm ơn em.

- Mà ngài mượn ngựa em làm gì đấy ạ?

- Chạy trốn.

- Để làm gì vậy ạ?

- Đừng hỏi nữa. VÌ HORI ĐUỔI ĐẾN NƠI RỒI KÌA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

30 phút trước...

- Tóc anh dài ghê đó.

Tay Saniwa mân mê suối tóc đen mượt của Izumi.

- U oa mọi người tránh ra cái nào.

*phập*

Mái tóc dài kia giờ mất một đoạn.

- A em xin lỗi. Em chỉ muốn cầm thử bản thể của Taroutachi thôi ạ.

Gokotai nước mắt rưng rưng.

- Không sao đâu, lần sau đừng chơi như vậy nữa hiểu chưa?

- Vâng ạ.

Cô xoa mái tóc trắng trắng kia.

- Vậy thì tốt.

Lũ hổ thì dụi dụi vào chân cô.

- Bọn mi cũng biết làm nũng quá nhỉ? A mà này.

Giờ cô thấy điểm không ổn.

- Tóc anh bên dài bên ngắn kìa.

Izumi vốn đã rất sốc khi mái tóc của mình bị mất một khúc giờ còn không thẳng.

- Làm sao bây giờ???

- Yên tâm đi để ta chỉnh lại cho...hề hề...

- Ngài đừng cười được không?

Cô rút từ trong túi ra một con dao à nhầm một cái kéo mới đúng chứ nhỉ?

- Tôi trông cậy vào ngài.

- Ừm, cứ yên tâm.

Vài phút sau...

- A, không ổn rồi. Lên thêm chút nữa nào.

Vài phút nữa...

- Lên thêm chút nữa chắc ổn.

Lại vài phút nữa...

- Ổn rồi này. Midare gương!

- Vâng.

Midare chạy đi lấy cái gương, lúc sau đưa tới một cái gương.

- ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...

Izumi hét lên như mấy thiếu lữ mới lớn nhìn thấy mấy con gián bò lúc nhúc dưới sàn nhà.

- Sao vậy? Không đẹp à?

- SAO NGẮN VẬY?

- Cũng được mà.

- Kane-san sao vậy? Kiểu tóc mới à?

- Đẹp không Hori?

Saniwa với vẻ mặt hớn hở hỏi Hori.

- Chuyện này...

- Giờ nó ngắn 1/3 ban đầu đấy!

- Rồi sẽ dài lại thôi mừ.

Cô nói như điều dĩ nhiên.

- Ngài làm tóc Kane-san như vậy hả?

Horikawa vừa hỏi vừa cười, từ người còn toát ra thứ gì đó.

- ai da, sát khí à? Cậu sẽ không làm gì đâu nhỉ? NHỈ.......A...

Lưỡi kiếm vút qua cắm kế bên.

- Còn chút nữa là trúng ha?

- A ha ha, cậu KHÔNG ĐỊNH SÁT TA ĐÂU NHỈ????

Hori vừa mới chuẩn bị thế sẵn sàng chạy, cơ mà Sani chạy trước mất rồi.

- Ô, ngài ấy chạy nhanh ghê cơ.

Ishikirimaru nhìn theo hướng cô chạy đi buộc miệng nói một câu.

Và giờ là hiện tại...

- Hotaru à. Ta đi đây. Tối nay 6h không thấy ta về thì thắp nhang cho ta nha  

- Vâng ạ.

Sau đó cô leo lên ngựa một cách ngầu lòi, hay chỉ mình cô nghĩ vậy, nhưng...

- Á aaaaaaaaaaaaa!!!!!!

Ngựa đá...

- Ngài văng lên mái nhà rồi.

- Ta ta sợ độ cao....

- Chủ nhân ơi!

- Gì đấy Hotaru?

- Hori phía sau ngài đấy .

- Gì cơ.

Hori đúng thật là đang ở phía sau cô. Và cầm theo bản thể nữa...

Cô chợt thấy phía dưới có Tsurumaru.

- Này đỡ ta được không?

- Sao ngài không tự nhảy xuống đi?

- Cao...

- Có 3m chứ nhiêu.

- Ờ có 3m...á...

Cô vấp phải một viên ngói và ngã khỏi mái nhà. Tsuru vội đưa tay đỡ...

*phịch*

Cô rơi khỏi mái nhà và tiếp đất như trái mít rụng.

- Anh...đỡ kiểu gì vậy??? May quá còn sống.

Vì để an toàn cô lôi chiếc Shadow ra(là cái xe đạp thôi) đi cho lẹ.

- Xe ấy hình như không thắng...

Yagen nhìn theo rồi nói.

- Sao cậu biết?

Hasebe hốt hoảng hỏi lại.

- Lần trước ngài ấy chở tôi xuống trấn chơi. Y như trò chơi cảm giác mạnh luôn. Xuống dốc không cần thắng mà vẫn đạp luôn cơ.

- Sao hai người còn sống mà lết về đấy?

- Phép mào chăng?

-----------------------------------------------------

Cuối cùng cô cũng trở về Honmaru một cách an toàn và vi dẹo nào đó, trong Hon có tiếng gõ mõ.

- Mọi người làm gì vậy?

- Làm đám ma cho ngài. hức...ngài bảo 6h ngài không về thì làm hậu sự mà.

Hotaru trả lời nước mắt tèm lem.

- Giờ là mấy giờ?

- 6h01'

-...

---------------------------------------------------------

Ngày cuối năm, gió thổi buốt.

- Hôm nay là ngày cuối năm rồi ha?

Giờ là 9h tối, còn lâu mới tới thời điểm giao thừa.

- Ngài sẽ đón giao thừa chứ?

- Ta muốn lắm...cơ mà...ta buồn ngủ rồi...cho nên. Chúc ngủ ngon~ Đón giao thừa xong nhớ đi ngủ sớm nha~

-...

Rồi cô đi về phòng ngủ.

- Kikkou!

- Rõ.

Theo lệnh của Tsuru(Không rõ vì sao Tsurumaru ra lệnh cho Kikkou được) Kikkou liền xông lên trói cô lại.

- Ta muốn ngủ.

- Ngài nỡ bỏ kiếm trai của ngài ở lại sao hả?

- A không, cơ mà,....

- Không cơ mà gì hết.

- rồi rồi cởi trói được chưa? Ta còn chút việc phải làm. 

- Nhưng lỡ ngài đi luôn thì sao?

- Tsuru đi cùng ta được chưa?

Tsuru và cô cùng nhau đến lò rèn.

- Từ lò rèn tỏa ra sát khí kìa!

Tantou nhìn sang phía lò rèn đang tỏa sát khí nồng nặc.

-------------------------------------------

Đêm giao thừa cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ cần bên nhau là đủ rồi, phải không?

--------------------------------------------

Định đăng hôm qua cơ, cơ mà có việc đột xuất thành thử ra sáng nay mới đăng thế này TvT...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro