023
TouDan Môn Đích Nichijō
(Nichijō của các TouDan)
023
Cuối tuần, Sani tỏ vẻ muốn nghỉ ngơi một tí, tung tăng một tí, sau đó, cõng túi du lịch, nói đi là đi, để lại một bầy TouDan lớn nhỏ mắt to trừng mắt nhỏ!
"Chúng ta, là bị, vứt bỏ à?" Oodenta kéo góc áo Maeda, vẻ mặt ủy khuất.
"Không có." Maeda lắc đầu, nhìn về phía Ichigo.
"Khi chủ nhân về anh sẽ hỏi rõ." Ichigo u ám, ra ngoài chơi lại không dẫn theo mình, lần sau tôi cũng ra ngoài chơi, không báo với ai.
"ヽ( '⌒メ)ノ tôi cũng muốn ra ngoài chơi!" Imanotsurugi ôm Iwatooshi làm nũng.
"Giờ còn chưa được!" Iwatooshi nhìn cửa, suy tư, "Nhỡ cô gái ngốc ấy mười ngày nửa tháng không về chúng ta còn phải ra ngoài tìm!"
"Ừm, Ichi-nii, em sợ..." Gokotai kéo áo Ichigo, vẻ mặt sợ hãi.
"Không sợ, không sao." Ichigo thu hồi suy nghĩ của mình, thầm quyết định, nhất định phải dẫn mấy đứa em làm một buổi lữ hành nói đi là đi!
"Ầy, khó được chủ nhân vắng nhà, muốn làm gì thì làm thôi!" Tsurumaru láo liên nhìn một vòng, nhấc chân vọt ra cửa.
"Sayo, có muốn đi đâu không?" Kousetsu cúi đầu hỏi em trai.
Sayo nghiêng đầu nghĩ một lát, "Có thể đánh nhau?"
"Ừm?" Souza suy tư một hồi, "Nếu không chúng ta đi Ai Cập? Nghe nói kim tự tháp rất đồ sộ?"
"Dạ." Sayo gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Ba anh em Kotetsu thấy thế, vội vàng bật dậy chạy theo ba anh em Samonji.
"Chúng ta cũng đi đâu đi, Ichi-nii?" Honebami thấy mọi người đã đi mấy đợt, trực tiếp quay đầu nhìn Ichigo.
Ichigo gật đầu, "Mọi người, chúng ta tới Disneyland ở Hồng Kông!"
"Hura!" Akita hoan hô, các bé chân ngắn khác quả đoán bò dậy chạy đi thu thập hành lý.
"Em cũng muốn đi!" Imanotsurugi kéo Iwatooshi chạy theo Ichigo.
Trong nháy mắt, sân nhà náo nhiệt chỉ còn lại tốp năm tốp ba TouDan không lên tiếng, bọn họ nhìn nhau, tứ tán tản ra, chẳng khác gì ninja?
"Ôi nha, đi cả rồi à, Juzumaru, chúng ta đi ngâm suối nước nóng thôi." Mikazuki mỉm cười nhìn sân nhà trống rỗng.
"Ừm." Juzumaru nhắm mắt ngẩng đầu nhìn về phía Mikazuki.
...
Đêm đó, Sani về nhà, cõng một cái túi to đùng, trên tay còn cầm đầy túi, "Tôi về rồi nè!"
... Không ai đáp lại.
"Đâu cả rồi?" Sani mộng bức, mình ra ngoài mua quà chuẩn bị cho mọi người một cái kinh hỉ, nhưng sự an tĩnh này... lố quá rồi đấy.
Chậc, Sani bị các TouDan vứt bỏ rồi...
...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro