forget me
Gửi em Trâm, người từ lạ thành thương.
Mấy ngày trước khi em rời thành phố. Chị nghĩ rằng mọi thứ sẽ vẫn ổn, vẫn tuân theo quỹ đạo thông thường mà tiếp tục sống. Nhưng đến khi em thật sự rời đi, dù chị vẫn thở vẫn sống, nhưng nửa hồn chị cũng đi cùng em đến nơi đất khách quê người, nửa hồn còn lại vẫn ngự trị nơi đây để vun vén cho căn nhà nhỏ của mình còn hơi ấm còn tình thương.
Piano đóng bụi mất rồi, khi em đi em hôn lên môi chị, nhưng em không nói chị sẽ phải đàn cho ai nghe - và chính chị, cũng chẳng biết bản thân mình khi nào có thể phiêu những nốt nhạc ấy một lần nữa khi vắng em.
Giá như yêu thương mà có thể gói lại được. Chị đã đóng gói chỉn chu và gửi đến em hàng ngàn thương nhớ, tiếc là chị chỉ có thể yêu em qua dòng chữ.
Không xiêu vẹo đâu, tròn trĩnh và nắn nót như tình thương chị để cho em vậy.
_________________________________
Gửi Yến, nốt trầm em chưa từng lãng quên.
Nửa mùa thu em xa Yến, trên đây khắc nghiệt lắm, không phải hạ nhưng mọi thứ thiêu đốt em dữ dội quá, không êm ái như Yến gì cả. Em nhớ tay Yến mềm mại để từng kẽ tay luồn qua mái tóc em. Em nhớ giọng Yến du dương dỗ dành em mấy lúc yếu mềm.
Em ước gì Yến ở đây. Sẽ nói thương em hoài thương em mãi, cho em say mèm rồi chuếnh choáng vì tình Yến thương tặng, em chìm đắm trong cơn chiêm bao và hằng mơ tưởng đến Yến, thương rồi nhớ. Em chỉ biết bấy nhiêu đấy thôi.
Tuần trước kèm thư em cũng đã nhận được hoa Yến gửi, người ta để ngay ngắn trước thềm nhà trọ của em. Tự nhiên lúc đó em khóc, tự em nhớ Yến, Yến cũng hay chỉn chu ngăn nắp như vậy lắm Yến nhỉ?
Hoa là Yến tự trồng, lúc trước em xin ngắt hoa Yến không cho. Nay tự tay Yến lấy loại hoa ấy gửi đến cho em. Thì ra Yến thương em nhiều hơn em tưởng!
_________________________________
Gửi em Trâm, đừng trách tình yêu chị không đủ, chị sợ cho em quá nhiều, em sẽ lãng quên nhanh.
Mấy ngày nay trời ở đây lạnh, em có giữ ấm không? Đợt trước mọi người chỗ em đổ xô về quê nhà nhiều lắm, ngóng hoài chẳng thấy em đâu.
Em ơi. Chị hy vọng rằng không phải vì mình xa nhau nên tình yêu không đủ vun vén. Mấy cô nói em ở trên có nhiều bóng hồng khác cũng quây quanh, nhưng chị vẫn là vầng khuyết in sâu trong lòng em chứ?
Thư em gửi thưa thớt dần, đột nhiên chị lại mong là thư bị lạc tuyến, nếu là thật thì chị lại yên lòng hơn là nghĩ em không muốn gửi tình thương đến cho chị nữa.
_________________________________
Gửi chị Yến.
Thật sự mấy ngày nay em bận bịu lắm, không có nhiều thời gian gửi thư cho chị như trước. Giờ làm việc dày đặt hơn, có vẻ như em không còn nhiều thời gian cho chị như trước.
Yến có thấy mình đang làm mất thời gian của nhau không? Yến có thấy mình liệu đang ràng buộc nhau quá mức chứ? Em không muốn mình bị gò bó, em cũng không muốn chị phải dành quá nhiều thứ cho em.
Em nghĩ mình nên xem xét lại tình cảm. Không phải em hết yêu, nhưng em thấy mình đang lạc lối trong chính mối quan hệ của chúng mình.
________________________________
Chẳng phải em bảo em chưa từng lãng quên chị sao?
Hôm nay là ngày những áng mây trong nhất, khoảng trời thanh khiết nhất. Chị nghe tiếng gió rít, nhưng đó không phải những gì duy nhất chị nghe thấy, có lời hứa hẹn, còn có tiếng yêu được kí thác, tất cả dấu yêu đều được gửi vào gió nhờ giữ tạm.
Chị biết thời gian trôi qua, nhiều thứ thay đổi và mọi thứ cũng phải đổi dời. Nhưng chị chưa bao giờ nghĩ tình yêu mình cho em cũng phải rã theo vòng xoays của thời gian.
Nhưng đó là chị nghĩ. Còn em như nào thì chị không thể biết được lòng em ra sao.
_______________________________
Em xin chị đừng căm thù gì em, chị đừng hận em vì cũng đã từng là mùa hạ của chị. Đừng hờn giận vệt nắng nhạt này, đừng hứng chịu những cơn mưa.
Bởi em từng là người đầu ấp tay gối với chị trong bóng tối, từng là người say trong men tình ái chị để lại.
Nhưng giờ em đã tỉnh mộng, một giấc mộng đẹp em đã từng mơ triền miên trong nhiều năm say đắm.
Lần này em xin lỗi chị. Em xin lỗi với tư cách từng là người thương, xin lỗi với tư cách một kẻ mộng mị đã tỉnh thức.
Từ nay về sau và mãi mãi. Em chắc chắn chị sẽ tìm được người yêu chị thương em, chắc chắn chị sẽ được nâng niu trong một vòng tay khác đủ rộng và ấm áp hơn cái cách em đã từng.
_________________________________
Liệu em từng chấp nhận sự hiện diện chị trong đời em chưa?
Những điều em vì chị trước đây làm chị cười, nay thành dao hai lưỡi cứa vào tim chị, chị đau, chị buồn lắm.
Trâm. Em từng là người chị chấp nhận bỏ tất cả để đến bên em một đời, nhưng chị chỉ sưởi ấm cho em một thời mong manh. Nửa đời còn lại chị mong ai cho em một đời chu toàn, đừng dầm mưa dãi nắng, không có chị hay không có ai, em phải tự bươn chải, mà em thì còn vụng về lắm.
Xem như lần này chị là giấy nháp cho em tìm kết quả đúng. Nhưng lần sau nếu có thể, chị vẫn muốn biết đáp án em cần là ai.
_________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro