Chap 13

Hỗn chiến giữa Toman và L-Li nổ ra khiến toàn thể giới bất lương chấn động. Đm, nếu có lý do nào đó đến mức nghiêm trọng không giải quyết được, người ta mới châm ngòi cuộc chiến thôi! Thế vì cái lý do lãng xẹt gì khiến 2 băng đảng lớn mạnh nhất trước đó chưa chạm mặt nhau 1 lần, trong 3 tháng trở lại luôn đối đầu với nhau thế? Thà rằng là có xích míc hay lý do gì đó! Trong khi L-Li không thành viên nào dám dùng danh tiếng băng ra oai phủ đầu hay tự mình gây sự với kẻ khác, bởi nếu không không những không được giải quyết, còn bị dí đầu xuống trừng phạt rất tàn nhẫn, thì tổng trưởng Toman là người biết phân biệt đúng sai, thành viên lâu năm của họ cũng không rảnh gây sự với kẻ khác! Vậy vì lí do gì mà 2 băng này cứ như thiên địch, hở tí là hỗn chiến, hở tí là đánh nhau, vậy rốt cuộc cái quái gì đang diễn ra ở đây vậy?

-Trận chiến sẽ diễn ra vào 3 ngày sau ở bãi phế liệu cũ, được chứ?-(Mikey)

-Ờ, Toman chúng mày chuẩn bị cho tốt, thua đỡ mất mặt!-(Dan)

Trong lớp, mùi thuốc súng nồng nặc, ai cũng im thin thít. "Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết", các người làm ơn đồng cảm với đám yếu ớt chúng tôi chút đi, lạnh quá! 

-Đến lúc đó, Thiên Trúc sẽ đến xem!-(Izana)

-À há, không cần đâu, có mặt mấy kẻ được hồi sinh làm chúng tôi càng điên tiết lên đấy!

Kazutora ngả ngớn nói.

-Từ khi nào kẻ thất bại được quyền lên tiếng vậy?-(Sanzu)

-Ể tôi chưa từng nhớ tôi có thua 1 con chó bao giờ a~-(Kazutora)

-Lần này thì sẽ thua đấy, con mèo giả hổ-(Sanzu)

-Đã là chó thì câm mồm lại-(Kazutora)

-Trước đó, chẳng phải mày nên câm mồm lại trước sao?-(Sanzu)

-Đừng cãi nhau nữa, như thế cũng không phân được thắng bại đâu!-(Kisaki) Chẳng phải nên tập trung tập luyện cho 3 ngày tới chẳng phải tốt hơn sao?

Phải, L-Li và Toman trước giờ luôn bất phân thắng bại, phải hiểu rằng chưa đội nào thắng đội nào và các trận đánh đẫm máu luôn kết thúc ở thế hòa! Vấn đề này nếu kéo dài thì có lẽ họ phải đánh nhau dài dài. Mà vốn rằng, lý do nổ của cuộc chiến vốn đã chẳng đơn giản rồi. Đây vốn là cuộc đối đầu không có điểm dừng bởi tính phức tạp trong đó ít ai biết được.

Trong lớp, những người không liên quan đều lặng lẽ. Không ai lên tiếng cả, họ chưa muốn chết! Mà dù nghe cũng chẳng hiểu gì cả, cái gì mà hồi sinh rồi thậm chí bãi phế liệu cũ họ cũng không biết ở đâu, nghe thì được gì cơ chứ? Nên im lặng cho đời nó yên. Chỉ là ngay sau đó, Naoto cũng lên tiếng khiến toàn thể học sinh trong lớp sững người 1 phen:

-Tôi sẽ lo phần thủ tục nghỉ học vào hôm đó với Kisaki.

-Ờ, nhờ cậu!-(Dan)

T...từ khi nào...học sinh gương mẫu của lớp lại tha hóa đến thế vậy?

Naoto nổi tiếng với hình tượng 1 hình tượng học sinh gương mẫu, và bây giờ lại có cái gì đó không đúng ở đây!

Phát hiện có người nhìn mình, Naoto quay lại cười:

-Đương nhiên, nếu có ai tiết lộ bí mật nhỏ bé này... tôi nghĩ mình sẽ không cần nương tay đấu nhỉ?

Đám học sinh trong lớp không rét mà run. Thôi, vẫn là nên yên vị học tập 1 chút, cho đời nó yên!

                                     ______________________________

Rất nhanh, đã đến ngày diễn ra trận hỗn chiến giữa 2 băng đảng. Tuy có chút ngạc nhiên khi học sinh đồng loạt nghỉ học từ lớp A đến lớp C nhưng cũng không ai nói gì, vì dù gì cũng là xin nghỉ 1 ngày, có lẽ không đáng lo ngại. Naoto cũng đưa ra lý do khá thuyết phục rằng cả đám phải đi thăm mộ 1 người bạn đã mất rất thân từ thời thơ ấu. Ờ, thì cũng không hẳn là nói dối mà đúng không?... 

ĐÓ LÀ NÓI DỐI TRẮNG TRỢN ĐẤY!

Chẳng phải các người đã thăm mộ Takemichi cách đó 3 ngày rồi sao? Biện minh có lý tí đê! Nhưng chẳng ai biết đó là lý do giả nên Naoto dễ dàng thông qua! Biết ngay mà, chỉ cần gợi chút lòng thương cảm là qua thôi, easy.

Chỉ là họ cũng không ngờ, ngày hôm ấy, chính là cái ngày mà ban cán sự lớp A đăng ký trở lại lớp. Đương nhiên, GVCN đã thông báo lại tình hình lớp bây giờ toàn bộ cho họ. Từ trong phòng giám hiệu ra, Han chỉ cười

-Thú vị!

-Có chuyện gì sao?-(An)

-Có nói đồ ngốc như cậu cũng không hiểu đâu! Từ bỏ đi!-(Han)

-Cậu...ức hiếp người quá đáng...-(An)

-Sao vậy, Han?-(Kim)

-Nè, tớ hỏi cậu, gần đây có trận đánh nào lớn xuất hiện trong giới bất lương không?-(Han)

-Có, hỗn chiến giữa Toman và L-Li-(Kim)

Cậu bé kia nghe xong, duỗi vai:

-Vậy, xin phép cô nghỉ tầm đến tiết 2, chúng ta đi coi đi!

-Lại tùy hứng-(An)

-Nhưng như vậy mới là Han không phải sao? Được rồi, tớ đi báo cáo lại đã, nhưng rốt cuộc cậu muốn làm gì?-(Kim)

-He he đi bắt kẻ phạm luật-(Han)

-Hả? Cậu nói gì cơ?-(Kim, An)

                              ______________________________________

Tui đã trở lại rùi đây, hehe. Thi xong rồi, giây phút tiếp theo là đợi kết quả, chắc tui đột quỵ quá! Trong lúc đợi thêm 2, 3 ngày nữa, tui đi chill, kiểu bình yên trước cơn bão ấy!

Dù sao thì, lớp ve (love) các bác, moah~ Trở lại tui sẽ viết nhiều hơn chút, coi như đền bù ha! Khuya rồi, chúc các bác ngủ ngon nhoa...


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro