Chap 16
Han đi trong lúc hỗn loạn như vậy. Cậu né hết những cú đánh hướng về phía mình và nhanh chân đi đến phía trung tâm. Đương nhiên thỉnh thoảng cậu cũng dừng lại và phá phách đôi chút (Nếu các bạn không muốn coi đó là khẩu nghiệp)
-Đánh đẹp ghê, cậu có tập võ ở đâu không?
-Ể sao lại thua rồi? Nếu cậu đánh vào sườn phải và phần bụng giữa của đối thủ có lẽ cậu sẽ thắng đấy!
-Cẩn thận phần chân kia, lách bên trái, đó đúng rồi, ê cẩn thận...
-Gục rồi hửm? Cẩn thận nhé, cậu cứ nằm lì mãi đây thì kiểu gì cũng có người dẫm phải đấy, sẽ thốn lắm!
Thiếu niên ngồi chỉ dẫn, ngồi hóng chuyện. Mà khi đối thủ của người khác bị đánh lại, cậu chỉ nhìn hắn và cười, như không liên quan tới mình. Tức thật đấy, nhưng có làm gì được không? Không, hắn xinh quá! Các đội viên ngã xuống tự nghĩ trong lòng, cái vẻ đẹp thần thánh gì đấy trời! Sau mỗi lần như vậy, Han đứng dậy và lại đi hóng hớt chỗ khác...
-Đầu quả chuối?
-Hả, cái gì cơ?
Kazutora nằm bệt trên mặt đất, không đứng dậy nổi. Hắn với South có vẻ không cân sức lắm! Và hình như hắn bị trật tay rồi! Đương nhiên, hắn đợi lúc hắn đỡ đau hơn 1 chút, nhưng lúc nãy giờ không khá hơn được tí nào. Cái lúc hắn đang bất lực nhìn Senju thay hắn đấu với tên vô song hay là song song gì đó, lại 1 bóng người cúi xuống gọi hắn với biệt danh không ấy thân thiện. Xem có tức không chứ? Cái lúc mà hắn định dạy cho cái tên không biết điều kia 1 bài học, hắn bỗng ngơ người:
-T...Takemichi?
Sắc mặt của vị thiếu niên kia không tốt lắm, chẳng lẽ hắn nói gì sai sao? Nhưng rõ ràng đây là...
-Cậu biết tôi?
Thiếu niên lạnh lùng lên tiếng
-Ta..Takemichi thực sự là cậu hả? Cậu...
Kazutora thực sự sốc, hắn muốn khóc, hắn muốn ôm lấy thiếu niên hắn yêu nhất! Nhưng hắn không thể. Cánh tay đau nhức, hắn không cách nào nhào tới người kia, nói với cậu rằng hắn đã nhớ cậu thế nào, đã đau khổ ra sao, nhưng hắn không thể.
-Hồi nữa tôi sẽ nói chuyện với cậu.
Han đứng dậy. Từ lúc cậu bị phản bội kia, cậu đã tự dặn rằng cậu chỉ cần An và Kim là đủ. Cậu không muốn nhận tổn thương nữa, cũng sẽ không mở lòng với ai nữa, chỉ cần họ là đủ rồi. Nếu người này thực sự quen cậu, trước kia có lẽ cậu sẽ rất vui, nhưng bây giờ... nếu không có sẽ tốt hơn...
Kazutora sững người. Takemichi sao lại như vậy chứ? Cậu ấy không nhận ra hắn sao? Nhưng rằng điều ấy không quan trọng...
-Takemichi... cậu vẫn ở đây...híc...thật sự, thật sự là tốt quá rồi!
Phải, chỉ cần người hắn yêu còn sống những chuyện khác thì có thế nào chứ? Chỉ cần cậu ấy còn sống là quá đủ...Thật sự quá đủ...!
________________________________
Lúc này Dan và Mikey cũng đang giao tranh rất ác liệt! Cả 2 gần như muốn lấy mạng đối thủ vậy, toàn nhắm những điểm yếu và dễ tổn thương nhất để ra tay. Thật sự quá tàn nhẫn!
Ai xem trận đấu này cũng thấy vậy! Kisaki và Hanma cạnh đó đang đánh nhau với mấy tên nhãi nhép. Inui giao chiến với Draken và có vẻ cậu đang chiếm lợi thế. Kokonoi thì đang đánh với Hakkai và Mitsuya, không thể nói kĩ năng đánh nhau của anh đã cải thiện đáng kể:
-Thiếu gia nha~ Kể từ trận chiến đêm giáng sinh, nói sao nhỉ? Ừm, là từ khi Taiju Shiba rời giới bất lương, tôi đã không gọi cậu như thế nữa! Vậy, bây giờ để tôi cơ hội hiếu kính nha~
-Câm mồm của mày lại Kokonoi Hajime! Nói nhả nhiều quá, đừng nhắc đến anh tau, hắn đã thay đổi rồi!-(Hakkai)
-Trận đó cũng qua lâu rồi, khỏi nhân nhượng, lên đi!-(Mitsuya)
Kokonoi khựng lại 1 chút, hắn cười lớn:
-Hahaha, thì ra là vì nó đã qua lâu rồi, nên giờ nó chẳng phải là sự kiện lớn lao gì cả! Nhưng chúng mày biết không? Taiju có thể thay đổi hay việc chúng mày có thể an toàn khi đấu với hắn là do cậu ấy đấy!
Mitsuya và Hakkai sững người.
-Vậy các ngươi quên rồi ư? Dễ dàng như thế? Rằng đêm đó chẳng ai chết cả, còn cậu ấy thì bị thương nặng, thảm đến mức không thể thảm hơn! Còn lúc ấy các người lại lành lặn, nhưng bây giờ lại quên hết sao? Khốn nạn thật đấy!
Kokonoi trầm mặt:
-Lên đi, đánh nào!
Trong lúc đó Smiley và Angry cũng đang đánh nhau với 1 số thành viên có chức vụ khá cao trong L-Li. Baji và Chifuyu hỗ trợ những người khác. Nhìn chung tình hình rất loạn. Các thành viên theo dõi trên các thùng Container cỡ lớn hầu hết để mắt vào trận đánh của 2 tổng trưởng của 2 băng:
-Thật đẹp mắt nha!-(Rin)
-Không tệ!-(Izana)
-Dan ngang sức với Mikey, cũng có phần nhỉnh hơn nữa! Không lạ khi L-Li đi được như bây giờ trong vòng 3 tháng!
-Cậu thấy sao?-(Waka)
-Ừm, khó chắc lắm!-(Shinichirou)
-Mày hỏi nó làm gì! Cái thằng yếu nhớt này đánh cái là bay ấy mà-(Benkei)
-Câm mồm đi, đừng khịa tao-(Shinichirou)
-Rồi rồi, đừng khịa tao [nhái]-(Takeomi)
-Takeomi, câ...
Chưa kịp nói xong, 1 giọng nói cắt ngang, đầy quen thuộc:
-Ừm, nói sao nhỉ? Tôi định đợi các cậu đánh xong cơ mà có vẻ sẽ lâu lắm nên mà... Vậy, các cậu dừng lại được chứ?
________________________________
Cuối cùng các bác có cmt cho tôi không? Không tui sẽ dời lịch ra chap đó nhớ! Cho mấy bác đợi mòn dép luôn!
CMT ĐI và bớt đọc chùa lại TvT
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro