Buổi tụ họp

Thứ sáu , Tô Hoà vùi đầu vào Macbook cả ngày . Cô muốn nhanh chóng hoàn thành bản thảo để gửi cho biên tập Vương để ngày mai có thể thong thả họp lớp .

Màn hình điện tử phản chiếu ánh sáng màu xanh nhạt , gò má cao thoạt trong hộp háp. Tô Hoà không thường trang điểm , ăn uống lại thất thường nên thần sắc của cô không mấy hồng hào .

Chỉ có đôi môi là đầy đặn hồng nhuận sức sống !

Tô Hoà nhấn Enter . Sau khi gửi bản thảo đi , cô liền nhận được mail trả lời của biên tập Vương . Nội dung đại khái là hỏi thăm cô có bị sốt không ? Sao tự nhiên ý thức tự giác không đợi chị phát giác thế ?

Tô Hoà trả lời : Vậy lần sau em sẽ nộp chậm một tháng .

Biên tập Vương khóc không ra nước mắt nhìn màn hình vi tính . Hàng loạt tin nhắn van nài có , đe doạ có liền được chị gửi đi , giống như đã soạn sẵn từ lâu rồi . Nhưng Tô Hoà không trả lời .

Nghĩ đến ngày mai có thể gặp lại anh , Tô Hoà quả quyết đem theo ví tiền đi trung tâm mua sắm .

Bắc Kinh nổi tiếng phồn thịnh . Trên những quốc lộ lớn , những toà nhà cao chọc trời lần lượt nối nhau không đếm xuể . Trung tâm mua sắm cũng mọc lên ào ạt để phục vụ nhu cầu của người dân thành thị . Trong đó , Hidden Center là một trong những khu bậc nhất để người người đến tiêu tiền .

Tô Hoà vào một gian hàng , là chi nhánh của hãng thời trang cao cấp nổi tiếng . Nữ nhân viên khả ái tiến lại , chuyên nghiệp chào hỏi :
Xin chào ! Không biết chị thích trang phục kiểu dáng như thế nào, tôi tư vấn cho chị?

Tô Hoà gật đầu , Tôi muốn xem vài mẫu váy chữ A . Chất vải mềm mại mà dày dặn một chút , tôi không chịu được lạnh .

Nữ nhân viên mỉm cười , Chị đi theo tôi qua bên này . Nữ nhân viên dẫn cô sang một khu váy áo , đa số là màu trắng . Sau đó chọn ra ba bộ cánh khá cầu kỳ , đưa cho cô .

Tô Hoà mỉm cười , Tôi chỉ mặc đi họp mặt bạn cũ . Phiền cô chọn giúp tôi vài kiểu đơn giản và thanh lịch một chút .

Nữ nhân viên chuyên nghiệp chọn vài bộ khác . Tô Hoà nhìn ba bộ váy lần lượt màu đen , đỏ , trắng trước mắt , trong lòng thoáng qua một chút hình ảnh năm đó : cô mặc đồng phục trắng ngồi trước cổng trường , đợi anh .
Tô Hoà nhếch môi lắc đầu . Cô chọn bộ màu đen đính đá trang trí ở phần vai áo . Sau khi mặc thử , Tô Hoà hài lòng quan sát bản thân trong gương . Da cô khá sáng nên khi mặc những màu nổi bật sẽ tôn được màu da , nhìn rất xinh đẹp .

Nữ nhân viên khen cô có mắt thẩm mỹ , Tô Hoà chỉ cười nói .

Sau khi thanh toán , cô trở về nhà riêng ở khu chung cư gần đó . Vì nhà cô và Hidden Center không quá xa nhau nên cô không bắt taxi nữa . Tiêu ba tháng nhuận bút vào một bộ váy đã là quá tay lắm rồi . . .

Một đêm không ngủ .

Sáng hôm sau , cũng là thứ bảy , Tô Hoà hai mắt lèm kèm ngồi dậy pha cà phê . Cô mở tủ lạnh , qua loa làm hai món mặn , một món canh .

Tô Hoà ngồi trước tivi , thoải mái tận hưởng một bộ phim lẻ cùng mâm cơm đủ chất dinh dưỡng của mình .

Điện thoại trên bàn chợt reo , là số lạ .

Tô Hoà nhấc máy , Xin chào , ai vậy ?

Giọng nam vui vẻ truyền tới , Là mình , Lý Thứ .

Tô Hoà nở nụ cười , Chào lớp trưởng , An Dung cho cậu số điện thoại của mình hả ?

Sao cậu biết vậy ? Lớp trưởng Lý | bất ngờ , An Dung sau khi liên lạc được với cậu đã gửi số điện thoại vào group chat của lớp năm xưa .

Tô Hoà nhíu mày , Group chat ? Cô bật dậy , vội vàng mở máy tính , đăng nhập vào Weibo , tìm group chat lớp cao trung năm đó .

Đúng là An Dung đã gửi số điện thoại của cô .
Ngón tay Tô Hoà run rẩy . Cô dời chuột , chọn xem mục ' thành viên nhóm ' . . .

ID : An Jin Ming .

Tô Hoà mím môi , kiểm tra lại tin nhắn của An Dung . Những người đã xem bao gồm Lý Thứ , Quách Trì , Cảnh Nhạc , Nguyễn Ánh , Phạm Tuân , . . . và cả An Cẩn Minh . Cô ngây người , lớp trưởng Lý thấy cô im lặng liền hỏi :

Ôn Hoà , cậu không sao đấy chứ ?

Tô Hoà định thần , miễn cưỡng đáp , Mình không sao . Cô đóng máy tính , thức ăn trên bàn cũng mất đi hương vị ngon lành lúc nãy .
Đại não nhất thời trống rỗng , không thể nghĩ được bất kỳ điều gì .

Lớp trưởng Lý , cậu gọi cho mình có việc gì không ? Tô Hoà vô thức hỏi .

Lý Thứ : Mình muốn nhờ cậu tối nay đến sớm một chút . Sảnh đặt tiệc của mình có vài chỗ chưa trang trí . Năm đó không phải cậu là người có mắt thẩm mỹ tốt nhất lớp sao ? Có thể đến giúp mình nhìn một chút không ?

Tô Hoà nhận lời . Hai người xã giao vài câu rồi cúp máy . Cô nhìn đồng hồ , hai giờ chiều . Khai tiệc lúc sáu giờ , Lý Thứ muốn cô đến sớm nhìn giúp nhân viên , có lẽ là chọn hoa trang trí hoặc phụ kiện . Tô Hoà lấy điện thoại đặt báo thức rồi ngủ một chút .

Mất ngủ cả đêm , cô không muốn mang cặp mắt gấu trúc này đến gặp lại đám bạn học sau nhiều năm đầu .

Bắc Kinh phồn thịnh đương nhiên có rất nhiều nhà hàng . Cái của Lý Thứ vừa vặn thuộc loại cao cấp năm sao , lại toạ lạc gần trung tâm thành phố nên khá dễ dàng tiếp cận người dân . Lúc Tô Hoà đến , nhà hàng đã có nhiều người đứng lại thành từng nhóm riêng , có lẽ họ cũng là chủ tiệc như Lý Thứ , đến sớm để tiếp đãi khách .

Tô Hoà liên lạc với Lý Thứ . Sau khi chọn ra vài mẫu hoa đang thịnh hành , cô và Lý Thứ nhanh chóng sắp xếp chu toàn sảnh tiệc .
Tiểu Ôn vẫn như ngày nào nhỉ ? Lý Thứ cười khen cô , tỏ ý cảm ơn .

Tô Hoà gật đầu , không lạnh không nóng nói :
Còn cậu thì mau quên . Lớp trưởng Lý , mình đổi họ rồi .

Lý Thứ khựng lại một giây , không biết phải nói thế nào . Tô Hoà không để ý chuyện đó , mỉm cười nói :

Mình vào trong ngồi trước , cậu tự đón khách của cậu đi nhé !

Tô Hoà chọn một bàn gần cửa sổ , thuận tiện ngắm cảnh , lại tiếp cận được gió trời . Cô không chịu được lạnh , bộ váy màu đen tuy thanh lịch nhưng thiết kế phần ren bao lấy hai vai , ngồi gần cửa sẽ tránh được nhiều hơi máy lạnh .

Đột nhiên có tiếng giày truyền đến , nhịp nhàng quen thuộc , khiến cho tim của Tô Hoà không hiểu sao đập rộn , hai mắt cũng run lên mãnh liệt .

Cuối cùng em cũng chịu xuất hiện , Ôn Hoà . Chất giọng trầm ấm thân thương năm xưa nghe sao oán trách , đánh thẳng vào nội tâm đang run rẩy của cô . . .

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro