Ep 6-10: Tra tấn ngươi (Give you all back) Hoa Minh Tuyết Re-up
Ep 6: Trường học
Không biết không khí dằn co bao lâu, Lucky cũng không biết ngủ từ khi nào, chỉ còn lại màn đêm đen bao phủ hết thảy.
Lucky thức dậy, May đã rời đi từ lâu, trong phòng có chút lạnh lẽo.
Lucky ánh mắt không có một tia ấm áp, nàng đi vào phòng tắm, gột rửa hết thảy mệt mỏi, sau đó thay đồ đến trường học.
Học kỳ này nàng làm luận văn tốt nghiệp vì thế có nhiều thời gian rảnh rỗi, lấy chồng cũng không quá ảnh hưởng bao nhiêu.
Hôm nay nàng phải đi gặp giáo viên hướng dẫn, từ lúc nhận đề tài cho đến nay, giáo viên của nàng công tác nước ngoài chưa về, chỉ có thể hướng dẫn qua mail, hiện tại mới được gặp mặt hắn. Nàng có rất nhiều thứ muốn hỏi hắn về bài luận.
-"Chào bà chủ, bà muốn đi đâu?" Kapa vừa thấy Lucky đến, cúi đầu chào đón nàng.
-"Bà chủ? Nhìn tôi già đến thế sao? Anh gọi tôi là Lucky được rồi" Lucky nhìn Kapa một thân vest đen chỉnh tề, màu tóc nâu mềm mại được cắt tỉa gọn gàng, khuôn mặt có chút thư sinh dễ nhận được thiện cảm và sự tin cậy, hiểu được lý do hắn được tuyển vào vị trí này, khóe môi không vui nâng lên.
-"Nhưng là... ông chủ May đã dặn tôi phải gọi là bà chủ" Kapa có chút khó xử lên tiếng.
-"Vậy anh là tài xế của ai?" Lucky không vui hỏi lại.
-"Dạ...là bà chủ" Kapa không biết nên làm thế nào.
-"Vậy anh phải nghe theo tôi, tôi nhỏ hơn anh, anh cứ gọi tôi là Lucky thôi, kêu bà chủ nghe già lắm" Lucky một bên chỉnh sửa tài xế Kapa, nhìn lại đồng hồ, phát hiện đã sắp không kịp giờ nữa "Còn đứng đó thất thần, anh mau chở tôi đến trường, nếu không sẽ muộn mất".
-"Dạ...bà...Lucky" Miệng định gọi bà chủ, nhưng kính chiếu hậu bị người nhìn chằm chằm, Kapa đành phải sửa miệng gọi tên nàng.
Trong xe không khí vô cùng yên tĩnh, không có bất cứ tiếng động gì, Lucky nhìn bên ngoài người xe đông đúc, ánh mắt có chút đăm chiêu, không biết đang suy nghĩ cái gì.
-"Anh tên là gì?" Lucky đột nhiên hỏi.
-"Kapa" Kapa đơn giản đáp, ngắn gọn súc tích vì hắn cũng không tìm được chủ đề gì cùng Lucky trò chuyện nhiều hơn.
-"Kapa, trước giờ anh đã chở May nhiều lần không?" Kapa là tài xế riêng của bọn họ, May mặc dù có xe riêng, nhưng hắn vẫn thường hay để Kapa chở đi. Ngoại trừ những ngày Lucky cần.
-"Dạ có".
-"Anh thấy May là người như thế nào?"
-"Rất tốt ạ" Ngắn gọn đáp, Lucky lại không có hỏi nữa, bầu không khí lại chìm vào tĩnh lặng.
Trường học ngày càng gần, Lucky nhắm mắt dưỡng thần một chút, Kapa vừa định nghĩ cách gọi dậy nàng, ai ngờ Lucky đã mở mắt nhìn hắn.
-"Ách..." Kapa có chút giật mình, hắn đang chồm người về phía sau định gọi Lucky, bốn mắt đối diện, trước giờ chưa từng cùng ai gần như thế, Kapa có chút hoảng sợ lùi lại, mặt đỏ.
-"Đã tới?" Lucky không sao cả hỏi, đánh ngáp một cái, bộ dạng vừa thức dậy manh manh đáng yêu.
-"Dạ đúng bà....Lucky..." Lời nói có chút ngượng ngùng.
-"Bà... nghe còn già hơn" Lucky chỉ biết thở dài "Kapa, phải cho ta được giống như ngươi, chắc chắn sẽ rất tốt" Bỏ lại một câu không rõ cảm xúc, Lucky bóng dáng ngày càng xa.
Kapa một bên lẳng lặng đứng nhìn nàng khuất dạng, đáy mắt hiện lên một tia túng quẫn.
-"Lucky..." Từ xa đã nghe thấy thanh âm thiếu niên, hắn có mái tóc màu nâu đỏ, cố tình cưa sừng làm nghé, đôi mắt màu hổ phách cực kỳ xinh đẹp, mũi thon dài tinh xảo, môi mỏng mềm mịn, hắn cố tình liếm môi mị hoặc, bộ dạng non nớt lại cố tình câu dẫn làm người ta muốn cười.
-"Thom?" Không cần quay đầu cũng biết được là người nào, Lucky càng bước đi nhanh hơn.
-"Lucky đợi tớ với" Thom một bên thở hồng hộc chạy theo nàng, Lucky càng không thích hắn lại càng dính chặt nàng như kẹo cao su.
-"Đừng đi theo mình nữa Thom" Lucky có chút nhíu mi nhìn Thom vô cùng tự nhiên khoác vai nàng.
-"Sao lại đi theo? Chúng ta là bạn học, lại còn làm chung đề tài, dù gì cũng nên hẹn nhau đi gặp giáo viên hướng dẫn nga" Thom vô cùng vô tội giải thích.
-"Nhưng cũng không cần choàng vai bá cổ" Lucky đem tay Thom gạt ra "Thom, tôi đã có chồng".
-"Thì tính sao? Chúng ta là bạn bình thường, không làm chuyện tổn hại tới lương tâm là được" Thom nói.
Thom choàng cổ Lucky cười hì hì đi, bộ dạng thân mật, trên môi cười toe toét, cảnh này từ năm nhất đến nay đã rất quen thuộc, bởi vì Thom buộc hai chỏm tóc, có chút khôi hài lại làm người khác cảm thấy tinh thuần.
-"Lucky, nếu Lucky bị ăn hiếp phải nói với Thom nha" Thom đột nhiên cùng Lucky nói làm nàng có chút giật mình.
-"Cám ơn" Mặc dù người bạn này có vẻ bất đắc dĩ cùng dính da, nhưng là nếu thiếu hắn, có lẽ cuộc sống đại học sẽ rất nhàm chán.
-"Lucky làm xong đề cương chi tiết chưa? Thom còn chưa làm xong nữa" Thom một bên đáng thương hề hề hỏi.
-"Sắp xong" Nàng có lệ đáp.
-"Vậy Lucky chỉ Thom làm với được không?" Thom mắt long lanh nhìn nàng.
-"Không thích" Dính như kẹo cao su, tránh hắn càng xa càng tốt.
-"Lucky..." Kéo kéo tay nàng, sắc mặt như mèo con ngoan ngoãn làm cho người ta xiêu lòng.
-"Được rồi, tý nữa sau giờ học ở lại một chút" Cuối cùng cũng bị quật ngã, ai bảo hắn là mặt quá đáng yêu, giống như bé mèo cần nàng bảo hộ đâu.
-"Yeah, Lucky tốt nhất" Thom vui vẻ ôm lấy Lucky, ăn một chút đậu hủ được 2 giây đã bị đẩy ra.
Đúng lúc này trước mặt hai người đã xuất hiện một cái sinh viên khác "Bạn Lucky, trưởng khoa muốn gặp ngươi?"
-"Trưởng khoa? Hắn vì sao muốn gặp nàng?" Lucky khó hiểu.
-"Đi nhanh trở về nhé Lucky, Thom đợi ngươi cùng đi gặp giáo viên hướng dẫn".
Ep 7: Phòng trưởng khoa
-"Trưởng khoa hẹn bạn ở văn phòng" Bạn học nọ truyền đạt xong nhanh chóng rời đi.
Lucky có chút khẩn trương cùng tò mò, nàng đã nghe nói rất nhiều về trưởng khoa, nhưng chưa bao giờ thấy mặt. Nàng có một suy đoán lớn mật, nhưng nàng không chắc chắn, chỉ có thể để chính bản thân chứng kiến.
-"Lucky, em đã đến sao còn chưa đi vào?" Quen thuộc thanh âm vang lên làm Lucky giật mình, nàng chạy nhanh mở cửa ra.
-"May... anh là trưởng khoa ở đây?" Lucky đã đoán rất nhiều về việc làm của May khi du học trở về, lại không ngờ hắn chính là vị trưởng khoa trẻ tuổi mà nhiều người đồn đại trước giờ, mà hắn còn là... chồng nàng.
-"Lucky, anh rất nhớ em" May thuần thục đem Lucky khóa chặt vào lòng.
-"Không được May, nơi này không được" Cảm nhận được May hơi thở thay đổi, rất nóng bỏng cùng gấp gáp, May liền chặn đứng tà niệm của hắn.
-"Sẽ không sao, phòng anh sẽ không có người đến" May bẹo má Lucky, thanh âm có hơi khàn khàn.
-"Nhưng là..." Lucky không được tự nhiên, thân thể bị May ôm vào lòng có hơi cứng ngắc.
-"Thả lỏng một chút... Lucky" Đem Lucky để lên ghế dài, May rất nhanh chóng đẩy ra quần lót, đầu lưỡi chạy đến tiểu mỹ huyệt.
Thuần thục đem đầu lưỡi vạch trần môi cánh hoa, vói vào bên trong non mềm thịt tươi, hút lấy mật dịch, càng hút thủy lại càng trào ra, mê người vô cùng.
-"Đừng...ngô...a" Phía trên Lucky vặn vẹo chống đỡ, tiếng thở dốc ngày càng nhiều, May đang muốn dẫn dụ nàng, nàng không muốn làm tình ở chỗ này.
Biết được ý đồ của Lucky, May giơ tay chụp lấy hai chú thỏ ngọc, không ngừng xoa nắn nó, bên dưới cố tình lướt qua trân châu, đầu lưỡi học gậy thịt vói vào bên trong đẩy tới đẩy lui.
-"Đừng...May...anh đi ra đi...a~" Lucky vụn vặt rên rỉ từ chối, mông nhỏ hơi cong lên.
-"Không được... anh rất nhớ em... hiện tại có chút nghiện em mất rồi" Lúc đầu chỉ đơn giản muốn gặp nàng, hiện tại nhìn thấy nàng, kiềm lòng không đậu muốn cùng nàng cá nước thân mật.
-"May... không thể...a~" Lucky vẫn cự tuyệt hắn.
-"Lucky... thân thể em thành thật hơn em" May cười tà lên tiếng, trong mắt lõa lồ tình dục không hề che dấu, động tác càng thêm lớn mật, âm môi bị tàn sát đáng thương, thủy theo Lucky run rẩy mà chảy ra.
-"Không... em không muốn tại đây...hư..." Vừa định từ chối lại phát hiện một vật cứng rắn như thiết xông vào tiểu huyệt, đem nó nhồi thật đầy, thật căng, thật trướng...
-"Quá chặt...em kẹp anh quá chặt...Lucky...thả lỏng... anh thực sự chịu không nổi" Bên trong ấm áp hưng trí siết chặt May, làm cho hắn không thể chịu nổi, nhém chút bắn đi ra.
-"Không...a~"
-"Thật không ngoan" May đánh vào càng thêm mãnh liệt, Lucky cứng đầu, nhưng cũng thật đáng yêu, hạ thân càng thêm bành trướng.
-"A...không..." Bên dưới gấp rút hưng trí kẹp chặt, lại bị May đột phá vòng tuyến, ôn nhu cùng mãnh liệt đối nghịch giáp công, hưng trí bừng bừng làm cho nàng vô cùng thoải mái.
-"Lucky...anh sẽ trừng phạt em" Nếm thử nàng một lần hắn lại không thể ngừng được, thở dài một tiếng, hạ thân vẫn không ngừng ra ra vào vào.
-"A...nga...quá nhanh..." Lucky một bên đỏ mặt thừa nhận, tư thế doggy thật sự quá đáng khinh, nhưng cự vật lại đi vào rất sâu, mỗi lần đều chạm vào hoa tâm, làm cho nàng đều thỏa mãn khinh ngâm.
-"Lucky...quá tuyệt vời..." May thích ý đưa đẩy, mỗi lần chạm vào thành tử cung đều nhận được Lucky mềm mại đáp lại, hắn lại càng thích thú, có thêm tinh thần đâm sâu vào.
-"Quá..sâu...a...ha...quá to...."
-"Như thế mới thỏa mãn được em" May cười nói, vỗ cái mông thịt của Lucky, như người chèo thuyền chứng tỏ kỹ năng dẫn dắn.
Mà Lucky chính là bị May dẫn dắt rất tốt, mỗi lần hắn đẩy tới nàng cũng sẽ nhướng người về phía trước đón hùa hắn, hắn lùi về sau hoa huyệt lại chạy về phía sau cắn chặt hắn, không cho hắn rời khỏi, bộ dạng vô cùng mê người.
Phốc xích...phốc xích...
Dâm mỹ thanh âm không ngừng vang vọng khắp văn phòng, ồ ồ tiếng thở dốc cùng nữ nhân rên rỉ hòa thành mỹ khúc, vô cùng dâm loạn.
Nữ nhân đơn thuần lộ ra nhũ hoa, bị nam nhân bắt vào tay không ngừng ma sát, bên dưới quần lót bị đẩy tới gót chân.
Nam nhân chỉ đơn thuần kéo khóa quần lại đem nữ nhân làm cho đầu óc lâng lâng, miệng thất thanh gọi liên tục.
-"May...a...em chịu không nổi nữa...~"
-"Ráng một chút...anh cùng em..." Cảm giác hoa huyệt đã sớm run run, thủy nhi ồ ạt chảy ra cọ rửa hết thảy hai hòn bi của hắn, May đánh vào càng nhanh, càng sâu, càng dữ dội.
Sóng ngầm từng đợt cao trào, đánh vào bờ biển, liên tục hàng trăm lần, May đem tinh hoa gieo rắc vào Lucky thân thể.
-"A...nga..."
Cả hai cùng nhau run rẩy, đưa nhau lên tận trời xanh, Lucky cả người như diều đứt dây rơi xuống, May lại cẩn thận đón được nàng.
-"Mệt mỏi lắm sao?" May ôn nhu hỏi nàng.
-"Anh còn hỏi, buổi tối muốn em còn không đủ sao?" Lucky có hơi tức giận.
May ánh mắt xẹt qua một tia không rõ cảm xúc, nhanh chóng giấu đi mất, lại ôn nhu đối với May "Đương nhiên không đủ..."
-"Ách..." Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa làm Lucky sợ hãi cuống quýt, mà côn thịt của May còn chưa rời khỏi nàng, nghe được động tĩnh lại đột nhiên ngẩng đầu, Lucky bị đưa vào tình huống tiến thoái lưỡng nan, không dám động đậy.
-"May... có người đến" Nàng nhỏ giọng nhắc nhở hắn.
-"Thì như thế nào? Hắn sẽ không vào đây được" May đã sớm biết bên ngoài có người, đáy mắt âm u một chút, không có ý định rút ra khỏi người nàng.
-"May... không được...a~".
Ep 8: Thom
May: 25 tuổi, một trong những giáo sư trẻ nhất tại học viện, gia thế cực khủng, các công trình nghiên cứu cực kỳ đồ sộ, tiếng tăm lừng lẫy.
Hắn đã kết hôn nhưng không công bố bên ngoài, nghe nói làm cho rất nhiều nữ nhân thất tình.
Lucky sau khi thoát khỏi ma chưởng của May liền chạy ra khỏi cửa, phát hiện Thom đang đứng trước cửa chờ nàng.
-"Thom?" Nàng hơi lo lắng lên tiếng, Thom đến đây từ lúc nào? Hắn có khi nào nghe được nàng cùng May bên trong... Nghĩ tới cũng không dám nói nữa.
-"Đợi Lucky lâu quá nên Thom đến tìm, Thom chỉ vừa mới tới, lấy hết dũng khí gõ cửa tìm Lucky" Thom đáng yêu khuôn mặt vô cùng tinh thuần, cười nhẹ lên tiếng, giống như hết thảy... hắn đều không nghe thấy.
-"Nga..." Lucky thở phào một hơi, lại không phát hiện được Thom đang lẳng lặng nhìn nàng "Vậy chúng ta đi gặp giáo viên hướng dẫn đi".
-"Okay" Thom vui vẻ choàng vai Lucky, một cỗ ngọt hương xông vào mũi hắn, làm cho hắn vấn vương một chút.
-"Lucky, một tháng viết đề cương tại nhà Lucky không đi đâu chơi sao?" Thom đột nhiên hỏi.
-"Ừm... cũng có thể tính là có đi" Lucky nghĩ nghĩ, cho dù nàng cùng May đi đến chỗ khác du lịch, nhưng có vẻ bọn họ cũng chỉ trên giường... Nghĩ tới thôi mặt cũng đỏ đi lên.
-"Lucky làm sao vậy? Sốt sao? Mặt tự nhiên đỏ lên thế?" Thom quan tâm hỏi, sờ sờ mặt Lucky vô cùng ân cần, đem tay để lên trán nàng.
-"Không có gì" Lucky đẩy ra Thom, chạy nhanh đi về phía trước, nàng không thấy được phía sau lưng nàng, Thom có chút thất hồn lạc phách.
Hắn cuối cùng đã trễ một bước.
-"Em chào thầy ạ..." Thanh âm có chút cứng ngắc chào hỏi, trước mắt Lucky là một dáng người vô cùng quen thuộc, người nọ đột nhiên quay đầu, Lucky lại càng không thể khống chế được bản thân quay đầu bỏ chạy.
-"Lucky..." Thom ở phía sau nhìn giáo viên hướng dẫn, đôi mắt thiên chân vô tà đã trở nên lạnh lùng, cuối cùng đuổi theo Lucky.
Người nọ chỉ đứng đó nhìn hai người rời đi, không động đậy, chỉ qua mắt kính nhìn bọn họ rời đi.
Sóng ngầm dữ dội...
Có những thứ đã cố tình chôn đi, có tình giấu xuống, nhưng lại không biết đến ngày nào đó lại bị đào lên.
Rõ ràng muốn chôn đến tận cùng, nhưng có lẽ hiện thực vẫn là hiện thực, làm đau lòng người.
-"Lucky...làm sao vậy?" Thom lo lắng đi đến, phòng tự học không có một bóng người, có lẽ mọi người đã sớm vào tiết học, căn phòng trống này hôm nay không có người dạy và học.
-"Thom... đừng lại đây, Lucky mệt mỏi... muốn....ngủ một chút..." Lucky không có nâng đầu, hai tay khoanh lại trên bàn, bờ vai có hơi run run, thanh âm cũng nghẹn ngào, không cần đoán cũng biết nàng đang khóc.
-"Vậy khi nào Lucky mới chỉ Thom làm đề cương?"
-"Ngày mai đi..."
-"Không được, ngày mai là hạn cuối rồi" Thom nói, phát hiện Lucky cũng không nói nữa.
Thom không biết nói gì, Lucky lại càng không nói, bầu không khí trầm trọng vô cùng.
-"Muốn khóc thì khóc ra đi, sẽ nhẹ người" Thom đi tới sờ sờ đầu nàng "Lucky như thế, Thom cũng sẽ đau lòng".
-"Không sao... Lucky mệt mỏi... ngủ một giấc...sẽ nhanh chóng khỏe lại" Chỉ mong khi nàng tỉnh giấc, mọi thứ chỉ là một giấc mơ.
-"Lucky...có rất nhiều thứ không thể trốn tránh được" Im lặng rất lâu, Thom lên tiếng thở dài, hắn không biết nàng có nghe hay không, chỉ đơn giản tự thuật mà thôi.
Lucky ngủ rất ngon, trong mơ nàng có cảm giác có người ôm lấy nàng, nói yêu nàng rất nhiều, nhưng cuối cùng lại bỏ lại nàng một mình, lừa gạt nàng hết thảy.
-"Nói dối... ngươi là kẻ nói dối".
-"Làm sao vậy? Lucky gặp ác mộng sao?" Lucky tỉnh giấc, phát hiện Thom đang kề sát mặt nàng, nàng đỏ mặt đẩy ra hắn, trước giờ nàng còn chưa cùng hắn tiếp xúc thân cận như vậy. Nàng cùng hắn chỉ đơn giản là bạn.
-"Không sao, chúng ta làm đề cương đi" Lucky đề nghị.
-"Đề cương?"
-"Không phải Thom quên nhờ Lucky giúp sao?" Lucky hỏi.
-"À... đương nhiên không quên, ngày mai là hết hạn rồi nha" Thom cười hì hì lên tiếng, bộ dạng ngốc ngốc.
-"Vậy mà cũng quên mất, nhanh chóng lấy tài liệu ra cho mình xem, mình sẽ góp ý, tối nay sửa sang lại một chút, mai đưa cho giáo viên hướng dẫn xem là được" Nói đến giáo viên hướng dẫn, thanh âm Lucky lại nhỏ một chút.
-"Mai Lucky sẽ đi gặp giáo viên hướng dẫn cùng Thom chứ?" Thom làm như không biết chuyện xảy ra với Lucky, lên tiếng.
-"Cái này..." Lucky chần chừ.
-"Cái gì cần đối mặt thì phải đối mặt" Thom đột nhiên nói.
-"Hửm?" Lucky đầu óc mung lung nghĩ, nghe không rõ Thom nói gì.
-"Không có gì, đi chung với Thom, Thom sợ giáo viên hướng dẫn lắm" Thom sắc mặt thành khẩn vô cùng.
-"Được rồi..." Lucky có chút miễn cưỡng đáp, dù nàng tránh được ngày mai, những ngày sau nàng cũng không tránh được, lúc lên hội đồng, nàng cũng không thể tránh cùng hắn đối diện.
Thom cùng Lucky thảo luận hơn ba giờ, ánh nắng đã trở nên cực kỳ gay gắt.
-"Lucky, hôm nay Thom mờ Lucky ăn cơm trưa coi như báo đáp ân tình này nga" Thom đã từng rủ Lucky nhiều lần, nhưng 100 lần rủ, chỉ 1 lần được nàng chấp nhận "Cái này không thể từ chối".
-"Được rồi" Lạ thay hôm nay Lucky nhanh chóng nhận lời, có lẽ nàng tâm sự nhiều lắm, đi trở về nhà với bốn bức tường đợi May về, nàng sẽ hỏng mất.
Đi với Thom cũng tốt, giết được thời gian, cũng có người nói chuyện, quên đi những thứ không nên nhớ.
-"Thật tốt quá... Lucky thật tốt với Thom" Thom vui vẻ bắt lấy tay nàng cũng cũng vào má hắn, bộ dạng vô cùng chân chó.
Quá khứ đã qua nàng sẽ không nhớ đến nữa, hôm nay là lần thất thố cuối cùng, những chuyện không vui mong là sẽ không bao giờ trở lại, không bao giờ...được không?
Ep 9: Cún con cắn
Chỉ tiếc, ông trời cố tình trêu đùa người khác.
-"Lucky không ăn đi, đồ ăn sắp nguội rồi" Thom nhìn Lucky thất thần, đầu óc trôi đi đâu không rõ liền nhắc nhở nàng.
-"Nga" Lucky nga một tiếng, máy móc ăn.
Thom một bên buồn bã "Hôm nay cố tình dắt Lucky đi ăn phở, nghe đồn chỗ này bán rất ngon, ai ngờ..."
-"Ngon mà" Lucky nhìn Thom uể oải, mở miệng an ủi, nếm thử một ít nước súp, sau đó đến bánh phở, thịt bò vô cùng mềm mỏng, tâm tư cũng nhẹ xuống rất nhiều.
-"Như thế mới tốt" Nhìn nàng vui vẻ, tâm trạng nhẹ nhõm hắn cũng thấy vui vẻ theo.
Hai người im lặng ăn, bàn ăn chỉ còn lại tiếng nhai nuốt, cùng với tiếng nói chuyện xung quanh và làm đồ ăn của chủ quán.
-"Lucky, ăn xong chúng ta đi công viên đi" Thom đột nhiên đưa ra đề nghị.
-"Thom không về làm lại đề cương? Mai nộp rồi, sợ rằng không kịp" Lucky lo lắng từ chối.
-"Không sao, thấy Lucky không vui, làm bạn bè tốt làm sao có thể không quan tâm, đi một chút, tối nay thức trắng đêm bù lại" Thom không sao cả cười hì hì nói.
-"Nhưng là..." Lucky chần chừ.
-"Không sao cả, sẽ không đi trễ, người nhà sẽ không lo" Thom trấn an Lucky, hắn biết nàng đang nghĩ gì.
-"Vậy được rồi".
Cả hai rời khỏi quán an, Thom lôi kéo tay Lucky đi đến công viên cách đó không xa, dắt nàng dạo quanh hết thảy trò chơi.
-"Muốn ăn kẹo bông gòn không? Hôm nay bạn tốt phá lệ mua cho ăn" Thom vỗ ngực hỏi, không đợi nàng gật đầu hắn liền lôi ra một cây kẹo bông cực lớn.
-"Ách, Thom đi mua từ lúc nào? Sao Lucky lại không thấy?" Lucky tò mò hỏi.
-"Bí mật" Thom làm bộ dạng thần bí.
-"Xì" Nhìn một cậu bé chạy trốn nhìn hai người đứng tại quầy bán kẹo bông gòn, Lucky liếc Thom một cái, mở miệng chê cười "Bày đặt làm màu".
-"Đâu có" Thom bị bắt bài liền đưa cho Lucky cây kẹo, quay mặt đi chỗ khác để chữa ngượng.
-"Đâu quay mặt qua đây xem có nói dối không?" Lucky cố tình trêu đùa Thom, hắn quay qua đâu nàng lại chạy theo đó.
-"Không có là không có, đừng nháo" Thom ngữ khí bối rối, quay đầu tránh né, cầm lấy tay Lucky không cho nàng náo loạn nữa.
Lucky bị Thom giữ chặt, nhìn hắn mặt đỏ liền không khách khí ôm bụng cười sặc sụa.
-"Không được cười..." Thom không biết là đang tức giận hay thẹn quá mà đỏ mặt ngăn cản nàng.
-"Không cười" Lucky cố gắng mím môi nhưng cơ thể vẫn đang run rẩy bán đứng nàng không thành thật.
-"Còn dám cười..." Thom vịn tay Lucky bắt nàng đối mặt với hắn, thở phì phò tức giận.
-"Không có cười..." Miệng nói không nhưng đuôi lông mày cùng cánh môi lại đều nhếch lên.
-"Hừ...đáng giận" Thom nâng lên cánh tay của Lucky cắn lên, đem nguyên hàm răng đều in lên.
-"Ngô...đau" Lucky đau đớn trừng mắt Thom.
-"Đáng đời" Thom lúc này mới hả giận, cười ha hả nhìn Lucky, bộ dạng trả đũa thành công được thỏa mãn.
-"Thôi tối rồi, Lucky phải về".
-"Thom đưa Lucky về" Thom đưa ra đề nghị.
-"Không cần đâu, Thom về chỉnh sửa đề cương đi, Lucky về trước tốt hơn, không phiền Thom, hôm nay cám ơn Thom giúp cho Lucky tâm trạng thoải mái nhé" Lucky vui vẻ vẫy vẫy tay, chạy nhanh rời khỏi công viên.
Đêm tối đã đến tự lúc nào, tâm trạng Lucky đã cải thiện nhưng nàng vẫn không vui hơn được, chỉ có thể bước nặng nề trở về.
-"Bà... Lucky..."
Đang đi trên vỉa hè, một chiếc xe quen thuộc chạy tới, đậu ngay bên cạnh đường, thanh âm quen thuộc cất lên.
-"Kapa?" Gọi nàng là bà... thì chỉ có anh tài xế Kapa này thôi, Lucky có chút không vui vì cách xưng hô làm nàng quá già đi.
-"Anh làm gì ở đây?"
-"Bà....Lucky... lên xe đi" Kapa không giải thích nhiều, chỉ đơn giản kêu Lucky lên xe của hắn.
-"Anh đợi tôi sao? Làm sao anh biết tôi ở đây?" Lucky nhìn Kapa có chút mệt mỏi nhưng không lơ là nhiệm vụ.
-"Tôi chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình thật tốt" Kapa đơn giản đáp.
-"Được rồi, nếu có lần sau anh có thể về trước" Lucky thở dài một tiếng, nếu biết trước có người đợi nàng như thế, nàng sẽ không đi đến giờ này.
-"À đúng rồi, anh ăn gì chưa?" Lucky đột nhiên nhớ đến một chuyện, nếu hắn đợi nàng như thế, không biết hắn có ăn gì chưa đâu.
-"Bữa trưa có, bữa tối sau khi làm việc xong tôi mới ăn".
-"Tôi mời anh" Lucky đề nghị.
-"Không được đâu....bà...Lucky... tôi phải đưa bà...Lucky trở về sớm nhất kẻo ông chủ lo lắng" Kapa thụ sủng nhược kinh.
-"Tôi là gì của anh?" Lucky mạnh miệng hỏi hắn.
-"Là...bà chủ"
-"Vậy anh phải nghe lời tôi, không được cãi lại, nếu không ngày mai anh cũng đừng đi làm" Lucky nói.
-"Được rồi" Kapa chỉ có thể thở dài một tiếng nghe lời Lucky. Hắn không thể làm mất việc làm này. Khó lắm mới tìm được một chỗ tốt như vậy. Nhìn Lucky một cái, thôi kệ, lòng tốt của bà chủ, hắn lãnh.
-"Bà chủ... à không Lucky, tay của bà chủ làm sao vậy?" Kapa vô tình phát hiện vết cắn trên tay Lucky, quan tâm rối loạn xưng hô hỏi nàng.
-"Cún con cắn một ngụm" Nhớ tới bộ dạng của Thom, Lucky lại nở nụ cười, làm người ta hoa mắt.
-"Vậy thì phải đi chích ngừa a".
Ep 10: Sự thật
-"Sao em về nhà trễ vậy Lucky?" Lucky vừa bước vào nhà May liền hỏi thăm ân cần.
-"Dạ em bàn về việc làm luận văn một chút" Lucky đáp.
May nhìn về phía Kapa rời đi, ánh mắt hơi rũ xuống, hắn ngửi được trên người bọn họ có mùi thức ăn.
-"Em mời Kapa ăn sao?"
-"Dạ, Kapa đợi em cả ngày nên em đã anh ta một chút" Lucky có chút có lỗi lên tiếng.
-"Vậy anh đợi em cả ngày, anh còn được đền bù không Lucky?" May nguy hiểm lên tiếng, thô ráp bàn tay bắt đầu đụng đến mông nàng, cố tình nhéo nhẹ một cái khiến nàng run lên.
-"Đừng...em còn chưa tắm" Lucky cuống quýt chạy thoát.
-"Không sao, anh không quan tâm" May đem Lucky kéo vào lòng, cắn nhẹ lên vành tai nàng.
-"Không... May... em không muốn... em mệt mỏi... cả ngày em chưa nghỉ ngơi" Lucky tránh thoát móng vuốt của May, nói.
-"Thật không?" May kéo tay Lucky lại làm cho nàng sà vào lòng hắn, ngón tay bắt đầu tìm kiếm cửa khẩu, ma sát hoa huyệt.
-"Hư..." Cơ thể nàng đều bị hắn nắm rõ, khoái cảm nhưng sóng triều cuồn cuộn kéo đến, mật ngọt không khống chế liền chảy ra.
May một bên đắc ý cười tà, động tác càng thêm càn rỡ "Lucky...thân thể em thành thật hơn em nga..."
-"Ngô...~" Bị May nhấn nhẹ một cái, Lucky toàn thân run rẩy bủn rủn... chết tiệt, nàng thực sự không điều khiển được bản thân nàng.
-"Em kêu như thế... anh làm sao có thể dừng lại đâu?" May vươn đầu lưỡi chạy vào ống tai của Lucky, liếm nhẹ chọc khuấy làm cho Lucky đều nổi hết da gà.
-"Đừng... May...sáng nay anh đã muốn em rồi còn chưa đủ sao?" Lucky có chút tức giận lên tiếng.
-"Sáng nay?" May sắc mặt dần đen xuống "Thì như thế nào? Hiện tại anh lại càng muốn em...tiểu dâm đãng".
-"Đừng...May... em mệt mỏi lắm..."
-"Không...anh biết em rất thích... cơ thể em chảy nhiều nước mời gọi anh như thế mà" Đem ngón tay từ tiểu huyệt rút ra, đưa đến trước mặt Lucky, thứ chất lỏng trong suốt nhầy nhụa làm cho người ta chói mắt.
-"Không a... đau..." Lucky vừa phủ nhận lại bị May đánh mông thịt, khoái cảm dâng lên làm nàng rên rỉ một tiếng.
-"Em thấy không? Nếu anh không uy no em? Em sẽ khó chịu... tiểu dâm đãng" May khàn đặc mang đậm tình dục phả vào tai Lucky.
-"May...em đã nói em không thích anh gọi em như thế..." Tâm trạng Lucky chùn xuống, May thực sự không tôn trọng nàng.
-"Nhưng anh thích..."
-"Anh không tôn trọng em" Lucky tức giận đẩy ra May, nhưng May rất thuần thục kéo lại nàng.
-"Không..." Lucky vô lực chống trả.
-"Lucky....tiểu dâm đãng...anh muốn em..." May đè nặng nàng, đem áo ngủ vén ra, cự long bành trướng tràn đầy gân xanh sớm đã thức tỉnh, phía mắt của nó sớm đã bọc một chút ái dịch trắng đục.
-"Không...May....đừng ~...a..." Thân thể một ngày chưa tắm, buổi sáng làm tình vẫn còn khô khốc dính ngấy cơ thể, Lucky thực sự không thích lại làm tiếp một chập nữa, nếu muốn nữa May cũng phải cho nàng tắm rửa chứ.
-"Lucky... cho anh..." May cúi đầu hôn xuống.
-"Không...ưm..." Đầu lưỡi bị tàn sát dữ dội, May không chút thương hoa tiếc ngọc cắn môi nàng, đầu lưỡi cuốn lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, đem nàng mật dịch đều hút vào miệng.
-"Rất ngon" Hắn nhẹ nhàng lên tiếng, trong mắt sớm chỉ có lửa dục làm cho Lucky sợ hãi.
-"May... đợi em tắm xong chúng ta hãy làm được không?" Lucky chỉ có thể khẩn cầu.
-"Không được... anh chịu không nổi nữa...tiểu dâm đãng" May vẫn không từ bỏ ý định, nhất quyết không tha Lucky.
-"May... không....anh rốt cục là ai? Anh không phải May?" Lucky dùng hết khí lực đẩy ra hắn.
-"Lucky, em không nhận ra chồng của em sao?" May nguy hiểm lên tiếng, đôi mắt nheo lại.
-"Anh không phải May, ngay từ đầu đã không phải... đúng không? Anh là ai?" Lucky nhìn May, ánh mắt vô cùng khẩn trương xác định sự thật.
-"Hahaha...... nếu anh không phải May? Vậy anh là ai? Lucky... anh là người cưới em, anh là người có được em đầu tiên....em là của anh" May đi đến đem Lucky siết chặt vào người.
Lucky vùng vẩy thoát ra hắn "Anh mạo danh May? Anh là ai? Tôi không lấy anh, người tôi lấy là May".
-"Phải không? Nếu anh nói ngay từ đầu lễ cưới đều là anh, người lấy đi sự trong trắng của em là anh, đêm tân hôn tuần trăng mật của chúng ta, em đã quên rồi sao, tiểu dâm đãng?" May thanh âm ngày càng lạnh đi xuống "Nếu em không tin, anh sẽ cho em xem bằng chứng" May một bên cầm lấy điện thoại quơ quơ.
-"Anh... vô sỉ? Biến thái... anh dám quay lại" Lucky vô cùng tức giận, người đàn ông trước mặt nàng thực sự quá xa lạ, xa lạ làm cho nàng đau đớn cùng sợ hãi tột cùng.
-"Lucky, em yên tâm, anh sẽ không cho người khác xem cảnh ái ân của chúng ta, hình ảnh đẹp như thế chỉ có anh và em coi thôi. À không, anh còn cho một người khác nữa" May từng lời nói như đánh sâu vào trái tim Lucky, rớm máu.
-"Anh là ai? Rốt cục anh là ai?" Lucky mặc dù đã suy nghĩ đến viễn cảnh này, nhưng mấy ngày nay nàng vẫn dằn xuống, nàng cứ nghĩ đó là một cá tính mạnh mẽ khác của May, nhưng rốt cục mọi thứ quá khác, đã đi quá xa thực tế.
-"Anh là chồng của em, Lucky"
-"Không... anh không phải chồng tôi" Lucky tức giận phản bác.
-"Có chứ, chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi, em không nhớ sao?" May không biết từ đâu lôi ra một tấm giấy chứng nhận có chữ ký hai người, cùng mộc đỏ đại diện cho pháp luật chứng thực.
Giấy chứng nhận kết hôn: Người nữ Lucky, người nam... Mac.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro