CHƯƠNG 4
Cuối cùng Thời Ngu và Triệu Vinh vẫn quyết định quay chụp ở [Làm việc đi!], chỉ là hành trình của chương trình này dự tính chính thức quay phải một tháng nữa, còn bây giờ Thời Ngu chưa có việc khác.
Làm diễn viên nhiều năm như vậy, Thời Ngu đương nhiên vẫn muốn làm lại nghề cũ để kiếm tiền.
Huống chi kim chủ còn đưa nhiều tài nguyên phim ảnh như vậy, không cần giả bộ là không cần.
Triệu Vinh đương nhiên cũng nghĩ tới chuyện này, ca sĩ yêu cầu nhiều thiên phú cùng căn bản, đương nhiên không bằng đi làm diễn viên.
Thời buổi này ai có gương mặt xinh đẹp mà không nghĩ tới đóng phim truyền hình đâu? Bởi vậy bình hoa di động màn ảnh ngày càng nhiều.
Đã xem qua kỹ thuật diễn của "Thời Ngu" phải làm cho người ta thở dài, Triệu Vinh cũng chỉ có thể tiếp nhận thêm một cái bình hoa di động cho giới giải trí.
Vì thế anh ta bắt đầu lên kế hoạch cho Thời Ngu tuyên truyền.
Ưu thế lớn nhất của cô chính là mặt, cho nên lựa chọn kịch bản đều có khuynh hướng là nhân vật thần nhan, mỹ nhân lạnh lùng.
Đương nhiên đều là những nhân vật không cần có quá nhiều kỹ thuật diễn.
"Mấy bộ này đều là đại chế tác, Thời Ngu em nhìn xem có cảm thấy hứng thú hay không?"
(*) đại chế tác: Những tác phẩm cho đầu tư và quy mô lớn. Từ đạo diễn, biên kịch, sản xuất, đến dàn diễn viên đều là những người nổi danh.
Thời Ngu cũng thấy được Triệu Vinh cho cô chọn ra mấy cái kịch bản, trên cơ bản đều là phim ảnh hướng hào quang cho nam chính.
Thời Ngu đương nhiên biết nguyên nhân Triệu Vinh lựa chọn như vậy.
Anh ta hiển nhiên đã coi qua kỹ thuật diễn cứng đờ của "Thời Ngu".
Nhưng hiện tại cô không phải là nguyên chủ, dù gì cũng có 2 cúp ảnh hậu, đối với việc diễn xuất này cũng có tự tin.
Nghĩ như vậy, Thời Ngu trực tiếp làm lơ kịch bản Triệu Vinh đưa, mà là rút ra hai cái kịch bản khác: "Em chọn hai bộ này."
Triệu Vinh thấy động tác của cô, trong lòng hơi dâng lên chút bất mãn cùng với bất đắc dĩ, cho rằng cô coi thường kịch bản vai phụ.
Giống như chim hoàng yến không có kỹ thuật diễn, lại ngu xuẩn nông cạn dựa vào kim chủ trèo cao.
Cho dù Thời Ngu có như thế nào, bên trong lòng dạ lại thâm hiểm như vậy thật ra cũng bình thường.
Bất quá khi nhìn thấy hai kịch bản được chọn, Triệu Vinh có hơi ngạc nhiên.
Không giống như trong tưởng tượng của anh ta là kịch bản nữ chính, Thời Ngu lựa chọn hai cái, một cái là phim truyền hình, một cái là điện ảnh, đều là nhân vật nữ ba.
Triệu Vinh hơi ngạc nhiên: "Tại sao chọn hai cái này?"
"Em cảm thấy hai nhân vật này rất không tồi." Thời Ngu biết rõ tâm tư Triệu Vinh, cũng không quá để ý, cười khanh khách nói.
Cho dù cô có tài nguyên của kim chủ, cũng không có khả năng là đại chế tác.
Quý Việt Châu vẫn là thương nhân, trợ lý của anh đã sớm tính toán giá trị của Thời Ngu.
Thay vì liều lĩnh chọn bừa kịch bản Mary Sue, ngược lại chọn vai phụ càng có lợi cho phát triển lâu dài.
Thời Ngu đời trước ở giới giải trí cũng không phải vừa bắt đầu đã làm nữ chính, cúp ảnh hậu thứ nhất của cô vẫn là nữ phụ xuất sắc nhất, cũng không bài xích vai phụ này kia.
Triệu Vinh lộ ra ánh mắt thưởng thức: "Ánh mắt cũng không tệ lắm."
Chỉ là nghĩ tới kỹ thuật diễn của Thời Ngu, biểu tình lại có hơi chút khó xử.
Hai nhân vật này không tồi nhưng đều là yêu cầu kỹ thuật diễn, nếu không Triệu Vinh cũng đã gợi ý cho cô.
"Bất quá, hai nhân vật này đều yêu cầu thử vai trước, khả năng sẽ cho em giáo viên dạy diễn xuất."
Triệu Vinh là lo lắng cô kỹ thuật diễn nhạt nhẽo, không thể thông qua thử vai.
Trước tiên học diễn trước, ở trong khoảng thời gian ngắn rèn luyện, Triệu Vinh ở trong giới lâu như vậy, trong lòng ít nhiều hiểu rõ.
Thời Ngu hiểu rõ lo lắng của anh ta, ngón trỏ gõ gõ mặt bàn: "Triệu ca, hay là em diễn cho anh nhìn thử một đoạn?"
Triệu Vinh trong tâm nói anh ta đã sớm tìm hiểu qua, nhưng đối mặt với Thời Ngu ánh mắt sáng ngời tự tin, nói không ra lời.
Anh ta nghĩ rằng, ánh mắt linh động như vậy, thật sự sẽ giống với những đoạn phim kia, đối với ống kính liền như không có linh hồn?
"Vậy trước cứ thử xem." Triệu Vinh vẫn muốn tận mắt xem kỹ thuật diễn của cô.
Xét tới trong văn phòng không thể phát huy, Triệu Vinh mang Thời Ngu đi công ty ở trên lầu biểu diễn.
"Người mới ở công ty đều sẽ học tập diễn ở đây, giáo viên diễn xuất đều là học chuyên nghiệp, sau này em có thể tới đi học."
Hai người vừa đi vừa nói chuyện ở hành lang, còn có thể nghe thấy chút âm thanh đối diễn ở trong phòng truyền ra.
Triệu Vinh đưa Thời Ngu đến phòng cuối hành lang.
"Chỗ này trước đây Tư Năm được sử dụng để tập diễn, không có người lạ."
Tư Năm tên đầy đủ là Tề Tư Năm, là nghệ sĩ dưới trướng Triệu Vinh, năm nay mới vừa vào đóng điện ảnh đã được danh hiệu ảnh đế.
Triệu Vinh vừa mới nói, kết quả bên trong đã có người.
Lời nói mới vừa nói ra đã bị vả mặt, Triệu Vinh thấy hơi xấu hổ, không nghĩ tới người bên trong là đối thủ một mất một còn của anh ta, Lý Hồng.
Anh ta tối sầm mặt mũi: "Sao cô lại ở đây?"
"Tôi mang nghệ sĩ tới đây học, đây không phải phòng học sao nên dùng một chút, Triệu ca, người mới anh mang tới đâu?" Lý Hồng nói chuyện cười tủm tỉm, ngữ khí âm dương quái khí.
Cmn, nữ nhân chết tiệt!
Triệu Vinh ở trong lòng thầm mắng, trên mặt cảm xúc không thay đổi: "Ừ, Thời Ngu diễn thử, cho nên cần dùng phòng này một chút?"
"Thượng Tai cũng muốn đi học, hơn nữa hai phút sau giáo viên sẽ tới." Lý Hồng cau mày, bày ra bộ dáng buồn rầu, đương nhiên là không chịu nhường.
Theo lý thuyết xác thật cần phải theo thứ tự mới được diễn, nhưng phòng này vẫn luôn được nghệ sĩ của Triệu Vinh sử dụng, công ty cũng quy định khi nghệ sĩ đoạt giải thì sau này có thể có được một phòng riêng để tập diễn, Tề Tư Năm năm nay đoạt giải, căn phòng này về sau đã sớm là của anh ta.
Triệu Vinh nhìn đồ dùng ở trong phòng không phải của Tề Tư Năm, chắc chắn trong khoảng thời gian anh ta tiến tổ, căn phòng này vẫn luôn bị Lý Hồng chiếm dụng, nếu hôm nay không phải mang Thời Ngu lên, anh ta còn chẳng biết gì.
"Lý Hồng, dựa theo công ty quy định, cô không nên giải thích một chút sao?" Triệu Vinh biểu tình khó coi.
"Công ty cũng không quy định anh nhất thiết được chiếm một căn phòng đi?" Lý Hồng hừ một tiếng, cũng lười tỏ ra tươi cười.
Cô ta cùng Triệu Vinh trước đó vì tranh đoạt tài nguyên cho nghệ sĩ mà mâu thuẫn, hơn nữa phương thức làm việc khác nhau, vẫn luôn trong trạng thái đối địch.
Năm nay Tề Tư Năm đạt ảnh đế, Triệu Vinh liền đè ép Lý Hồng một đầu, cô ta đã sớm gai mắt.
"Công ty có hay không quy định chúng ta đều rõ ràng, tôi tâm tình tốt có thể cho cô vào căn phòng này, tâm tình không tốt có thể đuổi cô đi càng xa càng tốt."
Bọn họ đã sớm xé rách da mặt nhau, Triệu Vinh nói chuyện cũng không khách khí.
Thời Ngu không nghĩ tới sẽ xem được bộ dáng người đại diện nhà mình trở mặt, hiển nhiên hai người có ân oán.
Thời Ngu lười biếng, dứt khoát nhìn chằm chằm vách tường cách đó không xa, phát ngốc chờ bọn họ cãi nhau xong.
[phát hiện quan trọng: nhân vật "Thời Ngu", nhân vật cốt truyện đã truyền tới]
[tính cách nhân vật Thời Ngu: tự ti yếu đuối, kiến nghị phương thức chiến đấu: Cứu vớt]
[Mong ký chủ mau chóng xác nhận]
Cái gì?
Trong đầu Thời Ngu đột nhiên có một chuỗi âm thanh, hơi không giống với hệ thống điện tử xuyên sách, lại như là từ xa truyền đến.
Cô đi theo phương hướng âm thanh phát ra, lại chính là Thượng Tai đi bên cạnh Lý Hồng kia.
Anh ta thoạt nhìn không đến hai mươi tuổi, tóc mái hơi che khuất nửa đôi mắt làm cho khuôn mặt vốn dĩ tinh xảo trở nên tối tăm.
Thời điểm Thời Ngu đi qua, đối phương cũng giương mắt nhìn cô, ánh mắt giao nhau, còn cười rất thân thiện với cô.
Làm diễn viên phải dựa vào kỹ thuật diễn mà sống, Thời Ngu rất dễ dàng nhìn ra đối phương cố tình.
Trong tiểu thuyết quả thật có từng nhắc tới người này, hình như là bị người đại diện lừa đến khách sạn với nhà đầu tư để đổi lấy tài nguyên, kết quả được nữ chính cứu, trở thành nam phụ số 1, sau này cũng vì để nữ chính hết giận mà bắt nạt nguyên chủ.
Thời gian này có lẽ đã được nữ chính cứu nhưng chưa quen biết Thời Ngu.
Nhưng âm thanh vừa rồi nghe được là có ý gì?
"003, vừa rồi là cái gì vậy?" Thời Ngu trực tiếp hỏi hệ thống ở trong đầu.
[003 hệ thống luôn vì cô phục vụ, hệ thống rà quét... Ting, kiểm tra phát hiện thế giới virus]
"Thế giới virus?"
[Ký chủ, ở đây là tân thế giới vừa mới thức tỉnh, nên rất yếu ớt dễ dàng bị các loại virus xâm lấn, sẽ ảnh hưởng đến thế giới bình thường, yêu cầu loại bỏ virus]
[Ví dụ như trọng sinh, xuyên không cùng hệ thống phi chính thức thì đều coi như virus]
"Vậy thì tôi cũng là virus?"
Rốt cuộc thì cô cũng là xuyên qua cùng với hệ thống.
[Ký chủ, lặp lại một lần, chúng ta có Cục Quản Lý Thời Không ở phía chính phủ quản lý, mục đích là để thế giới cân bằng, khác với những hệ thống lung tung rối loạn kia]
Nói trắng ra là có biên chế, không giống với hệ thống gà rừng.
Thời Ngu đã hiểu, lại hỏi thêm vấn đề:
"Làm thế nào để loại bỏ virus?"
[Mỗi một virus đều có tình huống khác nhau, phương thức loại bỏ cũng khác, nhưng đều yêu cầu cô giúp đỡ]
Lúc này Thời Ngu nhớ tới ngày hôm qua 003 có nói: "Không phải nói rằng tôi ở thế giới này không có nhiệm vụ, chỉ cần nằm yên sao?"
[cái này là nhiệm vụ phụ, cô có thể không làm, chờ cho đến khi cô tử vong ở thế giới tự nhiên, Cục Quản Lý Thời Không sẽ xem xét biểu hiện của cô, xác định cô có thể nhậm chức ở Thời Không cục hay không]
Đại khái là hiểu được ý của Thời Ngu, 003 giải thích: [Nếu không thể nhậm chức, linh hồn cô sẽ bị thả xuống 3000 thế giới tự mình đầu thai]
Thời Ngu đã hiểu, nhiệm vụ phụ có thể không làm nhưng lại liên quan đến sát hạch cho Thời Không cục, thông qua sát hạch có thể vào biên chế.
Quả nhiên 3000 thế giới cuối cùng vẫn là phải vào biên chế.
Thời Ngu thầm chửi tục, nhưng trong lòng đã quyết định nhất định phải vào được.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro