Chương 4 (H)

Tên truyện: Trái tim nô lệ, khát vọng đế vương
Tác giả: Huyết Hải Diên
Đăng tại: wattpad.com
Cảnh báo: NGHIÊM CẤM HÀNH VI CHUYỂN VER, NGHIÊM CẤM ĐẠO VĂN VÀ NGHIÊM CẤM MANG TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC!

04/03/2025

Ánh mặt trời rực rỡ buổi sớm chiếu xuống thành phố Eldoria, trung tâm huy hoàng của Đế quốc Stainey.

Những con đường lát đá trắng sáng, những tòa nhà cao vút, những khu chợ đông đúc, và dòng người tấp nập - tất cả tạo nên một cảnh tượng trái ngược hoàn toàn với sự u ám và bạo lực của thị trấn Tenya.

Tiếng chuông nhà thờ ngân vang từ phía xa.

Những cỗ xe ngựa sang trọng lướt qua các con phố rộng rãi, kéo theo những quý tộc ăn mặc lộng lẫy.

Các thương nhân hét giá, các quý bà trao đổi tin tức, và những hiệp sĩ tuần tra trên lưng ngựa với bộ giáp sáng bóng.

Tất cả phản chiếu sự xa hoa và thịnh vượng của một đế quốc hùng mạnh.

Tại một góc cao nhất của Eldoria, dinh thự của Đại Công tước Chloe Archiviste tỏa sáng lộng lẫy như một viên ngọc quý. Với quy mô đồ sộ sánh ngang Hoàng cung, nơi đây là biểu tượng của quyền lực và sự xa hoa.

Khu vườn rộng lớn, cây cối xanh tươi, đài phun nước điêu khắc tinh xảo, tất cả tô điểm cho sự lộng lẫy xa hoa của dinh thự này.

Bên trong, những hành lang dài được trải thảm nhung đỏ, những bức tranh được vẽ bởi họa sĩ vĩ đại, những chùm đèn pha lê lung linh tỏa sáng, ánh lên vẻ huy hoàng của giới quý tộc.

Mùi trà thảo mộc thoang thoảng, quyện cùng mùi bánh mì mới nướng từ nhà bếp, mang đến một bầu không khí ấm cúng nhưng cũng đầy uy nghiêm.

Trong dinh thự, ngay từ tờ mờ sáng, đám gia nhân đã bắt đầu công việc của mình.

Những người hầu gái mặc váy đen thắt eo, tạp dề trắng, nhanh nhẹn lau dọn hành lang, đánh bóng sàn gỗ.

Những người làm vườn cẩn thận cắt tỉa những bụi hoa, tưới nước cho những cây cổ thụ trăm năm tuổi.

Đầu bếp chính ra lệnh cho đám phụ bếp bưng bê nguyên liệu, chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn cho chủ nhân.

Tất cả đều chạy đua với thời gian, bởi vì chủ nhân của họ không phải là người thích sự chậm trễ.

Ở ngục giam dưới lòng đất, tách biệt hoàn toàn khỏi vẻ huy hoàng của dinh thự, nơi Elliot bị giam giữ chỉ có ánh sáng lờ mờ hắt qua khe hở vách tường.

Elliot vẫn bị xiềng xích trên cổ tay và mắt cá chân, cơ thể gầy gò đầy vết thương tựa vào tường, hơi thở yếu ớt qua lớp bịt miệng nhưng đôi mắt xanh lục bảo vẫn không hề khuất phục.

Cửa phòng bỗng bật mở. Một tên lính đứng trước cửa, nhìn xuống với ánh mắt khinh miệt: "Đứng dậy, nô lệ. Đến giờ phục vụ chủ nhân rồi."

***

Hơi nước mịt mờ, lượn lờ khắp căn phòng tắm xa hoa như một bức tranh thần thoại mờ ảo.

Những bức tường đá cẩm thạch phản chiếu ánh sáng lấp lánh từ những ngọn đèn pha lê treo cao. Bể tắm rộng lớn, chứa đầy nước ấm, mặt nước phủ kín những cánh hoa anh đào hồng nhạt, thoảng mùi hương thảo mộc dễ chịu.

Chloe dựa lưng vào thành bể tắm, mái tóc bạch kim ướt đẫm, trôi bồng bềnh trên mặt nước. Làn da trắng như tuyết nhuốm một lớp sương mỏng dưới ánh sáng mờ ảo. Đôi mắt hổ phách kiêu kỳ khép hờ, vẻ mặt thư thái như một nữ vương đang tận hưởng sự phục vụ của đám nữ hầu xung quanh.

Không gian hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng nước khẽ gợn, mùi hương dịu nhẹ lan tỏa trong không khí.

Cho đến khi cánh cửa phòng tắm bật mở vang lên tiếng bước chân nặng nề, tiếng xích sắt loảng xoảng kéo lê trên nền đá hoa cương.

Elliot bị đám gia nhân lôi vào, cơ thể bầm dập, quần áo rách nát, trên người vẫn còn vết máu khô. Hai tay anh bị dây xích trói chặt sau lưng, miệng vẫn bị nhét quả cầu ma thuật.

"Quỳ xuống."

Gã đàn ông nhấn mạnh vai anh, ép anh khuỵu gối trước bể tắm.

Elliot kháng cự nhưng với tình trạng kiệt sức anh không thể chống lại sức mạnh của những kẻ đang áp chế mình. Đôi mắt xanh lục bảo không rời khỏi Chloe, trong đó ngập tràn sự thù hận.

Nhưng Chloe chỉ cười lạnh, không chút bận tâm trước ánh mắt đầy oán hận ấy. Cô ngoắc ngón tay điều khiển chiếc áo choàng tắm trên giá bay tới phủ lên cơ thể trắng ngần của mình rồi đứng dậy khỏi bể tắm.

Cô nghiêng đầu, chậm rãi nói: "Trông ngươi thật thảm hại, nô lệ. Dơ bẩn đến mức ta không muốn nhìn. Nhưng bây giờ ta sẽ giúp ngươi 'tẩy rửa' sạch sẽ từ trong ra ngoài."

Ngay lập tức, đám gia nhân giữ chặt Elliot, hai nữ hầu cầm những xô nước tẩm đầy dược liệu và nước muối, thẳng tay hất lên người Elliot.

Nước lạnh thấu xương, dòng nước xiết mạnh cuốn đi bụi bẩn, mồ hôi nhưng cũng làm xót những vết thương chưa lành, khiến anh run lên vì đau đớn.

Đôi mắt cô nhìn xuống anh như nhìn một món đồ chơi rẻ mạt: "Cảm giác thế nào?"

Elliot cắn chặt răng, đôi tay bị trói sau lưng nắm chặt thành nắm đấm, nhưng vẫn không thể làm gì ngoài việc chịu đựng.

Chloe bật cười nhẹ. Cô thực sự thích thú khi nhìn thấy kẻ từng là một chiến binh kiêu hãnh, giờ lại trở thành nô lệ quỳ gối trước mặt mình.

"Mang hắn vào bể tắm."

Đám nữ hầu kéo mạnh dây xích, lôi Elliot đứng dậy. Anh vùng vẫy, nhưng không thể cử động nhiều vì dây xích và cơ thể kiệt sức.

Một cú đẩy mạnh khiến Elliot ngã nhào xuống bể tắm.

ẦM!

Làn nước ấm tràn qua vết thương trên da thịt, nhói buốt như hàng ngàn mũi kim đâm.

Chloe chậm rãi tiến lại gần. Cô đưa tay nâng cằm Elliot lên, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu tâm hồn anh.

Mùi hương trên người cô thoang thoảng, sự gần gũi nguy hiểm khiến cơ thể Elliot căng cứng, nhưng không phải vì sợ hãi...

Mà vì căm ghét đến tột cùng.

Chloe thì thầm bên tai anh, giọng nói mềm mại nhưng lại chứa đựng sự tàn nhẫn đáng sợ: "Mớ vải bẩn thỉu này vướng víu quá, phải cởi hết ra mới "tẩy rửa" được chứ?"

Lời vừa dứt, Chloe nhếch môi cười lạnh, bộ quần áo vốn đã rách nát của Elliot bị cắt thành đống vải vụn khiến cơ thể anh trần trụi trước mặt Chloe và những kẻ xung quanh.

"Ưmm..."

Elliot vùng vẫy nhưng những bàn tay mạnh như gọng kìm lập tức giữ chặt vai, cổ và đầu anh.

"Ngươi bẩn thỉu đến mức này, có vùng vẫy cũng vô ích!"

Bọn chúng tàn nhẫn dìm đầu anh xuống nước.

Bọt khí trắng xóa sôi lên, hơi thở của Elliot bị cắt đứt ngay lập tức.

Áp lực của nước xộc vào tai, vào mũi, lồng ngực như bị bóp nghẹt trong cơn tuyệt vọng.

Anh giãy giụa dữ dội, cơ thể vặn vẹo dưới làn nước, xiềng xích kêu lanh canh nhưng bàn tay của bọn gia nhân vẫn giữ chặt như gọng kìm tàn nhẫn.

Không khí...

Không còn nữa...

Cảm giác ngạt thở...

Tử thần đang vươn tay đến...

Ngay khi Elliot sắp mất đi ý thức, bọn chúng lôi mạnh tóc anh lên.

"Khụ...khụ..."

Chloe vẫy tay tháo quả cầu ma thuật trong miệng Elliot cho anh hít thở. Anh hộc ra một ngụm nước, cổ họng đau rát, đôi mắt cay xè mờ mịt, nhưng sát khí trong ánh mắt vẫn không hề suy giảm.

Chloe cười nhạt: "Còn sức để trừng mắt sao?"

Elliot vừa định thốt ra một tiếng gào hét, chửi rủa Chloe nhưng anh không có cơ hội đó, quả cầu ma thuật bịt miệng lần nữa lấp kín miệng anh siết chặt không còn kẽ hở để lại những tiếng rên rỉ khản đặc và tiếng thở gấp đầy phẫn uất.

Đám nữ hầu dùng một miếng bọt biển thô ráp chà xát mạnh bạo lên da thịt Elliot.

Không cần quan tâm đến những vết thương đã kết vảy, chúng không nương tay một chút nào.

Lớp máu khô bị cào rách, vết thương bật ra máu tươi, hòa vào nước.

Nóng rát.

Nhói buốt.

Cơn đau quặn thắt như hàng trăm lưỡi dao cứa vào từng thớ thịt. Elliot siết chặt nắm tay, đôi mắt đỏ hoe vì đau đớn.

Dưới bể nước ấm áp này, anh không hề được hưởng sự thư giãn, mà chỉ cảm thấy như đang bị lột da sống.

Không gian xa hoa của phòng tắm bỗng chốc chìm vào tĩnh lặng.

Chole ngồi xuống cạnh bể tắm, đầu ngón tay thon dài chạm nhẹ lên mặt nước, tạo ra những gợn sóng lăn tăn.

Ánh mắt hổ của Chloe lặng lẽ nhìn cơ thể trần trụi của Elliot thoát ẩn thoát hiện dưới làn nước phủ cánh hoa hồng, khóe môi cong lên nụ cười thích thú: "Mặc dù bị thương nhưng vóc dáng của kẻ chinh chiến như ngươi vẫn thật. Nếu không có những vết sẹo kia, hẳn là da dẻ màu mật ong trơn nhẵn của ngươi rất mềm mại đó!"

Câu nói đó không phải lời khen ngợi khiến Elliot thoáng rùng mình.

"Các ngươi ra ngoài."

Giọng nói của Chloe nhẹ nhàng, nhưng lại chứa mệnh lệnh tuyệt đối. Đám gia nhân cúi đầu, không ai dám cãi lời, lập tức rời khỏi phòng, để lại sự im lặng căng thẳng.

Chloe bước xuống bể tắm, bàn tay bùng lên sức lực từ phía sau nắm vai Elliot ấn xuống ép anh cúi người, lồng ngực tì sát với thành bể. Sau đó bàn tay cô chạm vào tấm lưng đầy những vết sẹo, đầu ngón tay lướt xuống dọc theo sống lưng.

"Ngay cả chỗ này của ngươi... "sạch" hơn ta nghĩ."

Chloe bất ngờ động chạm tới nơi riêng tư mẫn cảm ở giữa hai chân của Elliot, cô sờ lên nhúm lông nhỏ không quá rậm rạp bao quanh vùng tam giác mẫn cảm, lại nắm lấy dương vật đang run rẩy trong tay sờ nắn như một món đồ.

"Ưmm...Hmm..."

Elliot dốc cạn chút sức lực cuối cùng giãy dụa, gào hét nhưng độ cân xứng dẻo dai của tứ chi cùng sự quằn quại giãy giụa trong sự kích thích chỉ làm tăng thêm phấn khích nổi hứng hành hạ của Chloe mà thôi...

"Dù là một chiến binh chiến đấu ngoan cường nhưng ngươi vẫn còn rất trẻ, ta đoán... bản thân ngươi từ khi ra đời vẫn chưa từng bị đụng chạm qua, cả phía trước và lỗ sau."

Trên tay Chloe lóe ánh sáng ma thuật hiện ra một cái khóa trinh tiết đeo lên dương vật Elliot, lồng kim loại lóe lên ánh kim siết chặt không kẽ hở nhắc nhở thân phận nô lệ của anh luôn bị ràng buộc, kiểm soát đến nghẹt thở.

"Lúc còn ở thị trấn Tenya, ngươi đã chật vật chống chọi với lũ quái thú nhưng ở chỗ ta thì khác. Ngươi sẽ không phải chiến đấu hay làm điều nặng nhọc. Ngươi chỉ cần phục vụ ta!"

Nói rồi, Chloe thô bạo vạch bung hai cánh mông Elliot. Cho đến khi bị mở ra hoàn toàn, cô có thể thấy từng nếp uốn bên trong, cúc huyệt non nớt nằm giữa đám lông tơ lộ rõ vừa nhỏ vừa hồng, bởi vì bị người khác ác ý nhìn chăm chú mà sợ hãi co rút.

Bất ngờ lượng nước trong bể tắm tích tụ thành một cột nước với áp lực mạnh mẽ tiến vào trong cúc huyệt anh rót đầy bụng đến mức căng trướng lên.

Elliot nhíu mày đổ mồ hôi lạnh, dù có dùng sức thế nào cũng không thể đẩy nước ra được dù chỉ một giọt.

Chỉ đến khi Chloe ấn vào cái bụng căng tròn của anh, dòng nước đột ngột trào mạnh ra ngoài. Anh đuối sức nằm gục trên thành bể hoàn toàn không thể ngăn cản ngón tay linh hoạt dò xét tiến vào nơi tư mật, anh chỉ cảm thấy lỗ sau đã bị mở ra hoàn toàn, còn mấp máy như cái miệng nhỏ nhắn.

Ngón tay của Chloe đi sâu vào trong cơ thể, tại vách thịt mềm mại nóng ẩm không ngừng kéo căng trêu đùa muốn làm cho bên trong thả lỏng ra. Elliot uất ức vì bây giờ ngay cả việc cắn lưỡi tự sát anh cũng không làm được...

Chloe đưa tay cởi áo choàng để lộ thân thể quyến rũ, mảnh mai trắng như ngọc. Có điều, cô thừa hưởng sức mạnh Tinh linh, có thể dùng Phép thuật biến đổi... hạ thể của cô có dương vật cương cứng gồ ghề hẳn lên đường gân xanh rõ ràng đang áp sát khe mông Elliot khiến sắc mặt anh vô cùng hoảng loạn. Anh càng dùng sức lực lớn hơn vặn vẹo giãy dụa nhưng phần eo đã bị một lực vô hình đè lại.

Chloe không có chút thương xót, cũng chẳng hề do dự muốn tận hưởng khoái cảm lúc giày vò Elliot. Cô dùng sức đem hung khí của mình tiến vào cúc huyệt chưa từng khai phá của anh, cảm giác kẹp chặt nhưng lại mềm mại làm cho cô sảng khoái lên tiếng.

"Ư..."

Elliot bật ra tiếng rên rỉ yếu ớt, cảm giác thân thể như bị xé rách, ngay khi tiến vào dương vật của cô to hơn một vòng vật trong nháy mắt cắm vào thật sâu, vách thịt bị cọ xát đến đỉnh điểm, anh không cách nào khống chế được cảm giác đau đớn đến cùng cực!

Nơi tiến vào vì bị dùng sức trướng phá mà nứt ra. Máu tươi đỏ sẫm dọc theo bắp đùi run rẩy của anh chảy xuống hòa vào dòng nước trong bể tắm.

Cơn đau này... không thể sánh được khi bị móng vuốt của quái thú cào qua, cũng không thể bằng cảm giác những thanh kim loại ma thuật kích điện xuyên qua cơ thể!!!

Động tác thọc vào rồi lại rút ra một cách mạnh bạo cướp đi toàn bộ sức lực của anh.

Phía sau đau muốn chết đi, thân thể bị xé thành hai nửa...

Đau đớn không thể kể xiết, Elliot cảm thấy đầu óc quay cuồng một cách dữ dội, khung cảnh trước mắt anh tối sầm lại. Anh nhịn không được đôi mắt đã tràn ngập nước. Anh gục đầu xuống, từng giọt từng giọt nóng bỏng chảy dài rơi xuống sàn đá ẩm ướt.

***

Thời gian không biết đã qua bao lâu, Elliot ngất đi bởi cơn đau của vòng lặp luẩn quẩn không hồi kết. Khi tỉnh dậy, Chloe đã thỏa mãn bắn rất nhiều tinh dịch vào bên trong anh.

Elliot tuyệt vọng nằm trên sàn đá, dây xích trên tay được cởi ra, cổ tay bị mài đến trầy xước chảy máu, chỉ còn chiếc gông siết chặt trên cổ đến mức bầm tím, quả cầu ma thuật vẫn nhét trong miệng anh không cho anh nói chuyện và hít thở một cách bình thường.

Lúc Chloe rút ra, anh nghĩ rằng sự tra tấn giày vò đã kết thúc, nhưng không...

Cúc huyệt anh giãn ra thành vòng tròn lớn chứa đầy tinh dịch chưa thể khép lại, lượng lớn máu đỏ tươi cũng chảy xuống bởi vết rách khi bị đâm chọc. Nhưng ánh mắt cô lạnh lùng không chút mảy may nào, tiếp tục lấp đầy cúc huyệt trống trải của anh bằng cái khóa hậu môn.

Cạnh.

Tiếng ổ khóa vang lên một cách tàn khốc. Dị vật chen chúc trong cơ thể anh cọ xát vào vách thịt bịt kín lối ra giữ lại toàn bộ lượng tinh dịch bên trong, miệng huyệt rách nát bị ép mở rộng gây cơn đau xót không ngừng.

Chloe khoác lên bộ váy đính những viên đá lộng lẫy, mái tóc dài thắt búi lên càng tôn thêm vẻ đẹp quý phái. Cô lấy quần áo vải thô tồi tàn dành cho nô lệ mặc lên cơ thể tàn tạ của Elliot sau đó đá vào vai anh.

"Nô lệ, đứng dậy đi!"

Elliot run rẩy chống tay xuống sàn gắng gượng đứng dậy nhưng cơn đau ở nơi nhạy cảm truyền khắp cơ thể khiến anh ngã xuống. Anh tức tối cắn chặt quả cầu ma thuật bịt miệng, bây giờ anh biết vì sao Chloe không cần thiết dùng dây xích trói chặt hai tay anh.

Bởi vì... anh không thể đứng dậy...

Cơn đau nhức khi bị xâm phạm khiến vùng thắt lưng anh như đứt lìa, hai chân cũng trở nên vô lực. Hơn nữa cúc huyệt anh bị khóa lại... cái thứ chết tiệt nằm trong thân thể anh... Mỗi lần anh đứng lên, thứ đó càng tiến vào sâu hơn, anh chỉ có thể nằm... nếu muốn di chuyển...

"Nô lệ, ngươi nghe rõ đây." Chole mỉm cười kiêu ngạo nói: "Phía trước và lỗ sau của ngươi luôn bị khóa chặt như vậy. Ta muốn ngươi làm việc trong tư thế bò như một con vật thấp kém. Chỉ khi ngươi có biểu hiện tốt thì đến tối mới được tháo ra."

Chloe nói xong, đám gia nhân bước vào nắm dây xích nối trên gông cổ Elliot kéo lê lết anh ra ngoài. Ánh sáng rực rỡ chiếu vào, khung cảnh dinh thự xa hoa tráng lệ hiện trước mặt anh nhưng thứ chờ đợi anh chỉ có những trận hành hạ, sự giày vò sỉ nhục đến thống khổ mà thôi.

Lời nói điềm tĩnh của cô vẫn vang vọng bên tai anh.

"Đừng lo, ngươi sẽ sớm quen thôi Bởi ta là nô lệ của ta!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro