Chương 10 Trở Về

Thoáng chốc, khung cảnh xung quanh mờ dần.
“Đùng!” – một tiếng vang lên trong đầu.
Trương Phong bừng tỉnh.
Trần nhà quen thuộc hiện ra trước mắt, chiếc quạt cũ kỹ quay lạch cạch. Hắn nằm trên chiếc giường tầng trong phòng ký túc.
“Thì ra… chỉ là mơ sao?” – hắn thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng chưa kịp thở xong, âm thanh đó lại vang lên trong đầu:

“Nhiệm vụ kế tiếp sẽ được giao không báo trước. Ghi chú: sẽ báo trước một tuần.”
Mặt Trương Phong tái mét.
“Không phải mơ sao…?” – hắn hoảng hốt hỏi thầm trong đầu.
Giọng nói cộc cằn của Ngạo vang lên đáp lại:
“Mơ cái đầu ngươi. Mọi chuyện đó… là thật.”
Bỗng ngoài tai vang lên giọng một người lạ:
“Này bạn học mới, vừa vào phòng đã ngủ lăn ra vậy à!”
Trương Phong ngẩng đầu. Trước mặt là một thanh niên to béo, mặt tròn như cái bánh bao đang cười hề hề.
“À, tôi là Vương Cát. Từ giờ là bạn cùng phòng với cậu nha!”
Trương Phong hơi ngẩn người, sau đó gật đầu:
“À, xin lỗi… Tôi là Trương Phong. Rất vui được gặp.”
“Thôi khỏi khách sáo huynh đệ! Ngươi trông có vẻ mệt rồi, nghỉ ngơi đi. Tối nay hai ta cùng đi dạo một vòng thành phố, ta thấy ngươi từ quê lên chắc chưa quen chốn này đâu.” – Vương Cát vỗ ngực cười sang sảng.
Trương Phong mỉm cười. Hắn cảm nhận rõ sự chân thành và hào sảng nơi tên mập này.
“Vậy nhờ ngươi rồi.” – hắn đáp lại nhẹ nhàng.
“Ổn áp! Khoảng 9 giờ tối nhé, ta có việc chút, ngươi cứ nghỉ ngơi đi.” – nói rồi, Vương Cát nhanh chóng rời khỏi phòng, bước chân nặng nề vang dần ra xa.
Căn phòng lại trở nên yên tĩnh.
Trương Phong ngồi dậy, kiểm tra cơ thể. Vết thương nơi vai – chỗ từng va chạm dữ dội với bóng đen – giờ đã hoàn toàn biến mất.
Hắn nhớ lại phần thưởng: Đôi mắt Âm Dương, con dao rỉ sét, quyển công pháp…
“Không phải mơ thật rồi...” – hắn lẩm bẩm
Sau đó bảng hệ thống trong đầu hiện ra:(Trương Phong: 18 tuổi; tu vi luyện thể viên mãn; Mắt âm dương, công pháp tu luyện: không; pháp khí sơ cấp: Dao đồ tể;
Kho đồ: Dưỡng Khí Quyết,Dao đồ tể;  )
Hắn đưa tay lên vuốt mắt.
“Mắt Âm Dương sao? Lẽ nào… thế giới này thực sự có quỷ ma, yêu vật?”
Trương Phong trầm ngâm.
“Nếu nhiệm vụ tiếp theo là thật, mình phải nhanh chóng nâng cao sức mạnh…
Hắn chọn quyển Dưỡng Khí Quyết. *Dưỡng Khí Quyết có muốn học không* âm thanh trong đầu vang lên* hắn suy nghĩ " Có "
Từng hàng chữ như sống động nhảy múa trước mắt. Sách giảng giải phương pháp tụ khí từ trời đất, khai mở kinh mạch trong cơ thể, để dẫn linh khí vận hành toàn thân, sử dụng chân ngôn tụ khí và bắt đầu con đường tu luyện.
Trương Phong nhắm mắt, niệm chân ngôn.
Ngay lập tức, một dòng khí lạnh mờ mờ bắt đầu xoáy tròn trong đan điền.
Hai canh giờ trôi qua.
Một tiếng "bụp" nhẹ vang lên trong tâm thức.
Kinh mạch đầu tiên — đã được khai thông.
Linh khí dồn đến, cơ thể hắn cảm giác nhẹ nhõm khác thường. Thần trí trở nên trong sáng hơn, tinh thần sung mãn.
"Chúc mừng túc chủ thành công tu luyện đạt thành Luyện Khí sơ kì"
“Nhanh vậy sao?” – hắn thầm nghĩ. Trong sách có bảo Cảnh giới hiện tại nơi đây chia ra bao rồm : Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh và Hóa thần... Trên nữa thì chưa rõ...
“Chắc là do cả ta lẫn Ngạo đều có ý chí mạnh, tinh thần lực vượt trội…” – hắn lẩm bẩm.
Dù vậy, hắn biết rõ không thể quá tham, nên dừng lại đúng lúc.
Trương Phong mở mắt, thở dài một hơi nhẹ nhõm.
“Mọi chuyện… mới chỉ bắt đầu.”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro