Chương 40. Ông bà nội đến rồi💮💜

Cha Lộ có thể đi đâu được sao? Điều đó chắc chắn là không thể. Thứ duy nhất chào đón ông là chiếc nạng của ông già nên ông biến mất ngay lập tức.

Nhà lớn như vậy, đương nhiên trốn đi đâu được? Lộ Hành Chu khi không có ở nhà, Lộ Khiếu liền biến thành chó con vậy, đã âm thầm làm quen với Đức Mục.

Hiện tại chỉ có thành viên của nhóm mèo ở trong trung tâm thú cưng. Thỉnh thoảng họ nghỉ ngơi ở đây và đến ăn khi không tìm được thức ăn nhưng vẫn được báo đáp.

Phần thưởng đương nhiên là Bát Quái.  Tiểu Bò Sữa chịu trách nhiệm phân loại và thu thập tin tức về Bát Quái, buổi tối sẽ kể cho Lộ Hành Chu.

Hổ đồng mập mạp ngày nào cũng đi theo ăn dưa, đồ ăn ở đây ngon lành chỉ mấy ngày mà cả người hổ đều tròn vo.

Nhóm mèo con không có ý định tìm người nhặt nuôi, dù sao bọn họ phóng đãng không kềm chế được yêu tự do. Lý do chính là vì trước đây họ vẫn chưa tìm người nhặt nuôi. Những ý định xấu xa nào mà bọn họ chưa từng thấy ở những con mèo hoang? Trước khi chúng thành lập một băng đảng, khi chúng ở một mình, chúng phải vật lộn để tồn tại trên lưỡi dao mỗi ngày có yêu thích lông xù xù, có chán ghét bọn họ.

Mỗi lần đụng tới người chán ghét bọn họ, nhẹ thì quát lớn bọn họ, đem bọn họ đuổi đi, nặng còn động tay động chân.

Sau đó, nhóm tiểu đáng thương này tập hợp lại với nhau và dần dần trở thành một nhóm. Tiểu Bò Sữa có năng lực nhất đã trở thành thủ lĩnh băng đảng. Họ đã tìm được thành trì ở đây và cuộc sống của họ trở nên tốt đẹp hơn.

Sau đó, Lộ Hành Chu xuất hiện, giúp bọn nó xem bệnh, cho bọn nó ăn, tuy rằng có báo đáp, nhưng loại thù lao này gần như chẳng là gì đối với bọn nó.

Còn không phải là bát quái thôi sao, đối mèo bọn nó đều là chút lòng thành hảo mị.

Hầu hết con người vẫn đối xử với chúng như thể chúng chẳng là gì cả. Ngược lại, chó còn khó khăn hơn.

Bởi vì sức tấn công của mèo tương đối nhỏ, không khiêu khích người khác, di chuyển khó nắm bắt, nên người bình thường sẽ khó quan tâm đến mèo, điều này cũng mang lại cho này cũng cho mèo một số tiện lợi, sự tiện lợi của việc ăn dưa.

Về phần tại sao chỉ có mỗi mèo, chủ yếu vì ngoại trừ Đức Mục được cứu ra, những con chó khác đều ẩn nấp tốt.

Hơn nữa không có ai đến giải cứu nó.

Ông nội Lộ sắp bị thằng con khốn khiếp chọc cho tức giận đến chết rồi, ông dùng gậy đập xuống đất, gay gắt nói: "Được lắm, thằng nghịch tử, chờ đi, ta xem nó còn có thể chạy thoát được Ngũ Chỉ sơn không thành của người cha này không."

Bà nội Lộ không nói gì, lôi kéo Tống Khanh và cả hai cùng trò chuyện về những điều thú vị về tuổi thơ của Lộ Hành Chu.

Lộ Hữu Sâm tuy rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra và hoàn cảnh của mình trong truyện ra sao nhưng cũng biết không nên sốt ruột mà chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Lộ Hành Chu và bắt đầu trò chuyện với Lộ Hành Chu.

Hắn nhìn Lộ Hành Chu nói, "Chu Chu phải không? Anh gọi em như vậy được không?"

Lộ Hành Chu ngoan ngoãn gật đầu, tính cách ngoan ngoãn của cậu sẽ không bao giờ thất bại!

Lộ Hữu Sâm cười nói: "Nghe lão cha nói em đang viết kịch bản, chuẩn bị đóng phim, gia nhập làng giải trí sao?"

Lộ Hành Chu vâng một tiếng hứng thú bừng bừng nói: "Đúng rồi, em rất thích cảm giác câu chuyện của mình sẽ được chiếu và biến chúng thành hiện thực ngay trước mắt mình."

Lộ Hữu Sâm nhìn Lộ Hành Chu mắt sáng ngời, tiếc nuối từ bỏ việc chuẩn bị tuyển người vào đội của mình, hắn vừa nhận được tin tức riêng của lão hai, lão đã kể cho hắn nghe mọi chuyện. Tiểu Lục có thể nói chuyện với động vật hơn nữa được rất nhiều động vật thích, hắn thật sự động tâm.

Tiểu Lục tuy tay chân nhỏ nhưng không sao, với tay nghề và kỹ thuật của mình, cậu không cần phải ra ngoài làm nhiệm vụ, cậu ở đó, hắn có thể bảo vệ cậu...

Có năng lực này thì việc gì cũng có thể làm được. Nếu ở cổ đại, Lộ Hành Chu liền thành một quân doanh.

Ở thời hiện đại cũng vậy, nếu Lộ Hành Chu nghĩ tới thì cậu có một tổ chức tình báo đúng nghĩa.

Nhưng nhìn ánh mắt Lộ Hành Chu khi nói về biên kịch đều phát sáng, hắn nghĩ, thôi bỏ đi, cậu cứ làm gì mình thích thì tốt hơn

Lộ Vân Nhĩ đi tới ôm Lộ Hữu Sâm nói: "Lão hai cái gì, tiểu nhị ngoan nên kêu anh hai."

Lộ Hữu Sâm sắc mặt đen, đi lên bóp cổ hắn nói: "Lão hai, anh còn gọi em là tiểu nhị, em không khách khí!"

Lộ Vân Nhĩ giương nanh múa vuốt giãy giụa lên lớn tiếng kêu lên: "Cứu mạng, có người mưu sát anh trai nè."

Lộ Hành Chu mi mắt cong cong, cậu lo lắng những người anh này không dễ hòa hợp, nhưng bây giờ xem ra đều rất tốt.

Lộ Hữu Sâm cười lạnh một tiếng buông hắn ra nói: "Gà yếu."

Lộ Vân Nhĩ mắt trợn trắng nói: "Mãng phu."

Lộ Kỳ Dịch chỉ nhìn hắn với vẻ mặt xa cách, anh là một người anh trưởng thành và kiên định nên sẽ không gây rắc rối với những người này.

Lộ Du Tư ngồi ở một bên, cố gắng giảm bớt sự hiện diện của hắn bằng vẻ mặt ngoan ngoãn, sợ rằng nếu hắn hiện diện cao hơn thì lão nhị sẽ kéo hắn xuống luyện tập.

Lộ Lâm Vụ lại đến gần Lộ Hành Chu tò mò nói: "Biên kịch? Chu Chu chuẩn bị quay phim gì vậy?"

Lộ Hành Chu cười hì hì nhìn anh năm mình nói: "Chuẩn bị quay phim ma, anh hai là nam chính."

Lộ Lâm Vụ liếc nhìn anh hai mình có chút một lời khó nói, cả nhà đều biết lão sợ ma...

Xem bộ dạng này, phỏng chừng lại mạnh miệng.

Hắn lắc đầu không bình luận tò mò hỏi: "Truyện ma? Kể về cái gì?"

Lộ Hành Chu đại khái nói một chút, Lộ Lâm Vụ càng nghe càng hưng phấn nhìn Lộ Hành Chu nói: "Em có từng nghĩ tới việc biến cái này thành một trò chơi không?"

Lộ Hành Chu sửng sốt, Lộ Lâm Vụ nói: "Nếu làm thành trò chơi kinh dị thì sẽ rất thú vị. Trò chơi hiện nay hầu hết đều là về sát thủ cầm cưa máy, hoàn toàn không có bầu không khí kinh dị. Nếu điều này được đưa vào game thì chắc chắn sẽ rất thú vị."

Lộ Hành Chu suy tư gì đó gật đầu nói: "Đúng là như vậy, nhưng phim vừa ra mắt liền có cốt truyện, nên làm game sau sẽ không có game chơi, nhưng có thể liên kết. Nếu làm thành game phải sửa đổi một chút. Chỉ cần giết nó thông qua âm mưu."

Khi đó, người chơi có thể trở thành bạn của nhóm nhân vật chính đi khám phá sự thật. Câu chuyện lấy cốt truyện phim gốc làm nền, sau đó thay đổi nó, chẳng hạn như thay đổi những người trong ngôi làng mà họ đi khám phá.

Một số câu chuyện không có chi tiết trong cốt truyện phim được mở rộng và dựng thành game kinh dị.

Lộ Hành Chu cho rằng điều đó có khả thi, nó cũng có thể khiến cậu nổi tiếng hơn.

Tuy nhiên, cậu nhìn Lộ Lâm Vụ nói: "Em nhớ ngành nhà mình chưa có công ty nào phát triển game phải không?"

Lộ Kỳ Dịch càng nghe càng buồn cười, nhưng quả thật, anh nói một cách tiếc nuối: "Trong nhà chưa khai phá công ty trò chơi nào cả, nhưng anh biết một người làm game và cậu ta hôm nay hẳn sẽ có mặt ở đây, đến lúc đó anh mang em đi gặp."

Lộ Hành Chu ngoan ngoãn gật đầu, anh cả vạn tuế!

【Mình xin rút lại lời vừa nói không quan tâm đến anh cả, mình sẽ bảo vệ anh cả tốt nhất! Không thể làm anh cả biến thành loại người xấu xa như vậy!】

Lộ Kỳ Dịch ngồi tựa lưng vào ghế sofa, trên mặt nở nụ cười đắc ý nhìn Lộ Vân Nhĩ. Đừng tưởng lúc trước Tiểu Lục nói ra, trong mắt tiểu tử này vẻ mặt hả hê gần như tràn ra.

Về phần anh hai thì quên đi, tội nghiệp, người đáng thương, cậu không thể cạnh tranh được.

【Được rồi, có game và phim ảnh, chắc mình có thể mua bùa hộ mệnh. Anh ba của mình thường xuyên đi làm nhiệm vụ, nên mình cần chuẩn bị thêm một ít cho anh ấy.】

Lộ Hữu Sâm không sao, Lộ Hữu Sâm lại không sao, anh lặng lẽ ngồi thẳng dậy, kiêu hãnh nhìn xung quanh.

Từ hôm nay Tiểu Lục là em trai dễ thương nhất của anh!

Về phần hai người kia... Anh liếc Lộ Du Tư bằng ánh mắt nguy hiểm, tiểu tử này tốt nhất nên cho hắn một vết thương thật tốt. Ngày sư muội xuất hiện, thằng tư chết chắc.

Sau khi hiểu được kết cục của gia đình mình, họ đều đồng ý rằng giặc tới thì đánh, nước đến thì ngăn.

Đầu tiên hãy xác định danh tính của đối thủ và tấn công trước để chiếm thế thượng phong!

Ông nội Lộ ở bên cạnh nghe hết toàn bộ quá trình, tuy rất kinh ngạc nhưng dù sao thì ông cũng không có nhiều dao động về mặt cảm xúc, đứa con trai này của ông vì lập công chuộc tội đã đem mọi chuyện ở nhà để lại toàn bộ với ông hết rồi.

Ông thở dài, cây to đón gió. Nhà bọn họ có thể thảm như vậy. Thật khó để biết liệu có ai đã làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn sau vụ việc này không.

Tuy nhiên, may mắn thay, Lộ Hành Chu đã tỉnh, được cơ duyên, toàn bộ gia đình bọn họ cũng đoàn tụ, không có chia năm xẻ bảy.

Còn ông già rồi, không phải đã chết.

Buổi tối, địa điểm tổ chức yến tiệc đã được chuẩn bị sẵn và được tổ chức ngay tại nhà Lộ gia, trang viên có một nơi đặc biệt để tổ chức yến tiệc.

Đêm đó, tất cả những người nhận được lời mời đều đến!

--------------------- 

Mọi người cho mình một vote 🌟 để mình tiếp tục ra thêm❤💜

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro