Chương 75. Triệu hồi ma nữ nào!

Lộ Hành Chu nhìn Thần Ngũ Kinh đang nhảy múa vui vẻ, đột nhiên nhấc điện thoại lên gõ vài cái rồi nghiến răng nghiến lợi, cậu chớp mắt.

【Sau đó, em trai đã khỏe lại, và tất nhiên anh ấy phải tìm cảm giác tồn tại, anh họ vừa khéo nghe được vai chính công dỗ em trai. Bi phẫn, tức giận đến mức gần như ngất đi. Trở về thôn trong tuyệt vọng, đóng cửa không ra. Sau đó, vai chính công phát hiện, nghĩ rằng dù sao thì em trai yêu quý vẫn ổn nên không sao cả. Không hiểu sao lại thế này, trong lòng đều là hình bóng của anh họ, liền ngàn dặm xa xôi đuổi theo tới. Người trong thôn dùng đồng tâm cổ dọa anh ta, anh ta cắn răng kiên trì, anh họ liền tha thứ cho anh ta...】

Sau khi nghe xong, Thần Ngũ Kinh hít sâu một hơi, điện thoại lại vang lên, nhìn xem số đó là ai, không cần nghĩ cũng biết là ai. 

Còn dám gọi điện tới?

Anh tắt điện thoại rồi đi về phía Lộ Hành Chu.

Anh ngồi cạnh Lộ Hành Chu. Bà bà trưởng thôn vẻ mặt điềm tĩnh, nhưng không khó để nhìn ra sự tức giận trong mắt bà, quay đầu cười với Lộ Hành Chu nói: "Em là Chu Chu nhỉ? Anh là anh họ của em, Thần Ngũ Kinh."

Cậu còn đang suy nghĩ về vai chính thì tào pháo đã ngồi xuống bên người mình, Lộ Hành Chu gật đầu nói: "Chào anh họ."

Thần Ngũ Kinh thở dài nói: "Anh họ không tốt."

Lộ Hành Chu kỳ quái nhìn anh.

【Không đúng. Bây giờ không phải là lúc để vai chính công theo đuổi tình nồng ý ngọt sao? Vai chính công tên gì nhỉ? Chu Tri Ảnh... Vãi, là một tên ngu xuẩn à. 】

Lời mắng này khiến tâm tình Thần Ngũ Kinh thông thuận. Không sai, chính là tên ngu!

Anh nhìn Lộ Hành Chu nói: "Anh thất tình."

【Thất tình!!! thế này cũng quá tuyệt vời rồi!! Trẫm còn chưa ra tay, tên ngu kia đã không còn, ôi chúc mừng~】

Lộ Hành Chu đáy mắt hiện lên ý mừng nói: "Thật tuyệt... Không đúng, anh đừng buồn."

Nụ cười trong mắt cậu dễ dàng đoán được cậu đang nghĩ gì, Thần Ngũ Kinh biết cậu có ý tốt nên không nói gì, anh vừa mới nghe được đáy lòng em họ nhà mình, nghĩ đến cha anh còn có những thứ chết tiệt khác của cha. Không, bây giờ nó không còn là vấn đề lớn nữa.

Ông nội của anh chỉ mắng cha anh. Mặc dù việc cười khi thấy người gặp họa là không tốt, nhưng cha anh đôi khi thật sự đáng giận.

Khi nghĩ đến tên cặn bã đó muốn lừa dối mình, anh liền tức giận. Anh phàn nàn: "Tên cặn bã đó thực sự muốn lừa dối anh. Thật là ghê tởm."

Lộ Hành Chu liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy, đúng vậy. Cứ đá tên đáng ghét như vậy sang một bên đi. Cho dù anh ta có xin lỗi thì cũng đừng tha thứ cho anh ta."

Thần Ngũ Kinh gật đầu nói: "Anh ta đến vì đồng mệnh cổ của anh. Đồng mệnh cổ được chia thành mẫu cổ cùng tử cổ. Mẫu cổ có thể giúp nho cổ chịu thống khổ, chia sẻ tổn thương. Người này thực ra muốn anh giúp em trai anh ta, thế sao anh ta không tự mình làm đi?"

Lộ Hành Chu trừng mắt, khiếp sợ vô cùng.

【Trời ơi, anh họ xinh đẹp của tôi rốt cuộc cũng thông suốt rồi. Nhưng bây giờ người đàn ông đó bắt đầu nói chuyện với anh họ rồi sao? Này không còn quan trọng nữa, này được gọi là cánh bướm nhỉ, do mình ở đây sao. 】

Lộ Hành Chu nhỏ giọng nói: "Thật ra anh cũng có thể làm giúp anh ta mà. Anh ta không phải rất quan tâm em trai mình sao? Lấy thân thế anh ta làm, người một nhà, phải chỉnh tề."

Thần Ngũ Kinh hai mắt sáng ngời, vừa vỗ tay nói: "Nếu biết sớm, anh đã cho anh ta vào danh sách đen rồi, để anh đi bảo anh ta đến đây."

Lộ Hành Chu cười mắt cong cong gật đầu nói: "Dù sao bây giờ anh cũng đã chặn rồi, vậy kệ anh ta đi."

【Thật kỳ lạ, cái tên đó dự kiến ​​sẽ đến vào ngày mai. Vậy thì để anh họ hạ cổ cho anh ta là được, dù sao do anh ta yêu cầu. 】

Thần Ngũ Kinh nhìn vẻ mặt ngoan ngoãn của Lộ Hành Chu, nở nụ cười đáng yêu, thích quá ôm lấy Lộ Hành Chu cọ cọ.

Lộ Hành Chu sửng sốt, sờ mặt nhìn anh họ mình.

【Khó trách tên cặn bã đó nhắm vào anh họ, ai lại không thích một người anh họ dễ thương và ngây thơ như vậy? Chính là vì anh họ không tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài nên mới bị lừa, anh họ mới không phải luyến ái não, anh ấy không hiểu thế giới thôi!! 】

Bên cạnh, bà bà trưởng thôn cụp mắt xuống. Đúng vậy, Ngũ Kinh vốn có một người anh trai là Tứ Thư Ngũ Kinh.

Nhưng tự thư này lại trùng tên với ông nội anh, liền đổi thành Tứ Thuật. Đáng tiếc, Tứ Thuật khi còn nhỏ đã lâm bệnh nặng và mất như vậy nên gia đình họ luôn bảo hộ Thần Ngũ Kinh rất tốt, học tập đều ở trong trại làng.

Mãi cho đến cao trung, mới đem người thả ra. Vẫn ở thị trấn cao trung, Ngũ Kinh đứa nhỏ này tính cách ngây thơ, nói khó nghe là có chút ngốc.

Họ đều lo lắng về việc vào đại học sau kỳ thi tuyển sinh.

Ai ngờ nỗi lo của họ đã trở thành sự thật, Ngũ Kinh đã thực sự bị lừa.

Còn ổn còn ổn, may mà có Chu Chu.

Bằng không, khi nghĩ đến nỗi đau khổ của Ngũ Kinh, bà bà trưởng thôn không khỏi muốn giết người.

Những người khác đều không rõ, bọn họ cũng biết tiếng lòng của Lộ Hành Chu. Lúc đầu họ còn ngạc nhiên. Trưởng thôn vừa nói, bọn họ liền nghĩ tới khi Lộ Hành Chu tới đây đã có một âm thanh từ phòng phát ra.

Người trong thôn tuy đôi khi có mâu thuẫn nhỏ nhưng đều là việc riêng của họ. Nếu người ngoài muốn khi dễ mấy đứa nhỏ trong thôn thì điều đó là không được phép.

Nghe thấy tiếng Lộ Hành Chu, mọi người có mặt nhìn nhau. Cứ đến đi, không cần lo lắng gã không tới.

Đồng mệnh cổ, bọn họ có, nhưng họ sợ gã không đến.

Đồng Mệnh Cổ của Ngũ Kinh chỉ là trẻ con, nhưng Đồng Mệnh Cổ trong tay trưởng bối, đó là hàng thật.

Có thể đồng mệnh.

Chẳng qua chưa từng lấy ra mà thôi, trên đời có quá nhiều người tham lam.

Họ có cho phép một số người ra ngoài vì họ đều là những người có tấm lòng nhân hậu và hai bên đều đồng ý.

Đây là lý do tại sao họ lánh đời 

Thần Ngũ Kinh có nụ cười rất đẹp, máy quay trực tiếp hướng về đây. Miêu tộc, một thanh niên đeo trang sức bạc, có nụ cười rất đẹp, có nốt ruồi đỏ giữa lông mày cực kỳ bắt mắt.

'Sau một thế hệ, chàng trai ở Miêu Cương từ trong tiểu thuyết đã xuất hiện. '

' Tôi phải nói rằng những người ở thôn này đều đẹp, gien thật tốt. '

'Những người lớn tuổi cũng không xấu, họ có di truyền gien đẹp, những người trẻ tự nhiên lớn lên đẹp. '

'Vừa rồi tôi thấy em trai này khẩu hình dường như đang thất tình, cũng không biết tên mù làm tổn thương trái tim em trai nữa. '

'Không quan trọng, huhu, mỹ nam hôn hôn, tuyệt vời! '

Lộ Vân Nhĩ từ trong đám người bước ra, trong nháy mắt đã nhìn thấy em trai bị một người khác ôm, dù có thất tình cũng không thể ôm em trai hắn ta!

Em trai là của hắn t, bọn họ đều quan tâm!

Lộ Hành Chu và Thần Ngũ Kinh ôm ôm nhau bị đại bộ phận người khác thấy được, nên một ít người tò mò anh họ gì đó đều lại đây. Lộ Vân Nhĩ còn chưa kịp đi qua, em hắn ta đã bị người vây quanh.

Đặng Mai vỗ bờ vai của hắn ta nói: "Không sao đâu, anh là anh ruột của em ấy mà."

Lộ Lâm Vụ cũng rất vui vẻ. Hắn vừa mới ăn thử bữa tiệc sâu lớn, không thể không nói, món côn trùng đó ngon thật.

Hắn nhìn Thần Ngũ Kinh bằng ánh mắt đồng tình, cho nên tình yêu khiến người ta mù quáng!

Giống hắn tốt biết bao, không yêu đương, khỏe mạnh hạnh phúc.

Bữa tiệc lửa trại kéo dài đến tận nửa đêm, Nhan Thanh uống rất nhiều rượu hoa quả do người trong thôn tự nhưỡng ra, khi có hứng thì đứng dậy hát một khúc thanh xướng.

Âm thanh nhẹ nhàng, du dương và ngày càng rõ ràng hơn tiếng hót của chim.

Thấy đã muộn, mọi người chào nhau rồi tan đi.

Lộ Hành Chu và bọn họ ngày mai còn quay phim.

Làm biên kịch, Lộ Hành Chu kỳ thực không cần tham gia, cậu chỉ cần xem, đây cũng là lý do lúc xuất hiện cậu đã muốn làm biên kịch.

Khi hệ thống xuất hiện, lựa chọn tốt nhất của Lộ Hành Chu kỳ thực chính là làm đạo diễn, nhưng cậu không muốn mệt mỏi.

Với tư cách là đạo diễn, phải điều phối đoàn làm phim, phỏng vấn và lựa chọn diễn viên, đi câu thông và điều chỉnh.

Nghĩ đến điều đó khiến cậu mệt.

Cho nên, cậu đã chọn làm biên kịch. Câu chuyện được giao cho cậu. Cậu đã thay đổi và biến kịch bản thành một câu chuyện gần gũi với thời đại này và thế giới này. Đem tên biên kịch ghi chú rõ, còn có thể giúp biên tập tích công đức, cậu bằng phẳng.

Hơn nữa, sở dĩ quay kịch bản trong hệ thống là vì cậu đoán rằng, ngoài mình ra, kịch bản trong hệ thống là cách duy nhất để tích lũy điểm nổi tiếng, nếu không thì cậu có thể sẽ không sử dụng.

Ý định ban đầu của cậu là tạo ra một cốt truyện trần tục, thuộc thể loại chiến thần trở về.

Bây giờ trọng tâm chính là quay tổng tài bá đạo được vui vẻ về thể xác lẫn tinh thần.

Ngôi nhà phía trên đã thay đổi hoàn toàn sau một buổi chiều. Cỏ dại trong sân đã gần như được dọn sạch, ngoại trừ phòng quay ra, mọi thứ khác đều sạch sẽ, đèn đã bật và các thiết bị điện cũng đã được bật lên.

Nó được trang bị đầy đủ tủ lạnh, máy giặt, dụng cụ nhà bếp,.... Mặt giường vốn định đặt lên ngủ cũng đã được lau chùi sạch sẽ và sơn lại.

Ngoài việc bị bỏ hoang, ngôi nhà dù sao cũng không có vấn đề gì, người dân trong thôn người cũng không muốn rời ngôi nhà dù chưa được sửa chữa nhưng vẫn được bảo trì tốt.

Chủ yếu chính là họ muốn để lại cho hậu nhân Thần Âm, nên đã chủ động sửa chữa, đề phòng người ta không thích.

Cho nên bọn họ không hề di chuyển, chỉ bảo vệ đồ đạc bên trong và dọn dẹp sạch sẽ trước khi Lộ Hành Chu đến, nên bây giờ đám Lộ Hành Chu có thể trực tiếp dọn vào.

Nằm trên chiếc giường lớn chạm khắc, Lộ Hành Chu uể oải nhắm mắt chuẩn bị ngủ. Có tiếng gõ cửa, Lộ Hành Chu mở mắt nhìn ra ngoài nói: "Là ai?"

Giọng Lộ Vân Nhĩ từ bên ngoài truyền vào: "Anh của em."

Lộ Hành Chu bất đắc dĩ nói: "Anh, anh làm gì mà thức khuya thế?"

Lộ Vân Nhĩ mở cửa bước vào, thấy hắn ta mặc quần ngắn, trên tay cầm gối, Lộ Hành Chu đứng dậy nói: "Anh... anh không phải là..."

Lộ Vân Nhĩ vội nói: "Anh, anh chỉ sợ em không quen, nghĩ em sợ nên mới đến đây ngủ với em."

Lộ Hành Chu trầm mặc một lát, cậu còn có thể nói gì? Cậu gật đầu nhường chỗ nói: "Đến đây đi."

Lộ Vân Nhĩ nhanh chóng đắp gối lên rồi nói: "Được rồi, ngủ ngon."

Nói xong lập tức nhắm mắt lại ngủ.

Lộ Hành Chu im lặng một lúc rồi nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, Lộ Hành Chu mở mắt ra. Phía dưới đã chuẩn bị mấy cái bánh gạo, bánh bao nhân thịt được mang lên rồi.

Lộ Hành Chu nhìn Thần Ngũ Kinh đang ngậm bánh bao trong miệng, Thần Ngũ Kinh nói: "Ông nội nhờ anh đưa tới, sợ mọi người bên này không đồ ăn."

Lộ Hành Chu cười nói: "Cảm ơn cậu ngoại và anh họ, ăn ngon thật."

Thần Ngũ Kinh gật đầu nhìn tòa nhà cười nói: "Mọi người trở về rồi thì tốt. Ngôi nhà này sau khi sửa sang sẽ rất đẹp."

Lộ Hành Chu gật đầu đồng tình. Ngoài sân vườn, sân sau nhà còn có sân khấu rộng rãi. Sân trước cũng được trang trí bằng sườn cột chạm khắc, tuy hơi cũ.

Thần Ngũ Kinh để đồ xuống nói: "Vừa lúc anh cũng không có việc gì làm, anh tới hỗ trợ vậy. Anh còn chưa bao giờ nhìn người ta quay phim."

Lộ Hành Chu trong miệng ăn bánh bao, mơ hồ gật đầu: "Ùm, em cũng không có."

Lúc 8 giờ, Đặng Mai và những người khác đến đúng giờ với đồ đạc của mình. Hôm nay họ sẽ quay cảnh sử dụng ngôi nhà.

Lộ Hành Chu đổi kịch bản nên biến thành Lộ Vân Nhĩ đóng vai phú nhị đại cùng cô bạn gái minh tinh và một vài người bạn tỏ vẻ hứng thú, theo gợi ý của một người trong số họ, đã tìm một địa điểm để thám hiểm.

Nơi phiêu lưu là ngôi nhà cổ.

Lộ Vân Nhĩ thay quần áo, Nhan Thanh chính là bạn gái minh tinh.

Mọi việc đã sẵn sàng, Lộ Hành Chu và Thần Ngũ Kinh tựa vào ghế bập bênh, tay trái cầm đào, tay phải cầm ly, nằm xuống nhìn đoàn người chuẩn bị xuất phát.

Lộ Lâm Vụ lật qua cuốn kịch bản trong tay, đương nhiên kịch bản này là về Thanh Lãnh Phật Tử.

Không thể không nói, kỹ năng diễn xuất của một số người vẫn còn trên mạng, họ mang theo đồ vật tìm được nhà cũ, khám phá khắp nơi, đi dạo xung quanh. Sau đó, theo gợi ý của Vương Úc An, họ chuẩn bị bắt đầu chiêu mộ ma.

Quá trình quay cảnh này diễn ra rất suôn sẻ, thực sự chỉ quay một lần. Sau đó, lại quay thêm vài cảnh nữa để dự phòng, đã đến lúc ma nữ lên sân khấu.

Thay quần áo ma nữ, Nhan Thanh vô cùng sốc khi nhìn thấy lớp nền trắng xanh trên khuôn mặt, đôi môi đỏ mọng và những vết hằn trên đó.

Trước đó, cô đang bò lên khỏi mặt nước âm u bò sát từng chút một. Có lẽ là do hôm qua cô quá kích động nên hôm nay tâm trạng đặc biệt hưng phấn, nhìn Lộ Vân Nhĩ có chút run rẩy, đặc biệt sau khi bò ra ngoài, Nhan Thanh lộ ra một con mắt lạnh băng âm độc.

Đặng Mai nhìn mà thấy lạnh sống lưng.

Sau khi cảnh này kết thúc, cảnh tiếp theo là hình chiếu xuất hiện sau khi họ triệu hồi hồn ma, hình chiếu của Sở Mỹ Nhân xuất hiện phía sau họ.

Đặng Mai không thông báo cho các diễn viên khi hình chiếu này xuất hiện nên sau khi họ đang mải mê chiêu mộ ma thì bất ngờ xuất hiện một con ma đáng sợ sau lưng, Lộ Vân Nhĩ và một số người khác đặc biệt sợ hãi.

Biểu tình đều vặn vẹo.

Tiếng thét chói tai vang vọng toàn bộ núi rừng.

Lộ Hành Chu và Thần Ngũ Kinh ôm bụng cười điên cuồng, còn Lộ Lâm Vụ chụp lại vẻ mặt Lộ Vân Nhĩ với đôi mắt sáng ngời.

Phòng livestream chỉ có thể nhìn thấy ba người ngồi trên ghế tựa đang cười, còn có thể nghe thấy Lộ Vân Nhĩ cùng những người khác thét chói tai. Mọi người tò mò hỏi xem buổi livestream tiếp là cảnh gì... !

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro