Chương 77. Kịch hài của Chu gia

Sau khi Chu Tri Ảnh nhận được tin nhắn, gã lập tức chạy về phía quán trà, em trai Chu Trí Bích cũng đi theo.

Thần Ngũ Kinh nhìn ra ngoài với vẻ mặt cáu kỉnh. Anh là người có sự phân biệt rõ ràng giữa yêu và ghét. Họ chỉ mới ở bên nhau một thời gian ngắn, chưa yêu nhau quá sâu sắc. Hơn nữa do Chu Tri Ảnh theo đuổi anh.

Đột nhiên biết được kết cục và lý do Chu Tri Ảnh theo đuổi anh, anh không khỏi tức giận.

Lộ Hành Chu đang uống trà, Lộ Lâm Vụ nhỏ giọng nói; "Không biết Chu gia là ai?"

Lộ Hành Chu lại gần nói: "Không phải Chu gia mà chúng ta biết, gia đình anh ta là đại lý ô tô, trong nhà có chút tiền, nhưng tạm thời chưa tiêu được."

Lộ Lâm Vụ sờ đầu, chặc lưỡi nói: "Vậy sao anh ta lại kiêu ngạo như vậy?"

Lộ Hành Chu cười cười không nói chuyện, Thần Ngũ Kinh hừ một tiếng nói: "Anh ta kiêu ngạo như vậy, do diễn đấy."

【Không biết Chu Tri Ảnh biết, sẽ nghĩ thế nào nếu biết em trai nuôi là em ruột của mình, chắc là vì biết nên anh ta kiên quyết đến tìm anh họ của mình.】

【 Em trai của Chu Tri Ảnh là em họ của ba anh ta ở quê...Ba anh ta thích cô em họ của mình từ khi còn nhỏ, họ dần dần thân nhau sau khi kết hôn, vẫn giữ liên lạc và sau này họ có được Chu Tri Bích. Sau này, ông ta càng yêu em họ hơn nên mẹ Chu Tri Ảnh thấy em họ chưa kết hôn đã có con, cảm thấy đứa bé quá đáng thương, sinh ra đã yếu ớt. 】

【Sau đó, gia đình đưa cậu ta về nhà và nhận làm con trai thứ hai. Vì là họ hàng gần nên Chu Trí Bích sức khỏe yếu, không chịu được ca phẫu thuật nên cho nên Chu Tri Ảnh mới quan tâm đến anh họ mình. Không biết anh ta nghe được chuyện Miêu Cương Cổ Thần ở đâu, tuy là bí mật, nhưng về sau quả thực có thành công.】

Lộ Lâm Vụ đôi mắt chờ đợi, đã năm 4202 rồi, sao ông còn ở với người thân, còn là anh em họ...

Lộ Hành Chu trong mắt hiện lên ý cười, hả hê.

【Chậc chậc chậc, Chu Tri Ảnh chắc là thừa hưởng từ cha nên mới yêu em họ của mình.】

Một đòn, Thần Ngũ Kinh suýt bật cười, quả thật nguyên gia đình đều là diễn viên đạo đức kịch tuyệt vời.

【Hơn nữa, Chu Tri Ảnh cùng Chu Tri Bích đã ngủ với nhau từ hai năm trước. Nếu không thì làm sao Chu Tri Ảnh có thể nguyện ý tự mình đi lên được.】

Lộ Lâm Vụ tò mò nhìn Thần Ngũ Kinh hỏi: "Em đã gặp qua người em của anh ta chưa?"

Thần Ngũ Kinh lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Nghe nói thân thể quá yếu, có thể nuôi đến lớn đã không dễ dàng, nên luôn che chở, chưa từng gặp qua."

Lộ Hành Chu cười hì hì nói: "Không sao đâu, có lẽ sẽ có người khác đi theo. Việc này liên quan đến việc cậu có thể có được thân thể khỏe mạnh."

Lộ Lâm Vụ nhướng mày nói: "Anh thật sự rất tò mò, cậu ta trông như thế nào..."

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Một thanh niên đẹp trai bước vào, theo sau là một thanh niên dáng người thấp lùn, diện mạo trắng nõn, giữa lông mày có chút do dự.  

Nước da trắng ngần của cậu ta khác với Lộ Hành Chu và những người khác, đó là loại nhợt nhạt và không có máu, một bộ dạng ốm yếu.

Khi cậu ta bước vào, cậu ta ho hai tiếng, khẽ cau mày, ôm ngực. Người đàn ông bên cạnh lo lắng nhìn cậu ta, đỡ cậu ta nói: "Đã bảo em đừng đến, anh đến được rồi mà. Thân thể em yếu như vậy mà cậy mạnh."

Thiếu niên giương mắt lên nhìn người đàn ông hơi hơi mỉm cười, như đá đang tan nói: "Em sợ anh ấy sẽ tức giận... Người ta nói Miêu tộc giỏi mê hoặc, nếu anh ấy mê hoặc anh trai em, thì em sẽ rất đau lòng."

Nam nhân chau mày, gã không biết Thần Ngũ Kinh đã làm cái gì, trước khi rời đi mọi thứ vẫn ổn nhưng sau khi trở về không lâu, trong mắt hiện lên một tia chán ghét. Một người trong núi, còn chơi đùa với lũ bọ, nếu không có Tiểu Ngọc thì gã đã không đến đây và cũng không tiếp xúc với loại người đó.

Tiểu Ngọc chính là nhũ danh của Chu Tri Bích.

Vài người nhìn hai người cứ đứng đó nói chuyện như vậy, hoàn toàn do trong mắt họ có cái nhìn kỳ lạ.

Lộ Hành Chu tê một tiếng, hào quang của nhân vật chính thật đáng sợ.

Nếu đứng đó, cậu sẽ không thể cầm chân được ma tiên.

Chu Tri Ảnh ngước lên, tìm thấy phòng rồi gõ cửa, từ bên trong vang lên tiếng động. Chu Tri Ảnh nửa ôm Chu Tri Bích đi vào.

Khi nhìn thấy những người khác, trong mắt gã hiện lên vẻ bất mãn nói: "Cậu có ý tứ gì? Sao còn có người khác? Chẳng lẽ vì họ mà cậu muốn tách khỏi tôi?"

Lộ Hành Chu và  Lộ Lâm Vụ liếc nhau, đồng thanh nói: "So với chúng tôi? Anh xứng sao?"

Chu Tri Bích nhíu mày, gã càng nhìn Lộ Lâm Vụ càng quen mắt, há mồm nói: "Lộc Thần?"

Lộ Lâm Vụ nhìn người trong lòng ngực Chu Tri Ảnh nói: "Fans?"

Chu Tri Bích ánh mắt kích động, khuôn mặt vốn dĩ nhợt nhạt trở nên hồng hào nói: "Em rất thích buổi livestream của anh. Vì sức khỏe không tốt nên không thể vận động kịch liệt. Em chỉ thích xem một số trận đấu trực tiếp."

Hơn nữa, Lộ Lâm Vụ là nhà giàu số một Lộ gia, cậu ta càng thêm sùng bái, không ngờ lại nhìn thấy ở đây, trong mắt hiện lên một tia ghen ghét khi nhìn Thần Ngũ Kinh.

Cậu ta biết Chu Tri Ảnh đi tìm Thần Ngũ Kinh, cậu ta khá coi thường Thần Ngũ Kinh. Rốt cuộc, một người từ miền núi có thể làm được gì?

Sau lại Chu Tri Ảnh đem nói ra ý tưởng của mình, cậu ta chỉ biết buồn bã chấp nhận.

Ai biết, đều phải phải chuẩn bị từ từ, tế nhị để Thần Ngũ Kinh đau lòng, thương hại cậu ta, sẵn sàng giúp cậu ta san sẻ gánh nặng. Thần Ngũ Kinh đột nhiên muốn chia tay, còn chặn Chu Tri Ảnh.

Chu Tri Ảnh lúc đó rất tức giận. Sau khi bình tĩnh lại, gã quyết định tới đây.

Cậu ta không yên tâm, cậu ta cũng nháo đòi đến gặp Thần Ngũ Kinh. Nguyên nhân chủ yếu là cậu ta không yên tâm.

Kết quả, cậu ta không ngờ Thần Ngũ Kinh lại biết Lộc Thần của mình.

Còn Lộ Hành Chu ở bên cạnh, nhìn như vị thành niên, em trai của Lộc Thần, cậu ta đương nhiên không để ý tới.

Chu Tri Ảnh nhìn Thần Ngũ Kinh càng cau mày hỏi: "Chúng ta gặp mặt, cậu mang theo hai người đó đến đây có ý gì?"

Lộc Thần gã biết, Chu Tri Bích thường xuyên nhắc mãi với gã, gã còn ăn dấm.

Thiếu gia nhà giàu số một, không thể đắc tội.

Lộ Hành Chu suýt chút nữa bật cười, giọng âm dương quái khí nói: "Lộc Thần~"

Thần Ngũ Kinh cũng vui vẻ, cũng phối hợp nói: "Lộc Thần~"

Lộ Lâm Vụ trợn mắt, Thần Ngũ Kinh nhìn Chu Tri Ảnh nói: "Anh họ, em họ của tôi. Bọn họ không yên tâm, có vấn đề gì sao?"

Gã ánh mắt sắc bén, lần đầu tiên Chu Tri Ảnh thấy có người tươi cười tràn đầy sức sống nhìn mình với vẻ mặt như vậy, gã còn chưa nói lời nào, Thần Ngũ Kinh nói tiếp: "Nếu tôi nhớ không lầm thì bây giờ chính là anh yêu cầu tôi?"

Chu Tri Bích ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lộ Lâm Vụ, nghe được lời này, vội yếu ớt nói: "Rất xin lỗi, đều là lỗi của em, anh trai em thật sự thích anh. Anh ấy không có lừa anh, vì thân thể em không tốt, anh ấy muốn giúp em thôi."

Cậu ta phải phân biệt rõ ràng với Chu Tri Ảnh, nếu không thì Lộc Thần hiểu lầm cậu ta làm sao bây giờ? Nếu anh trai cậu ta có thể dỗ dành Thần Ngũ Kinh thì cậu ta có thể dùng Thần Ngũ Kinh để nói chuyện với Lộc Thần?

Trong mắt cậu ta hiện lên một tia vui mừng, Lộc Thần lớn lên trông rất bảnh bao, thậm chí còn đẹp trai hơn cả khi livestream.

Vẻ mặt Lộ Hành Chu rất vui vẻ, sắc mặt Chu Tri Ảnh bên cạnh cũng không tốt lắm, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.

Lộ Hành Chu nháy mắt với Thần Ngũ Kinh, Thần Ngũ Kinh lập tức nói: "Tôi biết anh muốn Đồng Mệnh Cổ. Đồng Mệnh Cổ quả thật có thể chia sẻ nỗi đau của cậu, để cậu có thể tiến hành phẫu thuật."

Một tia hy vọng lóe lên trong mắt Chu Tri Bích, trong khi Chu Tri Ảnh đứng thẳng người nói: "Vậy là cậu bằng lòng chia sẻ gánh nặng với em trai tôi? Trong trường hợp này, tôi sẽ không so đo đến những gì cậu nói về việc chia tay ngày hôm qua."

Thần Ngũ Kinh kinh ngạc nhìn gã nói: "Anh điên rồi sao? Tôi nói chia tay là thật, tôi sẽ không ngần ngại đá một kẻ cặn bã như anh. Tôi có thể cho ngươi  đồng mệnh cổ cho anh, nhưng tôi muốn anh cùng cậu ta."

Chu Tri Ảnh sắc mặt hơi thay đổi, Chu Tri Bích cũng hiểu ý Thần Ngũ Kinh ý tứ, hắn ngẩng đầu nhìn Chu Tri Ảnh lấy lui làm tiến nói: "Anh, thôi bỏ đi, chúng ta trở về đi... Em cũng không muốn anh phải giống em."

Chu Tri Ảnh nhìn Thần Ngũ Kinh nói: "Cầu xin cậu, cậu sức khỏe tốt, quen thuộc cổ trùng. Xin hãy giúp đỡ tôi, xin giúp đỡ tôi, tôi sẽ đối xử tốt với cậu."

Thần Ngũ Kinh mỉa mai nhìn gã nói: " "Anh không phải là yêu em trai mình sao? Tại sao bây giờ anh cũng không chịu giúp cậu ta chia sẽ gánh nặng. Chu Tri Bích, tôi không hỏi anh ta, cậu nguyện ý không? Nếu cậu nguyện ý, bây giờ tôi liền giúp cậu."

Trong mắt Chu Tri Bích hiện lên một tia ác ý, cậu ra ngước mắt xác nhận lời nói của Thần Ngũ Kinh là thật, người không vì mình, trời tru đất diệt, cậu ta chỉ muốn sống mà thôi. Anh cậu ta yêu cậu ta, chắc chắn sẽ không từ chối phải không? Cậu ta hít một hơi thật sâu nói: "Em nguyện ý, cầu xin anh giúp em."

Cậu ta muốn sống sót, cậu ta nhìn Chu Tri Ảnh cầu xin nói: "Anh, anh có sẵn lòng giúp em không? Em chỉ muốn sống thôi."

Chu Tri Ảnh sắc mặt cứng ngắc, chưa kịp trả lời thì hai con bọ nhỏ đã bay ra khỏi tay Thần Ngũ Kinh, cỗ mẫu bay vào miệng Chu Tri Ảnh, tử cổ thì bay vào miệng Chu Tri Bích.

Chu Tri Ảnh nôn một tiếng muốn nhổ ra, Thần Ngũ Kinh cười hì hì nói; "Đừng nghĩ tới chuyện đó, trừ phi một người chết, nếu không sẽ không bao giờ ra ngoài được."

Chu Tri Bích cảm thấy tim mình bắt đầu đập mạnh hơn trước, khuôn mặt tái nhợt dần đỏ bừng.

Khác hẳn cậu ta là Chu Tri Ảnh ở bên cạnh. Chu Tri Ảnh chợt thấy trái tim mình đau nhói.

Gã thiếu chút nữa không đứng vững, gã che lôm ngực trong cơn giận dữ nói: "Tôi còn chưa đồng ý! Tôi không đồng ý!"

Chu Tri Bích đứng dậy, cậu ta cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Cậu ta buồn bã nhìn Chu Tri Ảnh nói: "Anh..."

Chu Tri Ảnh há miệng thở dốc, vẫn không có lời nào thốt ra. Lộ Hành Chu cười tủm tỉm nói: "Tôi sẽ chia sẻ một bí mật cho anh. Kỳ thực, hai người là anh em."

Chu Tri Ảnh chỉ cho rằng Chu Tri Bích là con nuôi, không biết Chu Tri Bích là em trai mình, Chu Tri Bích cũng không biết, trong nhà sợ gã chịu kích thích, nên đều gạt gã.

Chu Tri Ảnh nhìn Lộ Hành Chu cười lạnh nói: "Anh em? Chúng tôi vẫn luôn là vậy."

Lộ Hành Chu tặc lưỡi nói: "Không, không, hắn là cùng ngươi có huyết thống đệ đệ, cậu ta là anh em ruột thịt của anh, cho nên Đồng Mệnh Cổ có thể xâm nhập vào cơ thể anh mà không cần anh đồng ý. Nói cách khác, hai người là anh em cùng cha khác mẹ. Còn mẹ cậu ta là ai. Trở về hỏi một chút đi, có kinh hỉ nha."

Thần Ngũ Kinh có vẻ buồn cười, anh có thể tưởng tượng được hai anh em sau khi trở về sẽ như thế nào.

Chu Tri Bích sắc mặt tái nhợt, cậu ta cùng chính anh trai ngủ?

Chu Tri Ảnh không ngờ nhìn Chu Tri Bích. Đây có phải là anh ruột của mình không? ba gã ngoại tình? Tiểu Ngọc là con riêng?

Chu Tri Bích lúc này chỉ muốn ngất đi, nhưng gã đã muốn ngất đi...

Ba người không muốn rời đi chút nào, nhìn Chu Tri Ảnh đầy mong đợi, mong gã sẽ gọi lại hỏi thăm.

Chu Tri Ảnh không có cô phụ sự kỳ vọng của họ, một chiếc điện thoại điện về hỏi: "Ba! Tiểu Ngọc là con trai của ba đúng không?" Bên kia im lặng một lúc, rồi một tiếng hét vang lên, đó là giọng nói của mẹ.

Giọng nói đầy tức giận của mẹ gã phát ra từ điện thoại: "Chu Vọng Sơn, ông thực sự đã ngoại tình với em họ của mình, mấy người đang làm cái gì vậy?!"

Chu Tri Ảnh trong lòng nhoáng lên, ngơ ngác nhìn Chu Tri Bích, Chu Tri Bích hít một hơi thật sâu, em họ???

Cậu ta là sản phẩm của việc ngoại tình, nên cậu ta cùng anh trai cũng...

Lộ Hành Chu và bọn họ đã xem đủ trò rồi, im lặng bước ra khỏi quán trà, Thần Ngũ Kinh quay lại nói: "Đồng Mệnh Cổ, nhớ trả tiền. Nếu không sau này tôi không giải quyết hậu quả."

Hai người Chu Gia còn chưa bình phục, chờ bọn họ phục hồi tinh thần lại, Thần Ngũ Kinh đã đi rất xa.  

Hai người nhìn nhau, tâm tính đã thay đổi.

Ưu tiên hàng đầu bây giờ là nhanh chóng trở về, để xác định chuyện gì đang xảy ra.

Chu gia là  một sạp bừa bộn, cũng không quan tâm đến mấy người Lộ Hành Chu.

Lộ Lâm Vụ còn đang ăn bát quái nói: "Em cho rằng Chu gia sau khi trở về sẽ gà bay chó sủa?"

Thần Ngũ Kinh cũng tấm tắc nói: "Không ngờ cha Chu Trí Ảnh lại vô liêm sỉ như vậy."

Khi họ bước ra, buổi livestream vẫn tiếp tục, làn đạn bối rối khi nghe họ thảo luận.

'Cái gì, chuyện gì đã xảy ra vậy?'

'Họ mới ở đó được một giờ thôi, phải không?' Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? '

'A a a a, mau tới cho trẫm đại dưa đi. '

'Nhảy nhót lung tung yêu cầu muốn ăn dưa!! '

Tất nhiên Lộ Hành Chu thiện lương đương nhiên muốn thỏa mãn họ, nên đã trực tiếp phát đoạn dưa ấy lên.

Sau tiết lộ tin tức nóng vừa rồi, tiểu hào lại được cập nhật thêm một lần nữ. Sau khi đọc nội dung bát quái, quan điểm của cư dân mạng được làm mới hoàn toàn.

Chu cha, chuyện này hoang đường quá phải không?

Kế tiếp, có người bắt đầu đào sâu, Chu Tri Ảnh và Chu Tri Bích vẫn bị lột ra. Lúc đó, Chu Gia đã chia năm xẻ bảy. 

Chu Tri Ảnh và Chu Tri Bích ngược luyến tình thâm, hai người tương ái tương sát. 

Cha Chu, mẹ Chu ly hôn. Cha Chu mang theo Chu Tri Bích, mẹ Chu mẫu mang theo Chu Tri Ảnh. Em họ đã giấu đi, Chu Tri Bích cố tình trì hoãn chữa trị vì hận thù, Chu Tri Ảnh mất đi nửa mệnh. Mẹ Chu hận cậu ta muốn chết, Chu Tri Bích lại giả vờ đáng thương, gia đình này, chú định vô pháp không có kết cục tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro