3. [JackNaib]
(Bối cảnh thiết lập: White và Cloak bị nhốt trong một căn phòng, cửa sẽ mở khi một trong hai uống hết lọ tình dược.)
Cloak kéo mũ áo từ chiếc khăn choàng đỏ rực che kín mặt hòng né tránh cái nhìn của White, nhưng cái vành tai ửng hồng kia làm sao lọt khỏi mắt hắn được.
"Có chết tôi cũng không uống thứ đó đâu!"
Rốt cuộc là kẻ nào chán sống lại dám bày trò này, để cậu biết được thì nhất định sẽ đánh đến mẹ ruột nhìn không ra.
White từ tốn cười, hắn đã quá hiểu Cloak nên đoán trước câu trả lời của cậu sẽ như thế nào rồi. Ầy, ai bảo hắn cưng chiều quý ngài bé nhỏ đến mức này kia chứ.
"Không cần lo lắng, thân ái. Tôi có thể vì em mà uống hết."
"Anh cũng không được!"
Cloak gần như ngay lập tức phản đối. Cậu cau mày nghĩ đến đủ thứ hậu quả xảy ra sau khi để hắn ta làm vậy.
"Ai mà biết đây có phải cái bẫy nhắm vào anh hay không. Đừng có tùy tiện chứ."
Dù được thông báo là tình dược, nhưng với sự cẩn trọng đã mài giũa từ ngày tháng trên chiến trường Cloak hoàn toàn có cơ sở nghi ngờ đằng sau liệu có âm mưu sâu xa đã bị kẻ chủ mưu nào đó sắp đặt trong bóng tối.
Hai cánh tay khoanh cứng trước ngực, cậu dùng dáng vẻ hiên ngang ra quyết định không ai được phép uống!
"Ôi trời ôi trời..."
Bộ dạng cứng đầu của cậu thật là mê người. White ngồi lên chiếc giường mềm mại - thứ duy nhất được đặt ở đây với mục đích không thể rõ ràng hơn - thư thả ngâm nga vài câu. Dù ở tình huống nào hắn luôn có đủ kiên nhẫn dành cho tình nhân của mình.
Cloak thấy vậy thì quay mặt đi. Mong là hắn không phát hiện rằng trong đầu cậu hiện giờ đang rối như tơ vò.
T-Tình dược cái gì chứ!
Tay cậu siết chặt hơn mũ áo, căng thẳng khiến cậu không dám nhìn đến tên kia.
"Cloak?"
White gọi đột ngột làm cậu giật bắn cả người. Thẹn thùng hóa thành tức giận lớn tiếng đáp.
"Gọi cái gì mà gọi!"
Đúng là oan ức hết sức, White chỉ lo lắng Cloak đứng đó sẽ mệt nên muốn cậu qua đây ngồi cùng thôi. Ai mà ngờ đối phương đã xù lông như thế, chắc hẳn cậu đang bực tức lắm.
"Đến đây nào, chúng ta cùng từ từ nghĩ cách."
Giọng điệu hết mực nhẹ nhàng, Cloak không có cách kháng cự đành từng chút nhích lại giường. White gãi gãi lên mặt nạ, quý ngài bé nhỏ hôm nay cư xử có hơi kỳ lạ.
"Sao em phải ngồi xa như vậy?"
"Tôi... Tôi thấy nóng!"
Cloak càng muốn tránh, White lại xấu xa xáp lại gần. Hắn gỡ xuống mặt nạ, khuôn mặt điển trai với nụ cười vô cùng gợi đòn dí sát tình nhân.
"Nóng đến mức đỏ ửng cả vành tai rồi kìa."
"Cút!"
Một cú đấm suýt thì hất văng hắn, may mà White đã sớm thích nghi với hành vi bạo lực cùng tính khí thất thường của cậu. Hắn xoa bên má bị đánh lần nữa tiếp cận vật nhỏ hung hăng kia.
"Cloak..."
Cậu nhận ra mũ áo đã bị tên kia kéo xuống, từng biểu cảm trên mặt đều bị hắn nhìn thấu. Được rồi, muốn nhìn thì cứ để hắn nhìn đi.
"Em đang ngại ngùng sao?"
Cái tên móng heo lại ngứa đòn mà dùng ngón tay chọt chọt lên má cậu, Cloak thấy gân xanh trên trán đang đùng đùng nổi lên.
"Làm cái gì- "
Cậu muốn nổi giận nhưng lời trên miệng đã bị đối phương nuốt mất.
Cách nhanh nhất để thuần phục một chú mèo hoang dữ tợn, White thầm mỉm cười, đơn giản là cho cậu ta một bữa ăn ngon lành mà thôi.
"Khoan đã... Anh..."
Cloak khó khăn dứt khỏi nụ hôn nồng nhiệt đến sắp ngạt thở, đầu óc mơ hồ mặc kệ áo khoác xộc xệch trượt khỏi vai. Xương quai xanh thấp thoáng phút chốc bị từng nốt đỏ phủ lên, White không chút khách sáo vén áo thun của cậu gian xảo ngắm nghía bộ ngực với những vết sẹo dài.
"Nếu đã không thể mở được cửa, vậy hãy cùng tôi tận hưởng thời gian riêng tư này... Thật~ vui~ vẻ~nhé~"
Cái gã này...
Hắn cười lên chẳng khác gì một tên ma vương dùng phép thuật đen tối hút lấy hồn phách của lính thuê tội nghiệp, cậu ngây ngẩn nâng tay vuốt lên khuôn mặt mê người đó. Thần trí nhất mực tin rằng không một ai có thể sánh được với gã đàn ông này của cậu.
Quần áo dư thừa rất nhanh bị trút bỏ, White như một quý ông sành ăn tỉ mỉ thưởng thức dư vị ngọt ngào trên da thịt tình nhân. Mỗi phân mỗi tấc đều bị hắn cắn mút qua nóng hổi, ướt át nhột nhạt càng phóng đại các giác quan của người trong lòng.
Bụng dưới căng trướng bị móng vuốt lạnh ngắt như có như không lướt qua, Cloak vặn vẹo eo nhỏ không cho hắn chạm đến. White híp mắt, hành động của cậu cuối cùng lại giống như mời gọi hắn, răng nanh bén nhọn gặm đến không chừa điểm nào.
"Lại cắn? Anh làm tôi lúc nào ra ngoài cũng phải trùm kín cả người đấy!"
Cloak dùng sức quát lớn, nếu không chỉ sợ bên dưới bị trêu chọc mà không chịu đựng nổi. White quen thuộc cơ thể cậu như lòng bàn tay, khó trách bản thân quá nhanh chóng khuất phục. Nếu để hắn biết cậu đang hứng đến mức chỉ muốn hắn trực tiếp đâm vào, bạo liệt nghiền nát hậu huyệt. Chỉ nghĩ tới thôi cũng đủ bị tên khốn này cười cho thối mũi.
Mà người phía trên vẫn đang rất thong thả chơi đùa vật nhỏ đang cương cứng của cậu. Hắn vuốt ve như đang hiếu kỳ một món đồ chơi mới, đỉnh đầu trơn mượt cùng từng sợi thần kinh đang run lên trong căng thẳng. Ban đầu chỉ chậm rãi thăm dò, sau đó ngón tay thật nhanh tăng tốc, đem thứ yếu ớt kia kích thích đến thoải mái mà bắn ra.
"Có thích không, quý ngài của tôi?"
White liếm dịch trắng dính trên tay, rồi lại dùng chính ngón tay đó tiến vào thăm dò vách thịt của cậu. Cloak vừa trải qua một đợt kích tình không nhỏ còn chưa kịp hồi phục tâm trí đã bị động tác của hắn kéo về.
"Đừng nói nhảm..."
Hai chân cậu tự giác gác lên vai hắn, Cloak ý tứ rõ ràng rằng, mấy màn dạo đầu này với cậu vẫn là thôi đi. Ánh mắt xuyên qua lớp tóc nâu trầm ngang ngược nhìn kẻ kia, cậu liếm môi dựng dậy ngón giữa.
"F*ck you!"
Có tình nhân bạo như vậy, rất tốt. White suýt nữa đã bật cười thành tiếng. Hắn hiểu tình nhân của mình muốn gì, đã chủ động đến như thế, nếu hắn còn cố tình kéo dài sẽ phản tác dụng mất.
"Như ý em muốn, thân ái."
Không cần đội lốt quý ngài nữa, White lấy ra thứ mà Cloak chờ mong nhất, không hề nương tay mà đâm thẳng vào.
"!!!"
Đau đớn cùng khoái lạc xen lẫn trong tiếng thét, Cloak cong người níu chặt lớp ga giường bên dưới. Nửa người như bị xé toạc, nhưng nơi trống rỗng được thứ thô bạo kia lấp đầy, đâm rút làm cậu sướng như điên.
Bởi vì là Cloak, nên White sẽ không chút kiềm chế ham muốn của mình. Hắn phóng túng bản thân hết cỡ vì biết rằng người dưới thân thích nhất chính là loại cảm giác mãnh liệt đem thân thể cậu nghiền nát trong khoái cảm.
Bên trong gắt gao phun ra nuốt vào, co rút thật mạnh tưởng chừng như muốn cắn đứt thứ to lớn của hắn.
White hít sâu, đôi mắt đục ngầu tham lam ngắm nhìn mỹ cảnh phơi bày trước mặt. Hắn dịu dàng hôn lên môi tình nhân, mà động tác dưới thân lại không hề nhượng bộ.
"Đồ móng heo chết tiệt! Chậm lại đã..."
Cloak với tay ôm chặt cổ White. Cậu mắng xong lại gấp gáp đáp lại nụ hôn của hắn, hơi thở nóng bỏng xen lẫn hương vị từ cả hai, đầu lưỡi dây dưa không dứt.
Đối phương mang theo tia nước bọt rời khỏi đôi môi sưng đỏ của cậu. Cloak bỗng thấy trời đất quay cuồng, hóa ra hắn ta vừa lật người cậu lại. Mông nhỏ bị nắn bóp biến ra vô số hình thù, hắn lại bắt đầu giở trò lưu dấu chủ quyền lên tấm lưng trần của cậu.
"Tư thế này thì thế nào, Cloak bé nhỏ?"
Hắn ghìm chặt eo cậu từ phía sau tiến vào. Cloak tì mặt lên ga giường ra sức cắn một nhát.
Quá sâu!
Cậu không quan tâm vải trắng nhạt nhẽo bị nhàu nát trong miệng mình, cái tư thế này thật sự khiến điểm yếu của cậu bị đỉnh đầu của hắn liên tiếp đâm tới, ép đến phát run.
"Tên đần này... Đã bảo chậm lại... Đừng...!"
Cloak kêu lên trong hoảng loạn. Nhưng gã đàn ông kia không một chút làm theo ý cậu. Hắn cũng không còn cách khác, nhìn xem quý ngài bé nhỏ được hắn phục vụ đang sung sướng đến không khống chế được cơ mặt, vậy mà miệng vẫn không ngừng mắng mỏ. Hai chân cậu quặp lấy eo hắn nhiệt tình hưởng thụ từng đợt khoái cảm như thủy triều càn quét, quả nhiên là cơ thể này thành thật đáng yêu hơn nhiều.
"Thân ái, em đúng là khó chiều mà."
White đưa tay nắm lấy vật nhỏ đang mềm nhũn của cậu, dịch trắng vẫn đang rỉ từng giọt trên đỉnh. Được vuốt ve an ủi, nó lần nữa đang dần ngẩng dậy.
"Anh định làm gì?!"
Nhục cảm tràn lan từ cả hai hướng mạnh mẽ nhấn chìm lính đánh thuê vào cơn khát tình mãnh liệt. White đã chiếm lấy quyền thao túng đầu óc cậu, Cloak bị hắn đâm chọt ngày càng thô bạo sắp không giữ nổi thanh tỉnh. Nước từ lỗ nhỏ chảy ra cũng chẳng thể giảm bớt nóng rát khi bị dị vật của hắn điên cuồng chà xát.
"Chậm đã... Chết tiệt!"
Tiếng chửi tục phát ra cùng lúc Cloak phát tiết. Đầu gối cậu run rẩy không trụ nổi thắt lưng mỏi nhừ ngã oạch xuống giường.
White ôm lấy cậu từ sau lưng, ngón tay nhét vào miệng bắt đầu miết lên môi lưỡi mềm mại. Bên dưới vẫn cắm rễ trong người cậu bắt đầu di chuyển cẩn thận hơn, nhưng còn lâu mới có ý định dừng lại.
"Cloak yêu quý~ Thời gian vẫn còn rất nhiều."
Hắn hôn lên gáy rồi xốc lại tư thế của cậu, hai đùi đầy dấu tay in hằn rõ nét bị hắn tách ra đem dục vọng lấp đầy nơi chật chội, mỗi lần đều đâm lút cán.
Tình nhân đã mềm nhũn mặc hắn càn rỡ, tiếng thở dốc trên gương mặt ửng hồng mang theo loại ma lực kỳ lạ xui khiến kẻ khác dấy lên loại thèm khát muốn làm nhục cậu, bức ép tới khi hoàn toàn khuất phục dưới thân hắn mới thôi.
White như dã thú mất kiểm soát, hắn không biết bản thân đã làm bao lâu, càng không biết đã phóng bao nhiêu lần vào bên trong cơ thể người nọ. Cho đến khi tỉnh táo lại hắn mới phát hiện Cloak đã bất tỉnh mất rồi.
Ôm tình nhân vào lòng khẽ lau đi vệt nước còn đọng lại trên mặt cậu, White có chút chột dạ. Mỗi lần nhìn thấy một lính thuê từng làm đau đầu bao nhiêu thợ săn hiện ra loại biểu tình mê man đó hắn lại không kiềm chế được mình.
"Chậc..."
Hắn với tay lấy lọ tình dược, thứ này, vẫn là đợi quý ngài bé nhỏ đây tỉnh lại rồi mới dùng đi.
_____
Ăn sạch không còn xương, vậy mà vẫn chưa thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro