6.

Bây giờ Yoona đã biết Jihee lừa dối mình. Sau khi nói chuyện với Jihee và chia tay với cô ta, Yoona còn cấm cô ta vào quán của mình.

Sau cái đêm họ chia tay, Yoona khóc rất nhiều đến nỗi sáng hôm sau khi thức dậy mặt nàng sưng húp. Jinsol nhận ra Yoona hiện giờ không còn tìm hiểu ai nữa, cô bắt đầu đón Yoona đi làm và đưa nàng về nhà vào buổi tối. Cô cố gắng dùng cách này để chiếm được trái tim nàng. Nhưng cô rất chậm rãi, vì có thể lúc này Yoona không muốn tiến vào một mối quan hệ khác.

Sau một ngày dài, Yoona dọn dẹp cửa tiệm trước khi đóng cửa. Vài giây sau, Jinsol bước vào chào nàng với nụ cười rạng rỡ cùng vài chiếc túi nhựa trên tay.

"Yoona! Mình có gà rán và tteokbeokki đây!" Jinsol hào hứng nói rồi đặt chúng xuống bàn, kéo Yoona ngồi xuống cùng ăn.

"Toàn mấy món cậu thích đó. Ông chủ của mình có một ít đồ ăn thêm nên đưa cho mình. Ăn đi Yoona, cậu thích nó mà." Jinsol có vẻ phấn khích. Yoona cười khúc khích nhìn cô.

Yoona bắt đầu ăn thịt gà, khuôn mặt nàng sáng lên vì hương vị thơm ngon của nó. Jinsol tự động mỉm cười khi thấy phản ứng của nàng và cũng bắt đầu ăn.

Hai người có một bữa tối vui vẻ, Yoona thề rằng bụng nàng đang đau quặn lên vì cười quá nhiều trước mấy câu chuyện cười của Jinsol. Jinsol thích nhìn Yoona cười như vậy mặc dù giọng cười the thé của nàng có thể khiến tai cô chảy máu bất cứ lúc nào.

"Có vẻ như cậu dọn dẹp chỗ này rồi. Mình đoán là mình không thể gọi choco nóng phải không?" Jinsol quay lại nhìn khu pha chế sáng bóng và sạch sẽ.

Yoona định đứng dậy pha đồ ​​uống cho cô nhưng Jinsol đã giữ tay nàng lại bắt nàng ngồi xuống. "Không sao, mình cũng đâu chết nếu không uống choco nóng của cậu một ngày." Jinsol nói đùa.

"Nhưng cậu thích mà..." Yoona bĩu môi lẩm bẩm nhưng Jinsol không nghe thấy.

Ở một mình với Yoona trong quán cà phê này làm Jinsol thấy thoải mái. Ánh đèn vàng mờ phía trên, những khung cửa sổ kính cao bao quanh quán, cô yêu mọi thứ về quán cà phê này và cả chủ của nó.

Mọi chuyện đều yên tĩnh cho đến khi có người bước vào. Yoona nói cửa hàng đã đóng cửa nhưng nàng choáng váng khi nhận ra người đó là ai. Jinsol quay lại và thấy Jihee đang đứng đó với bó hoa hồng trên tay.

Jinsol đứng dậy định rời đi, nhưng Yoona giữ lấy cổ tay cô muốn cô ở lại.

Jihee bước lại gần họ và đưa hoa hồng cho Yoona. Jinsol chỉ ngồi đó xem kịch hay bắt đầu.

"Tôi không nhận đâu Jihee." Yoona nhẹ nhàng đẩy những bông hồng ra xa.

Jinsol há hốc mồm nhìn Jihee làm gì tiếp theo. "Yoona, mình rất xin lỗi vì những gì mình đã làm với cậu. Xin hãy quay lại với mình, mình hứa sẽ sửa đổi. Mình hứa sẽ không tái phạm nữa và chỉ yêu mình cậu thôi." Cô quỳ xuống, nhìn lên Yoona. Nhưng lời nói ra có vẻ không chân thành chút nào.

Jinsol cố gắng nhịn cười khi nhìn cách Jihee cư xử với Yoona sau khi lừa dối nàng. Làm sao cô ta có thể mặt dày như vậy? Jinsol tự hỏi mình.

"Tôi không thể, Jihee. Tôi không thể ở bên cậu và tôi cũng không muốn ở bên cậu. Tôi muốn ở bên một người trân trọng tôi."

Jihee lại cầu xin. "Mình sẽ trân trọng cậu Yoona à. Lúc đó là mình ngu ngốc vì đã không nhận ra sớm." Cô ta giả vờ khóc.

"Không. Tôi đã quyết định rồi. Tôi không cần cậu trong cuộc đời này nữa. Làm ơn, ra khỏi đây." Nàng chỉ về phía cửa.

"Nhưng chúng ta đã cùng nhau xây dựng chỗ này-"

Jinsol bắt đầu thấy khó chịu vì sự bướng bỉnh của Jihee. "Mau ra ngoài đi tên đểu." Cô nói. Giọng nói có vẻ trầm đi thể hiện sự khó chịu.

Jihee đứng dậy và nhìn Jinsol bằng ánh mắt dữ tợn. "Mày nói cái gì?" Cô ta bước lại gần và đẩy Jinsol. Jihee hỏi nhưng Jinsol không trả lời, càng khiến Jihee tức giận hơn và lại đẩy cô mạnh hơn nữa.

"Cút ra ngoài đi. Cậu ấy ghét mày đó."

Jihee nắm lấy cổ áo Jinsol nhưng Yoona đã ngăn lại bằng cách kéo Jinsol ra. "Jihee, làm ơn đi đi, tôi không muốn thấy mặt cậu. Đừng bao giờ đặt chân vào đây nữa." Yoona gay gắt nói.

Cuối cùng cô ta cũng rời đi.

Khi Jihee khuất khỏi tầm mắt của họ, Yoona kiểm tra Jinsol đề phòng cô bị thương. Nàng xoa nhẹ vai Jinsol nơi Jihee đẩy rất mạnh để xoa dịu cơn đau.

"Yoona, mình ổn, không đau chút nào đâu." Jinsol gỡ tay Yoona ra khỏi người và nắm chặt lấy. Cô nhìn Yoona, cố gắng làm tâm trạng của nàng vui lên. "Đừng lo lắng. Mình lúc nào cũng ổn. Mình rất mạnh đó! Mình là Bae Jinsol!"

Yoona bật cười trước hành động của Jinsol và đấm nhẹ vào vai cô. Buổi tối của họ kết thúc sau khi Jinsol đưa Yoona về nhà bằng xe máy như thường lệ.

Hôm nay, Yoona xin nghỉ một ngày và để Jiwoo và Kyujin trông coi cửa hàng. Nàng muốn nghỉ ngơi sau khi trải qua một số chuyện. Thế nên nàng quyết định dọn dẹp và sắp xếp lại phòng sau khi thức dậy vì đang có thời gian rảnh.

Khi Yoona đẩy giường về phía tường, nàng thấy một phong bì màu hồng có dán hình trái tim trên đó. Tò mò, nàng cầm lên cẩn thận quan sát.

Nàng mở nó ra xem, có một lá thư và cỏ bốn lá đặt bên trong một chiếc túi nhỏ.

Lá thư này chỉ dành cho Bae Jinsol thôi. Nên nếu bạn không phải Bae Jinsol thì đừng đọc nữa.

Những ngày đi học của tụi mình cuối cùng đã kết thúc. Mình thực sự rất vui khi được làm bạn cùng bàn và là bạn thân của cậu kể từ ngày đầu tiên mình đặt chân đến trường. Lúc đầu mình tưởng cậu đáng sợ nhưng Jinsol, cậu rất dễ thương và năng động. Mình nhớ khi cậu làm cô giáo Park đáng sợ cười phá lên trước mặt cả lớp bởi trò đùa ngốc nghếch của mình. Mình rất vui vì chúng ta đã trở thành bạn bè. Mình không bao giờ muốn rời xa cậu. Mình hy vọng chúng ta sẽ vào cùng một trường đại học vào năm tới! Mình rất vui được bước vào một chương mới của cuộc đời và quan trọng nhất là được ở bên cậu.

*Lật lá thư này để xem thêm một ghi chú bất ngờ! ><*

Mình không thể nói điều này trước mặt cậu nên mình đã viết bức thư này. Mình không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng mình có cảm giác thích cậu hơn một người bạn. Tính cách của cậu đã làm mình phải lòng cậu. Mỗi khi không có cậu bên cạnh, mình cảm thấy u ám và buồn chán. Nhưng khi có cậu, cuộc đời mình tốt đẹp hơn gấp trăm lần! Mình không biết cậu làm cách nào, nhưng sự tồn tại của cậu là một điều kỳ diệu, Jinsol. Điều mình thích nhất ở cậu là nụ cười của cậu. Giống như mình muốn xăm nó vào tâm trí mình vì cậu trông thật dễ thương và hạnh phúc. Mình không cần cậu thích lại mình nhưng mình cần cậu biết rằng mình có tình cảm với cậu. Bae Jinsol, cậu là người mình yêu thích nhất từ ​​trước đến nay.

--

Yoona cười và có hơi rùng mình khi đọc lá thư viết tay mà nàng viết cho Jinsol trước khi tốt nghiệp trung học. Đó là lá thư chưa được gửi, Yoona không nhớ khi đó nàng phải làm gì với lá thư này, nàng không nhớ lẽ ra nàng nên đưa lá thư cho Jinsol lúc nào. Nàng đoán nó đáng lẽ phải được trao cho cô vào ngày cuối cùng của năm học.

Nhưng rồi lòng Yoona lại nặng trĩu. Ngay cả sau khi đọc lá thư nàng viết cho Jinsol, nàng cũng không thể nhớ được cô. Nàng không thể nhớ lại ký ức về việc là bạn cùng bàn của Jinsol thời trung học. Nếu nàng không tìm và đọc được bức thư này, nàng không biết mình từng có tình cảm với Jinsol.

Bây giờ, nàng không chắc mình có lại cảm giác đó hay đây là cảm giác mới. Nhưng có một điều nàng biết, nàng thích ở bên Jinsol, đặc biệt là khi cô lái xe chở nàng. Nàng thích ôm Jinsol, cảm giác như ôm một con gấu bông khổng lồ vậy. Nàng muốn Jinsol thành gấu bông của mình.

Nhận ra mình từng phải lòng Jinsol làm trái tim nàng rung động. Hơn nữa, bây giờ nàng chắc chắn mình lại phải lòng Jinsol, một lần nữa trong đời.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro