[End] Chapter 4: And Smiles At the Moon Like He Knows Her

"Vậy" Hermione bắt đầu cẩn thận, "chị nói chúng ta cần nói chuyện. Ngoài ra, chị quản lý để theo dõi em – chị làm điều đó bằng cách nào? Chị phải có một mục đích." Bellatrix cười khúc khích trong tách trà của mình, ngả người ra sau một cách thoải mái nhất có thể trên một chiếc ghế trong bếp, và thưởng thức câu hỏi và lý luận hơi lơ đãng của Hermione.

"Chuyện dài lắm," Bella trả lời, đảo mắt. "Nơi cuối cùng mà một người đang lẩn trốn nên đến là nhà, và bên cạnh đó, em không chỉ đang trốn, em là 'người chết', vì vậy em sẽ khá an toàn ở đây vì sẽ không có ai thực sự đến tìm kiếm. Vả lại, tôi cho rằng ngoài Hogwarts, đây là nơi cuối cùng có người chăm sóc cho em. Phải mất một lúc tôi mới nhìn thấy nó, nhưng nơi duy nhất em có thể đến là đây." Hermione chớp mắt kinh ngạc -- cô không nhận ra Bellatrix biết cô rõ như thế nào. Cô ấy rất nghi ngờ rằng Harry hoặc Ron, hoặc bất kỳ ai khác về vấn đề đó, sẽ có thể tìm thấy cô ấy như Bella đã làm. Đó là một ý nghĩ khá cô đơn, nhưng cảm động lạ lùng.

"Ồ," Hermione nói nhỏ, nhìn xuống cốc trà của mình. Bellatrix cau mày, cố gắng tìm ra những gì ả đã nói khiến Hermione khó chịu. Không chắc chắn, ả quyết định vỗ đầu gối của Hermione một cách vụng về một lúc. Càng lúc càng bối rối, Hermione nhìn chằm chằm vào vẻ mặt khó chịu của Bellatrix, tự hỏi về sự xung đột xoay quanh đôi mắt đen bí ẩn đó.

Bellatrix không biết làm thế nào để nói với Hermione rằng ả tin rằng ả đang nảy sinh tình cảm cho cô ấy. Bellatrix hầu như không thể hiểu được sự hỗn loạn đang nảy ra trong đầu mình là gì, với tất cả cảm giác tội lỗi bối rối và nỗi buồn ngây ngất. Làm thế nào, nhân danh Merlin, ả có thể khiến Hermione hiểu và nắm bắt được tầm quan trọng của tất cả những điều đó? Vì vậy, Bellatrix quyết định nói với Hermione tất cả những gì ả đã nghĩ và làm vào ngày hôm đó đã dẫn ả đến đây. Đó là một quá trình lâu dài và gian khổ (Bellatrix có xu hướng khá thường xuyên đi chệch hướng), nhưng Hermione cực kỳ kiên nhẫn với ả. Khi Bellatrix ngập ngừng nói với cô ấy về mối quan tâm và niềm tự hào ban đầu mà ả cảm thấy, về quá khứ, và về những gì ả đã tìm thấy bên dưới tất cả, toàn bộ tình huống dần trở nên kỳ quái đối với Hermione. Tuy nhiên, cô ấy có thể thấy người phụ nữ lớn tuổi khó thú nhận tất cả những điều này như thế nào, vì vậy cô ấy đã lắng nghe ả, xoa dịu ả khi có thể.

Khi Bellatrix nói xong, sự im lặng bao trùm giữa hai người phụ nữ. Hermione bị cuốn vào những suy nghĩ quay cuồng và những cảm xúc lộn xộn của mình đến nỗi cô phải mất một thời gian dài khác thường để hiểu được tâm trạng của Bellatrix. Trên thực tế, đó là cho đến khi Bellatrix - người đang lo lắng nghịch cây đũa phép của mình - đã vô tình làm cháy chiếc áo của Hermione với những tia lửa màu xanh lá cây. Hermione giật mình nhìn lên và thấy Bella đang lén lút nhìn cô từ đằng sau những lọn tóc đen nhánh.

"Xin lỗi" Bellatrix lầm bầm, phủi những mảnh tro bụi nhỏ khỏi ngực trên của Hermione.

"Nếu em không biết rõ chị, em sẽ nói rằng chị đã cố tình làm điều đó," Hermione trả lời nhẹ nhàng, gật đầu về phía bàn tay của Bell đặt trên bầu ngực căng phồng của cô. Bellatrix đỏ bừng mặt vì xấu hổ và nhanh chóng rút tay lại, nhưng những ngón tay của Hermione đã nắm chặt lấy cổ tay gầy guộc của ả ta. Hermione thở dài khi Bellatrix hạ cẳng tay xuống bàn, mặc dù cô ấy vẫn giữ tay trên cổ tay của Bella.

"Thở đi, Bella," cô ấy nhắc nhở, xoa xoa những vòng tròn nhẹ nhàng trên mu bàn tay. "Chị vừa nói với em rất nhiều điều, một số điều phi thường và một số điều khủng khiếp, nhưng tất cả đều vô cùng quan trọng. Em chỉ cần thời gian để suy nghĩ, để giải quyết tất cả, được chứ?" Hermione đưa tay Bella lên môi và dịu dàng hôn lên làn da mát lạnh, gần như tôn kính, cố gắng trấn an mụ phù thủy đang bất an. Và Bellatrix đã được an ủi, dù chỉ một chút, nhưng sự quan tâm thể hiện rõ qua cách Hermione nói chuyện và chạm vào ả, ngay cả sau tất cả những gì cô ấy vừa biết được.

"Chắc chắn rồi," Bellatrix trả lời gay gắt hơn dự định. Ả đã hết cách để bảo vệ mình khỏi người phụ nữ tốt bụng bên cạnh, và điều đó thực sự đáng sợ. "Hãy cứ thong thả," ả nói thêm, cố tình làm dịu giọng điệu của mình. Ngoại trừ không. Hermione thả tay Bellatrix ra với một nụ cười nhẹ, sau đó rõ ràng là rút lui vào những suy nghĩ sâu sắc của mình. Khi sự im lặng bao trùm một lần nữa, Bellatrix di chuyển một cách khó chịu, mặc dù lần này, ả cho phép những ngón tay run rẩy của mình bận rộn với chiếc vòng cổ mà Hermione đã đưa cho ả, thay vì cây đũa phép.

Đầu Hermione đang quay cuồng với thông tin mới mà cô ấy mới tiếp nhận. Những điều mà người phụ nữ này đã trải qua...Thành thật mà nói, thật đáng kinh ngạc khi Bellatrix có thể hoạt động được. Hermione đã đồng ý với sự thật rằng cô có tình cảm lãng mạn, sâu sắc đến điên cuồng với Bellatrix vài tháng trước, nhưng vì bản chất kỳ lạ của mối quan hệ của họ, và bản thân Bellatrix, cô buộc phải chấp nhận rằng người phụ nữ mà cô yêu không có khả năng đáp lại những cảm xúc đó. Hermione khá nghi ngờ rằng có ai đó khác có thể hiểu Bella rõ như cô ấy, có thể ngoại trừ Narcissa. Cô ấy hiểu rằng sự lạm dụng mà Bellatrix phải chịu đựng dưới bàn tay của rất nhiều người (điều này chỉ càng thúc đẩy bóng tối bao trùm tâm trí ả) đã làm tê liệt nghiêm trọng khả năng của người phụ nữ lớn tuổi này trong việc thừa nhận và bày tỏ bất cứ điều gì khiến ả cảm thấy yếu đuối, dễ bị tổn thương - cụ thể là cảm xúc. Với một làn sóng cảm thông đột ngột, Hermione nhận ra rằng những giọng nói trong đầu tội nghiệp của Bella đã lớn tiếng và mâu thuẫn như thế nào để hét lên rằng ả cần phải nói với Hermione. Và đột nhiên, không có lý do nào trong vô số lý do rằng đây là ý tưởng tồi tệ nhất kể từ Trường sinh linh giá quan trọng, không phải bên cạnh những lời thú nhận về sự đau khổ và tình yêu của Bellatrix.

Bellatrix đang thở dài và nhìn xuống. Tôi thật ngu ngốc khi tự hỏi liệu một người phụ nữ như em ấy - có trái tim thuần khiết và tràn đầy sức sống - có thể thực sự quan tâm đến một người như tôi hay không. Bóng tối, vặn vẹo, một kẻ giết người độc ác, một kẻ tra tấn tàn nhẫn, một bà già hư hỏng. Ả giật mình, ngạc nhiên bởi những đầu ngón tay mềm mại, thăm dò nhẹ nhàng, lướt trên làn da gò má lạnh giá nhợt nhạt của mình. Ả cho phép mình thư giãn trong sự vuốt ve đơn giản của bàn tay Hermione, giờ đã được áp vào má của Bellatrix, hơi ấm từ bàn tay của người phụ nữ trẻ thấm vào da của Bellatrix.

"Em cũng nhớ chị" Hermione nói với ả một cách đơn giản, khóe mắt cô ấy hơi nhăn lại khi cô ấy cười.

"Em đang khóc!" Bellatrix kêu lên, hốt hoảng. "Tôi đã làm gì sai sao?" Bellatrix hỏi, nghe có vẻ bối rối và đau khổ. Đôi mắt đen của ả đầy tội lỗi, và Hermione hiểu rằng người phụ nữ lớn tuổi hơn vẫn chưa tin tưởng chính mình.

Bellatrix giơ một bàn tay run rẩy về phía mặt Hermione, vẻ mặt của Bellatrix vô cùng đau đớn. Phù thủy hắc ám -- người đã quá vặn vẹo và lạc lối quá lâu chỉ để tìm thấy sự bình yên với kẻ thù của mình -- nín thở khi những đầu ngón tay lướt nhẹ trên gò má mềm mại của Hermione, gạt đi những giọt nước mắt của cô ấy với sự kính sợ dịu dàng. Những đầu ngón tay của Bellatrix lướt trên da Hermione, dọc xuống má, qua trán và trên môi cô ấy. Hermione để cho đối tác do dự khám phá cô, cố gắng kìm lại cảm xúc rùng mình của mình. Tuy nhiên, cô ấy không phải là đá, và biểu hiện có cả sự tin tưởng và hài lòng thoáng qua trên khuôn mặt cô ấy khi Bellatrix đưa tay kia lên để cuộn tròn vào cổ Hermione. Nơi mà trước đây Bellatrix sẽ chế giễu phản ứng của Hermione với sự gần gũi của ả, bây giờ ả chỉ đơn giản là ngước nhìn Hermione với đôi mắt tò mò. Chị ấy trông tràn đầy vẻ ngây thơ gần như trẻ thơ, Hermione nghĩ trong nỗi băn khoăn đau buồn khi cô nhìn xuống Bellatrix. Đôi môi hồng hé mở, nét mặt cởi mở và đôi mắt mở to đã loại bỏ khuôn mặt vẫn xinh đẹp của ả theo năm tháng, và một lọn tóc sable xoăn đơn lẻ rủ xuống mặt ả gợi nhớ đến một đứa trẻ nhỏ. Chị ấy thật nhỏ bé , Hermione trầm ngâm, bị ảnh hưởng khi nhìn thấy người phụ nữ trong một khoảnh khắc hiếm hoi thực sự dễ bị tổn thương. Và thật buồn... Nhận thức được rằng trái tim cô đang đập thình thịch trong lồng ngực trước những cái vuốt ve liên tục của Bellatrix, Hermione từ từ với lấy tay của Bella - bàn tay đang đặt trên vai cô - và nắm lấy nó, cố tình đặt nó lên ngực cô, trực tiếp trên trái tim đang đập thình thịch của cô.

"Thấy chưa, Bella?" Hermione thì thầm sau một lúc. Cô không chắc chính xác tại sao mình lại ăn nói nhỏ nhẹ như vậy, chỉ biết rằng khoảnh khắc này giữa họ dường như đòi hỏi sự quan tâm và tôn trọng. Cô mỉm cười trấn an khi tiếp tục. "Em không sao."

*Tới đây là End r á, phần còn lại để mn tự do tưởng tượng

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro