08

Bright chưa bao giờ ở trong một mối quan hệ, ngoài những vấn đề về cam kết, anh còn quá bận rộn để dấn thân vào một cuộc tình nghiêm túc. Là một sinh viên kỹ thuật và là đội trưởng đội bóng đá của khoa, anh đã có rất nhiều thứ trong tay.

Có rất nhiều người tỏ ra quan tâm đến anh, nhưng Bright, chàng trai lạnh lùng và lãnh đạm đã chọn phớt lờ cảm xúc của họ.

Vâng, Bright đã tán tỉnh lại một vài người trong số họ, nhưng đó là khá nhiều. Anh không bao giờ để họ hy vọng sau khi chia sẻ một vài nụ hôn và những cuộc hẹn hò, anh sẽ luôn làm cho họ hiểu rằng anh sẽ không bao giờ hẹn hò với họ ngay từ đầu.

Nhưng ai có thể nghĩ rằng Bright sẽ có bạn trai trong khi thực tế, anh không phải là mình mà là bố của anh, Sarawat?

Đã hơn một tháng kể từ khi anh du hành ngược thời gian một cách bí ẩn, và anh vẫn không biết làm thế nào để trở lại cơ thể của chính mình... không có gì cả. Hơn nữa, anh không muốn về sớm. 

Anh thấy mình cảm thấy thoải mái khi sống cuộc sống đại học của bố, và bây giờ anh bắt đầu hẹn hò với Tine, anh có một lý do khác để ở lại.

"Cảm ơn vì đã đến bên tao, Wat... Tối nay tao rất hạnh phúc" Tine nói, không nhìn Sarawat (Bright) khi mắt cậu đang dán chặt vào sân khấu. Tine trông rất sốt sắng, nhảy một cách vui nhộn như những người khác trước số đông khán giả.

Bright luôn tự hỏi điều gì đã khiến Tine yêu thích Scrubb đến vậy, niềm yêu thích và sự ngưỡng mộ hiện lên trong mắt Tine mỗi khi cậu nghe các bài hát của ban nhạc, là điều gì đó không thể giải thích được... điều mà Bright không thể giải mã được. 

Tuy nhiên, anh luôn cảm thấy say mê khi thấy Tine hát theo các bài hát của Scrubb.
                    
"Bài hát yêu thích của mày trong số bài hát của họ là gì?" Bright hỏi, vẫn nhìn chằm chằm vào Tine như thể cậu là người duy nhất anh có thể nhìn thấy giữa đám đông ồn ào xung quanh họ. Có điều gì đó ở Tine rất có từ tính, và Bright sẽ không ngại bị dính vào.

Lần này, Tine tránh ánh mắt của mình để nhìn anh. Những ánh đèn nhảy múa đầy màu sắc tô điểm cho khuôn mặt buồn ngủ của Tine, khiến trái tim Bright vô cùng kinh ngạc và ngưỡng mộ.

Làm sao có người hoàn mỹ trong mắt được? Anh nghĩ trong đầu.

"Together" Tine trả lời nhanh chóng, như thể cậu không cần phải suy nghĩ về điều đó hai lần.

"Tại sao?"
                    
"Bởi vì tao có mày ở đây với tao, chúng ta cùng nhau" Tine chỉ trả lời đơn giản khi quay lại nhìn ban nhạc đang biểu diễn trên sân khấu.
                    
Bright choáng váng. Chà, đó là một cách nói ngắn gọn.
                    
Trái tim anh đang lộn xộn, những con bướm trong bụng anh bắt đầu bay trong niềm vui và hạnh phúc. Anh không còn giữ được nụ cười cho riêng mình nên anh đã để nó ra, tự hào và mãn nguyện.
                    
Bright chưa bao giờ cười rộng như vậy cho đến bây giờ, có lẽ chỉ cần Tine và những lời nói của cậu cũng có thể khiến anh lơ lửng trên chín tầng mây.
                    
Buổi biểu diễn kết thúc đã gần nửa đêm, Bright có thể thấy Tine thích thú đến nhường nào và anh rất vui khi được chứng kiến ​​điều đó. Hạnh phúc của Tine cũng là của anh, và anh sẽ luôn làm mọi thứ để khiến cậu hạnh phúc... bất kể điều gì phải xảy ra.
                    
"Wat..." Tine gọi anh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vẫn trầm lắng. Họ đã ở trong xe và chuẩn bị về nhà.
                    
Bright ậm ừ đáp lại, bận thắt dây an toàn, anh ngạc nhiên khi đột nhiên cảm nhận một nụ hôn thuần khiết trên má mình.
                    
Đỏ mặt, anh quay sang đối diện với Tine. Chàng trai đang mỉm cười từ tai này sang tai khác, đôi mắt biến thành hình lưỡi liềm.

Chúa ơi, cậu ấy thật đẹp.
                    
"Tao yêu mày, Wat"
                    
Và bấy nhiêu thôi cũng đủ để làm tan chảy trái tim của Bright. Anh mỉm cười đáp lại, một tay chạm đến má mềm mại của Tine "Tao yêu mày hơn, Tine" Giọng anh thoáng, sự hồi hộp và phấn khích hiện rõ trong đó.
                    
Bright không rõ ai là người đầu tiên hoặc ai là người bắt đầu nụ hôn, điều tiếp theo anh biết... Môi của Tine đã ở trên môi anh. Họ di chuyển cùng nhau, nhấm nháp miệng của nhau, Bright có thể nói đó là nụ hôn ngọt ngào nhất mà anh từng chia sẻ với ai đó, cũng là nụ hôn ngọt ngào nhất.
                     
Nếu Bright chỉ biết rằng đó sẽ là lần cuối cùng anh có thể ở bên Tine, anh sẽ nắm bắt lấy khoảnh khắc này.
                    
Bright có lẽ phải biết rằng ở bên Tine chỉ là một sự vay mượn, và anh sẽ phải quay lại cuộc sống của chính mình... ngay cả khi anh không muốn nữa.
                    
Họ gần như... đã về nhà.
                    
Cho đến khi... bất ngờ có một tiếng va chạm lớn, và đó là tất cả những gì Bright nghe thấy trước khi mọi thứ trở nên đen kịt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro