Chapter 1

Chiếc điện thoại trong căn hộ đang reo inh ỏi

Tôi ngoan cố không trả lời điện thoại

Tôi vẫn chưa có được một giấc ngủ đầy đủ. Mà hôm nay lại là sáng thứ 7.

Là một ngày tuyệt vời để ngủ nướng trên giường.

Tôi nghe tiếng mở cửa. Thật tuyệt là sẽ có người bắt điện thoại.

Cuối cùng cũng được yên ổn.

Tôi ôm chặt chiếc gối và vùi mình dưới tấm chăn.

Chỉ khi tôi nghĩ rằng mình sẽ có thêm nhiều thời gian để ngủ thì tôi lại nghe thấy tiếng gõ cửa phòng mình.

"Awwwww..." tôi rên rĩ.

"Taeyeon ah, là điện thoại của cậu." Yuri nói với giọng ngái ngủ.

"Ok. Cám ơn cậu." tôi nói và nỗ lực kéo người ra khỏi chiếc giường

Tôi mở cửa phòng mình ra cũng là lúc Yuri lê thân mình trở về phòng của cậu ấy.

Chắc chắn rằng cậu ấy quay lại với chiếc giường ấm áp.

Tôi tự hỏi không biết ai lại gọi vào sáng sớm như thế

Thậm chí tôi còn có thể ngửi thấy mùi của những giọt sương sớm.

Phải mất 1 thời gian khá lâu để tôi tới được chỗ điện thoại

Nó được để trên bàn

Tôi thả mình xuống chiếc ghế sofa và vớ lấy nó

Tôi kê nó sát vào tai

"Xin chào..." tôi lèm bèm nói

Tôi thắc mắc không biết rằng đây có phải là một cuộc gọi quan trọng hay không. Bởi vì người này dường như đã gọi liên tục.

"Chào buổi sáng! Đã tới lúc thức dậy rồi! Chúng ta còn phải đi đến cửa hàng thực phẩm đấy!"

Giọng nói bên kia điện thoại tràn đầy năng lượng

Tôi phải kéo chiếc điện thoại ra xa tai một chút. Tôi nhìn lên chiếc đồng hồ được treo trên chiếc tường màu xám ngay trước mắt tôi.

Và nó chỉ 7:45 sáng

Tôi không hiểu tại sao lại phải dậy sớm như thế chỉ để đi đến cửa hàng thực phẩm cơ chứ.

"Yaaaaa. Việc đó không thể đợi sao? Để đến trưa đi." tôi nói và cúp máy

Tôi đặt chiếc điện thoại trở lại chỗ cũ.

Chính nó, giải pháp của tôi cho một buổi sáng yên tĩnh và bình yên.

Chỉ mới là tuần đầu tiên ở trường. Tôi đang là sinh viên năm 2. Yuri và tôi đã sống cùng nhau trong căn hộ này được 1 năm.

Chúng tôi sống ở tầng 2 của căn hộ trong khuôn viên trường. Tiền thuê căn hộ này mắc hơn hẳn bởi vì chúng tôi đã chọn nơi chỉ có 2 phòng ngủ. Trước đây chúng tôi phải chia sẻ kí túc xá này với 4 người khác.

Một khi bạn bước vào cửa chính của căn hộ mà tôi và Yuri đang ở thì bên phải là nhà bếp với 1 bàn ăn đặt ở giữa, và bên trái sẽ là phòng khách – nơi chúng tôi đặt TV và điện thoại.

Cuối hành lang sẽ là phòng của chúng tôi, bên trái là phòng tôi còn bên phải là của Yuri. Và ngăn cách phòng tôi và cậu ấy là nhà tắm.

Điều tuyệt vời nhất mà tôi vẫn chưa nói đó là phòng của hai chúng tôi đều có ban công riêng.

Mọi thứ được sắp xếp gọn gàng và chúng tôi có sự riêng tư của mình. Và nó sẽ thật tệ nếu như phải sống cùng với 5 người khác.

Tấm màn cửa ban công phòng tôi bay phất phới một cách duyên dáng trong gió. Quả thật là một buổi sáng tuyệt vời để ngủ.

Tôi thả mình xuống giường và bắt đầu chìm vào giấc ngủ 1 lần nữa.

*BANG BANG BANG BANG BANG*

Tôi giật mình tỉnh giấc. Dường như đó là tiếng đập mạnh ở cửa trước.

Chúa ơi. Tại sao Người không thể cho con ngủ yên lành vào sáng thứ 7 chứ?

"KIM TAEYEON MỞ CỬA RA!"

Là nhóc đó.

*Ding-dong* *Ding-dong*

"KIM TAEYEON!"

Tôi không nhúc nhích.

Tôi la to với Yuri. "Yuri ah, đừng bao giờ mở cánh cửa đó!"

Tôi vớ lấy chiếc tai nghe và gắn chặt nó vào tai mình.

Ahhhhhh... Cuối cùng thì cũng được yên tĩnh.

Chiếc tai nghe rất hữu dụng trong những trường hợp này. Nó thật sự quan trọng khi bạn sống ở kí túc xá trường với một số lượng lớn sinh viên.

Bạn sẽ ngạc nhiên với những tiếng ồn mà bạn phải nghe ở nơi đây.

Từ tiếng của những chiếc giường ọp ẹp đến tiếng của những cặp đôi cãi nhau, tiếng la hét của những sinh viên say rượu chạy quanh vào nửa đêm, và bây giờ là tiếng đập cửa ồn ào; chiếc tai nghe đã chứng tỏ sự cần thiết của nó.

Đó cũng là lí do tại sao tôi và Yuri lại quyết định bỏ nhiều tiền hơn cho căn hộ với 2 phòng ngủ này. Càng nhiều người thì nguy cơ xảy ra tranh cãi càng lớn.

Chúng tôi đã lựa chọn. Chúng tôi chọn sự bình yên và bây giờ tôi có nó.

Tôi quấn tay mình quanh chiếc gối và kéo nó lại gần ngực mình

Quả thật là một cái gối êm ái, một giấc ngủ hoàn hảo cùng với chiếc giường đơn rộng rãi và thoải mái của tôi

Tôi đang dần dần trở lại với giấc mộng của mình. Tôi đã chắc rằng sẽ không còn gì có thể làm gián đoạn giấc ngủ của tôi vào buổi sáng thứ 7 đẹp đẽ này nữa.

Nhưng có lẽ đó là một suy nghĩ sai lầm.

Đột nhiên tôi cảm thấy có một vật nặng đang đè lên người tôi. Và một lần nữa nó đã làm tôi giật mình.

Tôi mở mắt ra và thấy nhóc đó đang ngồi trên người tôi và còn nãy lên nãy xuống nữa chứ.

Đôi môi của nhóc ấy đang chuyển động.

Tôi như chết đứng. Làm sao con nhóc này có thể vào đây? Yuri đã để con nhóc này vào sao?

Tôi vẫn còn đeo tai nghe, vậy nên tôi không thể nghe bất cứ gì mà nhóc ấy đang nói. Như vậy cũng tốt .

Tôi cho thấy biểu hiện giận dữ trên khuôn mặt mình .

"Đứng dậy khỏi người unnie mau!" tôi quát lên. Nhóc ấy phớt lờ và tiếp tục giữ nguyên tư thế đó

Bổng cửa phòng tôi bật mở ra. Tôi quay lại và thấy Yuri đứng đó với miệng mở rộng.

Cậu ấy lầm bầm gì đó thật nhanh và đóng cửa lại.

Tôi quay lại và nhận ra cái mà Yuri đã nghĩ. Tôi đang nằm trên giường và một người nào đó đang ngồi trên người tôi.

Chết tiệt. Đây là ngày thứ 7 gì vậy chứ.

Tôi thở dài thất vọng.

"Được rồi, được rồi, đứng dậy đi. Unnie sẽ thay đồ và chúng ta sẽ đi đến cửa hàng thực phẩm."

Tôi gỡ bỏ chiếc tai nghe ra và điều đầu tiên tôi nghe được là tiếng cười hài lòng của cô nhóc.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro