Chapter 15

Góc nhìn của Taeyeon
[ 2 tuần trước – Chuỗi thời gian tiếp sau Chapter 9  ]

Yuri và tôi leo lên các bậc thang dẫn đến căn hộ của Jessica.

Cậu ấy đến đây vì Yoona, còn tôi có mặt ở đây cũng do lời mời từ cô nhóc.

Tất nhiên, tôi muốn được ở đây để có thể nhìn thấy Jessica. Tôi đã trải qua một đêm trong phòng của Jessica, nhưng đó chỉ là tai nạn.

Còn phần Yuri và Yoona, họ trải qua một đêm cùng nhau vì mục đích khác.

Yuri nhấn chuông cửa. Chúng tôi nghe tiếng bước chân đi về phía cửa.

Không quan tâm họ đang nấu món gì bên trong nhưng nó cũng đã khiến tôi chảy cả nước miếng.

Chúng tôi đứng đó nhìn trân trân vào cánh cửa gỗ ép màu nâu. Và một tiếng cạch vang lên.

Cánh cửa mở ra. Tôi biết Yuri muốn người đó là Yoona, mặt khác tôi lại muốn đó là Jessica. Nó sẽ thật hoàn hảo nếu cả hai người cùng bước đến mở cánh cửa này ra nhưng rõ ràng điều đó thật hết sức ngớ ngẩn.

Tèn ten. Hôm nay là ngày của tôi!

Jessica mở rộng cánh cửa. Tôi thật sự vui mừng khi được nhìn thấy cô ấy lần nữa nhưng tôi không muốn để lộ điều đó ra cho cô ấy biết. Không thể để cô ấy biết được cảm giác của tôi, đặc biệt là sau đêm qua.

"Chào Jessica. Bọn tớ đến gặp Yoona." Tôi nói và cùng Yuri bước vào. Jessica đóng cánh cửa lại.

Cô ấy quay trở lại nhà bếp.

"Ồ, chào cả hai." Yoona ngoái đầu nhìn chúng tôi từ trong bếp

Yuri và tôi ngồi vào bàn ăn.

Chúng tôi ngồi đối mặt với nhà bếp. Các cô gái đang bận rộn chuẩn bị thức ăn. Một cảnh tượng thật đẹp.

Jessica vẫn tiếp tục làm bánh kếp. Có vẻ như đó là món duy nhất mà cô ấy có thể làm ^^. Sao cũng được, nó vẫn rất tuyệt vời! Mùi hương này thật không thể đùa được.

Còn nhóc Yoona thì đang chuẩn bị bánh sandwich cá ngừ.

"Wow~ Mùi thật thơm. Jessica thật đáng ngạc nhiên đấy." Yuri nói trong khi hít vào hơi thật sâu. Cô ấy rõ ràng là đang đề cập đến món bánh kếp.

"Cảm ơn lời khen. Tớ không tuyệt đến thế đâu, đây là món duy nhất tớ làm giỏi thôi." Jessica trả lời với một sự thật rõ rành rành.

"Nó không quan trọng. Bánh kếp của cậu làm rất ngon! Nó làm tớ chảy cả nước miếng rồi đây", Yuri nói vui vẻ.

Tôi nhìn Yoona. Tôi nhìn thấy ánh mắt ghen tuông. Yuri vẫn không hiểu Yoona rõ như tôi đâu. Cậu ấy tự đưa đầu vào rắc rối rồi. Tôi cười thầm và chờ đợi mọi thứ sẽ diễn ra. Tôi chỉ ngồi đó và âm thầm thưởng thức màn trình diễn.

Yoona đã chuẩn bị xong bánh mì sandwich. Cô nhóc chất đầy cả dĩa.

Yuri vươn tay ra. Cậu ấy muốn tự tay lấy một chiếc bánh sandwich. Yoona đánh vào tay cậu ta.

"Đừng chạm vào những cái bánh sandwich. Nó là dành cho Taeyeon-unnie. Unnie có thể hỏi ăn vài cái bánh kếp của Jessica-unnie kìa. Em chắc chắn cô ấy sẽ không thấy phiền đâu. Đúng không Jessica-unnie?"

Tôi mỉm cười với Yuri khi tôi lấy cho mình chiếc bánh sandwich. Yuri cau mày.

Cuối cùng, cậu ấy cũng hiểu chuyện gì xảy ra.

Jessica quay đầu về phía chúng tôi, thật sự không hiểu điều gì đang diễn ra.

"Đương nhiên, cứ tự nhiên."

Cô ấy vặn tắt lửa. Cô ấy xếp tất cả bánh kếp ra dĩa.

Cô ấy ngồi xuống đối diện Yuri. Yoona thì ngồi đối diện tôi.

Nó giống như một buổi tụ tập ăn sáng của những cặp đôi. Chỉ một điều rằng chúng tôi đang ngồi sai vị trí.

"Đây Yuri, vì cậu thích nó nên cứ tự nhiên ăn nhé." Jessica nói khi cô đẩy cả dĩa về phía Yuri.

Có cái gì đó khác thường diễn ra. Jessica luôn luôn chia sẻ với mọi người. Nhưng lần này cô ấy lại chỉ mời Yuri.

Một buổi sáng kỳ lạ.

Tôi thì mắc kẹt với bánh mì sandwich còn Yuri thì với bánh kếp.

Chúng tôi không có sự lựa chọn, do đó chúng tôi chỉ biết ngồi ăn.

Chúng tôi cuối cùng đã xong với ồ bữa sáng đầy sự khó xử này.

"Này Yuri, chúng ta hãy dọn dẹp vì cả hai người họ đã chuẩn bị thức ăn", Yuri gật đầu.

Chúng tôi thu dọn các dĩa dơ và bắt đầu rửa chúng cũng như những cái chảo.

Cả hai cô gái kia đã quay trở lại phòng của họ.

"Cậu tiêu òi, cậu làm Yoona ghen đấy", Tôi cười.

"Cậu nghĩ cậu hơn tớ à, tớ thấy Jessica cũng cư xử lạ lắm đấy. Cậu cũng không tránh khỏi rắc rối đâu." Yuri cười khẩy khi cô vẩy ít nước vào tôi.

"HA, kệ cậu." Tôi biết điều đó chứ. Nó có vẻ như cô ấy cư xử còn lạnh lùng hơn mọi khi nữa.

Tôi thực sự hy vọng rằng nó không phải là do sự kiện đêm qua. Tôi không cố tình làm thế để được gần gũi với cô ấy.

"Ok, giờ là lúc đối mặt với vấn đề khó khăn. Tớ sẽ giải quyết chuyện của tớ. Cậu cũng thế để tìm ra vấn đề của cậu là gì." Yuri nói khi cậu ấy lao như tên bắn đến phòng của Yoona.

Tôi quyết định xin lỗi một lần nữa chỉ để đề phòng. Tôi gõ cửa phòng của Jessica.

Cánh cửa để mở. Tôi chỉ gõ để có được sự chú ý của cô. Cô ấy đang làm gì đó trên chiếc máy tính xách tay.

Cô ấy quay lại và nhìn tôi. Cô ấy quay trở lại với máy tính xách tay.

"Cậu cần gì à?" Cô ấy hỏi mà không một lần nữa quay nhìn tôi.

Tôi thề cô ấy thật sự không giống với cô ấy chút nào..

"Ồ.. ừ..h..m.. Tớ chỉ muốn nói chuyện với cậu.", tôi nói và từng bước chậm rãi bước vào phòng. Tôi ngồi xuống ngay góc giường của cô.

"Cậu muốn nói về chuyện gì?" Cô ấy lạnh lùng hỏi.

Thời gian tíc tắc trôi qua và tôi càng thấy sợ hãi hơn. Cảm thấy giống như Jessica biết rằng tôi đã có tình cảm với cô ấy và cô ấy dùng thái độ lạnh lùng này bởi vì cô muốn giữ khoảng cách giữa chúng tôi.

"À..à... về đêm hôm qua..." Tôi không biết tiếp tục thế nào vì vậy tôi dừng lại một lúc.

"Ngừng nói về chuyện tối qua được không? Tôi biết, tôi hiểu và tôi sẽ không nói gì với Yoona cả, được chưa?? Thế, nếu cậu hết chuyện thì xin mời ra ngoài cho. Tôi đang rất bận." Jessica nói trong khi lườm tôi. Cô ấy có vẻ rất tức giận.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy như thế. Tôi cảm thấy hơi choáng.

"Ok. Tớ xin lỗi", tôi đứng dậy và rời khỏi phòng của cô ấy.

Tôi bước vào phòng khách. Không có ai ở đấy. Mọi người hoặc đã ra ngoài hoặc ở trong phòng của họ.

Tôi đi ra ban công. Tôi cảm thấy buồn rằng tôi đã phá hỏng mọi thứ. Nếu tôi đã không ngủ quên. Nếu tôi cố gắng tự chủ hơn.

Tôi dựa người vào lan can trắng ngoài ban công. Tôi thở dài. Tôi thực sự muốn được ở gần Jessica. Chúng tôi có thể là những người bạn tốt của nhau. Thế cũng ổn. Tôi chỉ muốn bên cạnh cô ấy.

Tôi nhìn chằm chằm vào con đường đầy cỏ bên dưới. Tôi nhìn lên ngọn cây đầy lá. Chúng đã chuyển sang màu vàng.

Thiên nhiên luôn vận hành theo cách của nó. Thật dễ chịu khi ngắm phong cảnh từ ban công.

Nó nhắc nhở tôi về tình hình khá căng thẳng giữa tôi và Jessica. Có lẽ tôi nên thư giãn và để mọi thứ tự nhiên.

Cái gì của mình thì nó sẽ là của mình. Còn không thì có níu kéo cũng không được gì.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro