Chapter 17

Góc nhìn của Jessica
[ Chuỗi thời gian : Thứ Sáu - Một ngày trước cả Chapter 1 ]

Tôi vừa gác điện thoại, một cuộc gọi với Donghae oppa. Giờ là 8h tối.

Tôi không được vui. Tôi chỉ có thể gọi cho anh ta vào buổi tối bởi vì tôi khá bận rộn với việc học ở trường sáng nay.

Anh ấy không hài lòng về điều đó. Những ngày đầu tiên đến đây trôi qua ổn cả.

Tôi nghĩ rằng đây có thể là một khởi đầu mới cho cả hai.

Khi lần đầu tiên đến đây, tôi đã nhớ anh ấy rất rất nhiều, nhiều hơn bình thường.

Hôm nay lại khác hoàn toàn. Tôi đã dần chấp nhận một sự thật rằng anh ta là một tên gàn dở với thói sở hữu thái quá đến không chịu được. Và giờ thì tôi rất thích thú tận hưởng không gian này, nơi tách biệt khỏi anh ta.

Một con báo không thể nào thay đổi được những cái đốm của nó. Con báo này lại có những cái đốm rất đen. (nôm na là : "Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời", hơn nữa ý nói Donghae là kẻ có bản tính cực xấu)

Tôi đứng dậy và đi ra ngoài ban công.

Không khí mát mẻ. Nó làm tâm trạng tôi cảm thấy tốt hơn một chút.

Tôi nhìn ra khoảng không gian phía trước. Nhiều nhóm người đang đi bộ từ trường về nhà. Một số khác túm tụm trong căn hộ để chuẩn bị bữa tối.

Tôi vui vì mình đã kiên định với quyết định này. Mọi thứ rất khác biệt và tốt đẹp hơn nhiều so với lúc ở bên anh ta.

Đừng nghĩ sai về tôi. Tôi quan tâm đến anh ta nhưng chỉ là tôi cảm thấy thật khó khăn khi ở cạnh anh ấy. Có lẽ do tôi đã cạn kiệt năng lượng. Tôi cần thời gian thư giãn để nạp lại.

Ngay lúc đó, một cơn gió mạnh thổi qua.

"Chết tiệt!" Tôi nghe một tiếng kêu lớn lên.

Tôi thấy nhiều tờ giấy bay lên theo cơn gió và vung vãi khắp nơi trên bãi cỏ ngay dưới ban công tôi đang đứng.

Một dáng người nhỏ nhắn chạy theo những tờ giấy ấy.

Cô ấy không phải là nạn nhân duy nhất của cơn gió bất chợt này.

Một người nào đó từ căn hộ đối diện đang phơi quần áo và một trong những cái áo của cô ấy đã bị gió cuốn bay đi và mắc kẹt trên cái cây độc thụ mọc trên bãi cỏ.

Nó tạo ra một tình huống dở khóc dở cười. Một cơn gió mạnh cũng có thể dẫn đến nhiều điều rắc rối.

Cũng giống như việc một Donghae có thể làm rối tung cuộc sống của tôi. Tôi tự hỏi cuộc sống của tôi sẽ như thế nào nếu ngay từ đầu tôi không chấp nhận lời đề nghị làm bạn gái của anh ta.

Cô gái nhỏ nhắn cuối cùng cũng đã nhặt hết những tờ giấy của mình. Cô gái nhìn qua và thấy một người khác đang ném cái gì đó lên cao nhằm gỡ cái áo đang mắc kẹt trong nhánh cây.

"Này, để tôi giúp cậu một tay nhé." Cô ấy nói với cô gái bất lực.

Tôi tự hỏi liệu cô gái nhỏ nhắn sẽ làm thế nào.

Cô ấy nhét hết những tập giấy vào ba lô rồi đặt nó xuống bãi cỏ.

Cô ấy xắn tay áo lên và bắt đầu trèo lên cây.

Một điều chắc chắn rằng cô gái này khá nhanh nhẹn. Chiếc áo kia đang treo lủng lẳng trên cái cành vươn ra khá xa từ thân cây.

Thật khó tưởng tượng được việc tiếp theo cô gái này sẽ làm. Tôi khá tò mò.

Thay vì dùng chân bước trên nhánh cây, cô ấy lại treo người lên nhánh cây đó với cả hai tay và chân. Lưng cô ấy thì hướng xuống đất còn mặt cô ấy thì hướng lên bầu trời đêm sáng trăng.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy. Nó khá thu hút. Nụ cười luôn thường trực trên khuôn mặt ấy. Sự tự tin của cô ấy lan toả ra xung quanh.

Thật có sức quyến rũ khó cưỡng.

Cô ấy di chuyển một cách dễ dàng. Và đã chạm được vào cái áo. Cô ấy giữ nó trong tay trái.

Cô ấy quay sang cô gái đứng trên mặt đất.

"Tôi sẽ thẩy nó xuống cho cậu. Bắt lấy nhé?" Cô gái ở dưới gật đầu.

Cô ấy ném chiếc áo.

Cô ấy giữ lấy nhánh cây bằng cả hai tay. Buông thả hai chân khỏi nhánh cây và nhảy xuống.

Cô gái đáp xuống một cách hoàn hảo trên cả hai chân.

Cô gái này thật đáng ngạc nhiên.

Nếu thay vào đó là Donghae, anh ta chắc hẳn sẽ bảo rằng anh ta sẽ mua một chiếc áo khác cho tôi. Anh ta sẽ không đời nào đổ mồ hôi mà leo lên cây như thế. Còn cô ấy thì đã sẵn sàng làm điều đó với một người hoàn toàn xa lạ.

Cô ấy thật là một người lịch lãm. Ồ vâng, mô tả thật sự không hợp lí tí nào bởi dù sao cô ấy cũng không phải là một chàng trai, nhưng nếu là một chàng trai thì cô ấy chắc chắn sẽ trở thành nam thần được mọi cô gái ái mộ.

Cô gái kia cảm ơn cô ấy và được đáp lại bằng một cử chỉ cực kì quyến rũ rằng đó là vinh hạnh của cô ấy khi giúp đỡ.

Tôi thật sự tò mò muốn biết về cô ấy. Cô ấy trông khá thú vị để kết bạn.

Tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy.

"Taeyeon ah, cậu lại cố tình bộc lộ vẻ quyến rũ với những cô gái ngây thơ nữa đấy à?", một cô gái khá cao với mái tóc đen óng hét lớn từ phía kia của bãi cỏ.

"Yaaaa Kwon Yuri, đừng nói nhảm. Tớ chỉ muốn giúp đỡ thôi." Cô ấy la lên đáp lại.

Taeyeon nhặt túi lên và bắt đầu đi về phía Yuri. Cô nói lời tạm biệt với cô gái kia trước khi rời khỏi đó.

Tôi tự hỏi câu đó có nghĩa là gì. Cái phần về 'bộc lộ vẻ quyến rũ với những cô gái ngây thơ'. Cô ấy bị thu hút bởi những cô gái hơn sao?

Tôi đã không nhận ra rằng mình đang mỉm cười.

***

Tôi đã cố gắng chợp mắt. Thật ồn ào. Có những tiếng cười lớn đến từ căn phòng bên cạnh phòng tôi.

Họ gây ra quá nhiều tiếng ồn đi. Tôi thật không thể chịu đựng được nữa.

Hôm nay là thứ 7. Tôi muốn được ngủ.

Thật hiếm hoi lắm tôi mới không phải gọi cho Donghae vào sáng thứ Bảy, nhưng những người này lại gây ra quá nhiều âm thanh ồn ào và phá hỏng giấc ngủ của tôi.

Tôi giận dữ rời khỏi giường. Tôi tiến đến phòng của Yoona. Tôi gõ cửa.

Tiếng ồn vẫn không dừng lại. Cánh cửa mở ra.

Tôi nhìn nguồn gốc của những tiếng ồn.

Cô gái hôm nọ? Yoona đang thọt lét cô ấy.

Thật là trùng hợp. Tôi yêu cầu họ nhỏ tiếng một chút và tôi quay trở lại phòng của mình.

Tôi đã hơi ngạc nhiên khi thấy cô ấy. Tôi nghĩ về cách cô ấy ứng xử hôm nọ. Thật dễ thương.

Tôi quay lại với chăn êm nệm ấm. Cũng mất một lúc sau tôi mới chìm vào giấc ngủ lần nữa.

***

Tôi thức dậy vào buổi chiều. Tôi bắt đầu làm bài tập của mình. Đó là cho tuần tiếp theo.

Tôi ngồi đó gõ mọi thứ, có vẻ là khá lâu. Cuối cùng tôi cũng gần xong. Trời đang vào thu và thời tiết khá ấm.

Tôi đổ mồ hôi. Tôi quyết định đi tắm.

Tôi ngâm mình dưới vòi hoa sen khá lâu. Cảm giác thật sảng khoái.

Tôi nghĩ về cô ấy. Tôi tự hỏi liệu mình sẽ được gặp lại cô ấy.

Tôi lau khô người và quấn khăn tắm quanh cơ thể.

Tôi mở cửa phòng tắm và quay trở lại phòng tôi.

Tôi cảm thấy mát mẻ hơn. Khi tôi cách phòng Yoona khoảng vài bước chân thì cánh cửa mở ra.

Tất cả xảy ra chỉ trong tích tắc, nhưng không có vẻ như đó là Yoona. Người đứng ở ngưỡng cửa trông quá lùn so với cô bé. Có phải chăng là cô ấy?

Tôi không thể cưỡng lại sự cám dỗ. Tôi quay đầu lại nhìn lướt qua cô ấy.

Dường như có một bùa phép đánh trúng cô ấy. Cô ấy đứng đó, bất động.

Tôi biết điều đó có nghĩa là gì. Cô ấy thấy được sức thu hút nơi tôi. Khuôn mặt cô ấy hiện rõ tất cả.

Tôi bước vào phòng với tâm trạng vui vẻ khi biết rằng cô ấy bị thu hút bởi tôi.

Vẫn với chiếc khăn tắm quấn quanh người, tôi ngồi xuống và hoàn thành nốt bài tập của mình.

Cuối cùng cũng hoàn tất. Bụng tôi kêu ùng ục. Tôi chợt nhận cả ngày nay tôi chưa có bất cứ thứ gì vào bụng.

Tôi đi vào bếp. Một cái gì đó có mùi rất tuyệt ở đó.

Cô ấy đang ngồi cạnh Yoona.

Tôi mở tủ lạnh và lấy ra một hộp sữa. Tôi đặt nó trên chạn bếp và với tay lấy một chiếc ly treo trên bồn rửa.

Tôi tự hỏi liệu cô ấy có đang nhìn tôi.

Tôi rót cho mình một ly sữa. Tôi suy nghĩ nên làm món gì cho bữa tối. Tôi nhấp một ngụm sữa.

"Jessica unnie có muốn ăn tối cùng bọn em không? Em làm khá nhiều nên unnie có thể dùng nếu unnie thấy đói."

Tôi quay lại.

Tôi chấp nhận lời đề nghị. Cô ấy trông thật buồn cười. Có một hạt cơm dính ngay khoé môi cô ấy. Tôi biết cô ấy đã chăm chú quan sát tôi từ nãy giờ. Gương mặt cô ấy hơi ửng đỏ.

Yoona nhẹ nhàng lấy hạt cơm ra khỏi khoé môi của Taeyeon. Họ chắc chắn khá thân thiết với nhau.

Tôi biết nếu tôi không nhanh chóng thay trang phục khác thì cô ấy có thể sẽ chết vì suy tim do sự phấn khích quá sức chịu đựng.

Thật thú vị khi quan sát một người nào đó đang bị tôi làm cho mê mẫn. Một thời gian khá lâu rồi tôi đã không có cảm giác hồi hộp thế này.

Tôi đặt ly sữa xuống bên cạnh cô ấy và quay trở lại phòng.

Tôi mặc đồ vào và bước trở ra. Tôi ngồi xuống bên cạnh cô ấy.

Tôi thấy Yuri âm thầm mỉm cười và Taeyeon đá vào chân cậu ấy dưới bàn.

Một cái gì đó chắc chắn đang diễn ra.

Yuri không thể kiểm soát được tiếng cười của cô ấy.

Có vẻ như Yoona không biết gì về việc đang diễn ra bởi vì ngay sau đó cô bé đã hỏi Yuri về tràng cười đó.

Khi Yuri nói rằng Taeyeon đỏ mặt bởi vì cơm quá cay, tôi liền đưa ly sữa của mình cho Taeyeon.

Tôi không nghĩ nhiều về nó. Tôi thực sự nghĩ rằng bởi vì nó quá cay, nhưng sau đó tôi nhận ra nó chỉ là cái cớ để che đậy gì đó khi tôi nhìn thấy phản ứng của Taeyeon.

Cô ấy khá do dự khi nhận lấy ly sữa. Tôi tự hỏi điều đó có phải vì sự có mặt của Yoona. Họ dường như đặc biệt thân thiết.

Sau một lúc ngập ngừng và lời đề nghị lấy một ly sữa mới cùng việc không còn đủ sữa để rót một cốc đầy, Taeyeon cuối cùng cũng chấp nhận ly sữa tôi đưa.

Cô ấy uống, vẻ mặt rất hài lòng. Có lẽ món ăn thực sự rất cay. Cô ấy đặt ly sữa xuống.

Cô ấy có một bộ ria mép sữa. Cô ấy trông rất dễ thương và hài hước.

Tất cả chúng ta cười phá lên.

Yoona lau sạch bọt sữa dính đầy trên mép môi cho cô ấy.

Họ thực sự có một mối quan hệ đặc biệt. Không phải mối quan hệ giữa bạn bè bình thường. Tôi thật sự rất rất tò mò.

Yoona bắt đầu hỏi chuyện về bạn trai tôi. Nó như một dấu hiệu ám chỉ điều gì đó. Nó càng làm tôi tò mò hơn.

Tôi thực sự muốn biết liệu Yoona và Taeyeon có là một cặp.

Tôi thầm mong rằng điều đó sẽ không là sự thật.

Ngay sau khi chúng tôi dùng xong bữa, tôi đề nghị cùng dọn dẹp chén dĩa với Taeyeon.

Chúng tôi bắt đầu nói chuyện. Tôi biết việc cô ấy bị thu hút bởi những cô gái nhưng tôi muốn biết rõ hơn nữa là hiện giờ cô ấy đã có ai chưa.

Vì vậy, tôi đã hỏi cô ấy đã có bạn trai chưa. Tôi không thể hỏi trực tiếp rằng cô ấy đã có bạn gái chưa. Nó sẽ gây ra tình huống khá khó xử cho cuộc gặp chính thức đầu tiên của chúng tôi.

Một điều đáng tiếc là cô ấy đã không trả lời câu hỏi của tôi. Cô ấy chỉ khẳng định lại việc cô ấy bị thu hút bởi những cô gái hơn là những anh chàng. Có lẽ cô ấy không muốn mọi người biết việc Yoona và cô ấy là một đôi.

Tôi trở về phòng của mình, còn cô ấy sang phòng của Yoona.

Tôi nghịch mọi thứ trên laptop của mình. Cảm giác khá bồn chồn.

Tôi quyết định lấy cho mình một ít nước. Tôi bước ra cửa và thấy rằng Taeyeon đang chuẩn bị rời đi.

Tôi vội nhân cơ hội để hỏi cô ấy đọc qua bài làm của tôi.

Cô ấy suy nghĩ một lúc trước khi đồng ý. Tôi tự hỏi tại sao cô ấy luôn phải nghĩ quá lâu như vậy.

Tôi đã có quá nhiều câu hỏi nhưng lại rất ít câu trả lời.

Sau khi cô ấy bước vào phòng, tôi nhận ra rằng mình chỉ có một cái ghế. Tôi lợi dụng cơ hội này để được gần cô ấy.

Chúng tôi cùng ngồi chung trên một chiếc ghế. Tôi cố tình sượt nhẹ tay mình chạm vào tay cô ấy. Tôi có thể cảm nhận được sự lo lắng của cô ấy. Tôi thực sự không thể nói rõ liệu đó là cảm giác tội lỗi bởi vì cô ấy đã có Yoona hay là bởi một lý do nào khác.

Cô ấy tập trung vào bài viết của tôi ngay sau đó. Sự tập trung và cả sự thông minh khiến cô ấy càng có sức lôi cuốn hơn. Tôi luôn luôn là một fan cuồng nhiệt của những người thông minh.

Tôi ngáp sau một lúc. Tôi đã quá mệt mỏi. Cô ấy đề nghị sẽ hoàn thành nốt trong khi tôi nghỉ ngơi một chút. Tôi đồng ý.

Tôi đóng cửa phòng lại. Tôi nằm xuống giường và quay mặt hướng về phía cô ấy.

Tôi muốn chiêm ngưỡng khuôn mặt đó. Tôi thích thú với cảnh làm việc chăm chỉ của cô ấy. Cô ấy rất nghiêm túc và đầy sự tự tin.

Tôi nghĩ rằng tình cảm tôi dành cho cô ấy đang dần lớn lên. Đó là một cảm giác rất lạ lẫm.

Tôi nghĩ về Donghae. Nếu như anh ta có thể tốt được một nửa của cô ấy thôi thì sẽ hoàn hảo biết bao.

Thật tệ là gia đình tôi sẽ không bao giờ chấp nhận việc tôi có một bạn gái.

Tôi dám chắc điều đó.

Tôi chìm vào giấc ngủ.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro